Trương Hằng sớm có dự liệu thuấn di lại đây, với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, thu lấy kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm của sư huynh họ Từ rơi lại trên mặt đất.
Động tác thành thạo như thế khiến cho Nam Kiếm Phong giật mình cả kinh, trong nháy mắt, lại có một loại cảm giác rất quen thuộc.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Trương Hằng lại có lá gan lớn như vậy, còn dám quay lại cướp lấy chiến lợi phẩm vốn thuộc về mình.
Trương Hằng tỉnh bơ không thêm để ý, lại thuận tiện phất tay một cái, ngay cả túi trữ vật của sư huynh họ Từ kia cũng bị hắn thu lấy luôn.
“Hà hà! Hai kiện chiến lợi phẩm, không cần tốn nhiều sức...”
Trương Hằng mừng rỡ, Nhớ ngày đó hắn ở giới tu chân Tam Tinh Vực, loại chuyện làm ngư ỏng hưởng lợi này, cũng không phải lần đầu tiên.
- Buông ra chiến lợi phẩm của ta!
Nam Kiếm Phong giận dữ, trong ánh mắt thiếu chút nữa phun ra lửa giận.
Lần trước thời điểm ở di tích Tinh Nguyệt. Trương Hằng đã ra tay đoạt mất bốn kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm phẩm chất thượng giai, trận đó đã làm cho hắn không cam lòng và vô cùng căm hận.
Mà lần này, Trương Hằng lại nhanh chóng ra tay, điềm nhiên như không biết sỉ nhục là gì thu lấy chiến lợi phẩm thuộc về hắn làm của mình.
Đứng ngạo nghễ bên trong Huyết Sát lĩnh vực, Nam Kiếm Phong cầm trong tay Huyết Ma Kiếm Thông linh Pháp bảo thượng phẩm, trên người lóe ra kiếm khí Huyết Sát sắc bén, áp lực đè ép cả khu vực.
Theo lửa giận của hắn thiêu đốt, Huyết Ma Kiếm phát ra khí tức càng mãnh liệt, sát khí tràn ngập trong không gian, ngay cả Vân Dịch ở xa xa đều cảm thấy kinh hãi.
Nam Kiếm Phong có được Thông linh Pháp bảo thượng phẩm Huyết Ma Kiếm, vừa rồi trong Huyết Sát lĩnh vực lại miểu sát Từ sư huynh, một đại tu sĩ vừa mới tiến vào cảnh giới Hợp Thể hậu kỳ, nên khí thế, thực lực tăng lên vài lần so với trước đó.
Đối mặt với áp lực cường đại từ Nam Kiếm Phong truyền tới, Trương Hằng không hề để ý nói:
- Chiến lợi phẩm này, người thấy là có phần, Trương mỗ cũng chỉ là ra tay trước chiếm chút lợi thế mà thôi. Các hạ đã làm người tốt một lần, nếu đã tặng cho ta bốn kiện Thông linh Pháp bảo, thì một kiện này cấp cho ta cũng đâu có gì quan trọng. hơn nữa trong tay ngươi không phải đã có một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm rồi sao?
Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt Trương Hằng nhìn chằm chằm trên Thông linh Pháp bảo thượng phẩm của Nam Kiếm Phong, trong mắt không che dấu chút nào lộ ra vẻ tham lam trắng trợn.
Điều này, thiếu chút nữa khiến Nam Kiếm Phong vì lửa giận mà mất đi lý trí.
Trương Hằng nhắc tới chuyện di tích Tinh Nguyệt lần trước, hắn càng thêm phẫn nộ, càng đáng hận là tên khốn này còn đánh chủ ý tới Thông linh Pháp bảo thượng phẩm trong tay hắn.
“Tên khốn lòng tham không đáy...”
Nam Kiếm Phong cố áp chế lửa giận trong lòng, lại biến thành Huyết Sát khí càng nồng đậm hơn, Huyết Sát lĩnh vực ở chung quanh cùng trở nên càng thêm vừng chắc.
Hắn tựa hồ thấy được một tia ý trêu tức trong mắt Trương Hằng, trong lòng giật mình: “Chẳng lẽ tên này cố tình kích động lửa giận của mình!”
Trương Hằng đúng là cố ý chọc giận đối phương.
Một địch nhân bị lửa giận thiêu đốt, mất đi lý trí, thì dù thực lực có mạnh mấy đi nữa cũng dễ đối phó hơn nhiều.
Nhưng Nam Kiếm Phong này ở thời điểm cuối cùng, chung quy là tỉnh ngộ lại, nhận ra được dụng ý của Trương Hằng.
- Hừ! Mặc kệ ngươi cướp của ta nhiều ít chiến lợi phẩm, bản quân hiện tại chỉ cần giết chết ngươi, thì cái gì đều có thể lấy lại!
Nam Kiếm Phong nhẹ nhàng nâng lên Huyết Ma Kiếm, một luồng hào quang màu máu hình cung ngưng tụ lại trên thân kiếm, truyền đến khí thế kinh người.
Trương Hằng có điều đoán trước, thân hình nhoáng lên một cái, lại biến mất trong Huyết Sát lĩnh vực, dịch chuyển ra bên ngoài.
- Như thể nào có thể...
Nam Kiếm Phong kinh sợ kêu lên.
Hắn rõ ràng đã gia cố Huyết Sát lĩnh vực, vì sao Trương Hằng còn có thể thuấn di từ nơi này mà ra?
Vừa rồi một lần chạy ra, có thể cho rằng là có Vân Dịch trợ giúp, nhưng lần này, đối phương vẫn dễ dàng chạy thoát như vậy.
Huyết Sát lĩnh vực trải qua Nam Kiếm Phong gia cố, cho dù đổi lại là Vân Dịch đồng dạng thân phận là Huyết Sát Quân Vương, cũng nhất định không thể dễ dàng thuấn di mà ra như thế. Nhưng Trương Hằng lại cứ nhẹ nhàng thoải mái làm được.
Hắn không biết ràng thân thể của Trương Hằng đối với Huyết Sát lực, đã sinh ra một ít miễn dịch, bản thân Trương Hằng đã từng có loại Huyết Sát lĩnh vực này.
Ngoài ra, còn có một nguyên nhân rất trọng yếu, chính là cảnh giới linh hồn của Trương Hằng cao hơn hắn. Tuy rằng Nam Kiếm Phong cầm trong tay Thông linh Pháp bảo thượng phẩm, nhưng chênh lệch về cảnh giới cũng không thể bù lại, mà so đấu thần thông Thuấn di, chính là tranh phong về cảnh giới linh hồn.
- Muốn từ trong tay bản quân chạy trốn?
Nam Kiếm Phong áp chế khiếp sợ trong lòng, ánh mắt âm trầm quét về phía Trương Hằng xa xa, quanh thân huyết quang run lên, “vù” một cái đuổi theo hướng Trương Hằng, tốc độ của hắn thật kinh người.
Trương Hằng vốn ở bên ngoài chờ Nam Kiếm Phong, thấy hắn đuổi theo lại đây, vội vàng khống chế Ngân Quang Độn bay đi.
“Vèo!”
Nam Kiếm Phong theo tại chỗ thuấn di, trong khoảnh khắc tiếp cận Trương Hằng.
Một dự cảm nguy cơ truyền đến.
Trương Hằng vừa mới chuẩn bị thuấn di, liền cảm nhận được một cỗ Huyết Sát khí cực lớn từ phía sau đánh úp tới, không gian mơ hồ dao động, rồi cả khu vực liền bị phong tỏa.
Thì ra, Nam Kiếm Phong sử dụng uy lực cường đại của Huyết Ma Kiếm, chém ra một kích kinh người mãnh liệt cố định phạm vi khu vực chỗ Trương Hằng.
Trương Hằng cả kinh thầm nghĩ: “Chung quy mình đúng là xem nhẹ uy lực của Thông linh Pháp bảo thượng phẩm.”
Dưới tình huống như vậy, hắn muốn tránh cũng không được, chỉ có thể đón đỡ một kích như sấm sét của đối phương.
“Véo...”
“Huyết Ma Kiếm” hóa thành một lưỡi kiếm màu máu dài đến ba trượng, trong chớp mắt gào thét bổ tới khu vực Trương Hằng, trong không khí bùng nổ một trận kịch liệt, không gian rung chuyển làm cho người ta nghe thấy mà tâm thần hỗn loạn.
Một kích này, còn ẩn chứa công kích tinh thần của Nam Kiếm Phong, cực kỳ đáng sợ.
Một kích như thế, quả thật từ khi Trương Hằng đến Chu Vương Triều tới nay, là đơn thể công kích cường mảnh nhất hắn gặp phải, có bình yên thoát ra hay không, hắn cũng không có nắm chắc.
Trong khoảnh khắc này, chỉ thấy ngân quang trên người Trương Hằng xoay tròn lóng lánh, ở bên ngoài thân thể hắn hình thành một kiện chiến giáp màu bạc như thực chất.
Cùng lúc đó, một tiếng kiếm ngân vang, ẩn chứa tiếng rồng gầm thét nhộn nhạo trong phạm vi ngàn dặm, lộ ra một cỗ khí tức sắc bén, ngạo nghễ độc lập, vô kiên bất tồi.
Một thanh phi kiếm màu bạc trong suốt như ngọc, xuất hiện trong tay Trương Hằng, tản phát ra uy áp lại khiến cho Huyết Ma Kiếm trong tay Nam Kiếm Phong cộng minh ngân lên.
Xa xa đang xem cuộc chiến, Vân Dịch có chút lo lắng, tới khi thấy Trương Hằng tế ra kiện Thông linh Pháp bảo này, trong lòng hắn mới hơi hơi ổn định lại.
“Hày!”
Trương Hằng hét lớn một tiếng, dùng hết toàn lực, Phá Không Kiếm trong tay hóa thành một tia chớp màu bạc, ở trong không khí suy diễn ra một bức ảnh đồ sộ đẹp rực rỡ.
Giờ khăc này, dường như thời gian đều dừng lại, trong thiên địa Chỉ còn lại một tia chớp màu bạc cùng mũi kiếm màu máu nhè nhẹ run run kia.
“Keng...”
Tia chớp màu bạc cùng mũi kiếm màu máu va chạm cùng một chỗ, phát ra một tiếng vang kinh khiếp thiên địa quỷ thần.
Trong phút chốc, thiên địa thất sắc.
Tất cả tu sĩ trên Phàm Vân Đảo, trong lòng bỗng dưng nhảy dựng lên, tự nhiên cùng nhìn về hướng trận chiến, trong mắt tràn ngập hoảng sợ và bất an.
Ngay cả Lý sư muội Huy Hoàng Kim Kiếm Môn kia đã thoát xa nơi đây, cũng rơi lệ đầy mặt quay đầu lại nhìn một cái, nàng đã cảm nhận được khí tức Từ sư huynh chết đi...
Nhưng nàng biết dù mình có ở lại nơi đó cũng Chỉ uổng công. Nàng cắn chặt răng, trong lòng hạ quyết tâm: nhất định phải báo thù cho Từ sư huynh.
Cứ như vậy, bất kể là Trương Hằng, hay là Nam Kiếm Phong đều xem nhẹ một tiểu nhân vật đang dứt khoát rời khỏi Phàm Vân Đảo, người này đã chứng kiến bóng ma của Huyết Sát Quân Vương lại lần nữa hiện thế...
“Ầm!”
Ngay trong khoảnh khắc nàng rời Phàm Vân Đảo, trận giao phong giữa Trương Hằng và Nam Kiếm Phong cũng chấm dứt.
Tia chớp màu bạc cùng mũi kiếm màu máu giao kích thời gian ngắn ngủi một hai cái hô hấp, lực phản chấn cường đại bắn tung hai người cùng thối lui mấy chục trượng, mới ổn định lại thân hình.
Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng khẽ ngân lên, ngân quang ảm đạm rất nhiều, nhưng thân kiếm không tổn hao chút gì.
Nam Kiếm Phong nắm Huyết Ma Kiếm, ánh mắt nhìn chằm chằm Thông linh Pháp bảo trong tay Trương Hằng.
“Thông linh Pháp bảo trung phẩm...” Nam Kiếm Phong không che dấu được nỗi kinh ngạc và sợ hãi trong lòng.
Đối phương bằng vào một thanh Thông linh Pháp bảo trung phẩm, không ngờ tiếp được một kích toàn lực của mình.
Điều này hoàn toàn vượt qua lẽ thường.
Theo lý thuyết, hắn thân là Huyết Sát Quân Vương, thực lực ngạo thị đồng cấp, mà Trương Hằng có thể phát huy ra thực lực của Hợp Thể đại viên mãn, cũng không kém mấy so với hắn. Với uy lực của Thông linh Pháp bảo thượng phẩm, Nam Kiếm Phong hẳn phải chiếm thế thượng phong mới đúng.
Trương Hằng cùng Nam Kiếm Phong đứng đối lập trên hư không, tạm thời cũng không có ra tay.
Nhưng Thông linh Pháp bảo trong tay hai người, lại ngân vang một trận, phát ra uy áp và khí tức cường đại, dường như đang giao phong với nhau.
Chủ nhân công kích còn chưa phát động, Thông linh Pháp bảo trong tay bọn họ, lại đã chiến đấu với nhau.
Nam Kiếm Phong cười lạnh trong lòng, cũng không phát động công kích.
Thông linh Pháp bảo cũng đều là khí linh, giữa nhau ngấm ngầm giao phong cùng chiến đấu, cũng không lạ lắm.
Nhưng Nam Kiếm Phong tin tưởng ràng Huyết Ma Kiếm trong tay mình, nhất định có thể thắng được Phá Không Kiếm của Trương Hằng.
Giữa Thông linh Pháp bảo thượng phẩm và Thông linh Pháp bảo trung phẩm, tất nhiên trong đó tồn tại chênh lệch rất lớn.
Quả nhiên, hai kiện Thông linh Pháp bảo giao phong một hồi, Phá Không Kiếm của Trương Hằng có vẻ rơi xuống hạ phong.
Nam Kiếm Phong mừng rỡ, Huyết Ma Kiếm trong tay phát ra uy áp và khí tức càng cường đại, ý đồ đánh bại khí linh trong Phá Không Kiếm.
Nhưng Phá Không Kiếm dị thường ngoan cường và kiên quyết, mặc dù rơi vào thế hạ phong, cũng kiên quyết không nhận thua.
Huyết Ma Kiếm kia tấn công càng ngày càng sắc bén. Phá Không Kiếm lại càng không lùi bước, không hề phòng ngự mà lấy công phá công.
Từ một khắc khi Phá Không Kiếm được Trương Hằng luyện chế thì nó đã là Hóa Thân của công kích, công kích sắc bén, không gì không phá nổi. Đó mới
là ý nghĩa tồn tại của nó.
- Pháp bảo trong tay ngươi thật là Kỳ lạ.
Nam Kiếm Phong thản nhiên nói.
- Phá Không Kiếm là do một tay Trương mỗ tạo ra. trải qua ngàn vạn lần
ngưng luyện, từ ngụy linh bảo tới thông linh pháp bảo trung phẩm như
hiện nay. phẩm chất và linh tính đều rất tốt. ngày cả mạnh mẽ đối đầu
với thông linh pháp bảo thượng phẩm của ngươi cùng chăng hư hại chút
nào.
Trương Hằng thật sự chẳng ngại thỏa mãn tâm lý tò mò của đối phương, cũng gián tiếp lên niềm tin vào tình cảm mà hắn gửi gắm vào Phá Không Kiếm.
Phá Không Kiếm công kích không gì không phá nổi chưa từng khiến Trương Hằng thất vọng bao giờ.
Lúc trước khi ở trên Băng Hỏa Đảo, Phá Không Kiếm của Trương Hằng vừa xuất
hiện đã khiến Thần thú Tử Hãn Hóa Thần đại viên mãn bị trọng thương.
Khi giao chiến với Hoàng Phủ Phách trên Lam Tinh Đào. đạo cầu vồng Phá
Không Kiếm vừa hiện ra liền khiến thông linh pháp bảo hạ phẩm Thanh Linh Tiễn bị chém làm hai, khiến tâm thần Hoàng Phủ Phách bị thương.
- Tốt tốt tốt...
Khóe miệng Nam Kiếm Phong lộ chút trào phúng nói.
- Một khi đã vậy thì chúng ta cũng không ngại đánh một trận nữa. Vừa rồi
bản quân phòng ngừa ngươi chạy trốn nên cùng chưa chính thức công kích
triệt để.
Lần này thân thể muốn dùng Huyết Ma Kiếm chặt đứt Phá Không Kiếm của ngươi, ngươi có dám đấu hay không?
Dám đấu hay không!
Huyết Ma Kiếm trong tay Nam Kiếm Phong bung ra từng luồng huyềt quang, hưng
phấn không thôi, không ngừng khiêu khích Phá Không Kiếm.
Đối mặt với đề nghị của Nam Kiếm Phong, Trương Hằng hơi do dự.
Nói thật là hắn cũng không muốn đánh bừa với Huyết Sát Quân Vương trước mặt nhưng lại muốn mượn những quân bài chưa lật mà diệt sát hắn.
Nhưng vào lúc này Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng lại truyền tới chiến ý quật cường không thôi tới hắn.
Phá Không Kiếm phải chủ động nghênh chiến.
Trương Hằng thở dài một hơi, nói với Nam Kiếm Phong:
- Được lồi...
Nếu hắn làm trái ý nguyện của Phá Không Kiếm thì nhất định sẽ tạo thành đả
kích với khí linh này. bất lợi cho sự trưởng thành về sau của nó. hơn
nữa sự hòa hợp giữa Trương Hằng và Phá Không Kiếm cũng sẽ giảm xuống.
Cho nên dưới tình huống như vậy. Trương Hằng phải chiến đấu với Nam Kiếm Phong kia một trận.
- Bắt đầu đi... Chúng ta so đấu pháp bảo. mạnh mẽ dùng thông linh pháp bảo đối đầu, không cho phép dùng thứ khác.
Ý cười trên khóe miệng Nam Kiếm Phong càng đậm.
Hắn đã kết luận ràng Trương Hằng không thể cự tuyệt lần chiến đấu này.
Pháp bảo yêu cầu so đấu, Trương Hằng khẳng định không thể tránh nổi.
- Muốn chiến thì chiến đi.
Trương Hằng lạnh lùng nói. nắm chặt Phá Không Kiếm, chiến ý trên người đột nhiên bộc phát ra tới vô cùng.
Trong người hắn giờ phút này độ hòa hợp giữa hắn và Phá Không Kiếm liền đạt tới mức độ trước giờ chưa từng có.
Tâm linh của hắn hoàn toàn dung hợp với pháp bảo làm một, tuy hai mà một, đạt tới kiếm hồn hợp nhất chân chính.
Trong lòng Trương Hằng thậm chí có một loại ảo giác. Phá Không Kiếm giống như là huyết nhục của hắn vậy.
- Phá!
Cảm nhận được chiến ý mãnh liệt đến từ Phá Không Kiếm. Trương Hằng hét lớn
một tiếng, thân thể đạp không mà tới. Phá Không Kiếm hóa thành một tia
chớp màu bạc trên không trung.
Kiếm khí linh hoạt sắc bén. không
gì không phá nổi phát ra từ Phá Không Kiếm, không coi trở ngại vào đâu.
một kiếm có xu thế cắt ngang cả hư không.
Dưới uy lực thế này, Nam Kiếm Phong cũng phải động dung.
Phá Không Kiếm thấp hơn một cấp so với Huyết Ma Kiếm nhưng lại có ý chí chủ động công kích cường đại như vậy.
Bởi vậy có thể thấy được, Phá Không Kiếm này có tiềm lực trưởng thành lớn tới mức nào, dục vọng công kích vô cùng mãnh liệt.
Đây đúng là một thanh kiếm phá hoại thuần túy.
Màu bạc trên thân kiếm lóe lên tới cực điểm. tất cả đều dồn vào công kích, không có một tia lưu lại.
Một khi chủ nhân sử dụng Phá Không Kiếm sinh ra một chút ý niệm phòng ngự
hay lùi bước trong đầu thì đừng mơ tướng phát huy được uy lực chân chính của kiếm này.
Cả người Trương Hằng hòa hợp làm một với Phá Không Kiếm, tâm niệm Chỉ còn lại một ý niệm: Phá! Phá! Phá!
Ngoài ý niệm công kích ra, không còn ý niệm gì khác nữa.
Khi lực công kích đạt tới cực điểm thì căn bản không cân phòng ngự gì nữa.
Bởi vì tất cả trở ngại đều đã hóa thành hư vô dưới lực công kích không
gì chống nổi này.
Trong nhất thời, Nam Kiếm Phong lập tức cảm thấy suy yếu. Huyết Ma Kiếm trong tay cũng sinh ra vài tia do dự và kiêng kị.
Thông linh pháp bảo thượng phẩm lại sinh ra tâm lý sợ hãi đối với thông linh pháp bảo trung phẩm!!
Nam Kiếm Phong hoảng sợ, dòng sông máu sâu trong linh hồn ầm một cái liền che dấu đại bộ phận lý trí của hắn.
Cá chết lưới rách!
Sát sát sát!
Huyết Ma Kiếm trong tay Nam Kiếm Phong tỏa ra sát niệm thuần túy, không sinh tức tử, thề không lùi bước!
Vốn Phá Không Kiếm tiên hạ thủ vi cường đã khiến Huyết Ma Kiếm rơi vào cục điện bất lợi.
Nhưng theo ý niệm cá chết lưới rách, không sinh tức tử này sinh ra lại phát động ý chí cường đại bùng lên.
Vút!
Nam Kiếm Phong mất đi đại bộ phận thần trí dưới sự dẫn dắt của lực lượng
sát phạt, hoa văn màu máu trên Huyết Ma Kiếm di động, đột nhiên có một
Ma Long màu máu hiện ra. giương nanh múa vuốt đánh về phía Phá Không
Kiếm. ý đồ làm ảnh hưởng tới chiến ý của khí linh này.
Trương
Hằng lập tức cảm nhận được một sự công kích thần hồn cường đại. Dưới sự
thúc giục của lực lượng Huyết Sát, thần thông quỷ dị này thậm chí có thể ảnh hưởng lớn tới thần trí của tu sĩ, khiến họ mất đi bản ngã.
Vào thời điểm nguy cơ này, giáp bạc toàn thân Trương Hằng tòa sáng rực rỡ, vô cùng chói mắt khiến người ta không dám nhìn thẳng.
- Phá -
Trương Hằng vung tay lên. Phá Không Kiếm biến thành tia chớp màu bạc, kéo dài ra một chút tơ vàng.
Tơ vàng này trông khá nhạt như trong nháy mất khi nó sinh ra. Nam Kiếm Phong thầm kêu không ổn.
Trong lòng Trương Hằng mừng thầm: Đúng là mình phát huy Phá Không Kiếm tới cực điểm mới có thể sinh ra công kích chí cường này.
- Vút!
Dưới sợi tơ màu vàng này. tia chớp bạc do Phá Không Kiếm biến Thành đột nhiên tăng tốc lên gấp mười lần!
Gấp mười lần!
Đây là khái niệm gì?
Dưới sự khống chế của Trương Hằng. tốc độ Phá Không Kiếm đạt tới mức khiến người ta phải sợ hãi.
Tốc độ công kích đã gần đạt tới mức thuấn di trong chiến đấu. Tốc độ gấp
mười lên đã vượt qua cực hạn của tu sĩ Hợp Thể Kỳ, thậm chí tu sĩ Độ
Kiếp Kỳ cũng cảm thấy không bằng...
Đồng thời tốc độ tăng lên gấp mười lần Chỉ là một trong những hiệu quả phát sinh. Trong nháy mắt này, khí tức không gì không phá nổi của Phá Không Kiếm cũng tăng lên gấp ba!
Uy lực tăng lên gấp ba!
Tốc độ tăng lên gấp mươi, uy lực tăng lên gấp ba.
Đây là hiệu quả tới mức nào chứ?
Rốt cục sợi tơ màu vàng ẩn trong tia chớp bạc cũng chém tới hư ảnh Ma Long màu máu trước mặt.
Thình thịch!
Giống như một đám sương khói, công kích linh hồn có thể khống chế thần trí đại tu sĩ này hoàn toàn tiêu tán.
Trước mặt ý chí công kích chí cường này. tất cả mọi sự quấy nhiễu, dù là công kích vật lý hay công kích linh hồn đều phải tan biến!
Tan biến! Báđ ạo!
Không nói tới đạo lý.
Vào Giờ khắc này, Huyết Ma Kiếm thông linh pháp bảo thượng phẩm đột nhiên sinh ra sự sợ hãi thật sâu.
Nó sợ hãi đối với thông linh pháp bảo thấp hơn mình một cấp, sợ hãi vô cùng.
Thậm chí nó còn ẩn hiện có tâm lý thần phục.
Thông linh pháp bảo thượng phẩm lại sợ hãi thông linh pháp bảo trung phẩm!
Đây là chuyện chưa từng xuất hiện ở Chu Vương Triều cả ức vạn năm nay.
Vụt!
Trong nháy mắt khi bài trừ công kích thần hồn kia. sợi tơ màu vàng trong tia
chớp màu bạc liền ít đi một phần tư, tiếp tục công kích tới.
Tốc độ tăng vọt gấp mười lần, thần thức của Nam Kiếm Phong cũng Chỉ miễn cưỡng bắt được chút hư ảnh trên không trung mà thôi.
Khi tốc độ nhanh tới một mức độ nhất định thì thần thức của tu sĩ cũng
không thể nhìn rõ nữa, trừ phi cảnh giới linh hồn của ngươi đủ cao.
- Keng -
Một tiếng vang kinh thiên động địa truyền ra, vang khắp hư không.
Trên thực tế khi tiếng vang này truyền ra thì chiến đấu đã chấm dứt từ lâu rồi.
Thắng bại đã phân.
Gia tốc gấp mười lần, nhanh tới khó có thể tưởng tượng được. Chiến đấu còn đi trước cả âm thanh.
Ầm!
Lực phản chấn cường đại khiến Trương Hằng và Nam Kiếm Phong đồng thời lui lại.
Phụt!
Nam Kiếm Phong phun ra một ngụm máu. trên cánh tay còn có một chút tơ vàng dính lại.
Sau đó cả cánh tay liền bị chém đứt. máu tươi bắn tung trên bầu trời.
Nhưng Nam Kiếm Phong không để ý chút nào. Hắn chậm rãi giơ Huyết Ma Kiếm của mình lên.
Sau đó hắn nhìn về phía Trương Hằng.
Trương Hằng cũng hiểu ý hắn. giờ phút này Phá Không Kiêm phát ra tơ vàng và ánh sáng bạc lấp lánh.