Tiên Ngạo

Chương 588: Chương 588: Di tích tan nát (1)






Người này chính là Liên Y tiên tử, nàng liếc mắt nhìn Dư Tắc Thành một cái nói:

- Nhiên Đăng tiên sinh, nhanh, nhanh đi cứu Văn Quân tiểu thư, rất nhiều thủ hạ của Thiên Chi Tử Bất Phàm công tử đột nhiên tập kích, quá đột nhiên một bộ phận tu sĩ làm phản. Hải Kính Chân Nhân bị Đại Ngu cẩu tặc ám sát, Bàn Sơn tiên sinh bị Càn Khôn cẩu tặc phong ấn, Văn Quân tiểu thư bị Cửu Vĩ Yêu Hồ ám toán, cho nên chúng ta trốn tới nơi này, đa tạ ơn cứu mạng của Nhiên Đăng tiên sinh.

Cửu Vĩ Yêu Hồ vốn chính là con mà Bất Phàm công tử mua năm đó, đi mượn gì chứ, nói thật dễ nghe, chính là Bán Điên tiên sinh đi mật báo, tiện thể lừa đi tinh thuyền của Trác Văn Quân, cắt đứt đường đào tẩu của nàng.

Trác Văn Quân này vẫn còn non nớt. Cửu Vĩ Yêu Hồ sau khi bị mình hấp huyết, ngoại thể quá đáng yêu nàng vẫn một mực ôm lấy, luyến tiếc không buông, kết quả tốt rồi, đó hoàn toàn là một nước cờ của đối phương ám toán nàng.

Hải Kính không ngờ đã chết, mặc dù người này không thích mình, thế nhưng ở chung nhiều ngày, người này cũng không tồi, đáng tiếc người đứng đầu một giới, công pháp của Thủy Kính tông là thế thân vô số vẫn bị người đánh chết, nhất định là bị ám sát mà chết, không biết đã tính kế hắn bao lâu.

Đúng lúc này, một tu sĩ Trúc Cơ kỳ được cứu nhìn Dư Tắc Thành, đột nhiên nói:

- Ngươi, ngươi là Quang Thần đại nhân, truyền thuyết Quang Thần du hí nhân gian, chém giết chư tà, xuất thủ quang mang vạn đạo, không ai có thể địch lại...

Người này thoáng cái quỳ xuống lễ bái không ngừng, nhất thời những người khác được Dư Tắc Thành cứu đều noi theo, Liên Y tiên tử mơ hồ biết vấn đề trong đó, thế nhưng nàng hiện tại sẽ không nói, vừa hay mượn uy của Quang Thần sống rời khỏi nơi này mới là chính đạo.

Dư Tắc Thành vừa muốn nói gì, vẻ mặt biến đổi, hô:

- Mọi người chạy mau, tầng thứ tám của di tích sắp nổ rồi, chúng ta nhanh rời khỏi nơi này.

Lúc này mọi người mới chú ý tới cửa vào tầng thứ tám của di tích, nước ao bích lục kia phát ra vô số hồng quang, hoàn toàn là dấu hiệu của không gian nổ mạnh, tất cả mọi người lao về phía cửa ra của di tích

Dư Tắc Thành là người đầu tiên lao ra, đi tới tầng thứ sáu biển rộng cuồn cuộn, trên biển rộng nơi đây ngoại trừ hài cốt của vô số đội thuyền còn có hơn mười thuyền biển của đối phương tập kết ở đây, bọn họ đang điều chỉnh binh lực chuẩn bị cường công.

Mấy người Dư Tắc Thành xuất hiện những người này chính là cả kinh, chuẩn bị tác chiến, thế nhưng bọn họ kinh ngạc phát hiện không có người đáp lại bọn họ, tất cả mọi người đều điên cuồng bay về phía cửa ra, cho dù có người bị vòng xoáy hút vào biển rộng cũng không có ngươi đi quản hắn, tất cả đều một mực lao về phía trước.

Kẻ ngu cũng biết đã có chuyện, lúc này không biết ai hô:

- Di tích sắp nổ rồi, chạy mau đi

Hơn nữa hồng quang kia không ngờ lan tràn đến cửa vào tầng sáu của di tích, dần dần tiến vào trong biển rộng này, còn đánh gì nữa, mọi người gào thét tất cả cùng chạy, chỉ lưu lại sáu bảy thống lĩnh, bọn họ còn đang hô lớn:

- Không được rút lui, đây là quỷ kế.

Thế nhưng không ai đáp lại bọn họ, hồng quang kia chậm rãi thẩm thấu đi tới, tiến vào biển vô tận này, nhìn hồng quang này bọn họ toàn bộ biến sắc, lần này đến lượt bọn họ chạy trối chết rồi, chạy phải nhanh hơn bất cứ ai

Lúc này cũng không phân địch ta, người của hai bên ở cùng một chỗ, xem ai tu vi cao, ai chạy nhanh. Dư Tắc Thành thân ở vị trí thứ nhất, trong nháy mắt truyền tống đến tầng thứ năm của di tích...

Tầng thứ năm vùng đất yên nghỉ ngàn thu, tầng thứ tư thiết thụ sâm lâm, rất nhanh đi qua, tầng thứ ba, tầng thứ hai, tầng thứ nhất, người chạy trốn càng tụ càng nhiều, càng lúc càng nhanh, tất cả liều mạng, không đến một khắc đồng hồ Dư Tắc Thành đã từ trong tầng thứ tám của di tích lao đến phía trên thế giới này, lao đến trong cung điện nơi tiến vào di tích.

Nhóm tu sĩ chạy ra này nhân số quá nhiều, đã phân không rõ địch ta, nhất thời tình cảnh cực kỳ hỗn loạn, hơn nữa không ngừng có người đục nước béo cò cao giọng hét:

- Sắp nổ rồi, sắp nổ rồi, di tích sắp nổ rồi.

Trong tiếng hét này mọi người mù quáng theo, càng truyền càng loạn, tiếng người ồn ào, thậm chí có người trực tiếp lấy tinh thuyền ra lên thuyền bỏ chạy, toàn bộ đại lục hoàn toàn rơi vào hỗn loạn.

Dư Tắc Thành sau khi bay ra ngoài, lập tức hóa thành Ngũ Hành Thiên Quỷ ẩn trốn đi, ở trong cảm ứng của Kiếm Ngã Thuật lập tức phát hiện hai bên giằng co, ở trung tâm đại điện, Trác Văn Quân bị khóa trên một ngọc trụ, bị khóa thành tạo hình kỳ dị, Tóc nàng xõa dài trước người, một bên đùi trắng nõn hoàn toàn lộ ra, phơi bày một tư thế hết sức mê hồn, có nét đẹp khó tả bằng lời, làm cho người nhìn có dục vọng phạm tội.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.