Người canh cửa há hốc mồm, lông mày Cốc Thương giương lên nổi giận nói:
- Sao vậy, không hiểu lời ta nói sao?
Người canh cửa vội vàng cáo lỗi lui ra:
- Tuân lệnh.
Người canh cửa thuận tay đóng cửa phòng, trước khi đóng cửa len lén nhìn một cái: Cốc Thương vẫn bất động như núi, dường như người đang quỳ bên ngoài không phải là con mình vậy.
Ra ngoài rồi người canh cửa lắc lắc đầu bất đắc dĩ rời đi.
Vù. . .
Bảo quang lưu chuyển, một cỗ khí thế mênh mông giống như núi lửa bị đè nén mấy ngàn năm thình lình bạo phát. Sâu trong Yên sơn tất cả mọi người đều cảm nhận được có người mới vừa đột phá.
- Ha ha ha. . .
Ngọc Lục Hợp cất tiếng cười to, kẻ đột phá chính là một trưởng lão của cổ Ngọc thế gia. Địa vị của trưởng lão này chỉ hơi kém Xiêm trưởng lão một chút, tên là Triệu Long Hưng. Trước khi tiến vào Yên sơn. Triệu trưởng lão đã là Đạp Thiên trung cấp cảnh giới, hơn nữa Triệu trưởng lão đã kẹt ở cảnh giới này trong suốt ba trăm năm qua.
Cũng là vì dừng ở cảnh giới này quá lâu cho nên kể cả Ngọc Lục Hợp tất cả mọi người đều nhận định cả đời này Triệu trưởng lão cũng khó có thể đột phá.
Bởi vì nguyên nhân này thật ra lần này Triệu trưởng lão cũng không được coi trọng. Ngọc Lục Hợp cùng Hiên Viên Thế Hoành cũng gửi gắm hy vọng đột phá vào giờ chót vào cao thủ trẻ tuổi Hiên Viên Sư Hổ.
Nhưng không ai ngờ rằng sau khi Hiên Viên Sư Hổ bị Vũ La chưởng chết, Triệu Long Hưng vốn không được coi trọng, dưới áp lực lại đột phá tới Đạp Thiên đỉnh phong thành công.
Hiên Viên Sư Hổ chết đi làm cho đám người cổ tộc ẩn thế càng thêm uất ức, nhưng Triệu Long Hưng đột phá khiến cho bọn chúng cảm thấy phấn chấn tinh thần.
Khí thế kia cuồn cuộn không dứt trên không mây lành ùn ùn kéo tới, gió mát nổi lên, dị tượng biến hóa biểu hiện một tuyệt đỉnh cường giả mới xuất hiện.
Triệu Long Hưng long hành hổ bộ đi ra, Ngọc Lục Hợp cất tiếng cười to tiến lên ra sức vỗ vỗ vai Triệu Long Hưng:
- Triệu trưởng lão! Chúc mừng chúc mừng!
Triệu Long Hưng chỉ mỉm cười, có thể tu luyện đến cảnh giới Vấn Thiên, trên căn bản đã đạt tới cảnh giới không còn quan tâm đến hơn thua rồi.
- Gia chủ. lần này Triệu mỗ cũng là may mắn.
- Triệu trưởng lão cần gì phải khiêm tốn như vậy? Lần này ngươi đột phá đã làm cho sĩ khí của cổ tộc ẩn thế chúng ta gia tăng không ít, ha ha!
Ngọc Lục Hợp thật sự cao hứng. Hiên Viên Sư Hổ chết đi đả kích bọn chúng hết sức nặng nề, hơn một tháng qua bọn chúng vô cùng uất ức. Tuy rằng căn nhà gỗ của Vũ La không ở ngay trước mắt, nhưng vẫn đè nặng trong lòng bọn chúng giống như một bóng ma không xua đuổi được.
Chuyện Triệu Long Hưng đột phá giống như là một tiên thuật, hóa giải thành công bóng ma này của chúng.
Không riêng gì Ngọc Lục Hợp, Hiên Viên Thế Hoành cùng những kẻ cầm đầu cổ tộc ẩn thế khác cũng vô cùng vui vẻ ra sức khen ngợi Triệu Long Hưng.
Theo những người này thấy, tu vi của Triệu Long Hưng cũng chỉ được coi như thượng giai, nhưng thời cơ đột phá của lão quá mức quan trọng. Nói trắng ra là gần đây Vũ La gây ra áp lực cho bọn chúng thật sự quá lớn. Bọn chúng cảm thấy Triệu Long Hưng đột phá chính là đòn đánh trả tốt nhất đối với Vũ La.
Trong lúc bọn người này đang thổi phồng lẫn nhau, vô cùng hưng phấn, Vũ La vẫn lặng yên ngồi trong nhà gỗ của mình. Chỉ trong khoảnh khắc, bóng hình nhà gỗ của Vũ La đã bị bọn chúng quét sạch, không còn ám ảnh trong lòng.
Mà nhà gỗ thật vẫn đứng sừng sững như trước. Vũ La đã lấy một khối Thần Huyết Thạch khác ra nắm trong tay, hấp thu lực lượng trong Thần Huyết Thạch tiến hành tu luyện.
Thần Huyết Thạch phối hợp với nguyên hồn, tâm cảnh Vũ La, giúp cho căn cơ Vũ La trở nên vững vàng trên con đường tu luyện, tiến nhanh nhưng không có chút nào bất ổn.
Trong lúc bọn Ngọc Lục Hợp còn đang vui vẻ, Vũ La trải qua hơn một tháng bế quan, đã dần dần tiến tới đột phá cảnh giới.
- Chờ một chút!
Hiên Viên Thế Hoành bỗng nhiên khoát tay, vẻ mặt nghiêm túc, cắt dứt lời chúc mừng của mọi người:
- Các ngươi cảm ứng thử xem. . .
Ngọc Lục Hợp cũng cảm thấy khó có thể tin, lão há to miệng:
- Không thể nào. . .
Ầm. . .
Một tiếng vang thật lớn, liên tiếp ba tầng sóng xung kích màu trắng nhạt từ trong nhà gỗ của Vũ La khuếch tán ra, quét qua phạm vi hàng ngàn dặm, khiến cho cây cối run lên, khí thế ngất trời.
Trong mắt bọn chúng, Vũ La vốn đã đạt tới Khuynh Thiên đỉnh phong, chỉ còn thiếu chút nữa là đạt tới cảnh giới Đạp Thiên.
Bọn Ngọc Lục Hợp cảm giác được rõ ràng, khí thế của Vũ La gia tăng lên thẳng, rất dễ dàng đột phá cảnh giới Đạp Thiên. Hơn nữa cũng giống như lần trước, không ngừng lại chút nào, tiếp tục đột phá tiến lên.
- Không thể nào!
Bọn Ngọc Lục Hợp kinh hô thất thanh, sắc mặt tất cả xanh mét.
Mắt thấy sắp sửa tái diễn chuyện Vũ La đột phá một hơi hai cảnh giới lớn như lần trước, đám Ngọc Lục Hợp cảm thấy trong lòng đau khổ vô cùng. Mới vừa được thoải mái một chút, chẳng lẽ lại bị tiểu tử này giáng cho một đòn?
- Không cam lòng, tuyệt đối không cam lòng!
Nhưng dường như Vũ La cố tình đánh vào lòng tin của chúng, cỗ khí thế kia không ngừng lại chút nào, tăng vọt lên, rất nhanh đã củng cố cảnh giới Đạp Thiên, tiếp theo sau đó hát vang tiến mạnh, khí thế không ngừng, chỉ trong nửa canh giờ đã tiến đến gần cảnh giới Đạp Thiên trung cấp.
- Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!
Ngọc Lục Hợp nghiến răng nghiến lợi, gương mặt béo ú của Hiên Viên Thế Hoành vặn vẹo dữ tợn.
Vù. . .
Trong lúc bọn Ngọc Lục Hợp đang nguyền rủa Vũ La, khí thế của hắn dễ dàng đột phá Đạp Thiên trung cấp. Đám Ngọc Lục Hợp giống như gà chọi thất trận, ai nấy ủ rũ.
- Không sao!
Hiên Viên Thế Hoành phấn chấn tinh thần:
- Không phải là hắn còn chưa đột phá đến Đạp Thiên đỉnh phong ư, chúng ta vẫn còn có cơ hội!
Đây cũng giống như là ngoan cố chống cự, tử chiến đến cùng, hoặc có thể nói giống như kẻ thất bại tự an ủi mình vậy, không hề có chút hiệu quả nào. Không bao lâu sau, cỗ khí thế kia đã củng cố xong cảnh giới Đạp Thiên trung cấp, tiếp tục vọt mạnh lên trên, dần dần nhích tới gần cảnh giới Đạp Thiên đỉnh phong.
- Sặc. . .
Hiên Viên Thế Hoành cũng biết, e rằng hy vọng của mình cũng chỉ là hão huyền.
Ầm!
Lại một tiếng vang rất lớn, liên tiếp bảy đạo sóng xung kích màu trắng nhạt quét ngang Yên sơn, khí thế Vũ La không gì ngăn nổi, đột phá cảnh giới Đạp Thiên đỉnh phong.
Chỉ trong hai canh giờ ngắn ngủi, Vũ La từ cảnh giới Khuynh Thiên đỉnh phong đột phá thẳng tới cảnh giới Đạp Thiên đỉnh phong, hết lần này tới lần khác dùng hành động thực tế của mình làm cho bọn Ngọc Lục Hợp vô cùng thất vọng, không còn chút thể diện nào.
Bọn Hiên Viên Thế Hoành thảy đều ngơ ngác: Đạp Thiên đỉnh phong, đây chính là Đạp Thiên đỉnh phong! Vô số tu sĩ, bao gồm cả mấy người bọn chúng lấy đó làm mục tiêu phấn đấu. Mặc dù chúng đã đạt thành, nhưng gian khổ trong đó người ngoài thật sự không thể nào hiểu hết, tuy nhiên đến phiên Vũ La tựa hồ hết thảy cũng không là vấn đề, nhẹ nhàng thoải mái vô cùng. Chỉ bất quá ba tháng trôi qua, Vũ La đã từ cảnh giới Phụng Thiên thăng tiến một đường lên tới cảnh giới Đạp Thiên đỉnh phong.
Lúc Vũ La vừa tiến vào sâu trong Yên sơn, Ngọc Lục Hợp, Hiên Viên Thế Hoành luôn miệng nói Vũ La căn bản không có cơ hội, nhưng Vũ La không cần tới sáu tháng, chỉ mất có ba tháng đã chứng minh bọn chúng sai lầm.
Ngọc Lục Hợp cùng Hiên Viên Thế Hoành cũng cảm thấy trên mặt nóng rát. Dường như Vũ La đang đứng trước mặt bọn chúng, tát cho chúng một bạt tai thật mạnh.
Sau khi cỗ khí thế của Vũ La tiến vào cảnh giới Đạp Thiên đỉnh phong cũng không ngừng lại, mà vẫn tiếp tục tiến lên.
Đạp Thiên đỉnh phong cũng có phân chia mạnh yếu, Triệu Long Hưng cũng bất quá là mới vừa tiến vào Đạp Thiên đỉnh phong, mà bây giờ Vũ La dễ dàng vượt qua Triệu Long Hưng. Ngay cả bọn Ngọc Lục Hợp cũng cảm thấy tu vi mình chỉ cao hơn Vũ La có hạn mà thôi.
Phương thức đột phá thẳng tiến không ngừng này lại một lần nữa làm chấn động cả Yên sơn.
Triệu Long Hưng ủ rũ trở về bế quan. Bọn Ngọc Lục Hợp cùng Hiên Viên Thế Hoành không có mặt mũi nào nhìn người khác, cùng lấy cớ bế quan, không chịu ra ngoài nữa.
Bây giờ còn nói gì nữa. . . Bọn chủng không còn lời nào để nói.