Tiên Tuyệt

Chương 393: Chương 393: Bán Yêu Quỷ Thuật (Hạ)




Quả nhiên thực lực Nam Vinh Hùng còn cao hơn cả Nam Vinh Âm, một thanh trường thương tung bay cao thấp, đẩy lui từng gốc Bích Ngọc Đằng trở về.

- Giết!

Đột nhiên Nam Vinh Hùng gầm lên giận dữ, mũi thương run lên, ảo hóa ra bảy đạo thương ảnh, trên đó phun ra độc hỏa màu tím, hóa thành bảy chiếc đầu rắn dữ tợn, giảo hoạt xảo quyệt, tấn công về những phương hướng khác nhau.

Lúc này trong tay Nam Vinh Hùng cầm một chiếc đuôi rắn thật lớn, chót đuôi dung nhập vào trong cơ thể y.

Vũ La hết sức bất ngờ, Bích Ngọc Đằng bạo phát, đan xen vào nhau thành một tấm bình phong, cản bảy chiếc đầu rắn lại, lúc này mới nhìn rõ. Thì ra trên cánh tay Nam Vinh Hùng có một hình xăm độc xà giống như chủy thủ, đuôi rắn còn trên cánh tay.

Nam Vinh Hùng chợt xé nát trường bào trên người, lúc này mới nhìn thấy thân thể y đầy hình xăm các loại quái xà độc mãng. Hình xăm độc xà giống như chủy thủ trên tay phải y đã bay ra, trong tay trái vẫn còn một hình xăm mãng xà tráng kiện, đầu có ba mắt.

Nam Vinh Hùng giơ tay trái lên, một cỗ năng lượng quỷ dị phát tán ra, khiến cho Vũ La cảm thấy không thoải mái. Cánh tay trái Nam Vinh Hùng đột nhiên bùng lên một đạo hào quang bảy sắc, một con độc mãng ba mắt to chừng năm trượng chạy ra, chiều dài tới hai trăm trượng. Độc mãng ba mắt quấn xung quanh Vũ La một vòng, trong ba mắt nó toát ra lam quang xanh biếc, nhìn Vũ La chằm chằm.

Nhan Chi Vi ở xa nhìn lại cũng vô cùng kinh hãi. Bán Yêu tộc xuất thân biển sâu, đối với Yêu tộc cũng giống như vùng Man Hoang, có rất nhiều thủ đoạn quỷ dị không giống người, hình xăm mãng xà này là một trong số đó.

Nam Vinh Âm vô cùng hưng phấn, gương mặt nhỏ nhắn của nàng ửng hồng vì vui mừng. Tuy rằng không dám kêu lên, nhưng thần sắc nàng đã bộc lộ hết sức rõ ràng.

Nhan Chi Vi vô cùng căm phẫn, mắt đảo liên hồi, chợt nảy ra tà ý:

- Hừ, thì ra là thủ đoạn như vậy, không ngờ ngươi lại có thể yêu người như vậy, khẩu vị của ngươi quả thật khác thường.

Nam Vinh Âm vô cùng căm tức:

- Ta đã nói không có yêu huynh ấy.

Nhan Chi Vi ra vẻ kinh ngạc:

- Ngươi nói ai vậy, ta nói là huynh muội yêu thương. . . Ngươi thấy chưa, rõ ràng là ngươi chột dạ cho nên mới phản ứng như vậy. Tiếu cô nương, ta nói cho ngươi biết, yêu thân ca ca cũng không phải là chuyện gì quá lớn. Ngươi cũng không cần giấu diếm như vậy, lỡ có chuyện gì, kẻ chịu khố chính là mình.

Nam Vinh Âm tức tối sắc mặt xanh lè, nghiến răng nghiến lợi:

- Ngươi quả thật là quá đáng. . .

Mặt biển chợt nổ vang một tiếng, hai người không đấu võ mồm nữa, nhanh chóng nhìn lại.

Chỉ thấy trên Bích Ngọc Đằng của Vũ La bùng lên độc hỏa màu xanh lá bừng bừng, khí thế Bích Ngọc Đằng càng ngày càng hùng mạnh. Vô số dây leo xuất hiện như trường tiên, như thứ thương, như lợi kiếm, công kích loạn xạ về phía đám độc xà của Nam Vinh Hùng.

Nam Vinh Hùng yếu thế lui về phía sau liên tục.

Y vô cùng căm tức, quát to một tiếng, phát động tất cả hình xăm trên người.

Nhất thời trên không xuất hiện vô số độc xà, cự mãng đủ các màu sắc. Có con toàn thân cháy bừng lửa đỏ, có con toàn thân đầy khoang vàng xen lẫn bạc, có con toàn thân trắng như tuyết, tạo ra băng sương đầy trời, có con đầu có một sừng giống như mào gà, có con thân dài ngàn trượng, nhỏ như ngón tay, có con lưng mọc hai cánh, bụng sinh sáu chân. . . Hàng chục quái xà bao vây Vũ La, tình thế lập tức đảo ngược, trở thành Vũ La bị động.

Nếu Nam Vinh Âm không bị trói, chắc chắn đã vỗ tay khen ngợi.

Sắc mặt Nam Vinh Hùng lạnh lùng như băng giá, chỉ huy bầy quái xà thay nhau công kích, quyết phá ra một lỗ hổng trong đám dây leo Bích Ngọc Đằng.

Nhưng Vũ La phòng ngự vô cùng chặt chẽ, mặc cho Nam Vinh Hùng nỗ lực tới mức nào, thủy chung vẫn không làm gì được hắn.

Nhưng Nam Vinh Âm vô cùng tin tưởng Đại ca mình, thấy thắng lợi sắp sửa tới gần, sắc mặt vô cùng vui sướng. Nhan Chi Vi vốn là hồ ly tinh, trời sinh đối nghịch với Nam Vinh Âm, thấy nàng tỏ ra vui mừng như vậy lại vô cùng tức tối. Nhan Chi Vi đảo mắt liên hồi, tà ý lại nổi lên, ra vẻ buồn bã nói:

- Đại ca ngươi chắc chắn phải thua. . .

Nam Vinh Âm đùng đùng nổi giận:

- Hồ đồ, quả thật là nữ nhân hư hỏng, ta không bao giờ nghe lời xằng bậy của ngươi. .

Nhan Chi Vi cười thầm trong lòng, quả thật mình là nữ nhân hư hỏng, hồ ly tinh làm sao là nữ nhân tốt được?

- Cục diện đơn giản như vậy mà ngươi không nhìn ra ư?

Nhan Chi Vi ra vẻ khinh thường:

- Đại ca ngươi đã dốc hết toàn lực thi triển, nhưng không có cách nào lay động được Vũ La. Ngươi đừng quên Vũ La còn có một đạo Thiên Mệnh Thần Phù.

Sắc mặt Nam Vinh Âm chợt trở nên kỳ quái:

- Cho dù hắn vận dụng Thiên Mệnh Thần Phù, Đại ca ta cũng có thể thắng. . .

- Hừ, làm sao có thể như vậy được? Chẳng lẽ nửa thân dưới của y cũng toàn là hình xăm quái xà sao. . .

Nhan Chi Vi chợt dừng lời, nhìn chằm chằm vào mặt Nam Vinh Âm, Nam Vinh Âm càng thêm xấu hổ.

Trong đầu Nhan Chi Vi nảy sinh ý tường hoang đường, ngay cả chính nàng cũng cảm thấy không thể nào tưởng tượng:

- Quả thật. . . quả thật là. . .

Nam Vinh Âm không phủ nhận, vẻ mặt hết sức xấu hổ.

Nhan Chi Vi gãi đầu, nghiến răng nghiến lợi:

- Bán Yêu tộc các ngươi quả thật là bọn man di ăn lông ở lỗ!

Nam Vinh Hùng công lâu không thắng, tình thế càng ngày càng bất lợi cho mình. Rốt cục y không nhịn được nữa, gầm lên giận dữ, hai chân đột nhiên phát lực. Chỉ nghe bốp một tiếng, mảnh khố che hạ thân của y vỡ tan, xuất hiện một vật đón gió hóa lớn, giống như nộ long hung hãn đánh tới.

Vũ La sửng sốt một chút, sau đó nghiến răng nghiến lợi mắng một câu:

- !@#$%. . . Lão tử không đánh ngươi thành thái giám suốt đời, lão tử không phải là Vũ La!

- Bách Vạn Nhân Đồ!

- Đại La Tam!

Hung uy vô biên mênh mông cuồn cuộn, khí thế dường như bao trùm cả Thần Hoang hải. Bách Vạn Nhân Đồ xuất hiện, phóng xuất sát khí vô cùng đáng sợ của nó không ngừng.

Ngay sau đó, hai đạo linh phù mà Vũ La luyện chế bằng hai nhánh Thần Chi cũng xuất hiện.

Một đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất, hai đạo linh phù cao cấp luyện chế từ Thần Chi, hình thành phù trận cơ bản nhất, Đại La Tam.

Phù trận này vừa xuất hiện, lập tức một cỗ thần quang không thể ngăn chặn từ trên người Vũ La dâng lên tận trời, giống như một cầu nối thông thiên, thẳng chín tầng mây.

Phù trận thành hĩnh, từng đạo sóng ánh sáng màu vàng không ngừng khuếch tán, thổi cho cả mặt biển dậy sóng ầm ầm. Nước biển rút ra xa khỏi cỗ thần quang chống trời kia, dồn lại càng ngày càng cao, mắt thấy sắp sửa hình thành một đợt sóng thần khổng lồ.

Vũ La điểm ra một chỉ, kim quang của phù trận Đại La Tam ép tới, đám quái xà đang bao vây Vũ La lập tức biến thành bụi phấn giữa những tiếng kêu thảm thiết.

Vũ La lại điểm ra một chỉ nữa, một cột sáng màu vàng đường kính ba mươi trượng từ trên

Trời giáng xuống, tựa như Lôi thần giáng thế, mang theo tiếng nổ long trời lở đất, đánh cho tan nát vật xuất hiện cuối cùng của Nam Vinh Hùng.

Nam Vinh Hùng kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết, hai tay ôm hạ thân, đau tới mức lảo đảo ngã từ trên không xuống.

Tứ Đại Binh Vương, Tứ Đại Thuật Vương xung quanh vô cùng hoảng sợ, không ngờ Vũ La lại dũng mãnh như vậy, chỉ cần giơ tay nhấc chân đã đánh bại đệ nhất cao thủ trong lớp trẻ của Bán Yêu tộc.

Nam Vinh Hùng có địa vị cực cao trong Bán Yêu tộc, tám người bọn chúng không dám chậm trễ, vội vàng chạy tới cứu viện.

Trên đỉnh núi, Hồng Phá Hải lập tức tận dụng cơ hội, ngực bụng nhanh chóng phình to, há miệng thét lớn, vẫn không có tiếng động nào vang lên, chỉ có một đạo phù văn màu vàng nhạt xuất hiện, nhanh chóng khuếch tán bao trùm toàn Nộ Long đảo.

Đạo phù văn màu vàng nhạt vừa rơi xuống, Nộ Long đảo run lên nhè nhẹ.

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một ngọn sơn phong cách đó không xa vỡ nát, một bóng người phóng vút lên cao.

Tuy rằng người nọ có hình người nhưng đầu là đầu sói, da dẻ trên lưng giống như cá sấu, tứ chi rất lớn, đầy lông đen dài rậm rạp, giống như tinh tinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.