Tiên Ma Biến

Chương 8: Q.9 - Chương 8: Có thứ cảm giác gọi là lo lắng




Móc trảo của Liệt kim hắc thứu trưởng thành có thể dễ dàng xé rách các bộ giáp nhẹ bình thường của Vân Tần, nhưng cây tên và binh khí bình thường lại không thể xuyên thủng bộ lông cực dày và bền chắc của nó. Mặc dù móc trảo của nó không đủ lực xuyên thủng trọng giáp Vân Tần, nhưng tiếng kêu của nó lại có thể khiến quân sĩ bình thường bị mất hết chiến lực, thậm chí còn gây thương tổn nhất định đối với người tu hành. Hơn nữa loài yêu thú này còn có thể bay với tốc độ rất nhanh, tác dụng trên chiến trường tuyệt đối còn hơn một con rắn mối khổng lồ.

Nếu như có thể được yêu thú như vậy nhận làm đồng bạn, Tế ti đó nhất định cảm thấy rất kiêu ngạo.

Nhưng hiện giờ, Liệt kim hắc thứu đã biến thành một khối thịt bị đóng băng.

Lâm Tịch không tin được cúi đầu nhìn Cát Tường, sau đấy hắn thấy được thần sắc vô tội và ngây thơ trong mắt Cát Tường, hắn lập tức hiểu được đầu đuôi căn nguyên của câu chuyện hết sức buồn cười này.

Tế ti họ Hứa này là một gã Tế ti Linh Tế.

Hắn muốn dùng sự thật để giáo huấn Lâm Tịch, khiến Lâm Tịch biết Liệt kim hắc thứu cường đại như thế nào.

Hắn đã nói với Lâm Tịch quan hệ giữa một Tế ti Linh Tế và yêu thú không chỉ đơn giản là thuần phục, hắn không cần dùng ngôn ngữ hay động tác nào cũng có thể khiến Liệt kim hắc thứu nghe hắn chỉ huy. Mà khi nãy Lâm Tịch vẫn còn đang suy nghĩ làm cách nào để trả lời, nên hắn cũng không lên tiếng, không hề có bất kỳ động tác nào...không ngờ Cát Tường đã biến con Liệt kim hắc thứu thành một khối thịt đóng băng.

Hơn nữa, từ thần thái ánh mắt của Cát Tường hiện giờ, Lâm Tịch nhận ra Cát Tường chẳng qua coi con Liệt kim hắc thứu này là một món hàng có thể đổi lấy nhiều thức ăn.

Ánh mắt Cát Tường hiện giờ thật là vô tội và ngây thơ, Lâm Tịch cảm thấy rất buồn cười, nên hắn không nhịn được mà cười lớn lên.

...

Tế ti mặc trường bào màu vàng run rẩy liên tục, gần như không thể kiềm chế được nữa. Hắn đã không biết tốn bao nhiêu tâm huyết vào con Liệt kim hắc thứu, nó tượng trưng cho thân phận và địa vị của hắn. Mà hiện nay, bất cứ ai cũng có thể dễ dàng nhận ra cho dù hòa tan toàn bộ băng tuyết, Liệt kim hắc thứu đã bị đóng băng kia cũng không thể sống lại được nữa.

Mỗi một chỗ trên trái tim hắn dường như đang rỉ máu, nhưng đối phương lại vẫn tươi cười.

- Ngươi dám giết chết yêu thú đồng bạn của Tế ti Linh Tế! Ngươi đã mưu sát! Ngươi dám khinh nhờn quang minh!

Hắn không thể khống chế tâm tình của mình nữa, phát ra những tiếng gào thét chói tai hoàn toàn khác với hình ảnh ôn hòa hàng ngày.

- Bắt lấy hắn! Ngươi sẽ phải trả giá vì tội lỗi của mình!

Tế ti Linh Tế là Tế ti có quyền lực tối cao trong các Tế ti Vân Tần, uy tín trong quân đội cực cao, đôi khi mệnh lệnh của nó còn có quyền lực hơn cả mệnh lệnh của tướng lãnh cao nhất quân đội.

Nếu như là lúc bình thường, nếu như một Tế ti Linh Tế hạ lệnh bắt một tướng lãnh quan vị không cao lắm, sợ rằng tất cả quân sĩ xung quanh sẽ xông lên.

Nhưng sự uy hiếp của rắn mối khổng lồ bên cạnh Lâm Tịch lại quá lớn, hơn nữa quan hệ giữa Lâm Tịch và tên Tế ti họ Hứa này không rõ ràng...Lâm Tịch cũng mang theo một con yêu thú làm đồng bạn, mà yêu thú đồng bạn của hắn lại dễ dàng đóng băng một yêu thú vô cùng cường đại, nên trong lúc nhất thời không gian xung quanh Lâm Tịch dường như đã ngừng lại, không có người nào dám tiến lên.

Lâm Tịch nghiêm mặt lại, nhìn tên Tế ti đang thất thố trước mặt, lạnh nhạt nói:

- Đối mặt với sự khiêu khích của ngươi, ta và Cát Tường chỉ muốn cho ngươi một sự cảnh cáo, nói cho ngươi hiểu một Tế ti nên khiêm tốn như thế nào. Chỉ tiếc là ngươi và yêu thú của ngươi không hiểu khiêm tốn, mà thực lực của nó lại kém cỏi đến mức vượt quá sự tưởng tượng của ta, mới chỉ cho một cảnh cáo nho nhỏ thì nó đã không chịu nổi rồi.

Có thể nói tính tình Lâm Tịch còn tương đối ôn hòa, nhưng nếu có kẻ đối địch với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không nương tay. Nhất là khi đã có đủ sự lo lắng, hắn chắc chắn sẽ không vì thân phận và địa vị của đối phương mà cố kỵ, nhất định toàn lực phản kích.

Nhưng tên Tế ti mặc trường bào màu vàng này lại không biết sự đáng sợ của Lâm Tịch, hắn không nghĩ rằng mình sẽ không thể đối phó được với Lâm Tịch. Sau khi nghe Lâm Tịch nói như vậy, hắn tức giận đến mức thiếu chút nữa đã phun máu, hắn run rẩy vươn ngón tay ra, chỉ thẳng vào Cát Tường:

- Ngay lúc nó phun ra luồng khí đầu tiên, Liệt kim hắc thứu của ta đã không chịu nổi, nhưng nó vẫn phun ra luồng khí thứ hai, các ngươi tuyệt đối có ý định trả thù, cố ý muốn giết chết nó!

Lâm Tịch lại cười cười, vừa nghe được câu này hắn liền biết tên Tế ti Linh Tế họ Hứa này thường ngày luôn nhận được sự sùng bái và tôn kính của người khác, nhưng sau khi yêu thú đồng bạn chết đi hắn hoàn toàn mất hết lý trí, càng dễ đối phó hơn.

- Đúng là quá yếu ớt mà.

Hắn nhìn tên Tế ti Linh Tế đang tức giận, lắc đầu và nhẹ giọng nói:

- Mới chỉ thổ khí hai cái đã không chịu nổi.

Những lời này Lâm Tịch nói rất nhẹ nhàng, nhưng nhiều người lại có thể nghe được rõ ràng, hơn nữa những gì Lâm Tịch vừa nói lại khiến Tế ti họ Hứa cảm thấy bị tức khí ở ngay ngực, nhất thời không thể phản bác.

Lâm Tịch nhìn tên Tế ti Linh Tế đang đỏ cả mặt lên, nhất thời không nói được, suy nghĩ một hồi rồi nói:

- Ngươi họ Hứa? Không biết tên là gì? Có quan hệ với Hứa Châm Ngôn không? Có quan hệ gì với Hứa gia?

- Ngươi....

Tên Tế ti này ngẩn ngơ, giận dữ hét lên:

- Ngươi đang hoài nghi phẩm hạnh một Tế ti Linh Tế!

- Không cần nổi nóng như vậy.

Lâm Tịch bình tĩnh nói:

- Trước khi ngươi chỉ trích như vậy, ngươi có thể trả lời câu hỏi của ta trước không? Hơn nữa, ta không ngại nhắc nhở ngươi khiêm tốn là đức hạnh nên có của một Tế ti, mà nổi giận lại là độc dược làm hủ bại tâm linh Tế ti. Từ khi bắt đầu tơi nay, dựa theo biểu hiện của ta và ngươi, ta nghĩ ngươi nên cân nhắc xem thử giữa ta và ngươi, người nào mới giống một Tế ti Linh Tế hơn?

Vào giờ khắc này, tất cả quân sĩ nghe được lời Lâm Tịch nói rất sửng sốt. Bọn họ nhận thấy từ đầu tới giờ Lâm Tịch vẫn luôn ôn hòa nhã nhặn, mà Tế ti họ Hứa lại luôn giận dữ thất thố...trong hai người bọn họ, đúng là Lâm Tịch càng giống một Tế ti đại biểu cho quang minh hơn.

- Ngươi....

Tế ti họ Hứa giận run cả người. Nếu như không phải nhờ liên tục tu hành qua nhiều năm tháng đã khiến những từ ngữ thô tục hoàn toàn biến mất khỏi đầu, nếu không, có lẽ giờ này hắn đã không nhịn được mà chửi tục vài câu. Yêu thú ngươi còn sống, yêu thú của ta chết rồi, dĩ nhiên ngươi có thể bình tĩnh được.

Mà điều khiến hắn tức giận hơn chính là hiện giờ hắn không thể nghĩ được bất cứ điều gì cả, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào. Vì thế, hắn cắn răng nhìn ba tên Tế ti khác, thầm nghĩ tại sao ba người các ngươi không nói giải vây giúp ta, tại sao không giúp ta có thêm chút thời gian hít thở.

Nhưng ba tên Tế ti kia lại không thể biết hắn đang nghĩ gì, bọn họ chỉ nghĩ là nếu như để hắn tự giới thiệu thân phận của mình thì thật sự quá khó, nên lão Tế ti mặc áo bào tro ho khan một tiếng, nhìn Lâm Tịch nói:

- Hứa Tế ti tên Hứa Thư Thành, Hứa Châm Ngôn ngươi nhắc đến là đường chất của ngài...Nhưng Hứa Tế ti là Tế ti Linh Tế, ngươi không thể hoài nghi phẩm hạnh của ngài.

- Đường thúc Hứa Châm Ngôn?

Lâm Tịch lắc đầu, thầm nghĩ tại sao mình có thể may mắn như vậy? Ngay cả ở trong vùng đất hoang vu này cũng gặp phải một người của Hứa gia, hơn nữa còn giống như những gì hắn đã suy đoán.

- Ta không hoài nghi phẩm hạnh của hắn.

Lâm Tịch vẫn bình tĩnh nói:

- Chẳng qua Trương viện trưởng đã nói với chúng ta rằng dù phải đối mặt với chuyện gì, cũng phải duy trì thái độ chất vấn...ta nghĩ lời Trương viện trưởng nên không sai.

- Ngươi có biết Hắc hồ miêu có mấy đuôi không? Ngươi nhìn thấy Hắc hồ miêu của ta có mấy đuôi?

- Ngươi không biết gì về thực lực của nó, không biết nó khác biệt với các Hắc hồ miêu khác, nhưng đã ngang ngược chỉ trích ta và nó, thậm chí còn nói nó là hung tinh.

- Ngươi từng học qua các môn học khoa Linh Tế học viện Thanh Loan chúng ta sao? Ngươi chưa từng học...liền có thể trở thành Tế ti Linh Tế, vậy tại sao ngươi có thể chắc chắn ta mới chỉ học vài môn khoa Linh Tế thì không thể trở thành Tế ti Linh Tế?

- Ngươi không nghe lời ta giải thích đã chủ quan suy đoán, nói quan hệ giữa ta và Cát Tường không phải là quan hệ giữa Tế ti Linh Tế và yêu thú, làm sao ngươi biết ta cần phải dùng ngôn ngữ và động tác mới có thể ra lệnh cho nó?

- Ngươi có muốn thử hay không? Ta căn bản không cần dùng ngôn ngữ hay hành động, nhưng vẫn có thể khiến nó ra tay với ngươi, ngươi có muốn thử hay không?

Lâm Tịch nhìn Hứa Thư Thành, nhìn kỹ tên Tế ti Linh Tế mặc trường bào màu vàng nhạt, bình tĩnh đưa ra từng câu chất vấn.

Sắc mặt Hứa Thư Thành tái nhợt đến mức không thể tái nhợt hơn được nữa.

Tuy nói những lời này của Lâm Tịch rất bình tĩnh, nhưng ẩn ý lại chỉ trích vô cùng kịch liệt. Tuy nhiên, điều khiến hắn tức giận nhất chính là hắn không thể phản bác.

Một Tế ti Linh Tế có thân phận được mọi người tôn kính hơn, liệu có thể so sánh với Trương viện trưởng?

Cát Tường trong nháy mắt có thể giết chết Liệt kim hắc thứu, đối với nó, muốn giết chết một người tu hành như vậy nữa là chuyện rất dễ dàng...Thực lực của hắn còn không bằng Liệt kim hắc thứu, làm sao dám xuất đầu chiến đấu xem thử Lâm Tịch và con Tam vĩ hắc hồ miêu này có ăn ý hay không?

Trước mặt bao người như vậy, hắn không thể nào cãi lại, nên rốt cuộc tức giận đến mức thần trí mơ hồ, hét to lên:

- Ta là Tế ti Linh Tế được Tế ti điện công nhận...Chẳng lẽ các ngươi không tin lời ta? Nhất định không thể nó sống trên đời này, phải thiêu chết nó, nếu không trời xanh chắc chắn sẽ giáng tai họa xuống! Mọi người ở nơi này sẽ gặp phải vận rủi! Ta thỉnh cầu mọi người nhất định phải tin tưởng ta...Ta nhìn thấy một tràng tai họa đang tiến tới gần!

Một tên Tế ti Linh Tế khẩn cầu như vậy nhất định sẽ tạo thành một ảnh hưởng kinh người trong quân đội. Thủ đoạn lợi dụng đến thân phận và địa vị để nói những lời này không thể nói là không lợi hại. Nhưng Lâm Tịch khi trở về lại không đến tập kết ở trung quân Long Xà mà chạy tới nơi này, là vì hắn muốn xem thử tình huống của đội quân tuần mục, bởi vì thông qua Trì Tiểu Dạ, hắn đã biết thêm một cảm giác gọi là lo lắng.

Cho nên, đối mặt với thần thái của Hứa Thư Thành, hắn rất thản nhiên mỉm cười, châm chọc nói:

- Tốt, muốn thiêu chết nó, ngay cả ta cũng phải bị thiêu...Ta thiên tân vạn khổ xâm nhập trận địa quân địch, thật vất vả lắm đọ thám được bí mật khống chế rắn mối khổng lồ, kết quả là một tên Tế ti Linh Tế nói ta mang đến vận rủi, muốn thiêu chết yêu thú đồng bạn của ta, tình huống như vậy thật khiến ta phải đau khổ thất vọng, như vậy hãy để ta chết cháy với nó đi.

...

Giọng điệu Lâm Tịch khi nói những lời này không vang đội, nhưng các tướng lĩnh cấp cao bao gồm cả Điền Mặc Thạch lại nghe rất rõ. Ngay nháy mắt đấy, các tướng lãnh này bỗng nhiên rùng mình, đôi mắt họ toát lên ánh sáng nóng cháy và phấn chấn.

Lâm Tịch cảm nhận được thần thái đấy trong ánh mắt các tướng lãnh cao cấp, nhưng hắn chỉ mỉm cười, cúi đầu nhìn Cát Tường, dùng tay vuốt nhẹ đầu Cát Tường, nhẹ giọng tự nói với mình:

- Cát Tường...ta biết ngươi lợi hại, nhưng không ngờ ngươi lại lợi hại đến như vậy....Nếu chúng ta có đủ thực lực, có sự lo lắng như vậy, vậy trên thế gian này sẽ không có bao nhiêu người có thể khi dễ chúng ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.