Cái gì bất cam, cái gì luyến tiếc, tất cả đều đã bị Lăng Tiểu Ngư gạt đi hết thảy.
Lăng Tiểu Ngư hắn quả rất muốn thân xác của Ái Chân Kha Lạc Hoàng thật đấy, rất muốn mau chóng đột phá cảnh giới để sớm ngày trở lại Thiên Kiếm Môn đón Yến cô cô của mình thật đấy, thế nhưng là... tánh mạng, nó vẫn quan trọng hơn.
Lăng Tiểu Ngư hiểu được, nếu còn tiếp tục dây dưa, hắn sẽ chết. Mà không chỉ hắn, Gia Gia và hai tỷ muội Thiên Hồ Nguyệt - Thiên Hồ Cổ cũng sẽ chết. Tất cả đều sẽ chết.
Thoái ý đã sinh, Lăng Tiểu Ngư nào còn muốn nấn ná thêm nữa, sau khi bị Ái Chân Kha Lạc Hoàng đẩy lui, hắn liền quay đầu, miệng đồng thời hô lớn: “Chạy!“.
Thông đạo đã mở, tư thế cũng đã sẵn sàng ứng phó, thế nên ngay khi vừa nghe Lăng Tiểu Ngư hô lên như thế thì Gia Gia và hai tỷ muội Thiên Hò Nguyệt - Thiên Hồ Cổ lập tức tiến nhập thông đạo ngay. Riêng phần mình, Lăng Tiểu Ngư tất nhiên cũng mau chóng nối gót theo sau. Trước lúc rời đi, để phòng ngừa địch nhân xuất thủ làm ảnh hưởng đến thông đạo, hắn đã tung ra một chưởng. Rất mạnh.
Chỉ là... dù mạnh hơn nữa thì đối với Ái Chân Kha Lạc Hoàng, nó cũng chả có bao nhiêu cân lượng. Nàng đã vung tay hoá giải hết sức dễ dàng.
Xét theo lý thuyết, với sức mạnh vượt trội của mình, Ái Chân Kha Lạc Hoàng hoàn toàn có cơ sở để tác động lên thông đạo không gian mà đám người Lăng Tiểu Ngư vừa mới dùng để đào tẩu. Nhưng lạ là nàng đã chẳng làm thế. Thay vì khẩn trương truy bắt thì nàng vẫn như cũ, chỉ đứng yên trong chiếc quan tài cổ lão, cặp mắt vô hồn nhìn về phía trước...
Đợi cho thông đạo đã đóng, đám người Lăng Tiểu Ngư đã đi thì lúc này nàng mới bắt đầu di chuyển, chính thức bước ra khỏi quan tài.
Ngay tại vị trí Gia Gia khai mở thông đạo không gian, Ái Chân Kha Lạc Hoàng đứng nhìn một lúc rồi chợt đưa tay ra, ngón tay vạch nhẹ một đường. Động tác rất chi từ tốn.
Nhưng... chính sự nhẹ nhàng, chậm rãi ấy, nó đã vừa tạo nên một thứ mà dù là chân nhân cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc đã tạo ra được. Một thông đạo không gian, nó đã vừa được khai mở.
Một cái nâng tay liền khiến cho Lăng Tiểu Ngư khí huyết nhộn nhạo, một cái vạch nhẹ liền mở ra được thông đạo không gian, chẳng có gì để phải tranh cãi nữa, sức mạnh của Ái Chân Kha Lạc Hoàng đã thực sự vượt xa quỷ diện nhân - kẻ địch đã khiến cho đám người Lăng Tiểu Ngư chật vật trước đó. Nói cách khác, tu vị của nàng, tối thiểu cũng ở mức bán bộ tiên nhân hậu kỳ đỉnh phong.
Bán bộ tiên nhân hậu kỳ đỉnh phong, đấy không còn là cấp bậc mà Lăng Tiểu Ngư có khả năng đối phó được nữa. Kể cả cộng thêm hai ba cái Gia Gia, hai ba cái Thiên Hồ Nguyệt, kết quả cũng như vậy thôi.
Tiến nhập thông đạo không gian liền nghĩ có thể chạy thoát ư?
Thực tế, câu trả lời lại khác. Đó là một đáp án rất đỗi phũ phàng.
Ngay tại thời điểm đám người Lăng Tiểu Ngư, Gia Gia, Thiên Hồ Cổ, Thiên Hồ Nguyệt vừa mới bước ra khỏi thông đạo, còn chưa kịp định thần quan sát thì ở kế bên, hư không đã phát sinh một hồi ba động. Kế đấy, một thân ảnh nhanh chóng hiện ra, quanh thân thái âm chi khí lượn lờ bao phủ.
Chẳng phải Ái Chân Kha Lạc Hoàng thì ai?
...
“Tiểu Ngư...“.
Trông thấy Ái Chân Kha Lạc Hoàng đã đuổi tới, Gia Gia không khỏi mặt mày thất sắc. Cõi lòng khẩn trương, nó nắm lấy vạt áo Lăng Tiểu Ngư, khẽ gọi.
Lúc này, Gia Gia nó thực là bất an ghê lắm. Nó biết, chỉ e lần này mấy người bọn nó quả đúng đã lành ít dữ nhiều.
Ngẫm mà xem. Thông đạo không gian mà Gia Gia nó khai mở chẳng hề định hướng, vốn dĩ tùy cơ truyền tống. Ấy vậy mà cô gái kia, nàng vẫn truy được, lại còn tới bằng cách xuyên không.
Cái này có ý nghĩa gì?
Cô gái, nàng không chỉ mở thông đạo nhanh hơn mà còn có thể xác định rõ phương hướng mình sẽ tới! Sự am hiểu đối với pháp tắc không gian của nàng đã bỏ xa Gia Gia nó!
Thực lực thua kém, giờ ngay đến lợi thế duy nhất là khai mở thông đạo không gian cũng bị vượt qua... Chạy? Làm sao chạy thoát được đây?
Gia Gia, nó thực là nghĩ không ra.
Lăng Tiểu Ngư ư? Cũng chả khá hơn bao nhiêu.
Giống như Gia Gia, lúc này Lăng Tiểu Ngư hắn cũng đang cảm thấy tuyệt vọng. Dẫu vậy, hắn vẫn chưa muốn từ bỏ lúc này.
“Gia Gia.” - Hắn bảo - “Mở thông đạo“.
“Nhưng mà...“.
“Làm đi“.
Ngó thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lăng Tiểu Ngư, Gia Gia chẳng nói thêm gì nữa, y lời mà khai mở thông đạo không gian.
Trong lúc nó thi pháp, lẽ dĩ nhiên, Lăng Tiểu Ngư và Thiên Hồ Nguyệt phải cùng nhau làm công tác cảnh giới, tùy thời ra tay ngăn chặn Ái Chân Kha Lạc Hoàng nếu nàng có động tĩnh can thiệp.
May sao, Ái Chân, nàng đã chẳng làm gì cả. Từ lúc nàng xuất hiện cho tới khi đám người Lăng Tiểu Ngư biến mất, Ái Chân nàng chỉ lặng im đứng nhìn. Mãi sau đó, thời điểm thông đạo chính thức đóng lại thì nàng mới động thân di chuyển.
Hệt như trước, sau vài giây quan sát, nàng đưa tay vạch nhẹ hư không.
Tức khắc, một thông đạo không gian liền xuất hiện...