Chờ một lát, không có nghe được thanh âm của thủ trận thiên tướng, bọn người Tô Triệt mới đứng lên, đưa mắt nhìn nhau, trong nội tâm tinh tường: trận này không thể đánh tiếp.
Đối với bọn người Tô Triệt mà nói, cái này đương nhiên là cục diện không còn gì tốt hơn, bất quá, lại nhìn hai người Lâm Cứu, thần thái biểu lộ cũng đã khôi phục bình thường, nhìn không ra thất vọng hoặc ảo não nào.
Chẳng lẽ, hai người này sở tác sở vi, vẫn luôn là thăm dò?
Mọi người thu thập tâm tình, đều tự nhìn năm cánh cửa chung quanh. . .
Y theo thuyết pháp của thủ trận thiên tướng, phải từ trong đó tuyển ra một cánh cửa, tiến vào trong đó, mới có thể tìm được phần cơ duyên này của mình.
Trừ ba người Tô Triệt, Lâm Cứu cùng Quang Khải, vì tâm lý trạng thái phức tạp không đề cập tới, bọn người Liên Y, U Lâm đều âm thầm hưng phấn, bởi vì, phần cơ duyên thuộc về các nàng này, tựa hồ tựu ở trước mắt, chỉ cần tuyển đúng cánh cửa là được.
Bọn người Liên Y không có dã tâm lớn như vậy, cũng không nghĩ độc chiếm hết thảy, chỉ cần được đến một phần của mình là đủ.
- Đạo, pháp, khí, đan, trận. . . ta nên lựa chọn cái nào?
Giờ khắc này, tâm niệm của tất cả mọi người đều là như thế, Tô Triệt cũng không ngoại lệ.
- Đạo?
Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ:
- Đạo của ta, đã phi thường minh xác, ý nghĩa Tiên Ngục tồn tại, là đạo của ta. Tiên Ngục chính là căn bản của ta, không cần phải truy tìm những Đạo khác nữa.
- Pháp?
- Mặc dù là thần thông như Tam Thiên Đại Đạo, tương lai đi Tiên Giới, với ta mà nói, căn bản không thành vấn đề. Dựa vào công năng rút ra kỹ năng của tầng năm Tiên Ngục, cuối cùng có một ngày, ta có thể thực hiện nguyện vọng Tam Thiên Đại Đạo hòa vào một thân kia.
- Trận?
- Ta không có hứng thú với trận pháp, huống hồ, sau này muốn nắm giữ trận pháp chi đạo, đồng dạng có thể rút kỹ năng của phạm nhân.
- Cho nên, có thể lựa chọn ở khí và đan.
Cũng không có tốn thời gian quá lâu, Tô Triệt quyết định chủ ý: đan!
Lựa chọn Đan môn, tiến vào trong đó.
Bất quá, mặc dù đã chọn cánh cửa đan môn, Tô Triệt cũng không cho rằng, cơ duyên của mình ở trong cánh cửa này. Trực giác cho rằng, cơ duyên của mình không có đơn giản như vậy. . .
- Đúng vậy, chủ nhân, ý nghĩ của ta và ngươi không sai biệt lắm.
Lão Hắc đồng ý nói:
- Loại lựa chọn này, chỉ là cách bọn người Liên Y, U Lâm đạt được cơ duyên, cơ duyên của ngươi khẳng định siêu việt bọn họ, tuyệt sẽ không đơn giản như vậy. Cho nên ta cho rằng, tùy tiện lựa chọn một cánh cửa, đối với ngươi mà nói đều là giống nhau.
- Hảo!
Trong lòng Tô Triệt gật đầu:
- Nếu như thế, vậy thì Đan môn!
Chứng kiến Tô Triệt đi về phía cánh cửa Đan môn, Lâm Cứu cùng Quang Khải lập tức theo qua, đối với hai người bọn họ mà nói, lựa chọn một cánh cửa nào cũng không trọng yếu, theo sát Tô Triệt mới là mấu chốt nhất.
Nhìn thấy tình huống này, Liên Y và Mông La cũng cùng một chỗ di động, đồng dạng hướng về phía cánh cửa Đan môn.
Liên Y đương nhiên là vì bảo vệ Tô Triệt, vì thế, nàng thậm chí nguyện ý buông tha cho lựa chọn lý tưởng nhất trong lòng mình kia.
Mông La thì là một loại thái độ không sao cả, giống như không coi trọng cánh cửa nào, cũng là ôm một loại tâm tư theo sát Tô Triệt.
- Liên Y này, thật đúng là rất giảng nghĩa khí, thân là một nữ nhân, cái này thật sự là khó được!
Một câu đánh giá này, lão Hắc không có bất kỳ thành phần trêu chọc nào, chỉ là nghĩ sao thì nói như vậy.
Tình yêu nam nữ lúc trước nói, chỉ là một câu vui đùa mà thôi, lão Hắc đương nhiên biết rõ, dù chủ nhân của mình có mị lực thế nào, cũng không có khả năng mê hoặc Tiên nhân tu hành trăm vạn năm như Liên Y, đây căn bản là không thực tế.
Một chút hảo cảm và nhận đồng, nhất định sẽ có, nhưng tuyệt đối không phải loại yêu thích khác phái kia.
- Đúng vậy, trong lòng Liên Y nàng còn có chính nghĩa, hiểu được ân tình, so với đại đa số nam nhân còn mạnh hơn nhiều.
Tô Triệt cũng là trong nội tâm cảm động, chỉ có thể dừng bước lại, xoay người nhìn nàng truyền âm nói:
- Liên Y tỷ, không cần phải lo lắng cho ta, năm cánh cửa này, lựa chọn tùy theo suy nghĩ trong lòng nàng là được.
- Cái này không được!
Liên Y truyền âm trả lời:
- Không có trợ giúp của ngươi, làm sao ta có thể đi đến nơi đây, càng không có khả năng đến bước ngoặt cuối cùng, sao có thể vứt bỏ đồng bạn của mình không quan tâm. Hai tên Lâm Cứu khốn kiếp này rõ ràng quấn quít lấy ngươi, ta lo lắng.
- Ngươi xem, có Mông La ở đây, chắc chắn sẽ không có việc gì.
Tô Triệt mỉm cười trả lời:
- Huống hồ, thủ trận thiên tướng nơi này vừa mới nói, trong Phong Ma Thiên Trận không cho phép tư đấu, bọn họ không dám dùng vũ lực với ta. Chỉ cần không phải vũ lực, các thủ đoạn khác. Ta còn không sợ.
- Ta biết rõ, ta không thể chiếu cố quá lớn, có thể còn trở thành vướng víu cho ngươi, chỉ là, ở loại thời khắc này bỏ qua đồng bạn của mình, trong nội tâm quả thực có chút xấu hổ.
Liên Y nhẹ nói:
- Chẳng lẽ, ngươi cho rằng tỷ tỷ ta là một bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa?
- Nếu không như vậy. . .
Ngữ khí của Tô Triệt xoay chuyển:
- Nói cho ta biết, trong lòng tỷ tuyển định cánh cửa nào. Ta và tỷ cùng một chỗ tiến vào cánh cửa kia là được. Kỳ thật, với ta mà nói, tiến vào cánh cửa nào, đều không có gì khác nhau.
- Không được!
Ngữ khí của Liên Y kiên quyết, lắc đầu nói:
- Như vậy càng không được!
Liên Y biết rõ, chút cơ duyên đó của mình, còn lâu mới có thể đánh đồng cùng đại cơ duyên trên người Tô Triệt, sao có thể bởi vì nguyên nhân của mình, cấu thành ảnh hưởng đối với lựa chọn của hắn.
Mặc dù giữa hai người là truyền âm nói chuyện với nhau, bất quá, Mông La lặng im ở một bên trên đại thể cũng có thể đoán được bọn họ đang nói cái gì, giờ phút này liền tiến đến.
Mông La đồng thời truyền âm cho Tô Triệt và Liên Y. Lúc này, ngữ khí của hắn đã không có lạnh lùng trước sau như một, đồng dạng toát ra rất chân thành:
- Liên Y, yên tâm đi, có ta ở đây, Tô Triệt sẽ không có việc gì. Ngươi lựa chọn của mình, thuận theo cảm giác của mình là được.
- Hảo!
Không nghĩ tới, Liên Y đáp ứng cực kỳ thống khoái, cười một tiếng, thần sắc lộ ra chút ý tứ giảo hoạt:
- Muốn đúng là ngươi những lời này! Được rồi, có câu cam đoan này của ngươi, ta liền có thể yên tâm.
Mông La gật gật đầu, trên mặt kéo ra một tia mỉm cười khó được.
Liên Y nhìn Tô Triệt nói ra:
- Hảo đệ đệ, ta lựa chọn Pháp môn, như vậy. Chúc ta may mắn đi!
- Chúc tỷ nhiều may mắn, Liên Y tỷ.
Tô Triệt chăm chú nói:
- Ta cũng có thể cam đoan, sau khi tiến vào môn hộ kia, nhất định tỷ sẽ có đại thu hoạch! Những gì tỷ chờ đợi kia, nhất định cũng tìm được.
- Ta tin ngươi!
Liên Y mềm mại đáng yêu cười cười, lại không có bất kỳ nói nhảm. Không chút do dự xoay người mà đi, váy áo phiêu động, trong chớp mắt chui vào Pháp môn, dĩ nhiên là trong mười hai người, người thứ nhất tiến vào môn hộ.