Studio.
Nam Mô thay đồ, mặc bộ quần áo lúc chụp ảnh, còn mở hai nút áo phía trên, lộ ra màu sắc cơ ngực xinh đẹp.
Tiểu trợ lý giơ di động lắp bắp: “Thật thật thật thật thật sự có thể chứ?”
Nam Mô lười biếng giơ lên tay, đem ngón tay từ cổ áo sơ mi chui vào đi, cởi cổ áo, hơi lộ ra ngực trái.
“Như vậy có đủ hay không?”
“Đủ đủ đủ đủ đủ rồi......”
Tiểu trợ lý hít hà một hơi, đứng, ngồi xổm, nằm sấp, quỳ xuống, có thể nói là dùng mọi tư thế của cơ thể để chụp một lần.
Nam Mô giương mắt nhìn hai mắt ngơ ngác của cô, khóe môi hơi cong, cúi đầu dùng ngón cái và ngón trỏ vân vê ở đầu vú.
Tiểu trợ lý: “............”
Nam Mô mỉm cười với cô, hai mắt đen nhánh như là hồ nước sóng ngầm mãnh liệt.
“Không tiếp tục chụp sao?”
Tiểu trợ lý tức khắc cảm thấy cô có khả năng vẫn quá tuổi trẻ.
Ví dụ như chuyện hôm nay, giống như chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, đập vào người cô làm cô trở nên hơi ngốc nghếch.
Cô cần được thả lỏng.
“Thật sự không tiếp tục?”
Nam Mô nhẹ nhàng mà nắn vuốt đầu vú của mình, hỏi lại lần nữa.
“Tiếp tục!”
Từ cổ họng Nam Mô phát ra một tiếng cười nhẹ.
Tiểu trợ lý bỗng nhiên lại cảm thấy, tạm thời dừng ở đây là chuyện nhỏ, mất mạng là chuyện lớn, quả nhiên vẫn nên chờ lúc nào rảnh rồi làm tiếp đi.
------------------------------------------------
Có cảm giác gì, phát biểu ý kiến đi mọi người?
--------------------------------------------------------------------------------------
Like Fanpage Đảo Cú - Nơi những con cú ngôn tình hội tụ nếu bạn thấy hay nhé!!!
Ngày mai sẽ đăng tiếp 1 số