Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao?

Chương 240: Chương 240: Cho nên tôi cảm thấy nhất định là đồng tư ức trở về báo thù




Rất nhiều người khó hiểu, sao lại muốn phụ nữ phải tự bảo vệ chính mình lại là không tôn trọng phụ nữ? Xã hội này đen tối biết bao nhiêu, không tự bảo vệ mình chẳng lẽ chỉ trông chờ cảnh sát giúp đỡ? Này không phải quá buồn cười à?

Thế nhưng giọng điệu “là phụ nữ phải tự bảo vệ mình” lại giống như đang nói phụ nữ bị hãm hại chính vì không cẩn thận vậy, giống như bạn chỉ cần bảo vệ tốt chính mình thì sẽ không xảy ra chuyện, thế nhưng thật sự là vậy sao?

Nữ khách kia uống rượu say còn một mình đón xe là vì cô ta không đủ cẩn thận. Chính là ai biết khi đó đã xảy ra chuyện gì? Vì sao một mình cô ta lại uống rượu say rồi đón xe lúc nửa đêm nửa hôm như vậy?

Cô không phải dạng con gái nửa đêm còn lang thang ngoài đường, cô chỉ vì tiếp khách hàng bàn chuyện làm ăn nên mới bị ép uống nhiều rượu như vậy. Chức trách làm cô không thể cự tuyệt. Nếu cự tuyệt, được thôi, đổi người khác tới là được!

Ai có thể ngờ được, đồng nghiệp đi cùng cứ vậy không thèm để tâm tới cô, dùng di động của cô đặt xe, ném cô lên xe là coi như xong chuyện.

Bi kịch thường phát sinh kèm theo sự cố ngoài ý muốn.

Chuyện của Lý Cường Lệ bị phanh phui ngày càng nhiều, nguyên do vì sao Đồng Tư Ức nửa đêm say rượu gọi xe cũng được bạo ra, là nhóm đồng nghiệp của Đồng Tư Ức chịu không nổi những lời lẽ châm chọc, khiêu khích, trách móc của đám cư dân mạng nên lên tiếng phản bác.

“Đồng Tư Ức cố gắng như vậy, cực khổ làm việc như vậy, dựa vào cái gì bây giờ không rõ sống chết còn phải bị bêu xấu như vậy chứ?”

“Các người cái gì cũng không biết, sao lại há miệng phun ra những lời tởm lợm vậy chứ? Chức trách đối với nữ giới nghiêm ngặt thế nào các người có biết không? Làm nghiệp vụ, cô ấy phải dựa vào nỗ lực của chính mình, cho dù uống rượu tới xuất huyết dạ dày cũng không sợ. Nếu không phải đồng nghiệp làm chung vì bệnh mà xin nghỉ, Nhan Thư Kỳ chạy tới nịnh nọt với cấp trên xin chân đi thay thì không tới lượt cô ta đi đâu. Chuyện phát sinh như vậy, hơn phân nửa trách nhiệm thuộc về Nhan Thư Kỳ.”

Weibo vừa phát ra, lại dấy lên một trận tranh cãi kịch liệt.

Trọng tâm câu chuyện từ phụ nữ phải tự bảo vệ mình chuyển thành chức trách với kỳ thị phái nữ, tựa hồ tất cả năng lượng tiêu cực đều bộc phát.

Tranh cãi cùng tranh luận nổi lên không dứt.

Cuối cùng có một V đại cũng gửi bình luận: “Trước đó có một vụ án nữ tiếp viên hàng không bị hại, kỳ thực rất giống vụ án này, ý thức an toàn của nữ tiếp viên hàng không rất mạnh, phương pháp tự bảo vệ mình cũng hợp cách, gần như là nghiêm túc chấp hành những biện pháp cần thiết khi đón xe một mình--- ngồi ở ghế sau; lúc bị tài xế dùng ngôn ngữ quấy rối thì lập tức dùng di động báo cho khuê mật biết; cùng khuê mật thảo luận kỹ xảo phòng ngừa lang sói, thế nhưng cô ấy vẫn xảy ra chuyện. Vậy trách ai đây? Trách cô ấy nửa đêm lại đón xe? Vậy phải làm sao? Nghề nghiệp của cô ấy yêu cầu như vậy? Chẳng lẽ bảo cô ấy tự bay qua à?”

“Mọi người chỉ trích các cô ấy đêm hôm khuya khoắt lại đi ra ngoài, vậy mọi người có nghĩ tới có ai lại muốn đi ra ngoài lúc đêm hôm như vậy không? Ai lại không muốn nằm trong nhà ngủ nghỉ? Công việc yêu cầu như vậy, bạn có thể cự tuyệt à? Tôi nghĩ khi tôi nói ra câu này, các vị đại hiệp bàn phím sẽ nói là đổi việc là được. Hài thật, phụ nữ bọn tôi không chỉ phải tự bảo vệ mình, phải sống cẩn thận từng li từng tí, bây giờ còn vì sống sót mà phải tìm một công việc vừa lòng đẹp ý không cần phải làm ca đêm á? Đi đâu tìm đây? Ở đâu có công việc tốt như vậy cho phụ nữ bọn tôi?”

Không thể không nói, vị V đại này đã nói ra được nỗi lòng chua xót của phụ nữ.

Chức nghiệp đối với nữ giới không công bằng, xã hội đối với nữ giới lại rất bất công.

Vẫn luôn nói là nam nữ bình đẳng, nữ giới chống đỡ một nửa bầu trời, thế nhưng xã hội đã có tư tưởng phong kiến suốt mấy nghìn năm, há có thể vì mấy trăm năm mà thay đổi?

Nhất thời, bên dưới lời bình của vị V đại này có không ít lời bình oán trách của nữ giới, không xem không biết, xem thì giật mình, có lẽ bạn không phát hiện, thì ra thế giới này hà khắc với nữ giới như vậy.

Sự tình ngày càng nghiêm trọng, nhiệt độ suốt ba ngày vẫn tăng không giảm.

V bác tràn đầy lệ khí, đồng thời cũng có một số ít phát ngôn đáng để mọi người tham khảo.

“...trong tình huống sự an toàn của phái nữ đang cần phải cải thiện, đứng trên lập trường quyền lợi của đại đa số phái nữ mà suy nghĩ, tôi quả thực cảm thấy phái nữ nên học cách để bảo vệ mình tốt hơn. Hiện giờ biện pháp thích hợp nhất là phải trừng trị thật nghiêm khắc những kẻ phạm tội, cải thiện pháp luật cùng các biện pháp an toàn, cũng kêu gọi phái nữ tự bảo vệ chính mình, chứ không phải chỉ biết chỉ trích lẫn nhau, chỉ trích mọi người chỉ biết bảo phái nữ tự bảo vệ mình, chỉ trích quốc gia không làm chính sự.”

“Tôi cảm thấy lời này nói rất đúng, kêu gọi phái nữ tự bảo vệ chính mình không phải không tôn trọng phái nữ, chỉ là ở xã hội hiện tại, phái nữ thật sự cần phải biết cách tự bảo vệ mình. Đồng thời, quốc gia cũng phải chấn chỉnh pháp luật, trừng phạt tội phạm thật nghiêm khắc, cả hai yếu tố kết hợp với nhau thì phái nữ mới có thể đảm bảo được an toàn.”

“Đúng vậy, chính là như vậy! Trước đó V bác cứ cãi nhau um trời làm tôi cũng ngơ ngác, chỉ thuận miệng bình luận một câu là con gái thì nên biết tự bảo vệ mình liền bị mắng té tát. Chẳng lẽ câu nói “là con gái thì nên biết tự bảo vệ mình” đã trở thành câu thoại tuyệt đối không được nói ra mà tôi không biết sao?? Trong tình huống thế này, tự bảo vệ mình, tự có tâm đề phòng không phải rất tốt sao?”

“Nói thì nói vậy chứ quốc gia thật sự làm được sao? Cho dù có vài cô gái rất cẩn thận tự bảo vệ chính mình nhưng cũng có rất nhiều kẻ có thủ đoạn khó đề phòng, đừng nói nữ sinh ngây thơ đơn thuần, cho dù là người lớn từng trải đời cũng khó tránh trúng đạn. Hơn nữa vì sao lại nói nữ sinh đơn thuần? Bởi vì các cô ấy vẫn còn một trái tim hiền lành muốn giúp đỡ người khác, ai ngờ được những kẻ đó lại lợi dụng sự lương thiện của bọn họ. Lương thiện có lỗi sao? Nếu có thì khó trách xã hội này ngày càng có nhiều kẻ cặn bã, ngày càng lạnh lùng hơn.”

“Bên DD cũng nên kiểm duyệt gắt gao hơn mới đúng, hạng người gì cũng có thể trở thành tài xế thì sinh mạng của chúng ta còn gì để đảm bảo nữa?”

“Sống thật là mệt mỏi!”

“Haiz, thực tuyệt vọng với xã hội này!”

...

Sự tình huyên náo lớn như vậy, Tống Triết cũng có xem qua một chút, cậu không thích lên V bác lắm, V bác lệ khí rất nặng, mặc kệ là chuyện gì, tốt hay xấu, cứ lên V bác là không tới vài giây sẽ có giang tinh, thẳng nam ung thư cùng đủ loại kỳ nhân dị sỉ xuất hiện, một màn đại chiến ngôn từ cũng không thể tránh được.

Tống Triết xem qua nội dung, quả thực cảm thấy thế giới này, không chỉ phụ nữ mà người già, trẻ con, ngay cả đàn ông cũng cần phải có ý thức tự bảo vệ mình.

Bạn không thể nào hi vọng kẻ xấu thay đổi, cũng không thể hi vọng quốc gia lập tức thịnh vượng. Thay vì hi vọng mình luôn gặp người tốt, không bằng đề cao cảnh giác, đồng thời cố gắng để chính mình lợi hại hơn.

Bảo vệ tốt chính mình, vĩnh viễn không sai.

Bởi vì trọng điểm đã được dời đi, Tống Triết cũng không quá chú ý tới vụ án của Lý Cường Lệ, cậu chỉ tùy ý đảo mắt qua hình chụp Lý Cưởng Lệ mà thôi, từ tướng mạo thì người này thuộc dạng đầu trộm đuôi cướp, tính tình thô bạo, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện. Hiện giờ gặp phải chuyện không may chính là báo ứng.

Cậu để di động xuống, giơ tay duỗi người, hôm nay ngoài trời có mưa, cậu không có ý định ra ngoài bày sạp.

Mấy ngày nay Tam Hoàng vẫn luôn ôm đồ chơi cọ cọ lung tung, dáng vẻ muốn giao phối, Tống Triết liền biết là thời kỳ động dục của nó đã tới. Tam Hoàng tới nhà cậu cũng đã được tám chín tháng tuổi rồi, chó đực ở độ tuổi này sẽ bắt đầu phát tình.

Tống Triết không muốn để nó ra ngoài làm loạn, khi dễ đám chó cái lưu lạc, nếu chó hoang có bầu sinh con, đối với chúng nó đó là gánh nặng rất lớn. Hơn nữa, nhiều sinh mạng nhỏ như vậy phải làm sao.

Vì thế Tống Triết có xem xét các con chó cái cũng tới thời kỳ động dục của các nhà khác, chỉ là vẫn chưa tìm được.

Anh em Nhị Hoàng của Tam Hoàng cũng tới thời kỳ động dục, mỗi lần dì Vương mở cửa là nó liền phóng như bay ra ngoài, cũng không biết là đi tìm chó cái ở nơi nào.

Lúc này, điện thoại di động vang lên, là cửa hàng thú cưng gọi tới, nói là có một con chó ta của khách cũng tới thời kỳ động dục, muốn hỏi Tống Triết là con chó nhà cậu cũng đang trong thời kỳ động dục phải không. Nếu phải thì có thể tới xem một chút.

Tống Triết lập tức đáp ứng, cậu dẫn theo Tam Hoàng, che dù đi tới cửa hàng thú cưng.

Chó cái cũng là lần đầu tiên động dục, chủ nhân của nó là một cô gái chừng hai mươi tuổi, nhìn thấy Tống Triết thì gương mặt có chút ửng đỏ.

Tống Triết cởi dây để Tam Hoàng tới gần con chó cái tên là Manh Manh kia, hai đứa nhất kiến chung tình, chỉ một chốc sau đã bắt đầu liếm mũi nhau.

Nhân viên cửa hàng thú cưng dẫn chúng nó tới một căn phòng nhỏ, để chúng nó tự do ở bên trong làm quen với nhau.

Giải quyết được vấn đề lớn, Tống Triết thở phào nhẹ nhõm, chủ nhân của Manh Manh có chút xấu hổ nói: “Sau khi Manh Manh sinh rồi, tôi sẽ tặng anh một con chó con, anh có muốn không?”

Tống Triết mỉm cười gật đầu: “Vậy thì cám ơn nhiều! Sau này có thời gian, tôi sẽ dẫn Tam Hoàng ra ngoài, để chúng nó gặp gỡ một chút.”

Cô gái vui vẻ gật đầu: “Vâng, như vậy chúng nó nó sẽ rất vui vẻ.”

Trong lúc chờ đợi, điện thoại của Tống Triết đổ chuông, là Dương Lâm Tây gọi tới.

“Alo, Tống Triết, cậu có xem tin tức đang hot gần đây không?”

Nghe thấy câu này, trong lòng Tống Triết liền nghĩ tới: “Anh nói chuyện tài xế DD à?”

“Không sai!” Dương Lâm Tây có chút ngượng ngùng: “Là thế này, tôi nghi ngờ cái chết của tài xế DD này cùng nữ đồng nghiệp đã chết của cô gái Đồng Tư Ức có liên quan tới Đồng Tư Ức đã mất tích.”

Tống Triết nhìn xung quanh một chút rồi đi ra khỏi cửa hàng thú cưng, xác định không có ai nghe thấy liền hỏi: “Oan hồn gây án?”

Dương Lâm Tây không khỏi kích động, đại sư chính là đại sư, quả nhiên vừa nói ra liền biết ngay.

“Bọn tôi cũng đoán như vậy, thi thể của cô gái đó đến bây giờ vẫn chưa tìm được. Thế nhưng có đầy đủ chứng cứ cho thấy Lý Cường Lệ chính là hung thủ sát hại Đồng Tư Ức. Trước khi chết Lý Cường Lệ nhận được một đơn hàng đến từ số điện thoại của Đồng Tư Ức. Vì thế bọn tôi cho rằng nhất định là có liên quan tới quỷ hồn của Đồng Tư Ức. Bọn tôi tra xét thật lâu, phát hiện mấy ngày nay số điện thoại này đã gọi tới cho rất nhiều tài xế, trong đó có hai người từng bị tố cáo là quấy rối tình dục đã chết, tử trạng giống như Lý Cường Lệ, đều bị người ta dùng côn gỗ thọc vào hậu môn mấy chục lần, trực tràng vỡ nát, lục phủ ngũ tạng cũng bị phá hư.”

“Cho nên tôi cảm thấy nhất định là Đồng Tư Ức trở về báo thù!”

[end 239]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.