Tiên Hồng Lộ

Chương 697: Q.6 - Chương 697: Tử Vong Huyết Uyên




Hoa Yên Mị bỏ xuống nón vải, lộ ra dung mạo kiều diễm mê người như đào hồng, giọng nói quyến rũ nhu mưa xuân, hành lễ với "yêu ru bình thường" trước mắt.

Đòi mắt sáng nàng hơi ngước nhìn, âm thầm quan sát tôn giả mới quật khởi Thiên Cơ Các. chính là Hồng Tôn cực kỳ thần bí khó lường trong nội bộ tổ chức hôm nay.

Sau khoảng khắc, Hoa Yên MỊ ngẩn ra. trong lòng kinh dị nghi hoặc... Lấy tu vi siêu nhiên hạng nhất cùng lực lượng huyết mạch, liếc mắt nhìn thấu tu vi Dương Phàm.

- Ngươi chính là tộc truớng bộ tộc Thiên Xà? Không ngờ ngươi còn là một trong thập đại chiến tướng Huyết Linh Vương.

Dương Phàm lúc nhìn thấy dung nhan nữ tử này, có một cảm giác kinh diễm. Loại mị lực thành thục mà không mất thanh xuân hào phóng, hình thành đối lập rõ ràng với những tiên tử tu tiên giới.

- Hồng Tôn đại nhân ngàn dặm xa xôi chạy tới Huyết Uyên Phủ, thậm chí đích thân triệu kiến, Yên MỊ được sủng mà kinh

Hoa Yên Mị hành lễ xong, yên lặng đứng đó, đổi diện với Dương Phàm, kính sợ cùng thấp thòm ban đâu tiêu tán phần nửa.

Khi nàng nhìn rõ tu vi chán chính của Dương Phàm, cũng không còn kinh ý gì, cùng lúc nghi hoặc, đã âm thầm mưu đồ.

Luật sắt ở Thiên Cơ Các - kẻ thắng là vua, Hoa Yên Mị đương nhiên rõ ràng.

Chi cần đánh chết hay đánh bại đương đại Tôn giả. là có thể trở thành tân Tôn giả.

Nghĩ tới đây. nhịp tim nàng tăng nhanh, trong mắt chợt lóe tia hưng phấn liền mất.

Thân là một trong thập đại chiến tướng thủ hạ Huyết Linh Vương, lại là chủng tộc có được huyết mạch truyền thừa xa xưa, nàng muốn giết một gã cường giả cấp Thông Huyển, thật quá đễ dàng.

Truớc kia. Tôn giả cao cao tại thượng, thần long thấy đẩu không thấy đuôi, nàng Ngay cả cơ hội gặp mặt cũng khó, càng đừng nói đánh chết Tôn giả.

Các đời Tôn giả đều thần bí khó lường, rất ít dùng mặt thật hiện thế.

Hôm nay gặp cơ hội này, trong lòng nàng sinh ra một ý niệm to gan.

- Hoa tộc trưởng, dường như cô có ý nghi ngờ thực lực cùa bản Hồng Tôn?

Dương Phàm hai tay chắp sau lưng, thần sắc đạm nhạt, ánh mắt như ngọn lửa.

Hoa Yên MỊ sắc mặt cứng ngắc, trong lòng lộp bộp. ý nghĩ trong lòng mình lại bị Hồng Tôn liếc mắt nhìn thấu.

Nàng đột nhiên có chút e sợ. mặc kệ tu vi thế nào, đối phương cuối cùng là Hồng Tôn. người thống trị tối cao Thiên Cơ Các.

Chẳng qua trong chóp mắt, ánh mắt nàng nang lên. bỗng cắn răng.

Vù xoạt—

Nửa thân trên của nàng đột nhiên hóa thành đẩu rắn, nhanh như chóp cắn tới Dương Phàm.

Phốc

Trước tiên là một đoàn nọc độc tanh hôi. bắn trứng mặt Dương Phàm.

Đó là nọc độc chí mạng đủ để đễ dàng độc chết Hóa Thần đại tu sĩ.

Gần nhưđồng thời, răng nọc của nàng cắn vào cổ Dương Phàm.

Toàn bộ quá trình, chỉ là trong chóp mắt mà thôi.

Đây là thuật tập kích độc sát cận thân mà Hoa Yên MỊ am hiểu nhất, khi hai thứ hợp nhất, có thể đủ giết Hóa Thần đại tu sĩ.

Trong lòng nàng mừng rỡ. đối phương chết chắc rồi.

- Đây là lễ gặp mặt thán thiết của Hoa tộc trường cho bản Hồng Tôn đó sao?

Tiếng nói binh thán như không truyền tới bên tai nàng.

Làm sao được chứ?

Thân thể nàng cứng đờ. kinh hãi phát hiện một kích như chóp của nàng, răng nọc chỉ là cắn phá làn da Dương Phàm, nhưng vết thương kia chỉ nháy mắt liền khôi phục.

về phần nọc độc phun tới trước mặt Dương Phàm, chi thấy đối phương vươn tay xoa một cái, thu nọc độc vào tay, sau đó chậm rãi lấy ra một chiếc bình ngọc, Chuyên vào trong đó. Xem động tác. tuyệt đối là cao thủ thường tiếp xúc với chất độc.

Nàng không cam lòng, vận chuyển pháp lực toàn thân, liều sức cắn vào cồ Dương Phàm.

Phổc xuy

Lẩn này, răng nọc của nàng đâm vào thật sâu.

Chẳng qua lúc này, một cánh tay sức mạnh rất lớn hung hăng chế trụ cổ nàng, cười lạnh

nói:

- Dám khiêu chiến bản Tôn giả, ngươi chỉ có cơ hội một lần. Một khi thất bại. kết cục là chết, ngươi có biết quy định này?

Hoa Yên Mị sắc mặt trắng bệch, sinh ra một cỗ cảm giác khó thở. không thể nhúc nhích.

̀m!

Dương Phàm vung tay lên, ném nàng ra xa mấy trượng, đụng vào vách tường.

Hoa Yên MỊ khôi phục hình người, trên cổ có một dấu đò. mặt như tro tàn, phát hiện vết thương chí mạng thứ hai minh tạo ra cho Dương Phàm, đã khôi phục chi trong hô hấp.

Nàng lập tức kinh hoảng cực điểm:

- Bất Diệt Thể...

Lực khôi phục khủng bố như vậy, sinh mệnh lực mạnh mẽ tới tận cùng, thậm chí miễn địch với độc thuật, làm cho nàng lập tức nghĩ tới Bất Diệt Thê trong truyền thuyết.

Lúc này. Hoa Yên Mị tuyệt vọng hổi hận tới cực điểm, nhân vật có thể trờ thành một đời Tôn giả. làm sao đơn giản như bể ngoài?

Chỗ dàng sợ của Tôn giả Vu Tôn đời trước, cường giả cao tầng đỉnh cao tu tiên giới Đại Tần, đều biết về truyền thuyết này.

Vu Tôn là Tôn gia tại vị lâu nhất, cũng là thần bí đáng sợ nhất Thiên Cơ Các. Ngay cả Tần Hoàng, Yêu Long Hoàng... các tôn tại vô địch, cũng vô cùng kiêng kỵ.

Mà một đời Hồng Tôn này có thể chiến thắng Vu Tôn. trở thành Tôn giả mới. chi e càng thêm đáng sợ, là nhân vật khó mà trêu chọc.

- Tha mạng.. .Hồng Tôn đại nhân tha mạng.

Hoa Yên Mị mặt tràn ngập sợ hãi tuyệt vọng, mang theo vô tận hổi hận, quỳ xuống cầu xin Dương Phàm.

Dương Phàm vẻ mặt lạnh lùng, nếu là bình thường, cô nàng này dám ám sát minh, như vậy tuyệt đối không có cơ hội còn mạng sống.

- Cho ngươi một cơ hội lập công chuộc tội...

Dương Phàm chậm rãi lên tiếng:

- Lẩn này ta tới Huyết Uyẻn Phù, là tìm Huyết Linh Vương giao dịch một thứ. Ngươi là một trong thập đại chiến tướng thủ hạ của hắn, có thể thúc đẩy được chuyện này không?

- Tạ ơn Hồng Tôn khai ân.

Hoa Yên MỊ nhưtrút được gánh nặng, vội nói:

- Huyết Linh Vương quanh năm bế quan ở Tử Vong Huyết Uyên, băng thân phận của ta cũng có thể cầu kiến được nàng. Nhưng có thể để nàng gặp mặt Hồng Tôn hay không, cũng không có nắm chắc tuyệt đối.

Dương Phàm nhíu mày. chính minh không thể dùng thân phận Hồng Tôn đi gặp đối phương, hiện nay hắn còn chưa muốn bại lộ thân phận cùa mình.

- Ngươi thử một lần, nếu như không thể thục hiện được, ta tìm biện pháp khác.

Dương Phàm nhàn nhạt nói.

- Vâng, Hồng Tôn đại nhân.

Hoa Yên MỊ khom người nói.

Dương Phàm lại giao phó một chút chi tiết, mới để nàng rời đi.

Giao dịch cùng cường giả cấp Phủ chủ, đây là bước đẩu tiên của Dương Phàm.

Hắn dự định, tiên lễ hậu binh.

Có thể không động thủ, có thể lấy được Thiên Nhất Hồn Thủv thành công, vậy thi không thể tốt hơn.

Nếu nhu chiêu này không thục hiện được, Dương Phàm chi phải áp dụng thủ đoạn khác.

Một tháng sau, Hoa Yên MỊ trở lại gặp Dương Phàm.

- Hồng Tôn, Huyết Linh Vương đồng ý, thế nhưng nàng muốn ngài đi Tử Vong Huyết Uyên, tiến hành giao dịch ở nơi đó.

Hoa Yên MỊ báo lại.

- Đi Tử Vong Huyết Uyên?

Dương Phàm nhướng mày, rõ ràng là một lần giao dịch không binh đẳng.

Bản thân Tử Vong Huyết Uyên là đại cấm địa đệ nhất Yêu Hoàng Cảnh, còn là địa bàn mỗi đời Huyết Linh Vương.

Đi địa bàn người ta giao địch, như vậy rõ ràng bất lợi đối với Dương Phàm.

- Ha ha! Được rồi... Để ta kiến thức xem Tử Vong Huyết Uyẻn trong truyền thuyết.

Dương Phàm cười khẽ, nhanh chóng có quyết định.

Vi Thiên Nhất Hồn Thủv, đù phải mạo hiểm lớn hơn, hắn cũng sẵn lòng.

Huống chi hắn tự thấy ở trước mặt cường giả Thần Hư, cũng toàn thân trở ra.

Đêm khuya hôm đó, Dương Phàm đội nón vải, Hoa Yên Mị hộ tổng cùng đi Tử Vong Huyâ Uyên.

về phần Thiểm Điện Phi Ưng cấp Thông Huyển, Dương Phàm thu nó vào Tiên Hồng Không Gian, giao lưu với các linh thú khác.

- Hồng Tôn, Tử Vong Huyết Uyên còn cách nơi này không đoạn, phải phi hành khoảng mười Ngày.

Lúc đầu Hoa Yên Mị không dám buông ra tộc độ, chủ yếu lo lắng Dương Phàm không thể đuổi kịp.

Nhưng Ngay sau đó, nàng kinh ngạc phát hiện mặc kệ minh gia tốc thế nào, Dương Phàm đều nhẹ nhàng như không.

Mặc dù nàng đẩy tốc độ lên cao nhất, Dương Phàm vẫn cứ tùv ý theo sát.

- Hồng Tôn, có một vẩn để Yên Mị hiếu kỳ, rất muốn hỏi ngài.

Hoa Yên MỊ thoáng do dự nói.

- Hòi đi.

Dương Phàm liếc nhìn nàng.

- Tu vi thật sự cùa ngài, chỉ là Hóa Thần trung kỳ hay sao?

Hoa Yên MỊ thoáng thấp thỏm hỏi.

Nàng phát hiện tân Tôn giả này coi như bình thường dễ gần, trên người có một cỗ khí tức làm người ta thân cận, mói dám hòi như vậy.

Trước đó giao thủ, cùng tốc độ hiện giờ. Hoa Yên Mị hoài nghi vị tân Tôn giả này cố ý che giấu tu vi.

Nếu quả như thế. loại hành vi này cũng quá vô si rồi.

ở tu tiên giới cạnh tranh tàn khốc, không thiếu kẻ ẩn nấp tu vi giả heo ăn cọp, tiến hành ám toán, thường thường bị người ta khinh thường.

- Hóa Thần trung kỳ? Tính vậy đi.

Dương Phàm không để ý nói.

Suy diễn cảnh giới công pháp tới giai đoạn này, hắn đã sớm quên phần chia cảnh giới bình thường.

- Thật sự chỉ là Hóa Thần trung kỳ?

Trong lòng Hoa Yên Mị chấn động, có chút thất thần.

Mà nay, vị tân Tôn giả trước mắt, dám một minh đi Tử Vong Huyết Uyên, giao dịch cùng Huyết Linh Vương thần bí khó lường nhất Yêu Hoàng CảritỊ có thể thấy được tự tin cùng cân nhắc.

Phi hành mấy Ngày, trong hư không phía trước ẩn hiện một mảnh màu đò máu. Ngay cả mặt trời trên cao cũng không còn màu đò, mà là một vòng Huyết Nhật quy dị.

"Ngay cả hư không cũng bị nhuộm thành màu đỏ máu.

Dương Phàm khẽ động dung, sắc mặt ngưng trọng.

Lại bay đi mấy vạn dặm, toàn bộ trước mắt. bao gồm mặt đất. hư không, ngôi sao Thái Cồ, đều hiện ra màu máu.

Loại màu đò máu này rất nhu hòa, giống nhưbuổi chiều hoàng hôn.

"Đem lực lượng Huyết Ma Đạo. tăng lên ngang hàng ánh sáng ngôi sao Thái cổ, thật là khó mà tin được."

Trong lòng Dương Phàm sinh ra càng nhiều kinh ngạc cùng hiếu kỳ.

Sờ dĩ nói là lực lượng Huyết Ma Đạo, Bởi vì cảm quan mạnh mẽ của Dương Phàm có thể nhận thấy được khí tức máu tanh nhạt đến cùng cực ẩn trong màu đò máu nhu hòa.

Bồng nhiên, hắn nhớ tới trong điện Cửu u khi xua, pho tượng Ma Thần áo bào đò máu.

Lúc đó. mắt trái pho tượng chợt lóe. sinh ra vô số vật huyết quy tinh phong, hút lấy máu Huyết cùng sinh mệnh lục tu sĩ. Mắt phải lóe lên. sinh ra một tia hào quang đó máu ôn hòa ấm áp. làm cho thương thế mọi người khỏi hẳn trong nháy mắt, khôi phục đến trạng thái đinh.

Sau đó Dương Phàm suy đoán, pho tượng Ma Thần áo bào đò này. hẳn là Luân Huyết Đại Đế.

Càng đi sâu vào, màu đò máu trong hư không càng dày đặc.

Tới một giai đoạn, trong hư không tràn ngập vô số mây máu, cắt đứt thần thức, Ngay cả cường giả Hóa Thần cũng sẽ bị lạc trong đó.

Cứ không ngừng đi sâu vào trong đó, Dương Phàm cảm giác phía trước là một con đường vô tận.

Rốt cuộc lại đi tới không biết bao nhiêu vạn dặm, khi Dương Phàm cũng phải choáng váng, trong mây máu phía trước hiện ra một mảnh đò máu sáng rực.

Nhìn từ xa xa, kỳ thật đó là một vực sâu không biết thông đến nơi nào.

Nếu như nhìn từ trên cao, hinh dạng vực sau này giống như một vòng Huyết Nhật.

Lúc tới gần vực sâu, Dương Phàm cảm thấy một cỗ ý lạnh tận xương, bất an phát ra từ linh hồn.

"Nơi này chính là Tử Vong Huyết Uyên, ngoại trừ Huyết Linh Vương đại nhân, không ai có thể tiến vào bên trong mà còn sống đi ra."

Hoa Yên MỊ thần thức truyền âm nói với Dương Phàm.

- Vậy không biết, địa điểm giao dịch giữa ta cùng Huyết Linh Vương ở nơi nào?

Ánh mắt Dương Phàm chợt lóe nói.

Trực giác nói cho hắn, nhất định không thể vào Tử Vong Huyết Uyên kia.

- ở phủ đệ Huyết Linh Vương đại nhân.

Hoa Yên MỊ dẫn Dương Phàm, bay trên bầu trời Từ Vong Huyết Uyên.

Dương Phàm chi cảm thấy dưới chân truyền đến một làn hơi lạnh, vực sâu đò máu sâu không thể lường, lóe ra tia sáng đỏ máu làm hắn cực kỳ bất an.

Lúc này, hắn đột nhiên nghĩ đến Luân Huyết Châu lấy được ở Cửu u Bí Cảnh, Hoán Thiên Nha như có cảm ứng, lại nhảy lên một trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.