Năm ngày sau, Tô Triệt bưng lấy gốc Lưu Vân Kim Trản kia đi tới trước mặt Linh Lung.
Phiến lá dài nhỏ màu vàng kim nhạt nhẹ nhàng nhảy múa, như là sợi tóc màu vàng chập chờn theo gió, mỗi một chiếc lá cây đều được bao phủ một tầng sương mù nhàn nhạt, như ảo như mộng, hoa mắt thần mê... Bất luận kẻ nào đều có thể nhìn ra, sinh cơ của gốc linh thảo này bừng bừng, héo rũ cùng mục nát đã cách xa nó.
- Linh Lung sư tỷ, nó đã triệt để khỏi hẳn, sau này, chỉ cần phương pháp chăm sóc thỏa đáng, sẽ không xảy ra vấn đề gì rồi.
Tô Triệt nhẹ nói.
- Thật tốt quá!
Thần sắc Linh Lung kích động mà đứng ở trước mặt chậu hoa, muốn thò tay đi vuốt ve nó, lại vẫn còn có chút lo lắng, sợ làm bị thương tiểu sinh mệnh yếu ớt như vậy.
- Sư tỷ, tốt nhất là không nên thường xuyên đụng vào nó, loại linh thảo này xác thực là rất muốn chiều chuộng, đối với khí tức của những sinh vật khác cũng là cực kỳ mẫn cảm.
Tô Triệt nói ra giải thích của mình:
- Ta không biết trước kia mẹ của sư tỷ chăm sóc nó như thế nào, nhưng có thể phỏng đoán, hẳn là vì một ít nhân tố mà ảnh hưởng tới quy luật sinh trưởng của nó. Tỷ như, dùng chân nguyên Mộc hệ tẩm bổ nó... Về sau, chủ nhân của nó đổi thành sư tỷ, phương thức chăm sóc của sư tỷ nhất định là bất đồng cùng mẹ của sư tỷ. Nó không kịp thích ứng, hơn nữa, trên cơ bản nó đã đánh mất năng lực sinh tồn của mình, cho nên mới phải...
Đằng sau không cần phải nữa nói, tin tưởng, Linh Lung đã nghe rõ.
- Đúng vậy, đúng vậy!
Linh Lung liên tục gật đầu:
- Xác thực mẫu thân là chủ tu công pháp Mộc hệ, nàng yêu thích nuôi dưỡng linh thảo. Ta thì không được, phương diện này, ta thật sự là không quá am hiểu.
Tô Triệt lại cực kỳ tỉ mỉ giảng thuật một ít hạng mục đáng chú ý, tóm lại, gốc linh thảo này hưởng thụ qua dòng nước ấm thoải mái của Tiên Ngục, chẳng khác gì là dục hỏa trùng sinh, trước kia, tất cả những thói quen sinh tồn mà con người gây ra cho nó, lúc này đã bị loại bỏ, sau này chỉ cần chăm sóc bình thường, có thể khỏe mạnh phát triển.
Loại linh thảo Cực phẩm này, tuổi thọ đều là mấy ngàn năm, người bình thường nhất định là sống không qua nó.
Còn có một chuyện phi thường trọng yếu khác. Tô Triệt và lão Hắc đã tổng kết ra rồi, dòng nước ấm có hiệu quả chữa thương của Tiên Ngục cũng không phải trống rỗng xuất hiện, xác thực nó có xuất xứ vô cùng rõ ràng.
Có thể nói, dòng nước ấm này là một loại sinh mệnh chi lực, có thể làm cho vạn vật sinh sôi phát triển, có thể làm cho một sinh linh sắp chết tỏa sáng sinh cơ lần nữa.
Như vậy, loại sinh mệnh chi lực này đến từ nơi nào?
Gần đây trong khoảng thời gian này, Tô Triệt và lão Hắc phát hiện, xác thực Lưu Vân Kim Trản được cứu sống rồi, thế nhưng mà một ít hoa hoa thảo thảo trong Tiên Ngục kia, vốn vẫn là cành lá xanh biếc, nhưng bây giờ xuất hiện trình độ khô héo bất đồng.
Loại biến hóa này rất không rõ ràng, nói như vậy, không dễ dàng bị người chú ý tới.
Bất quá, Tô Triệt và lão Hắc khống chế đối với Tiên Ngục đã đạt đến một loại cảnh giới chí cao Vô Thượng, biến hóa mảy may cũng không dấu diếm được bọn hắn.
Căn cứ những biến hóa này, Tô Triệt và lão Hắc đã có lý do xác nhận, đúng là trong Tiên Ngục có vô số hoa cỏ bình thường cống hiến sinh mệnh chi lực của bọn nó, cái này mới thành công cứu sống một cây linh thảo hi hữu phẩm cấp cao quý.
- Triệu tập sinh mệnh chi lực của tất cả các sinh linh trong Tiên Ngục, cứu chữa một sinh linh nào đó mà chủ nhân của Tiên Ngục chỉ định.
Tô Triệt cùng lão Hắc cho rằng, đây cũng là vừa mới xác định, Tiên Ngục còn có rất nhiều hạng công năng khác.
Về phần những công năng này đến cùng cường đại cỡ nào, còn chờ ngày sau tiến thêm một bước nghiệm chứng.
Lúc này, Linh Lung lấy ra một túi linh thạch, đưa tới trước mặt Tô Triệt nói:
- Tô sư đệ, những ngày này để cho ngươi chịu khổ, cái này là một chút tâm ý của ta, mong ngươi nhận lấy a.
- Vậy thì đa tạ sư tỷ rồi.
Tô Triệt thản nhiên nhận lấy túi linh thạch, một chút cũng không có chối từ. Nói như thế nào, cái này cũng là công lao động của mình đoạt được, không có gì không thể lấy. Huống hồ, trong Tiên Ngục còn có rất nhiều hoa hoa thảo thảo đi theo gặp không may như vậy...
Sau chuyện này, Tô Triệt lại hỏi:
- Sư tỷ, phải chăng tỷ đã đã biết, mấy ngày nữa, chúng ta phải đi theo Ngọc Thanh sư huynh tiến về Phong Ma Vực lịch lãm rèn luyện hay không?
- Đã biết.
Linh Lung nhẹ nhàng gật đầu:
- Ngọc Thanh là đường huynh của ta.
- Ah?
Tô Triệt thoáng sửng sốt, trong nội tâm suy đoán:
- Nói như vậy, trưởng lão dược viên có khả năng là phụ thân của Linh Lung rồi? Quan hệ bên trong Thiên Huyền Tông thật đúng là rắc rối phức tạp, thật nhiều đại nhân vật đều là chuyển nhà tới đây...
Bất quá, đây cũng là nhân loại thường tình, nếu đổi lại là chính mình, cũng nguyện ý để cho hậu đại tử tôn tiến vào một siêu cấp môn phái như Thiên Huyền Tông vậy. Nói khó nghe chút ít, trên đường tu tiên cát hung khó liệu, nếu các trưởng bối đã tao ngộ bất trắc, hậu đại còn có môn phái cường đại dựa vào, tuy sau này sẽ rất khó khăn, thế nhưng so với tán tu bình thường thì sống khá giả hơn một ít.
Chỉ nghe được Linh Lung tiếp tục nói:
- Chỉ là ta không rõ, Phong Ma Vực là chỗ nguy hiểm như vậy, tại sao đường huynh lại mang ngươi vào chứ? Đây không phải là địa phương mà hiện tại ngươi nên đi, mặc dù là ta, cũng có chút miễn cưỡng... Ta cũng hỏi qua hắn như vậy rồi, nhưng hắn lại không có giải thích.
- Ngọc Thanh sư huynh làm việc luôn cẩn thận, quyết định như thế tất có thâm ý.
Thần sắc Tô Triệt thản nhiên mà cười nói:
- Dù sao ta cũng tin tưởng, sư huynh sẽ không hại ta.
- Đảm lượng của ngươi không nhỏ a.
Linh Lung nhàn nhạt mà nhìn liếc qua, tuy cũng biết hắn vừa mới tấn cấp Luyện Khí tầng hai, thế nhưng mà loại hiểm địa như Phong Ma Vực này, Luyện Khí tầng một hoặc tầng hai, có khác nhau gì sao?
Bất quá, nàng vẫn cảm động và nhớ nhung Tô Triệt cứu chữa Lưu Vân Kim Trản mà mình thương yêu, còn nói thêm:
- Đi vào nơi đó, ngươi nhất định phải cẩn thận, bất luận như thế nào, ta và đường huynh đều sẽ chiếu cố ngươi.
- Đa tạ sư tỷ.
Sau khi Tô Triệt nói cám ơn, liền thi lễ cáo lui.
Năm ngày kế tiếp nhoáng một cái đã qua, sáng sớm hôm nay, Ngọc Thanh mang theo Linh Lung cùng Tô Triệt đi ra dược viên linh thảo, ngự kiếm lên không, hướng phía tây của Thiên Huyền sơn mạch bay đi.
Tuy Linh Lung chỉ mới mười tám tuổi, tu vi cũng đã là Luyện Khí tầng tám, ngự khí phi hành không có vấn đề gì cả; Tô Triệt thì là do Ngọc Thanh mang theo, lại một lần nữa đứng ở trên Linh Khí phi kiếm màu xanh thẳm kia.
Tô Triệt chú ý tới, pháp bảo phi hành dưới chân của Linh Lung là một cái đĩa ném màu trắng bạc, lại có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ. Lẽ ra, lấy tu vi và thực lực của nàng, khống chế pháp bảo Linh Khí còn có chút cố hết sức, không có dễ dàng như vậy. Nhưng có khả năng cái đĩa ném này là một kiện Pháp Khí cực phẩm đặc thù, giá trị của nó, khẳng định phải vượt qua Linh Khí phi kiếm của Ngọc Thanh.