Thượng Cổ thời kì, Tiên Ma là tồn tại chí cao, là vô số sinh linh kính ngưỡng tồn tại, gắn liền với Tiên Ma chính là hai chữ Vô Địch! Những này Tiên Ma trong mắt người khác là bất khả chiến bại là bất tử là trường sinh! Lại bỗng nhiên....Biến mất!
Vốn dĩ là cực kì khăng khít hai phái Tiên Ma lại không biết vì sao xuất hiện rạn nứt, từ đó lại chia ra thành hai phái Chính Đạo và Ma Đạo, cũng từ đây cả hai là tử địch với nhau.
Nhưng những việc này trôi qua không lâu, tộc nhân của Tiên Ma đã biến mất đó lại thức tỉnh một loại năng lực, xưng Tiên Ma chi Hồn! Lúc đầu chỉ có vài vị tộc nhân có thể thức tỉnh này năng lực, sau này họ nhận ra hậu đại của mình là có thể di truyền cái này năng lực, từ đây một thời đại mới được mở ra! Thời đại của hải....Khụ khụ thời đại ngựa giống! Thời đại làm cho biết bao nhiêu thiếu nữ nghe qua đã sợ hãi~
Tộc nhân khi mà số lượng cao đến nhất định, những người có Tiên Ma chi Hồn quyết định đặt cho chính mình một cái mới chủng tộc tên, lúc đầu gọi Tiên Ma Tộc sau này gọi Nhân Tộc! Còn vì sao? Có thể là vì sau khi vượt qua thời kì ngựa giống, số sinh mạng sinh ra trong Tiên Ma Tộc thực sự là quá ít ỏi rồi, uhm chính là thoái hóa đó a~
Một vị từng mở màng ngựa giống thời đại từng bị hỏi vì sao đặt tên là Nhân Tộc, hắn một mặt thận hư nói: Haha, vì sao ư, nhân là nhân giống! Chứ ta vãi quá rồi, khai chi tán điệp không được nữa a~
Nhưng cho dù đổi tên đi nữa thì số sinh mạng ra đời mỗi năm vẫn là như thế ít ỏi, Nhân Tộc cũng phát hiện điều này thế là chỉ còn bước lựa chọn bỏ qua chất lượng mà cầu số lượng. Những Nhân Tộc này tạo ra một loại dược liệu làm cho dễ dàng sinh nở hơn nhưng đổi lại là Thiên Phú và Tiên Ma chi Hồn yếu đi rất nhiều, may mắn thì sẽ có một số Thiên Tài xuất hiện nhưng vẫn không có hưng thịnh như lúc còn gọi là Tiên Ma Tộc.
Mặc dù là số lượng tộc nhân giảm mạnh làm cho Nhân Tộc lực lượng có thể nói là bị thương nặng, nhưng dù vậy rất nhiều chủng tộc vẫn khiếp sợ thiên phú của Nhân Tộc.
Chính Đạo Tiên Hồn, Ma Đạo Ma Hồn, đủ để nói lên lúc đó hai phái Chính Ma đối với Nhân Tộc kính sợ.
Dù vậy, vật cực thì tất phản, một quốc gia đang đứng ở đỉnh chính là lúc hủy diệt bắt đầu, không biết qua dòng thời gian đã có bao nhiều chủng tộc, văn minh bị tiêu diệt chứ.
Nhân Tộc cũng như vậy, lúc số lượng tộc nhân ra đời mỗi năm giảm đột xuất chính là báo hiệu trước cho sự suy sụp. Nội bộ lục đục, hai phái Chính Ma liên tiếp va chạm, vô số phàm nhân quốc gia mở ra chiến tranh làm cho Nhân Tộc lại lần nữa bị thương nặng, một vết thương gần như không thể cứu vãn!
Số lượng Nhân Tộc so với toàn thịnh không bằng một phần ngàn, đỉnh cấp lực lượng thì do không có quá nhiều tham gia vào những việc này cho nên gần như không thay đổi, nhưng rồi tuổi thọ hết sau đó qua đời. Thiên phú thì một đời không bằng một đời, địa vị trong Chính Ma hai phái cũng không quá mạnh như trước, thế nhưng thời thế tạo anh hùng, vô số thiên kiêu cường giả từ đây quật khởi!
Đây là một thế giới dành cho cường giả, là thế giới Tiên, Yêu, Ma hoành hoành! Đôi lúc ngươi cho rằng kẻ bay trên trời kia là Đại Lão, nhưng lại không biết thực chất hắn là tạp dịch!
*************
Huyền Thiên Đại Lục.
Ô Vân Trấn, Cô Nhi Viện.
Từ một cái tiểu biệt viện vọng ra âm thanh làm ngươi cái màng nhĩ đều phá.
“Trương Hàn, Trương Hàn tỉnh lại! Ngươi giờ này còn ngủ, nhanh lên đi quãng trường a!”
Trương Hàn mờ mịt dụi mắt nhìn hai đứa trẻ trước mặt mình, một tên mập mạp bàn tử và một tên nhìn qua hơi gầy, mặt có chút giống khỉ.
Trương Hàn ngáp một tiếng nói:“Sớm a, Minh Bàn Tử, Hầu Tử!”
Lý Huyền Minh có chút hận sắt không thành thép nói:“Ngươi cái tên này a! Hôm nay là ngày quan trọng, thế nhưng lại ngủ say như vậy.”
Trương Hàn cười cười, nhìn hai tên này cặp mắt gấu mèo rồi nói:“Sao? Ngươi ngủ không được quái ta?”
Lý Huyền Minh hừ một tiếng nói:“Dù sao thì tới 10 tuổi sẽ thức tỉnh Tiên Ma chi Hồn ai mà không hồi hợp!”
Trương Hàn rửa mặt, chỉnh chu quần áo.
Nhìn vào gương, hình ảnh một cái tuấn tiểu tử hiện lên, mày kiếm, mắt ưng, da thịt như bạch ngọc, khuôn mặt có chút mũm mĩm nhưng lại không phá đi phần này mỹ mạo mà còn tăng thêm một phần dễ thương, khiến người ta muốn bóp thử xúc động.
Nhìn chính mình trong gương, một cái chắc chắn sau này đẹp đến rối tung rối mù nam nhân....Khụ khụ, Trương Hàn ánh mắt có chút phức tạp thì thầm:
“7 năm rồi a~”
Hắn vốn không phải là người của thế giới này, mà là người Địa Cầu, là một sinh viên Đại Học ở Thành Phố Hồ Chí Minh, cuộc sống kiếp trước có thể nói là trôi qua bình bình dị dị, nếu nói điểm nhấn duy nhất ở kiếp trước chính là hắn là một đứa trẻ mồ côi! Nhưng mà tiết tấu này không quá đúng a, dù là mồ côi nhưng sau này cũng được một gia đình nhận nuôi tại sao lại xuyên qua? Yếu tố của xuyên việt giả không phải là đời trước không có gì nhớ nhung hay bị thằng bạn thân và người yêu chọt một cái a! Ít nhất thì cũng phải là phế vật hay là kẻ bị đồng bạn cô lập chứ? Mấy cái đó yếu tố hắn chả dính cái nào cả, bạn bè có, cha mẹ có, thậm chí hắn đều tính sau khi Đại Học học xong sẽ đi làm ở đâu, nếu nói hắn không có cái gì thì là người yêu a...Hức hức.
Còn quá trình hắn xuyên việt? Ngủ một giấc sau đó liền xuyên vào một tên nhóc 3 tuổi ngươi tin không? Ít nhất là hắn cho rằng chính mình trực tiếp xuyên vào! Nhưng mà xuyên vào hắn không được hưởng chút kí ức cộng hưởng nào! Nói tốt xuyên việt giả ít nhất thì kí ức cũng đều phải quán thông chứ, ta thì tốt rồi một chút ít thông tin đều không có! Nếu không phải may mắn được Cô Nhi Viện nhận vào, Trương Hàn đều sợ mình mạng có thể giữ được hay không.
Bởi vì hắn phát hiện một chuyện, CMN đây là cái huyền huyễn thế giới! Trương Hàn không bao lâu gia nhập Cô Nhi Viện thì được dạy cho như thế nào tu luyện! Hắn lúc đầu còn tưởng mình bị một cái nào mê tín tà giáo nhặt về nuôi, nhưng mà thử tu luyện thì đúng là thực thành công!
Trương Hàn vào đêm đó hưng phấn, đau buồn lẫn lộn. Cứ tưởng xuyên qua là một cái cổ đại vương triều thời kì thế giới, nhưng không ngờ lại là khát máu huyền huyễn! Ngươi bất ngờ không, bất ngờ?
Ở Cô Nhi Viện Trương Hàn từng đọc qua rất nhiều sách, trong đó miêu tả Tu Luyện Giả thế giới tàn khốc như thế nào, hắn xem xong mặt đều xanh a~
Trương Hàn lúc đó muốn hét lên: Ngươi MMP, lão tử đời trước đều chưa từng giết một con gà! Tại sao lại để ta xuyên qua cái này tàn nhẫn tiểu thuyết thế giới a!
Đương nhiên hắn không cứ như thê đứng im chịu chết! Hắn cố gắng tu luyện! Học tập nhiều thứ! Quan trọng nhất là tăng lên sự can đảm của mình bằng cách....giết gà~