Tiền Kiếp Làm Thiếp Hậu Kiếp Làm Thê

Chương 15: Chương 15: Đều bắn tất cả vào tử cung của nàng




Editor: Mứt Chanh

Hắn vừa hôn Thẩm Diên, vừa đẩy đưa phần hông, cây hàng sung huyết phồng lên dùng sức cắm vào, quy đầu cực lớn đập vào cửa mình nhỏ hẹp, thọc về phía trước.

Phần trước đầu nấm xuyên qua cái huyệt nhỏ hẹp bên dưới, hoàn toàn đi vào non nửa phần đầu.

“Ưm...” Thẩm Diên trợn đôi mắt hạnh, nàng muốn thét chói tai nhưng hắn đã chặn cái miệng nhỏ của nàng lại, không phát ra tiếng, chỉ có thể nhỏ giọng nức nở.

“Rất nhanh sẽ tốt thôi, nhịn một chút.” Bùi Dực mút hôn lên đôi môi Thẩm Diên, dịu dàng dỗ dành nàng.

Tuy rằng cưới nàng không phải ý tứ của hắn nhưng thân thể của nàng rất phù hợp với hắn, tựa như được đặt làm riêng cho hắn vậy. Từ trên người nàng, hắn ngược lại đạt được rất nhiều hứng thú.

Hắn thích chôn cây xúc xích của mình thật sâu ở trong cơ thể nàng, giao hợp chặt chẽ bên nhau.

Sự kết hợp giữa cứng rắn và mềm mại này thật tuyệt vời, mang lại cho hắn cảm giác tiếp nhận được bao lấy.

Chỗ thịt mềm nơi cửa động làm cho mã mắt khẽ nhếch, khoái cảm kịch liệt dâng lên từ dưới bụng. Bùi Dực rên nhẹ một tiếng, nhanh chóng thẳng hông đẩy vào rút ra, nhiều lần đều cắm vào cái miệng nhỏ kia.

“Ưm... a a...” Thẩm Diên nhíu mày, nàng hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông phía trên chỉ biết đấu đá lung tung, sau đó mở cái miệng nhỏ ra dùng sức cắn chặt đôi môi mỏng của hắn.

Hắn làm nàng đau, nàng cũng muốn làm hắn đau.

“Hừ...” Bùi Dực hừ nhẹ một tiếng rồi nhìn Thẩm Diên, cũng chưa nói cái gì mà mặc cho nàng cắn.

Hắn bây giờ đang cao hứng, bắt hắn dừng lại là chuyện không có khả năng.

Bùi Dực siết chặt lấy vòng eo liễu của nàng, kích thích phần hông, tấn công mãnh liệt thọc vào rút ra, xúc xích màu tím đỏ nhanh chóng ra ra vào vào trong động.

Sau mười mấy lần, cuối cùng hắn cũng dùng sức đâm xuống, quy đầu sung huyết phồng to áp hết sức ở cửa động, phun ra ra tinh dịch đặc sệt.

Thẩm Diên khóc không thành tiếng, toàn bộ thân thể đều đang run rẩy, hoa huy*t co rút lại, kẹp chặt lấy gây thịt của hắn.

Bùi Dực nằm ở trên người Thẩm Diên, cảm giác được hoa huy*t co rút lại mấp máy hút cắn mang đến khoái cảm, dương v*t hắn còn hơi nảy nảy lên, kéo dài dư vị của cao trào.

Trong căn phòng tĩnh lặng chỉ còn lại tiếng thở dốc hơi dồn dập của hai người, Thẩm Diên vô lực buông cánh môi của Bùi Dực ra.

Trên đôi môi mỏng của hắn thấm ra một sợi tơ máu, phía bên phải môi dưới bị cắn nát da, hiện ra một miệng vết thương nho nhỏ.

Bùi Dực liếm môi, tựa như cũng chẳng thèm để ý, cũng không có lên tiếng trách cứ Thẩm Diên.

Thẩm Diên mệt đến nỗi cả người bủn rủn, ngay cả đôi mắt cũng không mở lên được.

Bùi Dực nằm sấp trên người Thẩm Diên nghỉ ngơi một lát mới đứng dậy.

Hắn rút gậy th*t đang chôn sâu trong cơ thể nàng ra, hoa huy*t bị chơi đến nỗi khép không được lộ ra một cái lỗ động nho nhỏ, tinh dịch ào ạt chảy ra.

Tối nay hắn bắn rất nhiều, cắm vào cũng sâu nữa, đa số tinh dịch đều tưới vào trong bụng nàng.

Bùi Dực chỉnh sửa lại quần áo, vốn là phải đi nhưng trước khi đi, hắn xoay người lại nhìn Thẩm Diên đang nằm ở trên giường mơ màng sắp ngủ, do dự một lát rồi quay lại.

Hắn bế Thẩm Diên lên đi đến sau bình phong lau cơ thể nàng rồi ôm nàng về trên giường, mới xoay người rời đi.

Thẩm Diên ngủ đến mơ mơ màng màng, luôn cảm thấy chính mình đã quên chuyện gì. Sau nửa đêm, nàng bỗng nhiên bừng tỉnh, kéo hai chân nhức mỏi xuống giường.

Trước đó nàng đã sắc canh tránh thai, đặt nó giấu ở hộp đồ ăn.

Tối nay Bùi Dực bắn vào nhiều như vậy, không uống canh tránh thai, nàng sợ là mình sẽ mang thai mất.

Kiếp trước, nàng chung phòng với Bùi Dực vào tháng thứ hai thì mang thai, lần này phải cẩn thận một chút.

Thẩm Diên mở hộp đồ ăn ra, bưng canh tránh thai đã nguội lên uống một hơi cạn sạch.

Uống xong, nàng lê thân thể mệt mỏi đi về phía giường rồi lại chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, Thẩm Diên thức dậy từ rất sớm, nàng muốn đi thỉnh an Bùi lão phu nhân.

Làm dâu trong một gia đình giàu có đều là như vậy, phải hiểu quy củ.

Cho dù đêm qua cháu trai của lão phu nhân lăn lộn nàng đến nỗi cả người nhức mỏi thì ngày hôm sau, nàng vẫn phải như thường đi thỉnh an bà.

Thẩm Diên rửa mặt ăn diện, mở cửa ra đã nhìn thấy người đàn ông đứng trước cửa.

Một thân triều phục màu đỏ tía, thân hình cao lớn đưa lưng về phía nàng.

Thẩm Diên sửng sốt, thử mở miệng: “Tướng gia?”

Bùi Dực nghe thấy tiếng thì quay đầu lại, hắn nhìn Thẩm Diên, ho nhẹ một tiếng mới nói: “Đi thôi.”

Thẩm Diên kinh ngạc nhìn Bùi Dực, nhất thời chưa phục hồi lại tinh thần. Người đàn ông này, sáng sớm đã ở trước cửa chờ nàng sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.