Nén lại sự kích động, hắn đưa mảnh ngọc lên trước trán,vận hành linh lực đưa linh thức vào trong.
Mảnh ngọc chợt lóe sáng.trong đầu hắn dần dần hiện ra những ký tự, hình ảnh xa lạ.Hắn ngạc nhiên phát hiện ra rằng hắn có thể hiểu được ngôn ngữ của thế giới này. Thật kỳ diệu, hèn chi hắn lại có thể giao tiếp được với người của thế giới xa lạ mới trải nghiệm như vậy.(Thông qua linh lực nhé, lúc đầu hắn vốn “không biết “ chứ không phải không có linh lực nhé).
Từng thông tin dần hiện ra trong đầu.
Băng Phong Thôn Thiên, Thiên cấp bí kỹ.
Chia làm năm tầng.
Băng Tâm Quyết.
Băng Phong Trảm.
Băng Đống Tạo Cực.
Băng Phong Vô Ảnh.
Băng Phong Thôn Thiên.
Mỗi tầng chia ra bốn giai đoạn. Sơ cấp, trung cấp, cao cấp và đỉnh phong.
Oa......
Vớ phải bảo bối rồi, Thiên giai công pháp,là Thiên giai đó nha.....
Bí kíp Song Nguyệt Đại Lục này chia làm năm cấp. Địa cấp- Huyền cấp - Hoàng cấp - Thiên cấp - Thần cấp.
Móa.....trúng độc đắc rồi.Sư Tôn a, đúng là sảng khoái, vung tay cái là Thiên cấp a.
Nhìn vẻ mặt tí tởn của hắn nàng bĩu môi.
_” Tiện nghi cho tên tiểu tử nhà ngươi, ta tu luyện kim- hỏa thuộc tính nên không thể dung nạp được hệ thủy. Nhưng chớ vội mừng, công pháp tốt mà thực lực yếu ớt cũng như không,ngươi cần cố gắng nhiều hơn.“.
_” Vâng, ta sẽ không làm cô......ách...Sư Tôn thất vọng.” hắn nói như chém đinh chặt sắt.
_”Phì.......tự tin là tốt, nhưng tự tin thì phải có thực lực, thôi..ngươi nhập định vận công đi.Sư muội, theo ta “ nói xong Huyết Nguyệt Ảnh Vũ lắc mình tiêu thất.
Bạch Nguyệt Tiên Tử khẽ mỉm cười liếc hắn rồi cũng lóe lên tiêu thất.
Móa......
Không phải là dịch chuyển tức thời đấy chứ, quên gọi là thuấn di mới đúng.
Oài..... không biết đến bao giờ ta mới có bản lãnh như vậy..?
Thôi để sau vậy.
Ngồi xếp bằng, Thiên Kiệt vận hành linh lực hấp thụ Linh khí thiên địa.
Một luồng gió xoáy lạnh lẽo màu lam hình thành từ từ tiến vào người hắn.Lặng lẽ,chậm rãi. Băng Tâm Quyết, tiến vào nhập định, nhưng hắn đâu biết có những dòng linh khí vàng, đỏ, xanh lục,nâu mỏng manh như sợi tơ cũng chậm rãi tiến nhập cơ thể mình.
Cảm giác cơ thể mát lạnh tràn đầy sức sống, hắn cảm giác như thiên địa trống rỗng chỉ còn một mình hắn tồn tại giữa hư không.
Tầng một Băng Tâm Quyết có tác dụng ổn định tâm tình,rất nhanh chóng hắn tiến vào cảnh giới vô ngã..
Không biết đã qua bao nhiêu lâu thời gian, Thiên Kiệt chậm rãi thu công từ từ mở mắt. Đâp vào mắt hắn là đôi mắt đẹp đầy quyến rũ mị hoặc, nàng mặc một bộ y phục đỏ rực hết sức nóng bỏng gợi cảm. Da thịt trắng như tuyết,đôi chân dài miên man. Trong tư thế nửa nằm nửa ngồi chăm chú nhìn mình.
Ta ngất......suýt nữa sịt máu mũi.
_”Ách....Sư Tôn..người đến khi nào vậy.” Đè nén cảm giác muốn phạm tội lại,cố gắng hít một hơi thật sâu, gượng gạo gãi đầu hỏi.
_”uhm..cũng chưa lâu lắm,xem ra ngươi cũng không tệ lắm,mới tu luyện đã có thể tụ lại linh khí thiên địa, tạo ra linh lực rồi.“. Nàng nhìn hắn với ánh mắt tán thưởng.
Tinh.....tinh......
Tiếng đàn quen thuộc lại vang lên,vẫn như thế... u buồn, thê lương nhưng không còn cô đơn ai oán nữa.
Quay đầu nhìn lại theo tiếng đàn, vẫn dáng người ấy, gương mặt ấy...
Thịch.... thịch....
Một cảm xúc hiện lên trong tim.
Trái tim vốn tan vỡ dường như đã chết, hình như......
Chợt!! Đập sai nhịp......