Toàn bộ Trúc Lâm Đảo như lâm vào Ngày tận thế.
Hòn đảo
nhỏ rộng chừng vạn dặm này, dưới tiếng ầm ầm long trời lờ
đất. đã dần chìm vào trong lòng biên, nôi lên những cột sóng
lớn cao tới mấy trăm trượng.
Bên cạnh Dương Phàm, mỗi khắc qua đi lại có vô số tu sĩ chết đi.
Tu vi duới Hợp Thể Kỳ, sinh tử chỉ có thể tại thiên.
Cuộc chiến đấu của hai cường giả tuyệt thế, thiên uy vô hình giao
nhau, pháp lực mênh mông, khiến lôi điện mây đen và đủ các loại
màu sắc ánh sáng bao phù lấy bọn họ.
Không có bất cứ ai có thể thăm dò cuộc chiến giữa hai đại cường giả này.
Hỗi Hồn Thuật của Dương Phàm tiến vào thời khắc mấu chốt thì bị ngăn cản, cũng không biết tình huống cụ thể như thế nào.
thành công hay thất bại!? Chi biết lão già râu tóc bạc trắng
trong băng quan cũng chưa tỉnh lại.
Trong một mảnh đại loạn này, Dương Phàm cũng không thể cố gắng phục sinh người này được.
Hắn như tia chóp bổ trí một tầng cấm chế đặc biệt, thu băng quan này vào trong Tiên Hồng không gian.
Giờ phút này. đối với hắn mà nói là cơ hội chạy trốn tốt nhất.
Chính vào lúc này, cảm quan thông thiên triệt địa của Dương Phàm nhận ra mấy đạo sát
khí.
- Không ồn!
Dương Phàm có thể đoán được hơn phần nửa sổ người này đang tham lam Thiên Nhất Hồn Thủy và Hoàn Hồn Pháp Đàn trên người minh. Nếu đã có thể bảo mạng thì tu vi ít nhất cũng là Hợp Thể đại tu
sĩ.
- Thiên Nhất Hồn Thủy!
Dương Phàm hét lớn một tiếng, bóp nhát bình ngọc trong tay. Thiên Nhất Hồn Thủy lập tức bắn về bổn phía.
Hưu hưu—
Mất trăm đạo hư quang lóe lên, như mưa bay về bốn phương tám hướng.
Thiên Nhất Hồn Thủy!
Đây chính là trân bảo nhất giới, dù là Ngoại Hải Vục cũng vô cùng quy báu.
Những tu sĩ còn thừa lực tự bảo vệ mình nơi này đều phần tán, lao đi các nơi để tranh đoạt. Ngay cả Bồng Sơn tán nhân. Vũ Nghiên
cũng bị hấp dẫn vào.
Dương Phàm không dám bó chạy trên bầu trời, thân hình lập tức lẻn vào biển sâu.
Tiến vào lòng biển, lực lượng Thủy Hồn Giới, nắm giữ biển rộng
trong tay, cũng đã dung nhập Thủy Linh Châu, hình thành một đạo
hào quang màu lam ngoài thân Dương Phàm, xẹt đi như tia chóp.
Dương Phàm cảm giác được khi mình vào lòng biển liền thuận lợi như cá gặp nước.
- Đừng để hắn chạy!
Lệ quang lóe lên trong mắt Vũ Nghiên. Sát khi hiện ra. nàng ta vội
vàng dẫn theo hai dã tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ của Dược Thánh Tông
và Vũ Dương đuôi theo.
- Trên tay người này không chừng còn có nhiều Thiên Nhất Hồn Thủy hơn nữa, thậm chí có cả Hoàn
Hồn Pháp Đàn. Ánh mắt Bồng Sơn tán nhân lóe lên, cũng dẫn theo hai gã dưới tay truy kích.
- Không ổn! BỊ đuổi theo!
Dương Phàm thẩm nghĩ không ổn. Hắn cũng không muốn trực tiếp đổi
kháng với nhiều cường giả như vậy. Nếu cứng đổi cứng, hắn chỉ có một đường chết.
Tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường đuổi theo không kịp.
Nhưng Vũ Nghiên và Bồng Sơn tán nhân lại là ngoại lệ.
Đặc biệt là Bồng Sơn tán nhân, tu vi đã đạt tới Độ Kiếp Kỳ.
Đúng lúc này!
Bá!
Một đạo thiên uy ý chí với ánh sáng màu trắng quấn quanh lập tức đánh xuống đáy biển.
Đoàn ánh sáng màu trắng này lại hóa thành một nữ nhân áo vàng.
Một cỗ tinh thần uy lực đáng sợ lập tức áp bách tới VũNghiên và Bổng Sơn tán nhân.
- Ngươi rốt cuộc là ai?! Chiến đấu với Thiên Xà Tả hộ pháp không ngờ còn du lực phán hóa thân thông!?
Bông Sơn tán nhân nan rây. hiện lên ánh mắt khó tin.
Đều là cường giả Độ Kiếp Kỳ. hắn hiểu được thực lực chênh lệch
giữa người vượt qua thiên kiếp và chua vượt qua thiên kiếp!
Tu SĨ Hợp Thể Kỳ, sau khi Tần chức Độ Kiếp Kỳ thì là Độ Kiếp
sơ kỳ, cảnh giới pháp lực đều cường đại hơn vô số lần.
Nhưng tu sĩ Độ Kiếp sơ Kỳ chưa từng độ qua một lần thiên kiếp nào
so với người đã trải qua thiên lôi tây nia, được thiên địa pháp
tắc tán thành thì kém hơn vô cùng lớn.
Bồng Sơn tán nhân tuy là cường giả Độ Kiếp Kỳ nhưng chưa trải qua một lần thiên
kiếp bào. không có thiên uy ý chí. Nữ nhân áo vàng nói:
- Mục đích của ta chính là ngăn cản hai người các ngươi!
Nữ nhân này mang một dải lụa trắng này hơi vặn vẹ trong lòng biển, hiện ra ý cảnh mông lung.
- Ngươi đuổi tiếp! Người này giao cho ta và Bồng Sơn tán nhân tiền bối!
Vũ Nghiên cắn răng, một chướng đánh lên người Vũ Dương, khiến hắn lao đi trước.
Thán thể Vũ Dương hơi cứng đờ, cảm giác có cái gì đó phụ thân,
trong lòng mừng thầm, vô cùng tự tin tăng tốc truy đuổi.
Đúng lúc này, cuộc chiến trên trời cao dường như phần ra thắng bại. Mây đen đầy trời biến mất. tinh quang lại chiếu rọi.
- Coi nhưngươi lợi hại!
Nam nhân xấu xí kia sắc mặt tái nhợt, khóe miệng tràn ra một
chút máu. Hắn hóa thành một đạo áng sáng màu xám hình xà
rôibay về phía hải vực xa xa.
- Còn muốn chạy sao?! Làm gì đơn giản nhưvậy!?
Nữ nhân áo vàng cười khẽ một tiếng, như hình với bóng, nháy mắt đã đuổi theo
Tốc độ phi hành của hai người này cực nhanh, khoảnh khắc đã xuyên
qua mấy vạn dặm, chớt mắt đã biến mất. Nữ nhân áo vào nhẹ
nhàng truy đuôi, khiến Thiên Xà hộ pháp chạy trối chết cả mấy
chục vạn dặm.
- Ngươi rổt cục là ai?! Không ngờ còn ẩn tàng tu vi?!
Nên nam nhân xấu xí kia tạm thời dừng lại, sắc mặt biến đổi không ngừng, nghiến răng nghiến lợi nói.
Nữ nhân áo vàng này chẳng những có thể thắng hắn mà còn phần
thân đi kiềm chế hai đại cường giả Bồng Sơn tán nhân và Vũ
Nghiên.
ở Ngoại Hải Vực, tuy tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ tuy ít nhưng cũng không tới độ quá ít ỏi.
Mà có thể vượt qua một lần thiên kiếp thì càng ít òi hơn.
Thiên kiếp cùa Độ Kiếp Kỳ tồng cộng có ba lần. Vượt qua một lần
là có thể tấn chức trung kỳ, hai lần là Độ Kiếp hậu kỳ. Qua
ba lẩn chính là cảnh giới đại viên mãn... Đạt tới cảnh giới
bán tiên Đại Thừa Kỳ. có thè vũ hóa thành tiên, phi thăng
thượng giới, cùng cấp chân tiên.
Phóng nhãn khắp nhân giới, có thể vượt qua ba lẩn thiên kiếp cũng chỉ có trong truyền thuyết.
Cho dù thành công vượt qua một lần thiên kiếp đã vô cùng khó khăn. Sáu phần tu sĩ Độ Kiếp Kỳ đều chết ở một cửa này. Có thể
chuyển thành tán tiên lại như lông phượng sừng lân mà thôi.
Cho nên, cường giả như nam nhân xấu xí và nữ nhân áo vàng này đều là cường giả tuyệt đinh ở Ngoại Hải Vực, cách cành giới chân
tiên cũng chỉ hai bước nữa mà thôi.
- Ta là ai cũng không
trọng yếu. Hôm nay bản trường lão sẽ đùa giỡn với con tiểu
trùng ngươi một phen cho bõ! Nếu không bản trưởng lão cùng có
chút giao tình với Thiên MỊ Xà Hậu thì ít nhất phải phế bó
tu vi của ngươi!
Nữ nhân áo vàng này lạnh lùng nói.
Lời này vừa ra, hàng triệu triệu quang điểm màu vàng hùng hậu vô
tận xẹt qua bầu trời. Nữ nhân áo vàng vung tay lên, một cỗ
phong quang màu vàng kinh thiên hinh thành một bàn tay không lồ,
hung hăng đánh về phía nam nhân xấu xí kia.
Thiên Xà hộ pháp đáy lòng hàn lạnh, khuôn mặt đỏ bừng, trong mắt là một mảnh sợ hãi:
- Khoan! Dừngtay!!!
Tay áo của nữ nhân áo vàng này vung lên, như một tiên tử sừng
sững giữa bầu trời. Một bàn tay không lồ mang theo thiên địa uy
lực đã sắp bắt được Thiên Xà hộ pháp.
Chính vào lúc
này. một âm thanh du dương, quy dị tràn đẩy mê hoặc vang lên cả
một mảnh hải vực. Phàm là những người nghe được thanh âm này
đều lập tức cứng ngắc.
Ba!
Tay áo cùa nữ nhân áo
vàng chấn động, đánh văng Thiên Xà hộ pháp bay xa mấy vạn dặm
rồi thân ảnh lại nhoáng lên, thi triển thần thông thuấn di, biến
mất tại chỗ.
Có lẽ nàng bị thanh âm quy dị kia hấp dẫn.
- Nàng ta rốt cục là ai?! ở Ngoại Hải Vực không ngờ còn chưa
từng nghe tới nhân vật nào như nàng ta! May àm có chủ thượng ra tay, hấp dẫn nàng ròi đi!
Thiên Xà hộ pháp bị thương
nặng, ánh sáng màu xám quanh thân liền Bắt đầu dẫn động, Thân
hình cũng vội rời khỏi nơi này.
Dương Phàm bò chạy trong đáy biển, lúc nào cũng chịu đựng trọng áp ngàn vạn cân của nước biên.
—
May mắn hắn có lực lượng Thủy Hồn Giới, lại có Thủy Linh Cháu
cho nén mới thuận lợi vô cùng, tốc độ chạy trốn cực nhanh.
Nhưng mấy người phía sau lại có tu vi còn cao hơn hắn.
Trong đó tên trung niên mập mạp và nữ nhân lạnh lùng kia lại đang
cùng khống chế một tiểu thủy toa màu vàng nho nhỏ. tốc độ
nhanh như tia chóp.
Nếu muốn thoát khỏi hai người này thì vô cùng khó khăn.
Tiểu thủy toa màu vàng kia vốn là phụ trợ linhbảo dùng trong lòng
nước, được hai người khổng chế thì tốc độ mơ hồ vượt qua Dương
Phàm vài phần.
Dương Phàm đành thi triền Thế Thân Thuật để quấv nhiễu địch nhân.
Nhưng thế thân của hắn, dưới áp lực ngàn vạn cân của nước biển,
lại không có sự bảo hộ của Thủy Linh Châu cho nên không thể lừa
gạt được hai đại cao thủ này. sơ hở rất nhiêu, gân như chi liếc
mắt cái đã nhân ra.
Nếu phi hành giữa bầu trời hoặc trên mặt nước, hắn có Lôi Linh Châu, có thể phát huy tốc độ tới
mức cao nhất. Tuy nhiên hắn lo lắng là đây đang ở trong phạm vi
của Bông Sơn Đảo. bay giữa không trung thì càng là mục tiêu
khiến nhiều người truy đuổi.
“Nhất định phải tìm một nơi nào đó. chém giết hai người này mới có cơ hội chạy trốn!”
Dương Phàm thâm nghĩ.
Chạy trốn nữa này. cũng bị qua vài lần công kích. Cuối cùng sau
lưng Dương Phàm rốt cục chỉ còn lại trung niên mập mạp và nữ
nhân lạnh lùng kia.
Sau khi xác định đã bò xa đám người
Vũ Dương, Thân hình Dương Phàm chợt lóe lên. xuyênra khỗi mặt
nước, xuất hiện trên bầu trời.
- ồ? Tiểu tử này rốt cục không chạy nữa!?
Trung niên mập mạp kia cươi lớn.
Hai người vẫn lên thủy toa và kiếm lãng kinh thiên lao ra khỏi mặt nước, giáp công Dương Phàm.
Khi thế và thần hồn lực cường đại của hai cường giả Hợp Thể Kỳ đã gắt gao tập trung vào Dương Phàm.
Sóng biển phụ cận cũng nháy mắ bị đẩy ra, lặng vẻn không tiếng động.
Ngay cả có tu sĩ ngẫu nhiên đi ngang qua. thấy được cuộc chiến của
những tu sĩ đinh phongnày cũng sẽ phái chạy càng xa càng tốt.
- Hợp Thể đại tu sĩ. lại còn có tới hai gã!
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng. Đây quả là một cuộc chiến khó khăn.
Lúc trước, Tuy rằng ở Đại Tần hắn từng chém giết Hợp Thể đại tu
sĩ, nhưng nơi này lại là Ngoại Hải Vực, không bị ảnh hưởng
của đại trận Tê Thiên Phệ Huyết. thực lực của Hợp Thể đại tu
sĩ sẽ hoàn toàn được phát huy, so với khi ở Đại Tần thì cường
đại hơn cả mười lẩn.
Giờ phút này. Dương Phàm lại không
chỉ phải chiến thắng hai đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, mà còn
phải chém giết bọn chúng.
Phải nhanh chóng chém giết!
Bời vì đây vẫn còn nẳm trong hải vực của đối phương, thời gian
càng kéo dài thi đối với Dương Phàm càng bất lợi!
- Động thủ, giết hắn!
Tên trung niên mập mạp vừa dứt lời, trong tay liền nhoáng lên một
cây thủy kỳ màu lam. Vũ quang lập tức từ trên trời giáng
xuống, hinh thành một cơn lốc xoáy đường kính trăm dặm, bên
trong có thể nhìn thấy một động khẩu tối đen.
Dương Phàm lập tức cảm nhận được một cỗ hấp lực đáng sợ, THÂN MÌNH cũng khó có thể ổn định.
Một khi không thể ổn định được, hắn sẽ bị đối phương hút đi.
Vù
Nước biển dưới chân Dương Phàm cũng hóa thành từng hàng dài, bị hút vào động khẩu sâu hoắm kia.
Cùng lúc, nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng kia ra tay. Một đôi ngọc thủ nhẹ nhàng hoa lên.
Ti
Nước biển duới chân Dương Phàm hóa thành băng tuyết, nhu tường đồng vách sắt,
- Đi chết đi!
Trung niên mập mạp hét lớn một tiếng, lổc xoáy do thủy kỳ màu lam
hình thành như có linh tính, mang theo một mảnh nước biển nặng
tới mấy ngàn cân. ập về phía hắn.
Rắc—
Băng tuyết lập tức vỡ tạc ra. Ngàn vạn đạo băng toán sắc bén vô cùng
bắn về phía Dương Phàm. Nhìn tình cảnh này. hai người không
ngờ lại còn còn am hiểu hợp kích, khiến Dương Phàm biến sắc.
Cuộc chiến đẩu tiên của hắn ở Ngoại Hải Vực thật đủng là vô cùng gian nan.