Dương Phàm tùy thời đắm chìm trong cảnh giới vong ngã đã thành công ổn định cảnh giới hiện có.
Chỉ có căn cơ không ổn tạo thành trong thôi diễn lúc trước cần phải bù đắp và hoàn thiện.
Lôi điện nhỏ bé nhảy lên trong lòng bàn tay Dương Phàm ngoan ngoãn
như sơn dương. Hoán Thiên Nha màu tím trong đầu dao động ổn định, cám ứng vòm trời.
Hắn chăm chú nhìn sóng gợn hỗ nước
do hai chân tạo thành, Hồn Cản cùng nguồn nước trong đại địa
thân thiết dung hợp. từng dòng khí tức êm dịu mát lạnh chảy
xuôi toàn thân.
Khôngbao lâu, hắn nhắm mắt lại, khóe miệng nhếch lên một tia tươi cười bình thản.
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn không nghĩ ra phương pháp bù đắp.
Dù sao hắn sớm vuợt qua giai đoạn dung hợp đại địa, hiện giờ Ngay cả giai đoạn dung hợp vòm trời cũng đã đi đến một bước cuối
cùng.
Cũng giống như xây nhà, lúc đầu nền móng không
vững, đều tảng càng cao hơn gần như không thể bù lại. thậm chí
bới vậy mà thất bại trong gang tấc.
Đối với Dương Phàm
mà nói. lại vượt lên trên một tầng, đó chính là cảnh giới vô
thượng chân chính quán thông thiên địa. so với Thông Thiên tam giai cảnh giới bình thường càng huyền diệu.
- Ta phải ổn
định cơ sớ. mới có thể bước ra một bước đó. Sau Hoán Nha hậu
kỳ chính là cảnh giới đại viên mãn, ta còn có cơ hội bù lại.
Dương Phàm chậm rãi bước đi, cũng không thấy linh khí dao động, lại
thản nhiên tự nhiên đạp mặt nước từngđợt sóng gợn. đi lại trên mặt hỗ.
Giờ khắc này. tinh khí thần của hắn đều đặt trong tự nhiên, dường như là một con cá trong nước.
Thẳng đến một lúc. Dương Phàm bình thản khẽ cười:
- Ngươi đến rồi.
Bá... lạp
Một vùng bóng đêm ảm đạm không thể phát hiện ngăn cách một vùng
thiên địa, Dương Phàm đặt mình ở bén trong, bình tĩnh bình
thản, vẫn không mớ mắt.
- Hồng Tôn, có việc bẩm báo.
Dạ Đồng nửa qui’ bên cạnh, giống như dung nhập trong bóng đêm. đầu
tóc bạc như tơ ở trong gió đêm tạo thành từng vòng bạc mỹ lệ.
Đôi con ngươi màu nâu trong mê ly xinh đẹp lại tràn ngập thần bí không biết.
Dương Phàm đứng thẳng trong gợn sóng nước, không mớ mắt. chờ đợi.
Mà Dạ Đồng có thể dễ dàng hiểu được V tứ hắn. vội vàng nói:
- Tin tức thứ nhất: Vô Song tiếp nhận giải thưởng cao nhất của
Thiên Cơ Các. cũng là nhiệm vụ không thể hoàn thành nhất - Ám
sát Tần Hoàng.
- Ám sát Tần Hoàng?
Thán thể Dương Phàm đứng trên hỗ nước hơi chìm xuống, tò rõ biến hóa trong thế giới nội tâm hắn.
- Bởi vì chúng ta cảm thấy được tin tức này có liên quan tới chủ nhân, cho nên mới báo
cáo.
Dạ Đồng thật cẩn thận nói.
Dương Phàm gật gật đẩu.
Dạ Đồng nói tiếp:
- Còn có ba năm, chính là Ngày Tần Hoàng hiệu lệnh thiên hạ mỡ “Cửu Long thịnh hội”.
- Thời gian qua nhanh như vậy.
Dương Phàm khẽ thở dài, tựa hỗ đang tiếc nuối còn chua làm tốt chuẩn bị vẹn toàn.
Tuy nhiên, bù đắp cơ sở cùng hoàn thiện cảnh giới không phải vài năm thời gian là đũ.
- Tin tức có liên quan đến Cửu Long thịnh hội. đều báo ra đi.
Dương Phàm hai tay sau lưng, thân thể phảng phất dung nhập hư không, dễ dàng làm người ta xem nhẹ.
-Trấn Viễn Hầu ở Cực Bắc xa xôi chạy về Đại Tần. có khá năng bị thuyết phục gia nhập trận doanh Tần Hoàng.
Dạ Đổng báo cáo từng điều một. cho Dương Phàm thời gian suy tư.
- Tẳn Quang Đức. xem ra hợp tác để nghị trước kia của ta không
thể thực hiện. Không biết Tần Hoàng cho ngươi ưu đãi gì?
Trong đầu Dương Phàm cũng hiện lên tình cảnh Ngày đó Hàn Kỳ dùng lợi dụ dồ mình, khẽ khẽ thở dài.
- Quy Vương Tông chủ đời trước, trọng chấn Quy Tông, dường như đi rất gần với Tần Hoàng.
- Ngoài ra, Trấn Đông Hầu cùng Tẩn Vong dường như liên hợp cùng một chỗ. tính toàn đẩu trận doanh Yêu Long Hoàng.
Dạ Đồng ngắn gọn báo lẻn từng tin tức có liên quan.
Chờ sau khi nàng báo cáo xong, Dương Phàm nói:
- Ta sẽ động thân chạy gấp tới Đại Tần.
Thấy bộ dạng Dạ Đồng muốn nói lại thôi, Dương Phàm tiếp tục hòi:
- Ngươi còn có lời gi muốn nói?
- Xin hỏi Hồng Tòn có ý định lật đổ Tẳn Hoàng bạo quán thống trị hay không? Cửu tộc Thiên Cơ Các. còn có thế lực bộ tộc
cường đại tiềm ân, bọn họ từng có một cùng đất trên đại lục. lại bị Tần Hoàng coi thành dị tộc. đuổi tận giết tuyệt, mà
nay có dà tâm Đông Sơn tái khới.
Dương Phàm trầm ngâm một lát:
- Nếu có cơ hội lật đổ thống trị của Tần Hoàng, hai người có
khả năng kế thừa ngôi vị hoàng đế nhất phần biệt là: Tân Vong
cùng Trần Đông Hâu. Trong một trăm năm, các ngươi có thể âm thẳm
chuẩn bị. có cơ hội hay không, liền thuận theo tự nhiên. Ta đối
với việc này hứng thú không lớn, không cố ý đây vào.
- Vâng, Hồng Tôn.
Thản hình Dạ Đồng biến mất theo bóng đêm thần bí kia.
Cánh tượng lúc trước phàng phất nhu một giấc mộng.
Màn đêm phủ xuống, Dương Phàm nói rõ hướng đi của mình với Đặng Thi Dao cùng Dương Tuệ Tâm.
Hai nàng vốn có ý muốn cùng đi, lại bị Dương Phàm cự tuyệt.
ở Lăng Đính Tiên Phong chờ hai tháng, Dương Phàm cảm ứng được một cồ khí tóc, mớ mắt:
- Ngươi rốt cục đến rồi.
- Khí tức của Chi Bào Long Khí...
Bạch Vũ lão tiên ở đệ cửu trọng, cảnh giới cao vô cùng rất nhanh cảm ứng được cái gì.
Vút vút
Hai đạo độn quang bay đến phụ cận Lăng Đính Tiên Phong, phản biệt
là một trung niên mặc cô bào. và một thiếu niên có chút chất
phác.
Trấn Đông Hầu thở dài:
- Năm đó trận chiến
nơi đây, tu sĩ tử thương vô số, dữ dội thảm thiết. Mà nay, ta
lại cùng địch nhân cũ liên minh.
Tần Vong nhún vai:
- Nếu đi lên đường phán kháng bạo quân Tần Hoàng, chúng ta không có bất Kỳ đường
lui.
Chinh vào lúc hai người nói chuyện với nhau, thản hình xanh trong
suốt như mơ hồ cùng với từng tia lôi văn huyễn lệ của Dương Phàm bay đến động phủ của Đại trường lão.
- Đại trướng lão. người tọa trấn Lăng Đính Tiên Phong, ta đi tham gia “Cửu Long thịnh hội”.
Dương Phàm cáo từ Bạch Vũ lão tiên.
Thần sắc Bạch Vũ lão tiên có chút phúc tạp, gật mạnh đẩu tiễn Dương Phàm ròi đi.
Cửu Long thịnh hội này, hai vị chướng tôn của hai đại tông phái
khác của Đại Tần đều có tham gia. Bạch Vũ lão tiên vốn cũng
muốn cùng đi với Dương Phàm, giúp hắn một chút lực lại bị
kiệt lực khuyên can.
- Đại trưởng lào yên tâm. Cửu Long
thịnh hội này mặc dù không có phần thắng mười phẩn, nhưng có
lực tự bảo vệ minh.
Vừa dứt lời. Dương Phàm biến mất không thấy, trong hư không chỉ lưu lại một đạo lôi văn đẹp mắt.
- Để hai vị chờ lâu.
Một bóng người hư vô xanh trong suốt cùng với từng tia lôi văn đẹp
mắt xuất hiện trước mặt hai người Trấn Đông Hầu cùng Tẩn Vong.
Trấn Đông Hầu chấn động tâm thần. Dương Phàm này quá thực đạt tới
trình độ xuất quy nhập thân, nếu đột nhiên tập kích, chính hắn chi sợ khó thê thong dong ứng phó.
- Dương đạo hữu khách khí rồi. Chúng ta mới đến một hỗi, ngươi đã tới nhanh như vậy.
Tẩn Vong ngầm đánh giá Dương Phàm trong lòng thất kinh
Lẩn trước gặp mặt. Dương Phàm nhập ma cường độ thấp, kiêu căng bễ nghễ, khiến hắn không thể ở chung.
Mà nay, Dương Phàm dường như t hay đổi một người, không có loại bá đạo kiêu ngạo bễ nghễ thiên hạ lúc trước, nhưng lại càng có
vẻ sâu không lường được.
Đối phương rõ ràng đứng ở trước mắt. lại dễ dàng bị xem nhẹ.
- Thời gian không nhiều, chúng ta lập tức khới hành thôi.
Trấn Đông Hầu có vài phần gấp gáp.
Vút Vút Vút...
Ba người đều là cường già đinh của Đại Tần hiện giờ, tốc độ phi hành cực nhanh, thẳng hướng kinh đô Đại Tần.
Trên đường đi. trải qua phong cảnh tráng lệ của Đại Tần. non sông tươi đẹp. Dương Phàm vẫn một mực nhắm mắt. cảm quan của hắn càng
rõ ràng hơn ánh mắt nhìn đến.
Tẩn Vong tắc lưỡi lấy
làm kỳ. ở trạng thái phi hành tốc độ cao như vậy Dương Phàm có thể gợn sóng không sợ như thế. càng giống như là chìm trong
loại tìm hiểu nào đó.
Trong quá trinh phi hành, vẫn còn tìm hiểu tu luyện, đây là loại cảnh giới vong ngã huyền diệu cỡ nào.
- Hắn tự tin như thế, không sợ ta cùng Tẩn Vong đánh lén?
Trong lòng Trấn Đông Hầu thẳm giật mình.
Giờ khắc này. hắn bỗng nhiên nhớ tới tinh hình năm đó tại Lăng
Đính Tiên Phong, Dương Phàm một người một kiếm bức bách trăm
vạn đại quản của minh lui binh.
Năm đó, Dương Phàm bễ nghễ uy phong cỡ nào, làm cho người vừa kính vừa sợ.
Mà lẩn này gặp mặt, Trấn Đông Hầu thấy được Dương Phàm càng bí hiểm khó dò.
Tục truyền, người này có khả năng bước vào Thông Thiên tam giai, chẳng lễ là thật sự?
Một hơi phi hành hai năm, ba người Dương Phàm rốt cục đi vào phạm vi thế lực Tẩn đô.
Tần đo. nghe ra chính là kinh đô của mảnh đất này, thế lực phạm vi lại rất lớn, gấp vài lẩn châu phủ bình thường.
Tẩn đô chia làm hai bộ phận lớn. một là ngoại Tẩn đô. một là kinh thành.
Ba người đã tiến vào phạm vi Tẳn đô. còn phải phi hành quãng
đường hai mươi ức dặm mới có thể tới được kinh thảnh.
Trong phạm vi Tần đô. có thể nói là tu tiên thịnh thế, vượt xa khu vực khác, tu sĩ lui tới vô số kể.
Tuy nhiên, khi ba người Dương Phàm dùng tốc độ thần thức khó thể
bắt giữ xẹt qua vòm trời, nơi đi qua vô số cường giả kinh hãi
đảm chiến.
Dưới Hóa Thần Kỳ. thậm chí Ngay cả bóng dáng của bọn họ đều không thể bắt giữ.
Duy chỉ có cường giả cắp Thông Huyền trờ lên mói miễn cưỡng cảm
ứng được sự tồn tại của bọn họ. cũng là hết hồn.
Chênh lệch trong trình tự Hóa Thần, thực lực cấp Vương hầu, Phủ chủ gấp trăm, ngàn lẩn Hóa Thần Kỳ bình thường, chỉ một ý niệm
là có thể nắm quyển sinh sát trong tay.
Mấy tháng sau.
ở trên thành kinh đô sừng sững muôn đời.
Một thanh niên mặc quan phục, cầm trong tay một đĩa tròn Cửu Long hí châu nhìn về một phương hướng.
Nam nhân này khí vũ hiên ngang, ánh mắt trầm ổn. thản hình cao
lớn, từ trang phục mà xem ít nhất hắn là trọng thần nhất phẩm của Đại Tần.
Vẻ mặt hắn cực kỳ Chuyên chú, đùa nghịch Cửu Long bàn trên tay.
Trén long bàn kia, trong đó ba con rồng đột nhiên sáng lên, nhẳm về một phương hướng.
- Thượng Quan gia chủ, bọn họ sắp đến rồi.
Một nữ nhân cao quý mặc quần lụa móng bên cạnh mỉm cười nhìn hắn.
Trên tường thành cao lớn hùng vĩ. thống lĩnh thị vệ khác đều không một tiếng động, trong mắt tràn ngập kính sợ.
Bởi vì
đứng ở trước mắt, phần biệt là gia chủ Thượng Quan gia cùng Nam Cung gia kinh đô: Thượng Quan Phi. Nam Cung Dật.
Khó có thể tướng tượng, khách quý khiến hai vị quan viên nhất phấm tự thân tiếp đãi là nhân vật cỡ nào.
Vút Vút Vút —
Ba đạo độn quang thần thức khó thể bắt giữ từ chân trời phương xa phóng tới. tầng mây quay cuồng.
Người còn chua tới, một cỗ áp lực cường đại đột nhiên buông xuống,
khiến đám thị vệ trên tường thành đêu thấy hô hấp khó khăn.
Tuy nhiên, những thị vệ này tốt chất đều cực cao. rất nhanh làm ra động tác phòngbị.
- Dương đạo hữu. Một nam một nữ trên thành lâu kia chính là
Thượng Quan Phi cùng Nam Cung Dật. gia chú Thượng Quan gia cùng
Nam Cung gia kinh đô. Đặc biệt đáng đê nói tới chính là Thượng
Quan Phi kia lúc còn trẻ từng cùng Tẩn Tuắn, Hàn Kỳ được xưng
là “Tẩn đô tam tú”.
Tẩn Vong lặng lẽ thần niệm truyền âm cho Dương Phàm.
Dương Phàm hơi gật đẩu. hai mắt chua từng mớ.
Hắn mỗi thời mỗi khắc đều trong vong ngã tìm hiểu và tu luyện.
trừ khi hoàn toàn bù đắp sơ hở về cơ sỡ cùng cảnh giới.
Rất nhanh, ba người Tẳn Vong gặp mặt Thượng Quan Phi cùng Nam Cung Dật.
Hai bên gặp mặt. tự nhiên là một hỗi khách sáo. trừ Dương Phàm mấy người kia đều là quen biết.
- Chắc rằng vị này chính là Dương Phàm đạo hữu uy chấn Đại Tần hiện giờ.
Thượng Quan Phi mỉm cười nhìn phía Dương Phàm, vẻ mặt hứng thú đánh giá.
Trong mắt phượng của Nam Cung Dật xẹt qua một tia kinh dị. cũng đánh giá cường giả kỳ tích quật khởi như sao chôi này.
Chỉ
là, thẳng đến hai bén giao lưu. nam nhân trong lời đồn này cũng
vẫn nhắm chặt mắt, đắm chìm trong cảnh giới vong ngã.