Tiên Ma Chi Giới

Chương 29: Chương 29: Luân Hồi Nguyền Rủa (2)




“Ngạ Quỷ Luân Hồi nếu như không phải do nguyền rủa, có thể nói thậm chí Súc Sinh Đạo Luân Hồi cũng không đủ cùng nó sánh vai.” Liễu Như Mộng nói.

“Ngạ Quỷ Đạo mà một khi luân hồi thành công thì cứ như nhất phi trùng thiên, thiên phú có thể nói là đáng sợ, Ngạ Quỷ đáng sợ ở chỗ họ phần lớn là Đại Năng trùng tu kinh nghiệm chiến đấu và tu luyện thì có thể nói là kinh người.”

Trương Hàn:“Đại tỷ, ta tưởng cũng có rất nhiều người thường, tu luyện giả nhỏ yếu đều có thể nhập Ngạ Quỷ Đạo chứ, sao lại phần lớn là Đại Năng?”

“Haha, tiểu đệ đệ vậy là ngươi không hiểu! Địa Phủ quản lí người chết, phần lớn Ngạ Quỷ Đạo người thường là sẽ bị bọn chúng kéo về làm Quỷ Sai sau đó bị kéo vào Luân Hồi! Bọn họ sẽ không cho có quá nhiều cõi âm sinh vật hoạt động tại Dương Gian mà là sẽ khống chế số lượng nhất định.”

“Vào lúc này thì sẽ phân chia ra làm hai loại Ngạ Quỷ Đạo là Quỷ Sai và Quỷ Vật, Quỷ Sai nói dễ nghe thì là nhân viên của Địa Phủ, còn khó nghe thì chính là nô lệ.”

“Quỷ Vật chính là gọi chung của cõi âm sinh vật bên trong có Cương Thi,Lệ Quỷ, các loại ma vật....Quỷ Vật là Địa Phủ cố ý khống chế số lượng Quỷ Vật mà lưu lại, bên trong phần lớn là may mắn không bị bắt kéo về Địa Phủ.”

“Mà bên trong Quỷ Vật chí ra làm 2 loại người chính là bình thường người và ta đã nói Đại Năng trùng tu.”

“Những Đại Năng này khi chết sẽ chừa lại một số thủ đoạn, cho dù là Hồn Phi Phách Tán mà tụ lại Quỷ Hồn đều sẽ không bị Địa Phủ phát hiện, từ đó họ sẽ bắt đầu tiến vào Ngạ Quỷ Đạo Luân Hồi mà lại bắt đầu tu luyện.”

Trương Hàn hỏi:“Đại tỷ, tại sao khác Ngũ Đạo Luân Hồi bọn họ không đi mà lại chọn Ngạ Quỷ Đạo?”

Nghe Trương Hàn hỏi, Liễu Như Mộng hơi trầm mặc rồi từ từ thở dài nói:“Là do sợ.”

Trương Hàn nghe câu trả lời thì trực tiếp mộng bức:“Sợ?”

Liễu Như Mộng quan sát thấy thần sắc Trương Hàn hơi đổi thì nở một cái tự giễu tươi cười:“Đúng vậy chính là sợ! Những người như bọn ta sống quá lâu giết quá nhiều người, nhân quả báo ứng thường sẽ ở Luân Hồi Lục Đạo mà phát tác, nhân quả chi lực ánh hưởng thì kiếp sau cũng chẳng tốt đẹp mấy thà rằng chọn một con đường ổn thỏa hơn.”

“Người càng sống lâu nghĩ cũng càng nhiều mà thứ bọn họ lo nhất chính là sinh mệnh, chết một lần ai cũng không muốn chết thêm lần nữa mà một khi tiến nhập luân hồi thì lúc đó ngươi chẳng còn là ngươi!”

“Chúng ta những người này sẵn sàng trở thành một loại người chả ra người, kinh tởm sinh vật cũng không muốn tiến nhập Luân Hồi.”

“Nếu như không phải sợ chết thì trong chốn nhân gian hoàng đế cũng không truy cầu thứ gì Trường Sinh Đan, Tu luyện Giả thuở ban đầu tu cũng chính là muốn tìm Trường Sinh chi đạo.”

“Người là tự ti chỉ lo cho mình, người là tham lam chỉ biết vì mình!”

Liễu Như Mộng ánh mắt tràn đầy tang thương thì thầm.

“Chọn nhất ổn thỏa lối đi để không bị mất đi bản ngã nhưng có mấy ai làm được, sống càng lâu thì lo nghĩ càng nhiều.”

Trương Hàn thấy nàng nhẹ giọng thì thầm thì lại hỏi một câu:“Đại tỷ, nguyền rủa mạnh yếu thì đi đôi với với ân trạch thiên địa giao cho nhưng sao ta cảm thấy giử lại kí ức một thế không xứng đôi với nguyền rủa vậy?”

“Bởi vì đây chỉ là ban ân cho những Đại Năng kia, người khi chết kí ức cũng tán loạn cần thới gian dài để tìm lại, mà thiên phú của Ngạ Quỷ Đạo thì khá kinh người.”

“Thể chất của Ngạ Quỷ Đạo Luân Hồi giả được tất cả Tu Luyện Giả hâm mộ, bọn họ thể chất là phù hợp với tất cả Đại Đạo mà lại có thể tu nhiều Đại Đạo mà không bị phản phệ đây chính là chỗ kinh khủng của Ngạ Quỷ Đạo.”

“Ngạ Quỷ lại xưng Quỷ Đói là chỉ tham lam, thèm khát! Bọn họ thường bị một loại thèm khát thống khổ bao trùm vào một quãng thời gian, đổi lại thì chính là thiên phú hợp đạo kinh người.”

“Ngươi một khi thành công Luân Hồi ở Ngạ Quỷ Đạo thì chẳng khác nào sống ra đời thứ hai, Thiên Địa lại không cho phép những tồn tại như thế xuất hiện.”

“Ngươi từng nghe nói qua Quỷ sợ những vật có chứa nồng đậm dương khí chưa?” Liễu Như Mộng hỏi Trương Hàn.

“có nghe qua một ít.” Trương Hàn gật đầu, kiếp trước hắn từng xem qua các bộ phim truyền hình về yêu ma, họ thường nói Quỷ sợ ánh sáng, dương khí...

“Đây là Thiên Địa trừng phạt đối với Quỷ Vật, Quỷ chỉ mạnh khi Âm Khí vào buổi tối thịnh vượng, Lôi Đình hay chứa một tia Cực Dương lực lượng đủ áp chế một cái Quỷ Vật.”

“Nhưng! Không phải tất cả Quỷ Vật đều sợ những lực lượng ta nói bên trên, nhược điểm này của Ngạ Quỷ Đạo Tu luyện giả là có thể tu bổ.”

“Ta lúc kia từng nghe qua Thượng Cổ Tiên Ma thời kì từng có một vị Quỷ Vương từng lấy Quỷ Thể dung nhập Cực Dương chi Đạo từ đó mà nhược điểm gần như tu bổ không còn sót lại gì!”

“Ta vết thương bên trong chứa một loại Cực Dương chi lực thế nên làm cho ta tu vi không chút tinh tiến mà cứ dừng lại một chỗ.”

Liễu Như Mộng nói đến đây thì thở dài một tiếng.

“Ta không biết ta tạo cái gì khổ thế mà mấy tên đó lại thù dai như vậy a! Không phải là chỉ mượn các ngươi Trấn Tông Bảo Vật với bảo khố xài một xíu sau?”

Trương Hàn:........

“Đại tỷ, bây giờ ta cảm thấy không phải bọn họ giả bộ đạo mạo gì mà là vấn đề là ở ngươi a! Ngươi gây lớn như vậy thù, bọn họ không ăn thịt ngươi là may rồi!”

Trương Hàn trợn tròn mắt nhìn Liễu Như Mộng nói.

Liễu Như Mộng chu chu môi hồng cúi đầu xuống thì thầm:“Ta cũng không cố ý a, ai kêu bọn họ giàu như thế mà ta lại nghèo như vậy, thế nên ta liều a~”

Trương Hàn khóe miệng run run, ngươi là không cố ý thế nhưng bưng cả bảo khố và Trấn Tông Bảo đều dời đi?

“Địa Ngục Đạo Luân Hồi là như thế nào hả Đại tỷ?” Trương Hàn vuốt vuốt mi tâm hỏi Liễu Như Mộng.

Liễu Như Mộng gật gật đầu, nghiêm túc nói:“Nếu ngươi đã muốn biết thì ta sẽ nói cho mà nghe.”

“Địa Ngục Đạo Luân Hồi một khi bước vào chả có quả ngọt để ăn.” Nàng vừa lắc đầu vừa nói.

“Địa Ngục chính là chốn chịu khổ mà Địa Ngục Đạo một khi bước vào thì cả đời gắn liền với khổ đau, vừa sinh ra đã nhận một loại nguyền rủa.”

“Cả đời vô tình, cả đời tội lỗi, cả đời đớn đau.”

“Ba câu trên là chúng Tu luyện giả cho Địa Ngục Đạo giới thiệu.”

“Cả đời vô tình, những người này mới sinh ra đã bị xem như những cỗ máy giết người để dạy dỗ, bọn họ vô tình chỉ có sát lục, không có thất tình lục dục, không có tình thân, không có tình yêu hay là bạn bè gì cả.”

“Tình là thứ xa xỉ đối với họ cũng là cấm kỵ...Có người từng nói trên đời này Vô Tình Đạo họ dám xưng tôn, vốn không có tình sau lại vô tình.”

“Địa Ngục Đạo là Thiên Địa này vì một chủng tộc đặc biệt mà tạo ra, một tộc chỉ biết giết chóc và hủy diệt, một tộc không có thất tình không có lục dục, những người này là Thiên Địa dùng để tạo ra áp lực cho Tu Luyện Giả thế giới, họ xưng----Ác Tộc!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.