Mất đi một nửa dương thọ, Lâm Phong có thể không để ý, chỉ cần có thể thăng cấp tu vi, còn có thể bù đắp dương thọ lại, nhưng mà, mình thân là Luyện Hư kỳ đại tu sĩ, một khi mất đi tương lai đắc đạo thành Tiên, cả đời này nỗ lực, còn có ý nghĩa gì?
Đối với cha của mình, Lâm Phong nhất định là ghi hận trong lòng, chỉ bất quá vô lực phản kháng mà thôi, cho nên, hắn liền đem hết thảy cừu hận, tất cả đều chuyển dời đến trên người Tô Triệt.
Tô Triệt mới là kẻ cầm đầu trong lòng hắn.
Đồng thời, ngoại trừ cừu hận, trong lòng hắn vẫn còn có một loại kỳ vọng khác, kỳ vọng kiện pháp bảo kia có uy năng nghịch thiên, thông qua nó, có thể lấy lại tất cả những gì mình mất về. . .
- Thiên Vũ, mệnh của ngươi, thuộc về ta, còn kiện pháp bảo kia nữa. Đương nhiên, mấy chục tỉ sinh linh của Khải Nguyên tinh, ta cũng vui vẻ ý tiếp thu. Như vậy, còn phải cảm tạ ngươi, sớm vì ta làm nhiều chuyện như vậy.
Lâm Phong rất nhanh bay vào bên trong Thiên Huyền Tông, lại liên tục bắt được mấy tên môn nhân Thiên Huyền tông, phân biệt làm sưu hồn thuật, cuối cùng xác định, trong khoảng thời gian này, tân chưởng giáo Thiên Vũ, vẫn tọa trấn tông môn, chủ trì toàn bộ sự vụ môn phái di chuyển.
- Rất tốt, can đảm của tiểu tử này thật là không nhỏ, còn dám ngưng lại ở trên Khải Nguyên tinh.
Lâm Phong âm thầm kinh hỷ, trước đó hắn lo lắng nhất chính là Tô triệt sẽ chạy khỏi Khải Nguyên tinh, trốn vào mênh mông tinh không, không thấy hình bóng, không chỗ có thể tìm ra.
Lần này, Lâm Phong sẽ không đánh giá thấp Tô Triệt, cũng sẽ không để cho Tô Triệt bất cứ cơ hội phản kháng nào, một khi đối mặt sẽ thi triển ra thực lực mạnh nhất, một chiêu bắt hắn đi.
Thậm chí, Lâm Phong không tiếc tự hạ thân phận, đánh lén ám toán một tiểu bối Nguyên Anh Kỳ, cũng phải hủy diệt Tô Triệt, bắt được hồn phách tới tay.
- Hữu tâm toán vô tâm, lần này, không tin ngươi còn có thể tránh được lòng bàn tay của ta!
Lâm Phong cũng là lấy thuật dịch dung, biến thành hình dạng Thiên Huyền Tông Trúc Cơ đệ tử vừa nãy, thậm chí linh lực cũng ngụy trang giống nhau như đúc, nghênh ngang trà trộn vào sơn môn Thiên Huyền Tông.
Từng cái bắt lấy, tầng tầng tiến dần lên, Lâm Phong chọn dùng thủ đoạn ám toán, cùng lúc trước Tô Triệt bắt lấy đám người Thái Hư hoàn toàn tương đồng, làm người khó có thể đề phòng.
Chính vào lúc này, Tô Triệt vừa mệnh lệnh một đệ tử chấp sự nào đó, đi gọi Huyền Sách Tôn giả tới chưởng giáo đại điện, có việc muốn nói cùng nàng.
Sau khi gã chấp sự đệ tử này tiếp nhận mệnh lệnh, lập tức bay khỏi chưởng giáo Thiên phong, đã bị Lâm Phong ẩn dấu trong chỗ tối theo dõi.
Lâm Phong muốn tiếp cận Tô Triệt, cần phải có một thân phận thích hợp, cùng với lý do thích hợp, tốt nhất là ngụy trang thành một vị Thiên Huyền Tông Nguyên Anh lão tổ nào đó, mới có thể dễ dàng tiếp cận Tô Triệt.
Nhưng mà trong khoảng thời gian này, những Nguyên Anh lão tổ của Thiên Huyền Tông đều đang bận bịu sự vụ di chuyển tông môn, ngoại trừ Tô Triệt, những người khác đều sẽ không ở bên trong tông môn, đồng thời, cho dù là các Kim Đan trưởng lão, cũng không biết hành tung cụ thể của bọn họ.
Lâm Phong chỉ có thể đưa ánh mắt chuyển dời đến trên người đệ tử chấp sự của chưởng giáo Thiên phong, kỳ vọng ngụy trang thành một tên đệ tử chấp sự, có thể tiếp xúc gần gũi đến Tô Triệt.
Vẫn theo đuôi sắp đến nơi ở của Huyền Sách, lúc này Lâm Phong mới bắt sống tên đệ tử chấp sự Trúc Cơ kỳ kia tới tay. Lấy thực lực Luyện Hư trung kỳ của hắn, mặc dù đi tới Tu Chân Giới áp chế thực lực, muốn bắt sống tu sĩ Nguyên Anh kỳ trở xuống, vậy chính là sự tình gảy gảy ngón tay liền có thể làm được.
Chỉ cần một cái chớp mắt, liền nhiếp gã chấp sự đệ tử kia từ bên ngoài mấy trăm trượng vào trong tay, thần không biết quỷ không hay, sẽ không có bất luận người nào có thể phát hiện.
Trốn ở nơi yên tĩnh, Lâm Phong thực thi sưu hồn đối với đệ tử này, cũng được biết, Tô Triệt chỉ rõ muốn gặp Huyền Sách Tôn giả.
- Huyền Sách Tôn giả? Một nữ nhân. . .
Lâm Phong hơi cân nhắc một chút, khóe miệng cười cười:
- Tình cờ một lần biến thành thân con gái, cũng là rất có ý tứ.
Hắn đầu tiên là biến thành hình dạng gã chấp sự đệ tử này, đi tới Huyền Sách Phong, thấy được Huyền Sách Tôn giả.
Huyền Sách Tôn giả, chính là ban đầu ở trên Bách chiến lôi đài, sư tôn của Vô Song, một trong những đối thủ cường lực của Tô Triệt. Đồng thời, cũng là sư tôn của Thủy Nguyệt.
Tuy Huyền Sách Tôn giả là Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn, nhưng mà ở trong mắt Lâm Phong, cùng Trúc Cơ kỳ không khác nhau gì cả, đều là giun dế dùng một đầu ngón tay liền có thể khống chế, chỉ bất quá hơi lớn hơn một chút mà thôi.
Huyền Sách Tôn giả cũng bị Lâm Phong ung dung bắt sống, sau khi sưu hồn, phong ấn tu vi, tạm thời nhốt vào pháp bảo không gian bên người hắn.
Sưu hồn thuật của Lâm Phong, so với những thủ đoạn sưu hồn cấp thấp ở Tu Chân Giới thì cao minh gấp trăm lần, có thể thu thả như thường, tùy ý chưởng khống, nếu không muốn thương tổn đến thần trí đối phương, liền có thể bảo đảm hắn sẽ không trở thành ngu ngốc.
Đối với nữ nhân, Lâm Phong vẫn là hạ thủ lưu tình, không hề giết hoặc biến Huyền Sách thành ngu ngốc, mà là dự định mang về Linh giới, biến thành thị thiếp của mình. Bởi vì, hắn thấy nữ nhân này rất có ý tứ, có thể xưng tụng là một nhân tài.
- Nàng là thiên cấp nội tuyến của Huyễn Ma giáo, ẩn giấu ở Thiên Huyền Tông hai trăm năm cũng chưa từng bị người bóc trần. Như vậy, tiếp tục bồi dưỡng một thoáng, nói không chắc cũng có thể tạo được chút tác dụng.
Lâm Phong nhàn nhạt cười lạnh, đồng thời hình dạng sinh ra thay đổi to lớn, chỉ bất quá sau mấy lần hô hấp, cũng đã biến thành hình dạng Huyền Sách Tôn giả, một nữ nhân thướt tha đoan trang, khí chất không tầm thường.
Sau đó hắn lại đổi quần áo của Huyền Sách Tôn giả, tại chỗ đi vài bước nói:
- Thiên Vũ, chờ một lúc, lão nương sẽ hảo hảo hầu hạ ngươi.
Tiếng nói mềm nhẹ, cực kỳ dễ nghe, cùng Huyền Sách Tôn giả không hề khác nhau.
Giờ khắc này, Tô Triệt đang ở trong chưởng giáo đại điện xử lý công sự, đều là sự vụ trọng yếu có quan hệ cùng đại di chuyển, đồng thời, trong lòng cũng đang một câu cùng lão Hắc.
- Chủ nhân, thời gian dài như vậy, ngươi cũng không có bóc trần thân phận nội tuyến của Huyền Sách, ngày hôm nay nghĩ như thế nào mà muốn tìm nàng?
Lão Hắc hiếu kỳ hỏi.
- Không có nguyên nhân đặc thù gì, vừa nãy vừa vặn xử lý hai công vụ có quan hệ với Huyền Sách phong, nên lập tức nghĩ tới nàng.
Nói thật, Tô Triệt cũng không hề quá mức lưu ý cái gọi là thiên cấp nội tuyến này, bởi vì hiện nay toàn bộ Huyễn Ma giáo đều ở trong lòng bàn tay của mình, thân phận nội tuyến kia của nàng, đã chỉ còn trên danh nghĩa, không có chút ý nghĩa nào.
Trong lòng Tô Triệt chậm rãi nói:
- Gọi nàng tới, là làm rõ việc này, cũng không cần chế tài nàng, thậm chí còn có thể bảo lưu thân phận Huyền Sách Tôn giả của nàng, chỉ bất quá, sau này không còn được hai lòng. Ừm, trước mắt mà nói, ta chính là nghĩ như vậy, cũng không phải là đại sự gì, nói vài câu coi như xong. . .