ở trên không trung động phủ Dương Phàm, lốc xoáy màu xanh nguyẻn
vốn bình yên mấy năm nay, trong nháy mắt đột nhiên lan tràn đông
thời khuếch trương một ngản dặm... ba ngàn dặm... năm ngàn
dặm... một vạn dặm.
Quả thực là nuốt thiên phệ địa.
Giờ khắc này. gần trăm vạn tu sĩ đệ tử Lăng Đính Tiên Phong, hoàng sợ bất an, hô hấp khó khăn.
Trong tẩm mắt đoàn lốc xoáy màu xanh kia, giống như cái miệng lớn
của bầu trời há to ra, dường như muốn một ngụm nuốt vào ngọn
tiên phong khổng lồ này.
Cùng lúc đó. trên Tiên Đạo Tòng
phàm là nhân vật tu vi đạt tới cấp Thông Huyền trớ lên. đều cảm ứng được một khí tức đáng sợ đến từ bầu trời vô tận.
Cồ khí tức đó. lúc đầu cuồng bạo dị thường, có khí thế thổi quét bầu trời, tàn sát bừa bãi trên mặt đất.
Sau một đoạn thời gian kéo dài. cổ khí tức này lại trờ nên mơ hỗ không chừng, không thể nắm lấy.
Mà lúc này. Dương Phàm tấn chức Hoán Nha trung kỳ. đã tiến vào một bước cuối cùng.
Chi thấy trung tâm lốc xoáy màu xanh khuếch trương phạm vi vạn dặm
kia, xuất hiện một cái phong đoàn trong suốt màu xanh, trong
suốt mà hư võ.
Vật ấy theo trong huyệt Bách Hội của Dương Phàm tuôn ra, cùng trong nháy mắt phun ra thần lực sáng rọi vô hạn.
Chi thấy một cây quang nha màu xanh nhạt hiển lộ ra, sinh ra một dao động thần bí, dung nhập trong hư không.
Trong phút chốc, chuyện quy dị sinh ra.
Trong không gian vạn dặm, tất cả gió trong nháy mắt ngưng đọng lại.
Không phải là phần chia, mà Ngay cả linh khí trong thiên địa này,
cũng xuất hiện ngưng trệ trong nháy mắt ngắn ngủi.
Đây
là một loại lực lượng huyền diệu khó giài thích, trực tiếp
dung nhập trong khung xương thiên địa của linh khí cấu thành này. Đồng thời có thể lĩnh ngộ và mượn dùng pháp tắc huyền diệu rộng lớn trong vòm trời
“Hiểu vòm trời... Rốt cục lại
tiến một bước, nắm giữ lực lượng ‘‘phong” của thiên nhiên
cuồngbạo nhất, tốc độ nhất trong thiên địa này.”
Dương
Phàm hít sâu một hơi. trong đẩu hắn xuất hiện một cây quang nha
màu xanh nhạt trong suốt, cùngbên cạnh quang nha màu đỏ xếp song song cùngmột chỗ.
Hai cái quang nha, đều tự phóng xuất
ra lưu quang trong suốt, kết hợp với nhau, sát nhập lại sinh ra
một lực cảm ứng cường đại.
Dương Phàm đột nhiên phát hiện, lực cảm ứng của mình tăng mạnh không chi gấp mười
lần.
Áo nghĩa lớn nhất của Hoán Nha Kỳ. chính là thổ lộ Hoán Thiên
Nha, dung nhập với bầu trời cao. cảm ứng đổi với lực lượng
của thiên địa tự nhiên tăng mạnh vô số lần.
Cổ lực cám ứng huyển bí này. có ba công hiệu nghịch thiên:
Thứ nhất, dung nhập hư không, hiểu được lực của trời cao. cảm ứng
đổi với lực lượng của tự nhiên tăng mạnh vô số lân. có thể càng thoải mái hiêu được pháp tắc thiên địa. cũng có thể sử dụng.
Thứ hai, thòng hiểu thiên cơ. loại lực cảm ứng này, có thể ở
trình độ nhắt định nào đó đoán trước vận mệnh thiên cơ. thậm
chí có thể thăm dò được thời không cùng nhân quả mơ hỗ.
Thứ ba, thần lực Hoán Nha, loại lực lượng này cùng loại với lực
Thần Hư của cường giả Thần Hư, cũng là mấu chốt để ngưng kết
Thái Hư Huyễn Thần.
“Hai cái Hoán Thiên Nha sinh ra thần lực quả thật đáng sợ...”
Dương Phàm cảm ứng được lực linh hồn và thân thức của mình tăng vọt.
ở thòi điểm Hoán Nha Kỳ, thần thức hắn chỉ có thể kéo dài hai
ba ngàn dặm, gần như có thể sánh ngang với cấp Thông Huyền.
“Vèo!”
Dương Phàm triển khai thần thức, lập tức bao phủ phạm vi ba vạn dặm.
Đây còn là kết quá mới vào Hoán Nha trung kỳ. nếu có thể tiến
thêm một bước củng cổ cảnh giới, hiêu được pháp tắc, ít nhất
có thể đạt tới phạm vi năm vạn dặm, thậm chí rất cao.
Theo Dương Phàm biết, cho dù là đại tu sĩ Hóa Thần, phạm vi thần
thức lớn nhất cũng chi tám ngàn dặm đến một vạn dặm.
Còn cường già Thần Hư, bời vì đạt tới mức độ linh hồn Hóa Thần
Kỳ lột xác đại viên mãn, thần thức mờ ra. có thể quét ngang
mười vạn dặm, càng có thể trong thòi gian ngắn dung nhập hư
không vạn dặm, sinh ra uy lực tinh thản cường đại. hoặc là hình thành phản thản Thần Hư.
“Mặc dù thần lực Hoán Nha của
ta hiện tại. cùng thần hồn lực của cường già Thần Hự. còn có
một khoảng cách, nhung vì mới vào cảnh giới này. Nếu tiến thêm một bước củng cố cùng lĩnh ngộ. đạt tới đinh cao của cảnh
giới này, ít nhắt có thể tiếp cận cảnh giới Thần Hư. Đến
lúc đó. cho dù ta không mượn dùng Hoàng Long Quan cùng đoạn
kiếm Vô Song, cũng có thể tế ra Thái Hu Huyễn Thần.”
Dương Phàm rất nhanh có hiểu biết bước đẩu về thực lực của chính mình.
Thòi điểm ở Hoán Nha sơ kỳ. hắn không mượn dùng bất cứ ngoại vật gì, lực áp đáo cấp
Thông Huyển. nếu gặp phái đại tu sĩ Hóa Thần, sẽ bị đánh cho chạy trối chết, tánh mạng khó bảo toàn.
Mà giờ phút này bước vào Hoán Nha trung kỳ, không mượn dùng bất
kỳ ngoại vật gì, ít nhất hắn có thể lực áp đào đại tu sĩ
Hóa Thần, cùng cường già Thần Hư chi còn một khoáng cách nhỏ.
Tuy nhiên, đây là dưới tình huống không mượn dùng ngoại vật gì,
nếu có thểm loại pháp bảo cường lực như Hoàng Long Quan, thực
lực còn có thể tăng lẽn trên diện rộng.
về phẩn đoạn kiếm Vô Song, không ở trong suy nghĩ của Dương Phàm.
- Dương trướng lão thuận lợi thăng cấp... Thật đángmừng!
Một thanh âm già nua truyền vào trong óc Dương Phàm, đúng là Bạch
Vũ lão tiên, giờ phút này đang câu cá trong một cái hô nhỏ.
Dương Phàm vận chuyển thần lực Hoán Nhạ trong ý niệm cảm ứng được vị trí của lão.
“Vèo!”
Ý niệm vừa động, hư ảnh màu xanh nhạt nhoáng lên một cái trong
hư không, Dương Phàm hiện ra tạibên cạnh Bạch Vũ lão tiên.
- Ngươi...
Bạch Vũ lão tiên chấn động.
Trong khoảnh khắc vừa rồi kia, Dương Phàm còn ở trong thần thức của
lão tập trung, nhưng trong nháy mắt biến mất. rồi xuất hiện ở
bên cạnh mình.
- Đây chẳng lễ là bước vào Thông Thiên bậc ba trong truyền thuyết, mới có thể có thần thông... trong chóp
mắt di Chuyênngàn dặm!
Bạch Vũ lão tiên mang trên mặt đầy vẻ khiếp sợ nói.
Trong chóp mắt di chuyển ngàn dặm, hay gọi là Ngay lặp tức dịch
chuyển ngàn dặm, chính là thần thòng thuấn di trong truyền
thuyết.
Nghe nói. chỉ có tu sĩ đinh cao mới có thể thi triển.
- Một cái chóp mắt di chuyển ngàn dặm? Ta còn chua có đạt tới
xa như vậy, nhiều lắm Ngay lập tức di chuyển hai ba trăm dặm,
nhung đối với lực linh hồn tiêu hao cũng rất lớn.
Dương Phàm cũng giật mình cà kinh
Bởi vì thần thông vừa rồi. hắn căn bản không có học qua, hoàn toàn là bằng vào một loại bản năng, ý niệm vừa động thân lực Hoán Nha phát động, liên đi tới bên cạnh Bạch Vũ lão tiên.
- hay là loại thần thông này là Dương trướng lào mới vừa học được?
Bạch Vũ lão tiên khôi phục sắc mặt bình thường, thân là nhân vật
nửa chân bước vào Thông Thiên bậc ba, loại năng lực Ngay lập tức di chuyển vài trăm dặm này, lão thi triển bí thuật nào đó
cũng có thể làm được.
- Không! Ta căn bản không học qua! Ngay cả pháp quyá thần thông này cũng không có.
Dương Phàm lắc đầu.
- Vậy chẳng lẽ là trong cơ thể Dương trưởng lão có được huyết
mạch kế thừa, loại thần thông này, ở sau khi ngài tấn chức, trớ thánh một loại bản năng chăng?
Bạch Vũ lão tiên trong mắt chợt lóe sáng nói.
- Điểu đó cũng không phải, ta chỉ là thiên linh cái bình thường, mà còn là sau này mới
có.
Dương Phàm lưu lại một câu, thán hình nhoáng lẻn một cái, lại từ trong tẩm mắt Bạch Vũ lão tiên biến mất.
“Vèo!”
Trên đệ cửu trọng phong chi thấy quang ảnh màu xanh chợt lóe, dường như luồng gió màu xanh lướt qua.
Khôngbao lâu. trong hư không xuất hiện mấy thân ảnh giống nhau.
Tập trung nhìn kỹ lại thấy là ba Dương Phàm giống nhau như đúc.
“Kỳ quái... loại phản thân thuật này ta cũng không học qua. dường
như bước vào cảnh giới này, bán năng tự nhiên mượn dùng thiên
địa huyên ào mà thành."
Ba Dương Phàm giống hệt nhau, lơ lửng giữa không trang.
Ngay cà Bạch Vũ lão tiên khi nhìn thoáng qua cũng không phần rõ thiệt giả.
- Ảo thuật phản thân thật cao minh.
Bạch Vũ lão tiên chậc chậc lấy làm kỳ, vuốt râu cười nói.
Thực lực của Dương Phàm càng cường đại, đối với Tiên Đạo Tông càng có lợi.
“Vèo!”
Cáo biệt Bạch Vũ lão tiên, Dương Phàm ròi đệ cửu trọng phong, nhẹ bay đến đệ thất trọng phong, tiến vào Bách Linh Thiên Viên!
Tuy rẳng Bách Linh Thiên Viên bình thường hạn chế. chỉ có nữ tu có
thể đi vào. nhưng với thản phận trưởng lão của Dương Phàm hiện giờ. bất kỳ chỗ cấm địa nào trên Tiên Đạo Tông đều có thể
thông suốt.
- Đại ca! Rốt cục huynhxuất quan rồi...
Trong đôi mắt thanh tú của Dương Tuệ lóe ra vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng.
- Thật không tệ. muội muội cũng thành công bước vào Hóa Thần
hậu kỳ. còn nhanh hơn so với trong tường tượng của ta!
Dương Phàm ngạc nhiên thán phục.
Tinh ra. hắn bế quan bốn mươi năm, Thiên Lan Điện lại mớ ra hai lẩn.
Trong thời gian này, Dương Phàm cho thế thản tiến vào Thiên Lan Điện, lại thu được một số thòng linh pháp bảo. bốn năm khối cực
phẩm linh Thạch và không ít Thánh đan quy báu.
- Cái này
đều nhờ có đại ca lần trước đưa tặng cực phẩm linh Thạch, giúp tốc độ tu luyện của Tuệ Tâm nhanh hơn, càng kỳ diệu là trong
cực phẩm linh Thạch này, ẩn chứa một loại lực lượng kỳ lạ,
bao dung một sổ phập tắc đại đạo trong thiên địa.
Dương Tuệ Tâm cám thán về sự huyển diệu của cực phẩm linh Thạch.
Vốn mặc dù với thiên tư ngút trời của nàng, muốn bước vào Hóa
Thần hậu kỳ. ít nhắt còn cân hai ba trăm năm. Nhung hiệu quả của cực phẩm linh Thạch thật đã vượt xa tưởng tượng của nàng.
Sau khi hiểu rõ tiến độ của muội muội, Dương Phàm thập phẩn vui
mừng, lại thông qua Tiên Hồng chiếu rọi, hiểu rõ về tình hình ở Bắc Tẩn.
Đặng Thi Dao hiện giờ tu vi tới gần Hóa Thần hậu kỳ. tiếp qua mấy chục năm, sẽ chuẩn bị đi Đại Tần.
Nếu nói về tư chất, cả Dương Tuệ Tám và Đặng Thi Dao đều còn cao
hơn Dương Phàm, người sau lại tự hành thôi diễn còng pháp, độ
khó khăn không chi lớn hơn gấp mười lần.
Dương Phàm duy nhất thắng hơn họ. lại là ngộ tính và độ cao. hơn nữa đều là sau này dần dần trưởng thành lẻn.
Cùng muội muội trò chuyện với nhau một Ngày một đêm. Dương Phàm lại nhớ tới Hoàng Phù. lẩm bẩm:
- Khôngbiết hiện tại tinh huống hắn thế nào rồi?
Bói vì cường giả trên Lăng Đính Tiên Phong quá nhiều, tu sĩ gẩn cả trăm vạn, Dương Phàm không muôn dùng thản thức đò xét.
“Vèo!”
Dương Phàm cáo biệt Tuệ Tâm, thân hình nhoáng lẽn một cái. lại
chạy tới đệ lục trọng phong, đi vào chỗ ở của Nam Cung Hạm,
thông qua nàng liên hệ với Hoàng Phù.
Mấy chục năm không gặp, Nam Cung Hạm không ngờ cũng bước vào Hóa Thần Kỳ.
Tuy nhiên, ở Tiên Đạo Tông chính đạo đệ nhất tông này, cũng không
tính kinh người cho lắm. Dù sao đệ tử tông môn này hướng thụ
đăi ngộ. và môi trường linh khí ưu việt của Lăng Đính Tiên Phong, đều đủ để đào tạo ra tu sĩ bậc cao đếm không hết.
- Trướng lão chờ một chút, ta đi gọi hắn tới.
Nam Cung Hạm hạ thấp người thi lễ. gần như không dám ngẩng đẩu nhìn thẳng vào mặt Dương Phàm.
- Nam Cung cô nương cần gì câu thúc khách sáo như thế. nàng và ta năm đó cũng coi như là bằng hữu tin cẩn!
Dương Phàm cười nói.
Nam Cung Hạm vừa nhớ tới chuyện năm đó. trên gương mặt thanh nhã thoát tục. lập tức hiện lên một tia ửng đỏ.
Năm đó nàng xem Dương Phàm làm như một tán tu nhất giới có được
mấy kỳ thuật; còn nhận đối phương vào ngụ trong động phủ của
mình, thậm chí đề cử đến sư tôn nơi đó. xem bệnh cho con linh
thú bé nhỏ không đáng kể.
- Không bằng Nam Cung cô nương biết rõ vị trụ nàng và ta cùng nhau đi gặp Hoàng Phù đi!
Dương Phàm đổi với Hoàng Phù có một loại chờ mong kỳ lạ.
- Dạ! Hắn gần đây đột nhiên tu vi tăng mạnh, cũng ở đệ lục trọng!
Nam Cung Hạm chi rõ phương hướng vị trí cho Dương Phàm.
“Vèo!”
Dương Phàm nắm bản tay nhỏ bé của nàng, tàn ảnh màu xanh nhoáng
lên liên tục mấy lẩn, ngay cả thần thức đều bắt giữ không rõ.
Chờ đến khi Nam Cung Hạm phản ứng lại. hai người đã đi tới trên không một động phủ.
Gương mặt nàng đò lên. bị Dương Phàm nắm tay kéo sát vào mình,
chung chạ gần gũi nhưthế mùi vị nam nhân kỳ lạ kia. thoang
thoáng trong không khí bao phủ toàn thân nàng.
Dù là nàng luôn luôn thanh tâm quả dục, ngăn ham muốn, tâm trong sáng, thanh
nhã thuần khiết, trong lòng cũng nổi lẻn một hỗi gợn sóng.
Cám quan của Dương Phàm lập tức bắt giữ được khí tức của Hoàng Phù. dường như đang trong bể quan tu luyện.
Hắn không khỏi có chút thất vọng.
Nam Cung Hạm bị hắn nắm bàn tay ngọc nhỏ bé, trong lòng ngượng
ngùng, muốn rút tay nhưng lại không dám, lại có một loại cảm
giác thật mâu thuần không muốn ròi ra.
Dương Phàm liếc
mắt quan sát nàng một cái. cám giác nàng này trời sinh đoan
chính, giữ minh trong sạch, tâm tính thực thiện lương kiên định,
thêm vào thiên phú nhất đẳng hơn người, Ngày sau tiêm lực rất
lớn, nếu có thể thu làm thị nữ hoặc là thị thiếp, t hay mình
chăm sóc động phủ ở Lăng Đính Tiên Phong, quá thực là ý định
không tệ.
Nhưng thấy cô gái này đoan trang thanh nhã, thật có thể không dễ dàng đáp ứng.
Đúng lúc này. Hoán Thiên Nha của Dương Phàm sinh ra cảm ứng. ngạc nhiên vui mừng nói:
- Ha ha! Rốt cục ngươi đã khôi phục thản thể rồi...
Ý niệm vừa động, trong tay hắn xuất hiện một thanh đoạn kiếm,
mặt trên lóe ra một điểm sáng màu sắc lóng lánh, hình thành
một nam nhân áo trắng bình thường không có gi đặc sắc.