Khi Hoán Thiên Nha nhảy lên. ý niệm Dương Phàm khẽ động, theo bản năng xuất ra Luân Huyết Châu.
Cho tới nay. Dương Phàm đều đặt viên châu này trong Tiên Hồng không gian, che dấu khí tức độc đáo của nó.
Như lúc trước Hắc Tinh Ma Linh Thần nói, dù đặt Luân Huyết Châu
này ở trong không gian trữ vật hay là một thế giới lĩnh vực
nào cũng không thể hoàn toàn che dấu khí tức của nó. Từ đó
có thể thấy được nó đáng sợ như thế nào.
Vừa lấy viên
châu này ra. nó tán mát ra một cồ tinh quang màu máu nhàn
nhạt, màu sắc vô cùng tương tự nhưánh sáng dưới Tử Vong Huyết
Uyên.
Cùng lúc này. Dương Phàm thông qua Luân Huyết Cháu
cũng cảm nhận được một cỗ triệu tập thản thiết, tới từ sâu
trong Tử Vong Huyết Uyẻn kia.
Ông
Bên ngoài Tử Vong
Huyầ Uyên, huyết vụ cuộn trào, ở sâu trong đó có thể thấy được những tinh trạch màu máu như chất lớng lưu động, nổi lên một
trận gợn sóng, phảng phát nhưmuốn từ trong vực sâu này lao ra.
thôn phệ cà thiên địa.
Trong phút chốc, một cỗ khí tức
tử vong tuyệt lãnh đánh sâu vào linh hồn ập tới. khiến Dương
Phàm và Hoa Yên Mị đồng thời nàng mình, như bị hãm vào trong
hẩm băng.
Toàn thân Hoa Yên MỊ lạnh lẽo, thân thể mềm mại trở nên cứng ngắc. Khí tức tử vong đột nhiên ập tới kia khiến nàng hít thở khôngthông, gân nhưkhôngthê nhúc nhích.
Đồng tử trong mắt Dương Phàm co rụt lại, nháy mắt thu hồi Luân Huyết Châu.
Luân Huyết Cháu vừa được thu hồi. cỗ khí tức tử vong đáng sợ kia cũng chợt biến mất.
Hô—
Hoa Yên Mị lúc này mới thớ hồn hển. Nàng không nhìn thấy Luân
Huyết Cháu trong tay Dương Phàm nhưng lại mơ hô cảm thấy được dị biến vừa phát sinh là do hắn gây ra.
Trong lòng nàng
chặc lưỡi. Vị Hồng Tôn vừa xuất hiện ở trong tổ chức, từ xa
ngàn dặm đi tới Yêu Hoàng Cảnh này rốt cuộc có mục đích gì.
Trong vô tình, Hoa Yên Mị đã coi Dương Phàm cùng cấm bậc với Phủ chủ. hơn nữa càng thêm thần bí khó lường.
- Tử Vong Huyết Uyên đột nhiên sinh ra dị triệu, chẳng lẽ là có người có Luân Huyết Châu đi tới cạnh đây?
Đồng thời với đó. ở sâu trong huyết uyên, sâu trong một cung điện lơ
lửng trong màn huyết vụ truyển ra một tiếng phụ nữ kinh hô!
Bá
Trên không trung của cung điện lúc này xuất hiện một nữ nhân cao
quy. tuyệt mỹ. mặc một bộ váy dài màu huyết ngọc.
Nàng triển khai thần thức, nháy mắt đã bao phủ phạm vi mười vạn
dặm, cũng nhanh chóng thấy được nam nhẩn thần bí đôi chiếc nón
tre đang đi cùng Hoa Yên Mị.
- Ha ha, chua tiến vào Huyết
Uyên Phủ đã kinh động Huyết Linh Vương các hạ. Tại hạ đúng là
quá được sủng ái rồi!
Khóe miệng Dương Phàm hơi mân
khởi, lộ ra vé tươi cười. Hắn hiển nhiên đã phát giác ra thân
thức thăm dò của Huyết Linh Vương.
Hoa Yên MỊ giật mình. Nàng cũng không cảm giác được dị tượng gì phát sinh.
- Xem ra ngươi chính là nam nhân nhân loại mà nửa năm trước đã khiến cho Lôi Minh Vương bị thương.
Một thanh âm nữ nhân réo rắt, mẻng mênh mông mông từ sâu trong huyết uyên truyền
ra.
Dương Phàm cười khẽ:
- Không hô là Huyết Linh Vương! Không ngờ chi mới liếc mắt một cái đã nhìn thấu thân phận của Dương mỗ.
- Nam nhân nhân loại đã làm Lôi Minh Vương bị thương nặng...
Hoa Yên Mị cảm thấy hoàng sợ, trong mắt nổi lên một tia kinh hãi.
Nửa năm trước, Lôi Minh thiếu chú bị một nhân loại xông vào Yêu
Hoàng Cảnh chém giết. Lôi Minh Vương vì muốn báo thù cho con mà ngược lại lại bị người này đánh cho trặng thương. Việc này
đã chấn động cao tầng Yêu Hoàng Cành.
Nàng tuyệt đối không nghĩ tới cường giả thần bí kia lại chính là Hồng Tôn bên cạnh mình.
Buồn cười chinh là lúc trước nàng còn vọng động muốn giết chết
hắn, trờ thành Tôn giả mới của Thiên Cơ Các. Quả thực chính
là không biết tự lượng sức minh, làm trò cười cho thiên hạ.
- Hóa Thần trung kỳ? Ngươi lại là họ Dương! Xem ra ngươi chính là
nhân vật quật khởi mấy chục năm gần đây ở Đại Tần rồi!
Thanh âm của nàng ta rất dịu dàng dễ nghe. Điều này trái ngược
hoàn toàn với tưởng tượng của Dương Phàm rẳng Huyết Linh Vương
luôn tàn bạo. lãnh khốc, Huyết tinh quy dị.
- Nhân vật quật khởi ở Đại Tần kia?
Trái tim Hoa Yên Mị chợt đột nhiên tăng tốc.
- Chẳng lẽ là người kia...
Nhưng nàng vẫn còn chua thể chân chính khẳng định.
Vô tình, nàng càng cảmthấy vị Hồng Tònbẻn người này sâu không thể lường.
- Hoa Yên Mị. ngươi lui xuồng đi! Giao dịch sắp tới sẽ do ta và vị khách nhân từ xa tới này tiến hành.
Thanh âm dịu dàng êm tai của Huyết Linh Vương tràn đẩy lực mê hoặc và thần bí.
- Vâng, Phủ chủ đại nhân!
Hoa Yên MỊ khom người cáo lui. Khi nàng xoay người rời đi. lại dùng thần niệm truyền âm cho Dương Phàm:
- Hồng Tòn đại nhân, Huyết Linh Vương tuy luôn bế quan nhưng quan hệ với Lời Minh Vương cũng không tồi...
Dương Phàm trả lời:
- Tahiêu rồi, ngươi nhanh rời đi đi! Đừng đẻ Huyết Linh Vương biết được quan hệ giữa ta và ngươi!
Hắn vội vàng dừng việc truyền âm với Hoa Yên Mị lại, tránh cho Huyết Linh Vương nhìn ra manh mối.
- Dương đạo hữu, mời ngươi tới quý phủ của ta!
Thanh âm dịu dàng kia lại vang lên. Thân ảnh Dương Phàm lóe lên. như một tia chóp xuyên qua màn sương mù màu máu.
Tinh trạch lưu động phía dưới Tử Vong Huyết Uyẻn vẫn đang mang tới
khí rức tử vong, uy hiềp Dương Phàm. Hoán Thiên Nha nảy lên.
cũng không thể vào bên trong cảm ứng được.
Không lâu sau,
phía trước xuất hiện một cung điện hùng vĩ bao bọc bởi huyết
tinh nồng đậm, không biết dùng phương thức gì huyền phù giữa
không trung.
Cung điện này cực kỳ hoành tráng, khiến
người ta rất ngưỡng mộ. Toàn thản nó được cấu thành từ một
loại tinh ngọc màu máu, cao tới mấy trăm trượng, dài hơn nghìn
trượng. Cho dù là cự thú man hoang cũng không thể sánh bằng
được.
-Đại nhân, mời!
, y*
ở cửa vào cung điện đã sớm có hai gã Huyết Uyên Vệ đứng chờ. Bọn họ khom người mời Dương Phàm đi vào.
Sau khi bước vào Huyết Tinh Cung Điện, Dương Phàm không khỏi nhớ lại lúc hắn bước vào Huyết Nhật Điện. Mơ hồ. đại điện vô cùng xa
xưa kia cao tới mấy vạn trượng. Ngay cà những Thần thú thiên địa chí cường cũng bị trói buộc hàng ti năm, huyết địch rót vào
trong ao. luyện chế Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết!
Trong dung điện tràn ngập màu máu quỷ dị này. Huyết Linh Vương khẽ nhấc tay lên. khiến tất cả thủ vệ ở trong đại điện đều lui ra.
- Mời ngồi!
Nữ nhân này mặc một bộ váy dài màu huyết ngọc, lộ ra vẻ đoan trang với mị lực kinh người.
Dương Phàm ngồi xuống chiếc ghế đă được chuẩn bị từ sớm, đối diện với Huyết Linh Vương qua một bàn đá dài tới trăm trượng.
- Dương đạo hữu ở xa xôi ngàn dặm chạy tới Yêu Hoàng Cảnh này
không biết là muốn giao dịch đổ vật gì trong tay bổn vương?
Huyết Linh Vương trái lại đi thẳng vào vấn đề, hòi.
Nàng cũng không nghi ngờ Dương Phàm, người có được Chí Bảo Long
Khí, sẽ không có thứ gì trán quý đê giao dịch với minh.
- Ta ở Tu Tiên Giới Đại Tần. hỏi thăm biết được Yêu Hoàng Cánh có
tung tích của Thiên Nhất Hồn Thủy. Hơn nữa, nhiều khả năng là ở trong tay của các hạ.
Thần sắc Dương Phàm bình thản, hai mắt nhìn chằm chằm vào nàng, đôi mắt không hể nhấp nháy.
- Thiên Nhất Hồn Thủy?
Thần sắc của Huyết Linh Vương hơi đôi, khuôn mặt lộ ra vẻ thất sắc nhưng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.
- Không biết Dương đạo hữu sẽ dùng thứ gì để trao đổi?! Nếu là Chí Bảo Long Khí. với Thiên Nhất Hồn Thủv trong tay bản phủ
còn chua đủ phần lượng đê so sánh. Còn nữa, với công pháp của
ta chi sợ khôngthể luyện hóa Chí bảo Long Khí.
V*
Huyêt Linh Vương ra vẻ hứng thú nói.
sSự*
Hoán Thiên Nha của Dương Phàm đột nhiên sinh ra cảm ứng: Nàng ta đang nói dối!
Mặc dù tới trinh độ như Huyết Linh Vương, khi nói dối cũng không
thể không lưu lại chút sơ hở nào khi đổi diện Dương Phàm.
- Dương mỗ cần chính là Thiên Nhất Hồn Thủy, không biết Huyết Linh Vương các hạ cân thứ gì?
Dương Phàm vẫn bào trì sự bình tĩnh như trước.
Hắn hiểu được chi thứ đối phương cần mới có thể khiến cả hai bên cám thấy hài lòng.
- Ha ha... đạt tới trinh độ như tạ có rất ít thứ khiến ta động tậm. Dương đạo hữu cho
rằng có thứ gì có thể khiến ta động tâm thì cứ lấy ra giao dịch!
Huyết Linh Vương mỉm cười.
Bàn tay Dương Phàm khẽ huy lên. trên chiếc bàn đá trước mặt xuất
hiện một khối ngọc Thạch lóe ra ánh sáng oánh nhuận nhu côi
bảo. Một cỗ linh khí cực kỳ thuân khiết dao động trong đại
điện.
Huyết Linh Vương nhìn chằm chằm khối ngọc Thạch này. ánh mắt lập tức sáng lên. kinh hãi nói:
- Cực phẩm... Linh Thạch!
Cực phẳm linh Thạch!
Đây chính là trán bảo gần nhưđã tuyệt tích trên thế gian.
Vật này dù ở trong tay cường giả Thông Thiên bậc ba cũng đều khiến tốc độ tu luyện nhanh hơn.
Để hình thành một khối cực phẩm linh Thạch khó khăn hơn một khối thượng phẩm linh Thạch cả ngàn vạn lần. ít nhát phải trải
qua hàng tỉ năm dựng dục.
Có thể nói, mỗi khối cực
phẳm linh Thạch gần như đều được sinh ra từ thời sơ khai một
giới, có thể bắt nguồn từ thời thượng cổ.
Cực phảm
linh Thạch không chi đại biểu cho phẩm chất cực cao của linh khí mà càng quy trọng hơn chính là thiên địa pháp tắc ân chứa bên
trong, có thể khiến cho tu sĩ càng thêm cảm ngộ. do đó đột phá
bình cảnh.
Khi khối linh Thạch này xuất hiện, Huyết Linh
Vương cảm thấy tim đập nhanh hơn, nhưng sau đó khôngbiết nàng
nghĩ gì mà lại cười lạnh:
- Cực phẩm linh Thạch đối với Phủ chủ bình thường tất nhiên có hấp dẫn trí mạng. Nhưng đố
với ta mà nói thì lực hấp dẫn cùng không lớn như thế!
- Đây là vì sao?
Dương Phàm cảm giác nàng cũng không nói lung tung.
- Các đời Huyết Linh Vương đều có huyết mạch truyền thừa, còng
pháp tu luyện tương liên với Tử Vong Huyết Uyên, khác hoàn toàn
với những phương thức tu luyện bình thường.
Chi thấy trong tay Huyết Linh Vương xuất hiện một khối quang cẩu nớ rộ ánh sáng huyết
lệ:
- Thứ này gọi là Huyết Hồn Thần Ngọc, về mặt tu luyện có thể so với cực phẩm linh Thạch. Thậm chí đối với ta mà nói thì
hiệu quả còn cao hơn...
Quang cẩu màu máu mỹ lệ kia chợt lóe lên, biến mất trong tay nàng ta.
- Vậy khôngbiết Huyết Linh Vương các hạ muốn cái gì...
Dương Phàm lại lấy ra những thứ như Huyển Băng Quà. Băng Phách Kỳ
Thạch... Chi thấy ánh mắt Huyết Linh Vương sáng lên nhưng cuối
cùng cùng lắc đẩu:
- Công pháp tu luyện của ta đặc thù. những thứnàỵ cũng không có tác dụng gì lớn!
Dương Phàm nhướn mày. trên ngón tay trái Dương Phàm thoáng hiện lên
một chiếc nhẫn, lóe ra những đốm sángbảy màu, linh khí bổn
phía chóp mắt đã đọng lại.
- Cấm Pháp Chi Hoàn?
Huyết Linh Vương kinh hãi thất sắc, có chút ý động nhưng vẫn lắc đầu:
- Vật này đúng là hữu hiệu với người có tu vi thấp hơn mình
nhưng đối với cường già cùng giai hoặc cao hơn thì lại không có tác dụng lớn. Không nghĩ tới trong tay Dương đạo hữu lại có
kỳ bảo thượng cô bậc này! Thậm chí còn không tiếc lấy ra đê
trao đôi. Xem ra ngươi tìm kiếm Thiên Nhất Hồn Thủv là để cứu
ngươi đi!?
Dương Phàm cau mày. suy nghĩ một chút, trong tay
hắn liền xuất hiện một chiếc cổ kinh thản bí. Đây chính là
kiện Thông linh pháp bảo trân cấp hắn lấy được từ trong Thiên
Lan Điện.
Huyết Linh Vương vẫn lắc đầu như cũ.
- Xem ra Huyết Linh Vương các hạ cũng không có thành ý trao đổi.
Thản sắc Dương Phàm hờ hững nói.
- Nhữngbảo vật trong tay các hạ, đối với người tu luyện công
phập đặc thù như ta mà nói cũng không có hấp dẫn trí mạng!
Huyầ Linh Vương cười cười.
- Thật không?
Dương Phàm cười lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một bình ngọc
cực kỳ đặc biệt, bên ngoài có cấm chế cực mạnh, trên nhãn có gi ba chữ: Thông Thiên Đan.
- Cái gì... Là Thông Thiên Đan?!
Huyết Linh Vương hít sâu một hơi lãnh khi, kinh hãi thất sắc.
Thòng Thiên Đan, danh như ý nghĩa, chinh là thảnh đan dùng để đột phá cành giới Thông Thiên.
- Thật không ngờ rẳng tư bản của Dương đạo hữu lại hùng hậu như thế...
Huyết Linh Vương cười quy dị, ngón tay ngọc bắn ra. Toàn bộ huyết
tinh cung điện hình thành một quang quyển vô tận. vô số cấm chế đáng sợ lưu động.
- Từ khi ngươi bước vào điện này, bổn vương cũng không tính cho ngươi còn sống đi ra. Dám một mình xâm nhập Huyết Linh Điện, ngươi có phải là quá tự tin hay không?
- Nực cười, từ khi bước vào điện này. Dương mỗ đã biết trong
này có tồn tại cấm chế. ngươi nghĩrăng ta không có chuẩn bị gi
sao?
Dương Phàm cười lạnh, trong lòng bàn tay trái xuất ngưng tụ một đạo hồng nhật vặn vẹo.