Rắn mối khổng lồ, trăm tên kỵ binh cảnh giác đứng canh, cùng với sự xuất hiện của ba tên Tế ti đã sớm làm cho phần lớn quân sĩ ở đầm Thu Cát chú ý tới, chỉ vì quân kỷ nghiêm minh nên các quân sĩ này mới không tụ họp lại xem thử đã xảy ra chuyện gì.
Mà lúc này những quân sĩ đó cũng phát hiện các tướng lãnh cao cấp nhất của quân bộ vùng núi Dương Tiêm đều đồng loạt bước ra khỏi doanh trại.
Về phần tên Tế ti mặc trường bào màu vàng nhạt kia, phần lớn các quân sĩ đều không biết thân phận như thế nào.
Bởi vì thường ngày bọn họ chưa nhìn thấy Tế ti nào như vậy, bọn họ chỉ biết người mặc áo bào màu xám tro là Tế ti Trấn Hồn, người mặc áo bào màu đỏ tím chính là Tế ti Chiến Tranh bình thường.
...
Bởi vì trước đây chưa từng nhìn thấy Tế ti trong quân đội, nên Lâm Tịch không biết ý nghĩa của các loại áo bào Tế ti. Nhưng từ thái độ của ba Tế ti kia, hắn có thể nhận ra địa vị của người Tế ti mặc áo bào màu vàng còn hơn cả ba người họ. Tuy nhiên, khi nghe thấy câu hỏi của Tế ti này, hắn lại không trả lời, ngược lại bình tĩnh nói:
- Ta không hiểu ý ngươi.
- Ngươi không hiểu? Đây chính là vấn đề quan trọng nhất.
Tế ti họ Hứa có khuôn mặt hiền hòa nhìn Lâm Tịch, nói:
- Ở Vân Tần có không biết bao người mang tín ngưỡng chân thành nhất muốn trở thành Tế ti, nhưng lại không có bao nhiêu người có thể trở thành Tế ti cả. Muốn trở thành Tế ti, không chỉ phải tinh thông giáo nghĩa Tế ti, tự thân không làm trái với giáo nghĩa Tế ti, hơn nữa còn phải học tập làm cách nào dựa vào mặt trời và mặt trăng, từ vị trí gió thổi mây trôi đoán được ý trời xanh, biết được thời tiết như thế nào. Một tế ti phải biết cách cứu trị, không chỉ chữa trị các bệnh tật thân thể, quan trọng nhất là cứu trị vết thương và hắc ám trong linh hồn. Nhất định phải biết làm cách nào an ủi linh hồn các sinh linh, biết dùng cách gì để câu thông với yêu thú, biết sở thích và căm hận của chúng, dùng tâm linh thuần khiết nhất để cảm hóa.
Tế ti họ Hứa mỉm cười nhìn Lâm Tịch, như đang truyền bá tín ngưỡng, nói:
- Những người biết rõ tín ngưỡng và giáo nghĩa Tế ti, có thể khiến mình tuân thủ nghiêm ngặt giáo nghĩa Tế ti, từ một Tế ti học đồ muốn tiến thành Tế ti Chiến Tranh cũng cần mất sáu bảy năm. So với con người, yêu thú càng khó câu thông và cảm hóa hơn, cho nên, chỉ khi làm Tế ti Chiến Tranh nhiều năm mới có thể thuần phục các phương pháp an ủi linh hồn, mới có thể trở thành Tế ti Linh Tế. Ngươi phải hiểu rằng có rất ít Tế ti trong quân đội mới có thể trở thành Tế ti Linh Tế, mà ngươi mới chỉ là một đệ tử học qua vài môn cơ bản ở khoa Linh Tế, thậm chí còn không biết những điều kiện căn bản nhất để trở thành Tế ti...Ngươi còn chưa được coi là một Tế ti, sao có thể đột nhiên được yêu thú cưng chiều? Có thể trở thành một Tế ti Linh Tế sao? Nếu như ngươi đã nhận được chứng thư chứng nhận Tế ti Chiến Tranh của điện Tế ti, khi mang một con Hắc hồ miêu như vậy có lẽ còn thuyết phục được chúng ta, nhưng ngươi thậm chí còn không phải là Tế ti, mang theo một con Hắc hồ miêu quay về chính là dẫn theo vận rủi và không may bên mình. Nó đã thông qua ngươi phủ xuống nơi này, phải lập tức thanh trừ.
Lâm Tịch càng nhíu chặt mày hơn. Bởi vì hắn cảm thấy cho dù là vì lý do gì, nếu như một người nào đấy thản nhiên bàn luận đến việc sống chết của một sinh linh trông rất vô hại và khả ái, vậy dù trên miệng người này có cười nhiều như thế nào, đều không thể che giấu được một sự thật: Đó là một người muốn gây sự và tàn nhẫn.
- Muốn biết một người có thể phải là Tế ti Linh Tế hay không phải dựa vào tiêu chuẩn nào?
Lâm Tịch nhìn gã Tế ti mặc trường bào Tế ti màu vàng nhạt, nói.
Giọng điệu của hắn càng tỏ ra bình tĩnh và nhã nhặn hơn khi nãy rất nhiều, nhưng nếu như những người đã rất quen với Lâm Tịch như Khương Tiếu Y và Biên Lăng Hàm ở đây, họ sẽ lập tức biết Lâm Tịch đã coi người nói chuyện với mình là địch thủ, trong lòng không còn sự tôn kính.
Tế ti họ Hứa khẽ nhíu mày, nhất thời không lên tiếng.
- Thật sự ta không biết nhiều về Tế ti lắm, nhưng ta biết chỉ cần có thể khiến một yêu thú coi mình là đồng bạn...đó chính là Tế ti Linh Tế.
Lâm Tịch nở một nụ cười, nhìn tên Tế ti này, nói:
- Khi còn ở học viện, các giảng viên khoa Linh Tế đã từng nói chỉ có người tấm lòng quang minh nhất mới có thể cảm hóa yêu thú, không thể nào dùng vũ lực để khuất phục yêu thú. Có một con yêu thú làm đồng bạn, đây chính là tiêu chuẩn duy nhất để phán định Tế ti Linh Tế. Cho dù là Tế ti học đồ, chỉ cần có một yêu thú làm đồng bạn, cũng lập tức trở thành Tế ti Linh Tế. Nếu đây là tiêu chuẩn duy nhất, hiện giờ ta đã làm được như vậy, chỉ sợ cho dù ta không học bất kỳ môn học Linh Tế nào, tất cả cho thấy trời sinh ta đã có năng lực và phẩm tính như thế, cho thấy ta đã là một Tế ti Linh Tế.
Mỉm cười một cái, Lâm Tịch vỗ vỗ con rắn mối khổng lồ màu xanh lục ở bên cạnh.
Con rắn mối khổng lồ có thân hình còn khổng lồ hơn các con rắn mối khác bỗng nhiên nằm sát mặt đất hơn một chút, đồng thời há miệng thét một tiếng.
Hơi thở của nó phun ra bên ngoài tạo thành một luồng gió mạnh mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, thổi trúng ba Tế ti trước mặt khiến trường bào của họ bay phất phới, làm cho rất nhiều quân sĩ đang ở xa phải đưa mắt qua nhìn.
Hơi thở tanh hôi quấn quanh người Tế ti họ Hứa, khiến khuôn mặt ôn hòa đấy bỗng nhiên trầm lãnh.
- Ngươi nói không sai, có thể có một yêu thú làm đồng bạn hay không, có thể có một yêu thú kề vai chiến đấu hay không chính là tiêu chuẩn duy nhất phán định Tế ti Linh Tế Vân Tần chúng ta.
Tên Tế ti mặc bộ trường bào màu vàng nhạt này lạnh lẽo nhìn Lâm Tịch, lạnh lùng nói:
- Nhưng nếu như ngươi nói ngươi là một Tế ti Linh Tế, thật sự không khác gì người si nói mộng. Nếu như chỉ dựa vào phương thức ngự sử yêu thú đơn giản đã được coi là Tế ti Linh Tế, vậy không phải những tên Huyệt man cưỡi rắn mối khổng lồ kia cũng là Tế ti Linh Tế? Ta không ngại nói cho ngươi biết, một Tế ti Linh Tế chân chính sẽ có tâm linh tương thông với yêu thú đồng bạn, không cần ra dấu tay, không cần lời nói, yêu thú đồng bạn sẽ lập tức hiểu được tâm ý của hắn.
Nói xong câu này, giọng nói của hắn bỗng trở nên cao vút hơn rất nhiều.
Lời vừa nói ra, đột nhiên có một bóng đen kinh người đột nhiên từ trong khu rừng thông đằng sau bay lên với một tốc độ kinh người.
Gần như là cùng một lúc, một tiếng huýt gió khiến đất đã phải nứt vỡ của loài chim ưng vang lên không trung. Âm thanh vô cùng bén nhọn, giống như có rất nhiều bình trà va vào nhau ở ngay tai, gần như tất cả quân sĩ cảm thấy màng nhĩ đau nhói, rối rít ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Lâm Tịch cũng không nhịn được ngẩng đầu, xoay người nhìn lại.
Là một con chim ưng khổng lồ màu đen.
Con chim ưng khổng lồ màu đen này to hơn các con diều hâu bình thường đến ba bốn lần, đôi trảo to của nó gây cho người ta cảm giác có thể dễ dàng bóc lấy một con trâu bay lên không trung. Ngoại trừ hình thế khổng lồ, lông vũ và móng vuốt của con chim ưng khổng lồ màu đen này còn có màu kim khí sáng bóng, khiến người nhìn cảm thấy toàn thân nó được làm từ những loại huyền thiết cứng cáp nhất.
- Liệt kim hắc thứu!
Một số người nhận ra thân phận thật sự của con ưng khổng lồ này.
Liệt kim hắc thứu là loài yêu thú chỉ sinh sống ở trên những ngọn núi cao nhất trong sơn mạch Long Xà. Loài ưng này không chỉ có sức mạnh kinh người, móng vuốt của nó thậm chí có thể xuyên qua sắt cứng, hơn nữa khi từ trên cao sà xuống dưới đất loài ưng này sẽ phát ra một thứ âm thanh kỳ lạ có thể khiến những binh sĩ bình thường nhức đầu, mất hết chiến lực.
Một con yêu thú như vậy bỗng nhiên xuất hiện, sau đó bay tới chỗ tên Tế ti mặc trường bào màu vàng nhạt này, tất cả đã cho thấy tên Tế ti này là một gã Tế ti Linh Tế.
Lâm Tịch khẽ híp mắt lại.
Khi con Liệt kim hắc thứu này bay qua đỉnh đầu hắn, hắn bỗng nhiên cảm thấy một cỗ khí tức rất cường đại. Theo cảm giác này, với tu vi của hắn hiện giờ, sợ rằng hắn chưa chắc đối phó được với con Liệt kim hắc thứu kia của Tế ti họ Hứa.
- Ta là một Tế ti Linh Tế chân chính.
Tế ti mặc trường bào màu vàng nhạt cảm nhận được tâm tính cảnh giác của Lâm Tịch, đôi mắt bắn ra hàn quang lạnh lẽo, trào phúng nói:
- Tế ti Linh Tế chân chính không cần nói lời nào hay ra dấu tay, chỉ cần nghĩ sẽ lập tức tương thông với yêu thú đồng bạn của mình...Hiện giờ, chỉ cần ta muốn, chỉ cần ta nghĩ tấn công ngươi, con Liệt kim hắc thứu của ta sẽ không do dự mà tấn công ngươi.
...
Cát Tường luôn chú ý nghe Lâm Tịch và những người xung quanh nói chuyện.
Dĩ nhiên nó không hiểu được mấy người này đang nói chuyện gì với Lâm Tịch.
Nó lấy một móng vuốt sờ sờ bụng mình, lại nhớ đến mùi vị cây thịt khô và mấy món ăn đi kèm đã ăn hết...nó còn chưa được no bụng đấy.
Thịt khô...thức ăn được nấu chín...nó vẫn đang đắm chìm trong hương vị tuyệt vời.
Cho đến khi con Liệt kim hắc thứu này đột nhiên xuất hiện.
Nó nhất thời nghĩ tới con chim đã bị mình bắn ra luồng khí đóng thành băng, nghĩ tới túi thịt khô lớn và mấy món ăn kia, đôi mắt đen nhánh của nó bất giác mở to ra, trông thật sáng ngời.
Khi trước nó cho rằng Lâm Tịch có thể có được túi thịt khô lớn và mấy món ăn kia là do đã dùng con chim bị mình đóng băng đổi cho những quân sĩ trinh sát. Hiện giờ, trong mắt của nó, những quân sĩ đang vây quanh vô cùng giống các quân sĩ trinh sát.
Cho nên, con thú nhỏ u mê rất muốn ăn hàng này bất giác nghĩ đến một việc...cho rằng Lâm Tịch đang thương lượng đổi thức ăn với những người này...Nói như vậy, một con chim lớn thế kia...
Lâm Tịch còn đang trầm ngâm, tự hỏi làm thế nào để trả lời, bởi vì hắn tất nhiên hiểu mình thu phục được Cát Tường hoàn toàn không phải sử dụng những thủ đoạn Tế ti kia. Còn con rắn mối khổng lồ này nghe lời hắn là do hắn đã dùng một phương thức rất đặc biệt, không thể nói là phương thức của Tế ti. Nhưng Cát Tường "đã hiểu" trong lồng ngực hắn lại rất hưng phấn nhảy lên.
Đôi mắt đen nhánh của nó nhìn chăm chú một hồi, ý đồ phối hợp với chủ nhân của mình là Lâm Tịch tạo cảm giác áp bách hơn cho Liệt kim hắc thứu, bởi vì trực giác báo cho nó biết con Liệt kim hắc thứu này rất lợi hại, ít nhất là con chim đã bị nó đóng băng không thể sánh bằng.
Cho nên, nó nghiêm túc suy nghĩ một hồi, sau đấy bốn móng vuốt của nó buông áo của Lâm Tịch ra, cố gắng hết sức đưa về không trung.
"Ô...!"
Nó mở miệng thét lên tiếng thét to nhất kể từ lúc sinh mạng của nó phủ xuống thế gian này.
Bất cứ ai chú ý đến cũng có thể dễ dàng thấy lồng ngực và bụng của nó đang nhanh chóng co lại vào bên trong, một luồng khí tức cường đại từ trong cơ thể nó phát ra bên ngoài. Sau đấy có một cơn gió nhanh chóng bao quanh người nó và Lâm Tịch, bắt đầu hội tụ lại ở trung tâm là nó.
"Vèo!"
Một luồng khí màu trắng từ trong miệng nó phun ra ngoài, mang theo tiếng xé gió mãnh liệt. Không có người nào ở đây có thể phản ứng kịp, luồng khí màu trắng đó bắn thẳng đến con Liệt kim hắc thứu đang diễu võ giương oai, bay lượn trên đầu kia.
Lâm Tịch sửng sốt.
Tế ti mặc trường bào màu vàng sửng sốt, ba tên Tế ti kia sửng sốt, đám người Điền Mặc Thạch ở nơi xa cũng cảm thấy sửng sốt, tất cả quân sĩ đang nhìn qua cũng sửng sốt.
Không có ai ngờ rằng đột nhiên lại có biến hóa như thế.
Chỉ có Liệt kim hắc thứu ở trên không trung cảm thấy vô cùng nguy hiểm, nhận ra khí tức kinh khủng quấn quanh luồng khí màu trắng kia.
Trước tiên nó hét to lên một tiếng, cố gắng lướt bay về phía trước, không dám đón đỡ, muốn tránh chiêu này. Mọi người đang quan sát thấy tốc độ của nó tăng nhanh hơn rất nhiều, hoàn toàn có thể tránh luồng khí màu trắng, nhưng ngay lúc luồng khí màu trắng còn cách nó khoảng vài thước, mọi người lại thấy bộ lông màu đen kia bỗng nhiên bị sương trắng bao phủ, biến thành màu trắng, toàn thân Liệt kim hắc thứu bị cứng đờ.
Luồng khí màu trắng xông tới thân thể nó, cảm thấy không thể tránh khỏi nên Liệt kim hắc thứu đưa đôi trảo sáng bóng chắc chắn của mình ra, muốn ngăn cản lại.
"Ầm!"
Một tiếng động vang lên.
Một luồng khí lạnh nổ trung trên không trung, trong nháy mắt biến thành những đám khí băng hàn.
Hơi nước trong không trung ngưng kết, biến thành những hạt châu băng rất nhỏ rơi xuống dưới đất.
Toàn thân Liệt kim hắc thứu cứng đơ, từ vuốt cho đến phần bụng đều bị một lớp băng trong suốt bao phủ, cả người trên khôn trung nhất thời lung la lung lay.
- Thật lợi hại.
Cát Tường cảm thấy mình hơi suy yếu. Nó nhìn con chim màu đen kia, cảm thấy đối phương thật lợi hại, chính mình đã liều mạng như vậy rồi mà đối phương vẫn còn ở trên trời...Cho nên, ngoài việc hơi bội phục đối phương, nó lại đưa bốn móng vuốt lên, ba cái đuôi lông xù đằng sau cũng đưa lên cao.
- Không!
Sắc mặt của Tế ti mặc trường bào màu vàng bỗng nhiên trắng bệch. Cho đến lúc này hắn mới biết chuyện gì đang xảy ra, cảm thấy sẽ có chuyện không hay. Một tiếng thét chói tai từ trong miệng hắn phát ra ngoài, chấn động màng nhĩ những người xung quanh.
Nhưng ngay lúc đó...
"Vèo!"
Luồng khí trắng thứ hai trong miệng Cát Tường đã phun ra ngoài, xông thẳng vào con Liệt kim hắc thứu đã bị đông cứng đến nỗi thân thể lung la lung lay ở ngay trên không trung.
Luồng khí trắng nổ tung, hóa thành những đám khí trong suốt sáng bóng, bao phủ con Liệt kim hắc thứu hoàn toàn.
Chỉ trong một tíc tắc, con Liệt kim hắc thứu đã biến thành một khối băng từ không trung rớt xuống, "ầm" một tiếng, rơi trên mặt đất.
"Phù!"
Cát Tường thỏa mãn thở dốc một hơi, hai cái móng vuốt lại sờ sờ bụng mình, cảm thấy rốt cuộc đã tốt hơn rồi.
...
Tiếng thét chói tai của Tế ti mặc trường bào màu vàng biến mất, thân thể hắn ta bất chợt run rẩy mãnh liệt.
Ba tên Tế ti kia ngẩn người, giống như hóa thành tượng đá, mà đám người Điền Mặc Thạch ở nơi xa cùng với các quân sĩ tận mắt nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi dường như cũng biến thành tượng đá.
...
Cát Tường cảm thấy không hiểu, mấy người này đứng sững như tượng để làm gì vậy nhỉ?