- Thượng thiên hạ địa, thiên hạ vô song... Ngưỡng mộ đại danh
của ngươi đã lâu! Bài danh thứ nhất trong Chí Tôn Thán Binh Bàng của thất giới triệu triệu năm không thể khiêu chiến - Vô...
Song... Thần... Kiếm!
Thanh âm này khiến cho vô số đại năng giả nhất giới kinh động.
Trong lòng Dương Phàm dâng lên kinh đào hãi lãng, đối với thân phận,
lai lịch cùa Vô Song đã sớm có dự đoán. Mà nay nó được khăng
định, dù đoán được vài phần nhưng Dương Phàm vẫn rung động vô
cùng.
Bá!
Trong đầu hắn hiện lên cuộc đổi thoại với Lôi Linh Châu trong Thiên Lan Điện.
Ngươi không muốn ta cũng không thể miễn cưỡng...
Thanh âm Lôi Linh Cháu lộ ra vẻ thất vọng.
Dương Phàm khẽ thở dài:
- Ta còn tường răng ngươi sẽ trợ giúp ta hoàn thành việc này.
- Là pháp bảo, dưới tình huống không có chú nhân, ta không thể
chủ động công kích, trừ khi có kẻ xúc phạm ta trước mới phán
kích được. Đây là thiết tắc khí linh, không thể trái nghịch!
Lôi Linh Châu thớ đài.
Có lễ đâi chính là điều đau buồn cùa pháp bảo.
Pháp bảo được xếp vào loại đồ vật, sứ mệnh của chúng là để con người sử dụng.
Cho dù sinh ra linh trí, pháp bảo cũng chỉ là pháp bảo. là một loại đồ vật, không có quyển tụ do.
Dương Phàm nghe lời ấy, lâm vào trầm tư, lại lẩm bẩm:
-Từ trên người ngươi ta cảm nhận được một cỗ dao động sinh mệnh
cực kỳ mòng manh, điều này chứng tồ dù các ngươi là pháp bảo nhưng cũng có một đường hv vọng vượt qua trói buộc cùa số
mệnh. Nhưng, ta cảm giác được hv vọng thành công rất rất nhỏ...
- Thật vậy sao? Ta cũng nghe nói loại chuyện này nhưng từ trước
tới nay chưa từng có pháp bảo nào có thể phá vỡ thiết tắc
tối cao nhất này! Ngay cả Thượng giới tiên khí cũng không ngoại lệ.
Lôi Linh Châu khó tin nói.”
Thiết tắc tối cao!
1 , ,
Trong lòng Dương Phàm như có một tiêng nô lớn vang lên.
Bá
Trong Cửu u Bí Cảtứụ Vô Song và Hắc Tinh Ma Linh Thần đổi kháng, bỗng nhiên lùi
lại.
Hắc Tinh Ma Linh Thần nhìn chằm chằm Vô Song, vẻ mặt kinh hãi nói:
- Ngươi là... Vô Song? Ta có thể cảm giác được cỗ khí tức độc đáo trên người ngươi!
- Ngươi sao lại biết tên ta? Chẳng lẽ chúng ta từng quen biết?
Vô Song cũng như nhớ tới điều gì đó.
- Không không! Không chỉ riêng ta, còn có rất nhiều người biết
ngươi. Ngươi cũng biết trong thất giới, có biết bao người nhớ
tới ngươi không? Ha ha ha... Thế giới này thật điên khùng... Không ngờ ngươi lại lưu lạc tới nông nổi này!
- Là do ta tự nguyện!
Vô Song nói:
- Vì để thoát khỏi sổ mệnh vô hình! Đây chính là thanh âm vang lên từ sâu trong lình hồn
ta!
- Ha ha ha... Không thể! Thiết tắc tối cao. không thể trái nghịch!
Hắc Tinh Ma Linh Thần cười lớn, trào phúng không thôi.
- Ta rổt cục là một tồn tại như thế nào?!
Vô Song quên đi sự sợ hãi và kiêng kỵ trong lòng, đôi con mắt thâm
thúv ẩn ẩn lộ ra một thanh kiếm mông lung mơ hồ. dường như cách
trở một đời thời không Luân Hồi.
- Ngươi chính là Vô Song, thượng thiên hạ địa, chân chính độc nhất võ nhị, thiên hạ vô song...
Trong mắt Ma Linh Thần hiện lên quang mang Kỳ dị. vẻ mặt lại nhưtiếc nuối nói:
- Chỉ tiếc trí nhớ cùa ta hữu hạn, quên đi rất nhiều chuyện...
Thật lâu trước đây, Dương Phàm đã đoán được Vô Song có thể là một
kiện Thượng giới tiên khí. Dù sao hắn có thể hóa thân làm kiếm,
gửi gắm ý thức linh hồn vào trong kiếm.
Lúc trước, khi ở Bắc Tần, Dương Phàm cẩm Đoạn Kiếm trong tay, từ đáy lòng sinh ra một lòng tin:
, 4$
- Kiêm này trong tay. Băc Tân Tu Tiên Giới, thiên hạ vô địch!
Thiên hạ vô địch.
Có thể tưởng tượng được uy lực và ảo nghĩa trong Đoạn Kiếm đáng sợ như thế nào?!
Cuối cùng. Dương Phàm cẩm Đoạn Kiếm trong tay khiến vạn kiếm triều
bái, Ngay cả Thất Tinh Tran Ma Kiếm cũng phải cúi đầu. một
kiếm diệt sát Tam u lão ma vốn không thể diệt sát.
- Thì ra là thế...
Tiền căn hậu quả, sâu chuồi làm một đường thì bí ẩn thân thế của Vô Song đã được cời
Phỏng đoán của Dương Phàm lúc trước cũng không sai.
Hắn chi không ngờ tới, Vô Song lại là Vô Song Thần Kiếm, bài danh
thứ nhất trong Chí Tôn Thân Binh Bảng của thất giới.
Còn
Chí Tôn Thần Binh Bảng là gì, Dương Phàm cũng không biết rõ.
nhưng xem ánh mắt không thể che dấu hưng phấn và sự tham lam cùa Cửu u Ma Đế thì cũng biết nó cũng như danh - trong thất giới,
độc nhất vô nhị, thiên hạ vô song.
Loại suy nghĩ này chi lóe qua trong đầu Dương Phàm.
- Dừng tay!
Dương Phàm quát lớn một tiếng, tay cầm Thanh Long Kiếm, trên người
tản mát một cỗ tinh thân ý chí mênh mông, thăng hướng cửu tiêu.
Đang-
Kiếm quang cửu sắc chém ngang ra, bị Thất Tinh Trấn Ma Kiếm của Cửu u Ma Đế ngăn
cản.
Một tay cùa Cửu u Ma Đế vận chuỵển thần thông, ý đồ thu lấy Vô
Song Đoạn Kiếm, một tay khác nắm Thất Tinh Trấn Ma Kiếm để ngăn cản Dương Phàm.
Mặc đù như thế nhưng Cửu u Ma Đế vẫn không rơi vào hạ phong.
Đoạn Kiếm với ngân huy nhàn nhạt lưu chuyển đang ô minh kháng cự.
Nhưng vừa trải qua một trận chiến đinh phong đã khiến Vô Song nguyên
khí tổn hao rất nhiều, ý thức miễn cưỡng để lại trong Đoạn
Kiếm.
Trong tiếng kiếm minh ô ô. Dương Phàm cảm nhận được
một cỗ ngoan cường bất khuất cùa Vô Song, thậm chí có một
loại khí thế ngọc Thạch câu phần!
Dương Phàm hiểu được tính cách của Vô Song, tuyệt đối không phục tùng Cửu u Ma
Đế.
Vô Song Đoạn Kiếm không ngừng chiến minh, giãy dụa về phía Dương Phàm.
Dương Phàm bừng tinh đại ngộ. Thanh Long Kiếm trong tay chấn động, tách khỏi Cửu u Ma Đế.
Rồi sau đó hắn hít sâu một hơi. hội tụ khí vận lực vô tận, từ
Luân Huyết Quang phát ra một cỗ hồng quang sinh mệnh, lực lượng
huyền bí hóa thành một đạo hồng thủ hư vô với thần quang cửu
sắc nhàn nhạt, hướng về phía Vô Song Đoạn Kiếm.
Thoáng chốc, xu thế đang tiến về phía Cửu u Ma Đế cùa Vô Song Đoạn Kiếm đã ngừng
lại.
- Cái gì?!
Sắc mặt của Cửu u Ma Đế chợt nghiêm lại. Nếu chi xét về tinh thần
ý chí và lực lượng thi Dương Phàm không bằng được hắn.
Mặc dù thần thông Dương Phàm cái thế nhưng cảnh giới của Cửu u Ma Đế cực cao, có thể khắc chế được.
Nhưng giờ phút này lại khác.
Hai người đều đang tim cách hút lấy Vô Song Đoạn Kiếm nhưng Đoạn Kiếm lại hướng về phía Dương Phàm.
Lúc này, có thể nói Cửu u Ma Đế chỉ có một mình chống lại hai người Dương Phàm và Vô Song liên thủ.
Do đó. Vô Song Đoạn Kiếm ở giữa hai người lâm vào một thế cân bằng khéo léo.
Cửu u Ma Đế khó có thể hút được Đoạn Kiếm về phía minh nữa,
Dương Phàm cũng không thể kéo Đoạn Kiếm về bên mình.
Hai người thi triển hết bản lĩnh, V đồ thu lấy Đoạn Kiếm.
Trong lòng Dương Phàm âm thầm lo lắng. Hắn hiểu được chỉ cần Đoạn
Kiếm có thể trờ lại trên tay mình thì khi một người một kiếm
liên thủ, đánh bại thậm chí chém giết Ma Đế là vẫn để không
phải viễn vông.
Cửu u Ma Đế nóng ruột vô cùng:
- Vô Song Đoạn Kiếm này tuyệt đối khôngthể để rơi vào tay Dương Phàm, nếu không ta cũng không thể chống lại...
Vô Song Đoạn Kiếm lợi hại như thế nào, Cửu u Ma Đế thân ở thượng giới cũng từng nghe tới.
Nhưng mà dù ma uy của hắn kinh sợ nhất giới nhưng cũng cô đuyện với kiếm này.
Thần kiếm này sau khi vững vàng ngôi ngôi vương trong Chí Tôn Thần Binh Bảng thì cao cao tại thượng. Nếu người nào có thể được Vô
Song Thần Kiếm tán thành thì đủbễ nghễ nhất giới, gặp thần
giết thần, gặp phật sát phật, đánh đâu thắng đó, không gì có
thể cản nôi. Có Vô Song Thần Kiếm sẽ có lực phòng ngự và công
kích mạnh nhất, không thèm quan tâm hết thảy quy tắc.
Xem xu thế này, Dương Phàm e rằng là người có cơ hội nhất trờ thành chủ nhân mới cùa Vô Song Thần Kiếm.
Nếu nhưvậy, Cửu u Ma Đế cũng không dám cứng rắn đối kháng, chỉ có thể chạy trốn.
- Đáng chết...
Cửu u Ma Đế không còn vẻ mặt ung dung như cũ được nữa, sắc mặt ngưng trọng, đáy lòng vô cùng lo lắng.
Dương Phàm nếu không thể đoạt được kiếm này thì cùng lắm cũng chỉ có thể chạy mà
Mà Cửu u Ma Đế nếu thất bại, sẽ phải đổi mặt với đội hinh thiên hạ vô địch của Dương Phàm và Vô Song.
Khi hai người một kiếm đang triển khai một cuộc tranh phong kinh tâm
động phách còa vực ngoại tinh không, đại lục nhân giới cũng lâm vào một mảnh hỗn loạn.
Hưu
Tám đạo quang ảnh hắc
huyễn lao tới bên ngoài vực ngoại, hình thành một tầng phòng
ngự cường đại, ngăn cản công kích cùa đại năng giả nhân giới.
Tám đạo hắc ảnh này không ngờ đều tương tự Hắc Tinh Ma Linh Thần
trong Cửu u Bí Cảnh, mỗi cái đều có thực lực tiếp cận Chân
Tiên thượng vị.
Với đám người Tư Đồ trường lão cẩm đẩu, rất nhiều cường giả nhất giới ý đồ cộng đồng tiến ra ngoại
vực tinh không, ngăn cản kế hoạch của Ma Đế.
Nếu thần kiếm chí cường Vô Song rơi vào trong tay Ma Đế, thương sinh nhất giới sẽ lâm vào đại tai nạn.
Nhưng với lực lượng vô số cường giả nhân giới cũng không thể công
phá tầng phòng ngự của tám đạo Hắc Tinh Ma Linh Thần.
Những đại năng giả nhất giới ở Đại Tần Vương triều, Yêu Hoàng Cảnh,
Thiên cẩm Nội Hải, Cực Bắc, Ngoại Hải Vực... chi huy những
cường giả đã đạt tới tu vi Độ Kiếp hậu kỳ, kết thành đại
trận, chống lại tám đạo Hắc Tinh Ma Linh Thần.
Khi Dương Phàm đang tranh phong với Cửu u Ma Đế, nhìn thấy cảnh này cũng âm thầm cảm khái.
Hắn hiểu được những Hắc Tinh Ma Linh Thần đều là phán thán của Ma Đế.
Đang có rất nhiều đại năng giả cùa nhân giới vì hắn mà chế trụ tám đạo phần thân Ma Đế này.
Ý niệm khẽ động, phần thân Mộc Phong hiện ra bên người hắn. Một cỗ dao động thanh quang rót vào cơ thể hắn.
Chỉ một lúc, cục diện cânbằng sinh rabieeng hóa nho nhỏ.
Vô Song Đoạn Kiếm ẩn ẩn dịch chuyển về phía Dương Phàm.
Ánh mắt Cửu u Ma Đế ngưng trọng, ấn Kỳ nguyệt nha tím đen lấp lóe. khẽ hô:
- Vì kiếm này... bán đế có thể không cẩn tới khối ma khu này...
Bỗng nhiên, hắc tinh quang mang trên người Ma Đế chợt lóe lên, đoàn
hắc điện giao với u quang, từ trên người trào ra, bộc phát một
cỗ ma kính tuyệt cường.
Không gian quanh thân Ma Đế đã sớm bị sụp đổ, không gian dao động kinh túng thiên địa thậm chí
ảnh hưởng tới cả Thượng giới.
Không gian nhất giới kịch liệt nang động, hàng tv vạn thương sinh không khỏi run rẩy.
Tận thếđãtới!
Ồng
Ngân huy trên thân Đoạn Kiếm chợt ảm đạm thêm vài phần, lại chuyển hướng di chuyển về phía Cửu u Ma Đế.
- Không tốt!
Dương Phàm kinh hãi vô lực. Vì tranh đoạt Vô Song Đoạn Kiếm, Ma Đế
thậm chí chấp nhận trả đại giới, thậm chí Hủy diệt ma khu siêu việt cấp Thân thú này.
Lúc này đây. Dương Phàm đã không thể kìm được nữa.
- Phong... ́n... Tầng... Thứ... Mười!
Phổc một tiếng, một cỗ lực lượng nhưnước lũ bị đồn nén tới cực
hạn trong cơ thể Dương Phàm nổ tung, cũng theo Luân Huyết Quang
vận chuyển, đạt tới trạng thái đinh phong!
Trong chốc lát, sức bật của Dương Phàm gia tăng trên diện rộng, ngăn cản xu thế Đoạn Kiếm bị hút về phía Ma Đế.
Bất kể thế nào, ta cũng không thể để Vô Song Đoạn Kiếm rơi vào tay Cửu u Ma Đế.
Vẻ mặt Dương Phàm kiên định, lực lượng phong ấn tầng thứ mười từ trên người phát ra, ngạo thị hoàn vũ, bễ nghễ hết thảy. Thậm chí Ngay cả Ma Đế đang thiêu đốt ma khu cũng Không bằng được!
- Cái gì?!
Sắc mặt của Cửu u Ma Đế vô cùng khó coi.
Sau khi cời bò phong ấn tầng thứ mười, pháp lực của Dương Phàm
tăng lên rất nhiều lần, lại có Luân Huyết Quang vận chuyển, Cửu Long khí vận gia tăng, lực lượng tuyệt đối áp hắn nửa phần.
Ông.
Vô Song Đoạn Kiếm từ từ di chuyển về phía Dương Phàm, mỗi một phần một. dù khó khắn nhưng vẫn không đình chi.
Qua vài lẩn hô hấp, Vô Song Đoạn Kiếm đã chỉ còn cách Dương Phàm vài thước mà thôi.
- Gẩn hơn.. .Gần hơn đi.