Tiên Hồng Lộ

Chương 790: Q.6 - Chương 790: Phong ấn tầng thứ nhất




Bụi bặm tán đi, Dương Phàm chắp tay đứng ngạo nghễ, nhìn vô cùng cao lớn.

Một chưởng phách sơn liệt địa cùa La Tinh mạnh mễ đáng lên người Dương Phàm, sắc mặt La Tinh trắng bệch.

Cánh tay này còn cứng ngắc trên người Dương Phàm, nhè nhẹ run rẩy.

Lấy tu vi Hợp Thể trung kỳ, một kích cực mạnh với pháp lực thông thiên không ngờ không thương tổn được chút da lông nào của người này.

Càng đáng sợ chính là đối thủ chưa hề di địch.

Nửa bước không dời.

Liên tiếp ba chiêu, Dương Phàm đều không nhúc nhích, vững như thái sơn.

Dư trướng lão vốn trầm tư cũng co rụt đồng tử. ý cười cứng ngắc.

Đặng Thi Dao và Dương Tuệ Tâm lại chuyển lo thành vui, trong mắt vẫn còn vương lệ. lộ ra vẻ kinh hỷ vô cùng.

Họ chưa từng dự đoán được lần trờ lại này của Dương Phàm, thực lực của hắn lại mạnh mẽ tới trình độ này. Ngay cả cường giả Hợp Thể trung kỳ cũng không thể lay động mảy may.

- Với trình độ công kích này cùa người ở Ngoại Hải Vực cũng chi như con kiến thôi! ở Đại Tần này mà muốn xưng vuơng xưng bá, hoành hành vô kỵ sao?!

Dương Phàm quát lạnh một tiếng, thanh thế như lôi đinh, khí thế to lớn. vang khắp chín tầng mây.

Đồng thời đoàn liên hoa ba màu sâu trong cơ thể hắn phát ra một cỗ quang hà ba màu. Bịch một tiếng, chấn bay La Tinh ra xa.

Cồ pháp lực này quá cường đại, quan thông thiên địa. như một cơn lũ quét, không thể kháng cự.

Thân thể La Tinh như một trang giấy, bị đánh văng đi mấy chục dặm, khó khắn lắm mới ôn định Thân hình, kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra một vết máu tươi.

- Pháp lực và lực lượng của hắn sao lại có thể mạnh như vậy!?

La Tinh thờ hổn hển. sắc mặt xám như tro tàn, bị đả kích vô cùng trầm trọng.

Chi dựa vào phản lực, Dương Phàm đã có thể đánh bay La Tinh, hơn nữa khiến hắn bị thương tổn nhất định.

Mặc dù thương tổn này không lớn nhưng cũng đủ để chứng minh về mặt pháp lực Dương Phàm còn mạnh hơn cường giả Hợp Thể trung kỳ La Tinh này tới vài phần. Nếu không không thể làm được điêu này.

- Đến phiên Dương mỗ ra tay rồi!

Thân hình Dương Phàm nhoáng lên một cái, lưu lại một đạo ảo ảnh. thủy lôi màu lam hiện lên đẩy trời, đột ngột hiện ra trước mặt La Tinh.

La Tinh chi cảm thấỵ mắt hoa lên, Ngay cả phát động thần thức cũng chi miễn cưỡng nắm giữ quy tích di Chuyên của Dương Phàm, đột nhiên tay chân luống cuống.

̀m

Dương Phàm ập tới bên cạnh, một trận công kích chấn động thiên địa xuất hiện. Mỗi một chường của hắn ân chứa thần thông và huyền ảo cường đại.

Mỗi khi tiếp một quyển, một chường của Dương Phàm, La Tinh chi cảm thấy khí huyết bốc lên, bị đánh cho túi bụi.

Không phải là hắn không nghĩ tới việc trốn tránh nhưng thân pháp và tốc độ của Dương Phàm đều vô cùng cường đại.

Khi hắn liên tục chịu đựng bảy tám quyền thì trước trực đã tụ một búng máu. phổc một tiếng bị phun ra, Thân hình lung lay nhu muốn đổ.

Ba

Dương Phàm cách không chụp một chướng. Một mảnh thủy lưu màu xanh lam tấn công tới, trực tiếp đánh hắn vãng đi.

̀m một tiếng, thân thể La Tinh bị đánh sâu vào trong lòng núi, lập tức bị một mảnh đất đá nặng tới ngàn cân vùi lấp.

Mà thân ảnh bé nhỏ của La Tinh cũng bị bao phủ bên trong.

- La Tinh!

Liễu Nguyệt kinh hãi hô lên, ánh mắt nhìn về Dương Phàm vô cùng hoảng sợ. Nàng ta vội vàng chạy tới. lôi La Tinh từ trong đống đất đá ra.

Khi La Tinh từ trong đống đất đá kia đứng lên, trên người toàn là thương tích, mặt mũi bẩm dập.

Cũng may chung quy hắn vẫn là cường giả Hợp Thể trung kỳ, sự chênh lệc pháp lực với Dương Phàm cũng không lớn. Nếu không đã không chỉ bị thương tổn như thế này. Càng quan trọng hơn là Dương Phàm không chân chính hạ độc thù.

Liễu Nguyệt vội vàng thi triển phập thuật, một mảnh thủy quang mông lung màu xanh lam rót vào trong người La Tinh. Vi hắn chủ vếu là bị ngoại thương cho nén nhanh chóng đã khói.

- Nếu thực lực của La đạo hữu chi vẻn vẹn là thế thì nguyên vọng xung vương xung bá ở Đại Tần.lấycao áp thấp chi sợ cũng không thực tế lắm!

Khóe miệng Dương Phàm lộ ra vẻ tươi cười, làm ra vẻ tiếc nuối.

- Ngươi... ngươi muốn chết!?

Lửa giận bốc lên, pháp lực trên người La Tinh đột nhiên biến ảo, mạnh mẽ hơn vài phần.

Vù

Tàn ảnh chợt lóe lên. La Tinh như một cơn cuồng phong, quấv lên một mảnh phong bạo trong thiên địa. vọt tới trước mặt Dương Phàm.

Dương Phàm hơi giật mình. Đối mặt với La Tinh đột nhiên gia tăng pháp lực. hắn cũng không thể ứng phó nhẹ nhàng như trước.

Tuy nhiên, điểu Dương Phàm muốn chính là cái này.

Sau nửa canh giờ. Tiềm lực trong cơ thể hắn bị kích phát. Trong hoàn cảnh này dần ổn định lại, bắt đầu phán kích.

Ánh mắt Dư trưởng lão chóp động, thì thào:

- Hắn dường như mới thăng cấp không lâu. nhiều cũng không quá năm mươi năm!

Hai người trên bầu trời đánh rất hưng phấn, chẳng phần được thắng bại.

Mà khí mạch Dương Phàm du trường, bí thuật kia cùa La Tinh chi đủ gia tăng pháp lực thêm một lúc, càng kéo dài thời gian càng lâm vào hạ phong.

Một lúc này.

Bá!

Thân mình Dương Phàm chợt nhoáng lên, ròi khỏi vòng chiến, cười lạnh nói:

- Xem ra với thực lực mình ngươi thì Không phải là đối thủ cùa Dương mỗ!

Dứt lời. Dương Phàm quét mắt nhìn về phía Dư trường lão và Liễu Nguyệt:

- Khôngbằng hai vị cùng lên đi!

Lời này vừa ra. sắc mặt hai người Dư trường lão lập tức cực kỳ khó coi.

- Buồn cười!

La Tinh quát lớn một tiếng, phát động công kích như gió nhưbão.

Nhưng Dương Phàm giờ lại có thể ung dung ứng phó.

Trong lòng hắn mừng thầm, thêm một chút nữa có thể đã đạt tới điểu kiện mở ra tầng phong ấn đẩu tiên.

- Ngươi tới hỗ trợ đi!

Lãnh quang trong mắt Dư trường lão lóe lên, truyền âm cho Liễu Nguyệt!

-Nhưng...

Liễu Nguyệt có chút do dự.

- Hừm, người này không coi ai ra gì, không đặt chúng ta vào mắt. Phải giáo huấn một phen. Đương nhiên, phái ngươi đi ra cũng chi để thăm đò chi tiết chân chính cùa hắn.

Dư truớng lão nói.

- Vâng, Dư truởng lão!

Liễu Nguyệt gật gật đẩu, thân hình hóa thành một đạo lưu tinh, màu lam, từ phía sau lao tới Dương Phàm.

Đang giao chiến với La Tinh, Dương Phàm cảm giác được một cỗ áp lực đang bức tới.

̉m—

Đạo lưu tinh màu lam kia hóa thành ngàn vạn tinh châu, oanh kích toàn bộ phạm vi quanh Dương Phàm.

Dương Phàm lập tức luống cuống tay chân, mặc dù kiệt lực tránh né nhưng cũng bị công kích của Liễu Nguyệt đánh trúng.

Pháp lực cùa Liễu Nguyệt cũng tương đương La Tinh nhưng đối với lĩnh ngộ pháp tắc thông thiên thì mạnh hơn La Tinh không ít.

Gặp phải hai đại cường giả Hợp Thể trung kỳ công kích, Dương Phàm lập tức rơi vào hạ phong, bị đánh cho phải lui lại liên tục.

Tuy nhiên, khí mạch hắn du trường, hợp thiên thông địa, dù lấy một địch hai cũng chi vén vẹn lâm vào hạ phong, không có chút thương tổn thực chất nào đángkê.

Dưới tinh cảnh khó khăn, pháp lực trong cơ thể Dương Phàm phải vận dụng với tổc độ lớn nhất, từng chút một bộc phát tiềm lực bản thân.

ở sâu trong Thủy Hồn Giới.

Mười tầng phong ấn nhưmột tòa lầu, đứng ngạo nghễ trong biển lớn màu xanh vô tận.

Ục ục—

Giờ phút này. tầng phong ấn thứ nhất hơi lay động, tràn ra một cỗ áp lực, thông qua Địa Hồn Căn rót vào trong đoàn liên hoa ba màu.

Dương Phàm biết vậy, nên lực lượng dùng mãi không hết. Chẳng những pháp lực không kiệt mà Ngày càng cương mãnh.

Lúc đầu, Liễu Nguyệt và Tần Lôi có thể áp chết mạnh mễ Dương Phàm nhưng cuối cùng cả hai đều mơ hồ cảm thấy phải cố hết sức.

Chừng qua hai canh giờ, Dương Phàm vẫn bị vâỵ hạ phong nhưng đã không chật vật như trước.

- Cái này... Tên này sao càng đánh càng mạnh?!

Trên trán La Tinh đổ mồ hôi lạnh.

Đặng Thi Dao và Dương Tuệ Tâm đang quan chiến ở ngoài cũng khẽ thờ phào một hơi. Bọn họ cũng nhìn ra Dương Phàm đang tiến bộ liên tục.

- Rổt cuộc xảy ra chuyện gì?! Chẳng lễ người này từ đầu đã che dấu thực lực sao?!

Dư trưởng lão híp mắt đánh giá Dương Phàm, căn bản không nhìn ra sâu cạn.

Dưới cảm quan của hắn, Dương Phàm giống như một vùng biển rộng, thám bất khả trắc.

Trên trời cao, ba phương giao chiến đã dẩn tới hỗi gay cấn.

Cho tới tận đêm. Dương Phàm khí định, thần nhàn, dù lâm vào hạ phong nhưng cũng đã có thể triên khai vài lân phàn kích.

Thân ảnh hắn sáng lên như ngọc, tràn đày thủy lưu lôi văn, đánh với hai đại cường giả Hợp Thể trung kỳ, bất phán thắng bại.

Càng đánh càng mạnh!

Mà Liễu Nguyệt và La Tinh càng Ngày càng thấy kiệt sức. Hơn nữa. pháp lực cũng dần suy nhược, không thể bảo trì trạng thái đinh.

Lực lượng trong phong ấn tầng thứ nhất của Dương Phàm đã thẳm thấu một bộ phận nhỏ. Trong chiến đấu, thân thể Dương Phàm không ngừng hấp thu. chuyển hóa thành lực lượng của bản thân.

Lực lượng phong ấn từ trong Thủy Hồn Giới thầm thấu ra. dọc theo Địa Hồn Căn, tiến vào đoàn liên hoa ba màu. cuối cùng tràn đẩy khắp các nơi trong cơ thể. Dương Phàm vừa chiến đấu. lực lượng này vừa ngưng luyện toàn thân, thậm chí gột nia linh hồn...

Linh hồn Dương Phàm, chuyển tới Hoán Thiên Tam Thần, dung hợp vào đoàn liên hoa ba màu.

- Ha ha ha... Lấy lực lượng cùa hai người các ngươi nếu muốn thắng Dương mỗ e rằng cũng chỉ là lời viễn vông!

Đang giao chiến, Dương Phàm ngửa mặt cười dài, hoàn toàn đảo ngược tình thế.

La Tinh và Liễu Nguyệt trong lòng vô cùng sợ hãi. Nam nhân trước mặt này rốt cuộc là người hay là Thần thú hình người đây?!

- Dư trưởng lão. không bằng ngươi cũng lên đi! Nếu luận bàn thì cũng cẩn khiến cả hai bên thống khoái!

Dương Phàm như cười như không, nhìn về phía Dư trưởng lão đang trầm tu đứng dưới.

Tuy rẳng từ mặt ngoài thì tu vi của Dư trưởng lão cũng chỉ là Hợp Thể trung kỳ.

Nhưng Dương Phàm biết rõ rằng đối phương nếu đã là trường lão cùa tông phái Ngoại Hải Vực thì tu vi ít nhất cũng p hải đạt tới Hợp Thể hậu kỳ. Chỉ là vì hạn chế của Đại Tân cho nên mới áp chế tu vi mà thôi.

- Tiểu tử. ngươi chớ có càn rỡ. Đối phó với ngươi, chi cẩn hai chúng ta đã đủ rồi!

La Tinh không khỏi nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt xanh mét.

- Được, nếu Dương tông sư muốn đánh cho thống khoái vậy để lão phu liều minh bồi quán tử!

Trong mắt Dư trướng lão lóe lên lệ quang.

Bá!

Dương Phàm chi cảm thấy một cảm giác lạnh cả người từ sau lưng truyền tới.

Ba—

Một khô chưởng đã đánh tới sau lưng mình.

Loại cảm giác này phảng phất như một chưởng là từ Ngay trước mặt đánh tới.

̀m một tiếng, Dương Phàm bị một chướng này đánh bay đi, thủy quang màu lam sau lưng bị đục thủng, truyền ra âm thanh răng rắc.

Dương Phàm văng đi mấy chục dặm, khó khắn lắm mới ổn định thân hình, lau khô vết máu trên miệng, trong mắt kinh hãi nhưng lòng nhưng lại hưng phấn:

- Không hổ là trưởng lão tông phái Ngoại Hải Vực...

Baba ba

Thán hình Dư trường lão biến mất trong hư không, sau đó lại thoáng hiện, gần như có thể sobằng thuấn di.

Dương Phàm triển mờ cảm quan thông thiên mới có thể miễn cưỡng nắm bắt được động tác của đối phương, nhưng lại liên tiếp bị công kích vài lần, kêu lên đau đớn, thương thế càng nhiều.

Nếu không phải là lục phòng ngự của hắn biến thái, sức hỗi phục cũng nghịch thiên thi qua vài lân này. chi sợ đã mất đi nửa cái mạng.

- Bất diệt thể?

Dư truởng lão hơi giật mình. Thương thế của Dương Phàm nháy mắt đã khôi phục trờ lại.

Tuy nhiên, hắn lại cười lạnh một tiếng, công kích như phong bạo, hung hăng đánh mạnh vào thân thể Dương Phàm.

Dương Phàm vẫn bất khuất. Thương thế lần lượt khôi phục, pháp lục cảnh giới cũng tăng lên từng bước một.

Cho tới một khắc.

Lại ba một tiếng, pháp lực hộ thể trên thân Dương Phàm bị đục phá, thân thể bị đánh ngập sâu trong tầng đất.

Dư trướng lão lại cười nói:

- Mặc dù lão phu không thể phát huy ra hai ba phẩn uy lực của Hợp Thể hậu kỳ nhưng cũng thoải mái đối phó với nguơi.

- Thật không!?

Một thanh âm trầm thấp, lạnh nhưbăng từ trong nền đất truyền ra.

Ảm . .J$_ ,

Trong cơ thể Dương Phàm, toàn bộ Thủy Hồn Giới chấn động, trong mười tầng phong ấn, tầng thứ nhất được mớ.

Ngay sau đó, một cỗ hồn quang ba màu kinh thiên chấn địa từ trong miệng Dương Phàm tràn ra.

* Xx

Cái gì?!

Dư trướng lão kinh hãi. Hồn quang ba màu kia chấn động không gian, hình thành không gian gợn sóng, chấn tới trước người hắn.

Đẳng—

Thán hình hắn liên tiếp bại lui, pháp quang hộ thể chợt ảm đạm, liên tục kêu rên. Hắn khó khắn lắm mới tránh né khỏi công kích cùa cỗ lực lượng cấm kỵ này.

Ánh mắt đám người Liễu Nguyệt vô cùng kinh hãi. Một nam nhân với hư ảnh ba màu sau lưng chậm rãi từ trong lòng đất bước ra, khóe miệng nở một nụ cười quy dị:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.