“Mau lui lại!“.
“Mau lui lại!“.
Chính giáo, tà đạo, mỗi bên đều có người hạ lệnh rút lui. Phe chính giáo lên tiếng là Chu Tước, còn phía tà đạo nhắc nhở là Đồ Tam Nương.
Đúng vậy. Hôm nay trợ thủ mà Lăng Tiểu Ngư mang theo chính là vị giáo chủ tiền nhiệm này. Phần Dương Tiểu Ngọc thì... không thấy nàng đâu. Có lẽ trận chiến này nàng không muốn tham dự.
...
“Lăng Tiểu Ngư, ngày đó chính giáo cũng chỉ là bị người lợi dụng, ta xin ngươi hãy mở lượng hải hà...“.
“Câm miệng!“.
Chu Tước nói chưa hết câu thì đã bị Lăng Tiểu Ngư quát thẳng vào mặt.
“Đừng có nói với ta kẻ không biết thì không có tội! Lũ ngu đần các ngươi đã giết người rồi lại muốn rũ bỏ trách nhiệm hay sao?! Đừng hòng!“.
“Tứ đại tông môn, thiên hạ chính giáo! Hôm nay ta bắt các ngươi phải trả nợ!“.
Lăng Tiểu Ngư ngự giữa hư không mà quát tháo, mỗi một câu mỗi một chữ đều ngập tràn sát ý, chẳng cho người có cơ hội thương thuyết gì.
Trước thái độ hung dữ kia của hắn, Chu Tước chỉ đành im lặng. Nàng biết, trận chiến hôm nay sợ rằng khó tránh.
Tất nhiên, biết không phải chỉ mỗi mình Chu Tước. Thiên hạ chính giáo ai nấy đều tự mình hiểu lấy. Ngay lúc này có rất nhiều người đang âm thầm hối hận vì đã can dự vào chuyện của Lăng Tiểu Ngư, truy sát hắn, hại chết Yến cô cô của hắn. Nhất là các vị cao tầng tứ đại tông môn.
Phổ Minh - Phổ Hằng thần tăng của Lam Yên Tự, Trương Dĩnh - Tần Ngọc của Cửu Hoa Cung, Ân Diệt của Tam Tiên Đảo, Cơ Thành Tử của Thiên Kiếm Môn... Hiện tất cả đều lo, đều sợ.
Không sao được khi kẻ bọn họ phải đối đầu là hung linh Thái cực, đại hoạ Song Ngư. Ngày đó, tại Miên Thành, thời điểm Lăng Tiểu Ngư hắn thức tỉnh, sức mạnh bày ra kinh khủng bậc nào, ai cũng đều thấy. Minh Tôn, Chu Tước, Huyền Vũ, cộng thêm cả thiên kiếp địa kiếp cùng hợp lực vậy mà vẫn không thể tiêu diệt được hắn. Nay Minh Tôn đã tan vào thiên địa, Huyền Vũ thì cũng bị Dương Tiểu Ngọc áp chế, chỉ còn lại một mình Chu Tước...
Rõ ràng, sức mạnh chính đạo đã giảm đi rất nhiều. Một mình Chu Tước liệu có đủ để ngăn chặn tai ương?
Cơ Thành Tử, Ân Diệt, Trương Dĩnh - Tần Ngọc, Phổ Minh - Phổ Hằng thần tăng, bọn họ rất lo ngại. Bọn họ đang âm thầm cầu mong, rằng Lăng Tiểu Ngư hôm nay chẳng còn được như ngày đó, thực lực đã suy giảm. Có như vậy thì may ra chính giáo mới có thể tiếp tục tồn lưu.
Thế nhưng... Chính giáo, bọn họ lầm rồi. So với Miên Thành ngày đó thì thực lực Lăng Tiểu Ngư hôm nay đúng là đã khác đi, nhưng không phải suy giảm mà là gia tăng. Nói cách khác, hiện Lăng Tiểu Ngư còn ghê gớm hơn thời điểm ở Miên Thành rất nhiều. Chiếu theo hoàn cảnh trước mắt mà nói thì chính giáo mười mươi là bại vong rồi. Thời gian bất quá sớm muộn.
“Miên Thành ngày đó Minh Tôn còn có thể cản được ta, bằng như hôm nay... Chu Tước ngươi chỉ có một mình, lấy gì để ngăn ta?“.
“Nhưng mà... Trước khi hủy đi chính giáo, có một chuyện ta vẫn muốn làm rõ, để cho lũ ngu đần các ngươi được sáng mắt“.
Thần thái cao ngạo, Lăng Tiểu Ngư tiếp tục nói: “Quỷ diện nhân - kẻ chủ mưu năm đó, Chu Tước ngươi khẳng định vẫn còn chưa biết đi?“.
Sắc mặt hơi đổi, Chu Tước im lặng chờ nghe.
Không để nàng phải đợi lâu, vài giây bất quá thì giọng Lăng Tiểu Ngư đã lại vang lên: “Thật trùng hợp, thời gian trước, khi ta đến Thanh Khâu đã vô tình tóm được Hỗn Độn - kẻ đã ẩn náu trong người Quỷ diện nhân bấy lâu. Từ ký ức của nó, ta cuối cùng cũng đã biết được chân tướng. Thân phận của Quỷ diện nhân, ta đã nắm rõ“.
“Chu Tước, ngươi có biết đó là ai không? Ta dám cá nghe xong danh tự thì các ngươi sẽ bất ngờ lắm đấy“.
“Ngươi nói đi, kẻ đó là ai?“.
Đáp lại Chu Tước là một nụ cười ý vị. Cùng với ngón tay di động, Lăng Tiểu Ngư nói: “Quỷ diện nhân, kẻ đã đứng đằng sau mọi chuyện... chính là hắn“.
Theo ngón tay Lăng Tiểu Ngư chỉ, Chu Tước, môn nhân chính giáo tất cả cùng nhìn về, chừng nhận ra đối tượng thì ai nấy đều có vẻ “rất ngoài ý muốn“. Bởi vì bị chỉ mặt, không ai khác mà chính là... Cơ Thành Tử - vị chưởng môn hiện thời của Thiên Kiếm, cũng đồng thời là thủ lĩnh trong liên minh chính đạo!
Chuyện này... có thể sao? Trong giới tu tiên luyện đạo, xưa giờ ai lại không biết Cơ Thành Tử là bậc quân tử đức cao vọng trọng luôn hết lòng vì chính giáo, vì thương sinh thiên hạ. Một người như thế lại là Quỷ diện nhân - kẻ đã cướp của giết người, thái bổ nữ nhân, làm ra những chuyện độc ác, táng tận lương tâm được ư?
Quá là khó tin. Nhất là đối với môn nhân Thiên Kiếm.