Không biết lúc nào Trương Hàn hai mắt gấu mèo đã lành lặn như cũ, hắn bình tĩnh nói:“Ngươi bình tĩnh lại, kẻ thù ngươi nên đánh đứng ở bên kia kìa!”
Trương Hàn nói rồi lại chỉ về hướng liễu Như Mộng.
Triệu Thiếu Kiệt nhìn Liễu Như Mộng một hồi, thấy nàng trên mặt cười như không cười biểu tình, thế là xoay sang nhìn Trương Hàn với ánh mắt như muốn ăn người, nói:“Ngươi đừng ly gián ta và tỷ tỷ! Ta xem ngươi vết thương cũ ngươi đã lành, hay là đánh thêm lần nữa a!”
Trương Hàn vốn dĩ bình tĩnh gương mặt khi nghe được những lời này thì trực tiếp biến đổi. (` Д ´ *)
Trương Hàn khóe miệng run run, ánh mắt trợn tròn nói:“Ngươi là cái sợ hàng, cái người chỉ biết vuốt mông ngựa! Lấn yếu sợ mạnh!”
“Xùy...Nói nhiều quá! Xem chiêu!” Triệu Thiếu Kiệt xùy một tiếng khinh thường, khinh thân nhảy tới đè Trương Hàn xuống, sau đó bắt đầu đánh quái bạo trang bị.....Phi! Là đánh yêu mới đúng a!
Triệu Thiếu Kiệt nhẹ giọng lẩm bẩm bên tai Trương Hàn:“Huynh đệ, cái này nữ nhân ta đánh không lại, nỗi giận trong lòng vẫn chưa tan, chỉ có thể ủy khuất ngươi a.”
Nói xong, mặc kệ ánh mắt cầu xin tha thứ của Trương Hàn, Triệu Thiếu Kiệt thiết quyền trực tiếp đánh vào mặt Trương Hàn.
“Chết!Chết!Chết!!” Triệu Thiếu Kiệt ánh mắt điên cuông, hét lên.
Liễu Như Mộng nhìn cảnh này, hai tay cầm chén trà đều run, nàng là thật sợ sau này đợi tu vi của Triệu Thiếu Kiệt cao hơn nàng, thì người đang bị đè đánh là nàng a.
Cảnh tượng quá điên cuồng a!
“Thảo!....Cứu....Cứu mạng a!....” Mặc dù bị một cái yếu hơn chính mình một trọng cảnh giới cho 'chà đạp', cho dù Triệu Thiếu Kiệt chỉ dùng nhục thân lực lượng không có dùng Linh Lực đi nữa thì cũng quá đau đi a! Cái này không quá hợp lẽ thường a! Nhưng cũng may là Triệu Thiếu Kiệt đánh chỉ là giải đi nộ khí trong người, còn tương đối....nhẹ tay. Bằng không thì với tính nết của Trương Hàn thì sớm đã vác lên quyền đầu phản kháng.
Còn vì sao hắn lại phải cho Triệu Thiếu Kiệt đánh? Ân, người ta đều thảm như vậy cũng là do con Husky Quỷ nhà mình sắp phải nuôi gây ra, làm người phải có chút trách nhiệm a~
Cả 3 trạng thái hiện tại chính là.
Triệu Thiếu Kiệt càng đánh càng hăng, Trương Hàn càng bị đánh thì càng đau, Liễu Như Mộng càng xem thì lưng càng lạnh....Uhm, mặc dù nàng là quỷ.
Một hồi sau, Liễu Như Mộng thấy Trương Hàn bị đánh đến nước mắt nước mũi đều chảy, nàng thực sự là có chút xem không được....Đúng vậy! Chính là xem không được, chứ không phải sợ sau này tới chính mình bị đánh không ai can ngăn!
Liễu Như Mộng bỗng nhiên cảm thấy sau khi chết, chính mình là như vậy thiện lương~
Lúc Liễu Như Mộng còn đang tự mình tâng bốc thì Triệu Thiếu Kiệt đã bắt đầu combo~
Triệu Thiếu Kiệt trên trán hiện một cái dữ tợn gân xanh, hắn chính là dồn toàn bộ nộ ý của mình vào này chiêu, còn Trương Hàn? Ân, nào có Trương Hàn a? Trước mặt hắn là con rối chịu đòn, nào có cái gì Trương Hàn!
Triệu Thiếu Kiệt hét lên:“A!!”
“Đừng a!” Trương Hàn trợn mắt, kinh hãi nói.
Từ nãy giờ Trương Hàn hắn đều tưởng mình là cái gì phản diện nhân vật đang bị Nhân Vật Chính trừng phạt trong mấy cái tiểu thuyết nữa là, nhất là khi thấy Triệu Thiếu Kiệt sắp tung 'Đại chiêu' thì hắn càng kinh hãi.
“Muda muda muda muda muda......!” Triệu Thiếu Kiệt điên cuồng dùng hai quyền đánh vào Trương Hàn mặt, miệng thì nói mấy cái kì lạ từ ngữ.
“Bành! Bành! Bành!....”
Trương Hàn bị đánh đến răng đều muốn gãy, hắn thực muốn hét lên: Ngươi cái Dẫn Khí Nhị Trọng, tay mang sắt sao mà lại cứng như vậy!
Nếu như là mấy cái fighting game, trên đầu Trương Hàn sợ đều phải treo con số màu đỏ X50 combo~
“Thảo!...MUDA.....Cái Con....em ngươi!” Trương Hàn biểu thị ngươi đang đi sai hướng cốt truyện a!
“Smash!!” Triệu Thiếu Kiệt hơi dừng lại, rồi đem hai nắm tay hợp hai thành một đập xuống mặt Trương Hàn.
Smash cái em gái ngươi a! Tác giả, ngươi để nhầm lời thoại a!
“Bành!!”
Trương Hàn bị đánh vào đầu một cái thì trực tiếp nghẹo đầy sang một bên chết bất đắc kỳ tử...Phi! Là ngất xỉu.
Liễu Như Mộng nghe thấy một tiếng động lớn thì giật mình thoát ra bản thân tâng bốc, nhìn Trương Hàn hai mắt trắng dã, sùi bọt mép biểu tình, nàng khóe miệng run run, biết đại sự không xong a!
Triệu Thiếu Kiệt sau cú Smash thì đầu óc cũng tỉnh táo lại, thấy chính mình ngồi đè lên Trương Hàn thì sắc mặt nhanh chóng đỏ lên rồi nhanh chóng chạy khỏi.
“Bạch, bạch...” Triệu Thiếu Kiệt đập nhẹ khuôn mặt của mình để bình tĩnh lại, rồi sau đó quan sát Trương Hàn, đôi lúc không nhìn thì còn đỡ mà nhìn kĩ lại thì thấy cũng quá thảm đi a.
Trương Hàn mặt bị đánh đến biến dạng, chả khác nào đầu heo. Triệu Thiếu Kiệt nhìn đều cảm thấy mắc ói, nào con bộ dáng anh tuấn ngày nào a!
Triệu Thiếu Kiệt nhìn Liễu Như Mộng nói:“Thực sự không phải ta làm, đúng không?”
Liễu Như Mộng gật đầu lia lịa, tay thì có chút không thành thật đem vật gì như tảng đá đem ra.
Khối đá đó tầm bàn tay, hiện Lam Sắc, đặc biệt là bên trong không biết cách nào hiện cảnh Trương Hàn đang bị Triệu Thiếu Kiệt cho Muda~
Triệu Thiếu Kiệt:.........
Liễu Như Mộng: ಠ ﭛ ಠ
Liễu Như Mộng nhìn mình trên tay khối đá rồi nhìn biểu tình như muốn giết quỷ giết khẩu của Triệu Thiếu Kiệt thì nhanh chóng thu lại tay cầm khối đá.
Nàng run run nói:“Ta thực không phải cố ý, ngươi tin không?”
Triệu Thiếu Kiệt: Thà ngươi không nói ta còn có thể tin, nhưng bây giờ Haha...
Nhưng mà Triệu Thiếu Kiệt cũng không có dám động thủ, vì đầu óc hắn lúc này thanh tỉnh, không giống như lúc đánh Trương Hàn, lúc đó có chút....điên.
Còn có hắn đánh không lại a, nhân gia người ta đã Dẫn Khí Cửu Trọng Đỉnh, hắn một cái Nhị Trọng Đỉnh đi đưa đồ ăn sao.
Thế là hai bên cứ hai mắt đối chọi nhau, thậm chí còn cháy lên ánh lửa giao tranh.
Lại không hề biết Trương Hàn đã tỉnh lại, mộng bức nhìn hai bên.
Trương Hàn sờ sờ mình mặt, sờ một hồi thì hai hàng thanh lệ trực tiếp chảy xuống.
Nam nhân rất ít rơi lệ, một khi nam nhân lệ rơi thì chỉ do nhận đả kích quá lớn.
Trương Hàn ánh mắt vô thần hét loạn:“Ta dung mạo! Ta dung mạo bị hủy! aaaaa!”
Làm một cái sau này tuấn nam nhân, ta không thể khóc, ô ô ô, ta không khóc! (╥﹏╥)
Triệu Thiếu Kiệt và Liễu Như Mộng nghe thấy tiếng hú hí trong tuyệt vọng của Trương Hàn, cả hai trong lòng có chút kinh ngạc, vốn người bình thường bị đánh như vậy thì cũng phải bất tỉnh một ngày, mà Trương Hàn chỉ ngất một chút thì đã tỉnh rồi, độ khôi phục của cơ thể nói là kinh người cũng không quá.
Nhìn Trương Hàn tuyệt vọng nằm ở dưới đất, ánh mắt vô thần, Triệu Thiếu Kiệt có chút ấy náy định đi lại an ủi một chút.
Trương Hàn thấy Triệu Thiếu Kiệt dị động, hắn như con mèo xù lông, khinh thân nhảy một cái chạy ra chỗ khác, trước khi đi còn không quên nói:“Ngươi là ma quỷ, đừng lại gần ta!”
'Ai, đây là bị đánh cho ra bóng ma tâm lý a~' Liễu Như Mộng đứng ở một bên chắp tay sau lưng, chép chép miệng thầm nghĩ.
Triệu Thiếu Kiệt áy náy nói:“Thiên Tàn, ta thật không cố ý a.”
Trương Hàn đầu óc nóng lên, chối bỏ hắn bằng cách nhanh tay nhanh miệng nói:“Ta không phải là cái gì Lý Thiên Tàn, ta tên Trương Hàn. Ngươi là ai? Ta không biết, ngươi xê ra đi!”
Triệu Thiếu Kiệt:.........