Vũ La không hiểu chuyện gì:
- Làm sao vậy?
- Ngươi thật không biết sao, đây là Thiên Mệnh Thần Phù của ngươi kia mà?
Hướng Cuồng Ngôn phán đoán không sai, Vũ La không coi Kỳ Lân Tý như một đạo Thiên Mệnh Thần Phù, vì vậy sau khi lấy được vào tay, hắn cũng không hề dụng tâm nghiên cứu.
- Ta thật sự không biết, rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Vũ La ngơ ngác không hiểu, Địa Hỏa Kim Kỳ Lân trừng mắt liếc hắn một cái:
- Ngươi tự xem đi.
Nó vừa dứt lời, chỉ thấy bên trong Kỳ Lân Tý bắn ra một đạo hào quang màu vàng đỏ, hiện ra một danh sách hư ảnh.
Trong danh sách này có tất cả chín đồ hình, là chín con Kỳ Lân khác nhau xếp theo thứ tự từ trên xuống dưới. Đồ hình cuối cùng, Vũ La nhìn thấy quen quen, hắn nhìn kỹ một chút, sau đó quay sang nhìn Địa Hỏa Kim Kỳ Lân.
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân tức giận nói:
- Nhìn cái rắm, không sai, đó chính là Địa Hỏa Kim Kỳ Lân nhất tộc chúng ta.
- Như vậy là sao?
Vũ La vẫn không hiểu.
Trong chín đồ hình này, chỉ có đồ hình thứ ba, thứ tư có chứa ánh sáng mờ mờ, những đồ hình còn lại tối om. Địa Hỏa Kim Kỳ Lân nói:
- Ngươi còn nhớ viên nội đan Lôi Hỏa Long Lân không?
Thần Thú Kỳ Lân chia làm ba loại thượng trung hạ, mỗi loại có ba phẩm, tổng cộng ba loại chín phẩm. Lúc trước lấy được viên nội đan Lôi Hỏa Long Lân ở thế giới dưới lòng đất, Địa Hỏa Kim Kỳ Lân từng giải thích rõ ràng, Lôi Hỏa Long Lân là Kỳ Lân tứ phẩm, có huyết mạch cao quý hơn nó nhiều.
- Đạo Thiên Mệnh Thần Phù này có vẻ kỳ quái, chín đồ hình này đại biểu cho chín tộc của chín phẩm Kỳ Lân. Nếu ngươi có thể tìm đủ chín tộc, tất cả được đạo Thiên Mệnh Thần Phù này nuốt lấy, e rằng uy lực của nó có thể gia nhập vào hàng thiên hạ đệ nhất!
Vũ La nghe vậy vô cùng hưng phấn:
- Thật ư?
- Ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm, điều kiện này cực kỳ nghiêm khắc, nhất định phải có đủ nội đan, hài cốt, sinh hồn của mỗi tộc, thiếu một thứ cũng không được.
Vũ La tức thì thất vọng:
- Chuyện này khó vô cùng. . .
Hắn lại nhìn Địa Hỏa Kim Kỳ Lân một cái, cười nói:
- Chẳng trách ngài cho rằng ta muốn chơi khăm ngài. . .
- Hừ!
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân vẫn còn tức giận.
Vũ La thấy đồ hình thứ ba hơi sáng bèn suy đoán:
- Nói như vậy, hài cốt và sinh hồn mà chúng ta tìm được trong phong động là của Kỳ Lân tam phẩm. . .
- Không sai, đó là Chân Hỏa Vọng Nguyệt Lân tam phẩm.
Vũ La liếc nhìn Địa Hỏa Kim Kỳ Lân không có hảo ý:
- Ý của ngài là nếu như gộp đủ nội đan, hài cốt, sinh hồn, đồ hình sẽ hoàn toàn sáng rực lên ư?
- Đúng vậy.
- Có thật không?
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân không nhịn được:
- Đương nhiên là thật, chẳng lẽ lão nhân gia ta lại lừa ngươi?
- Chuyện này khó nói lắm, nhân phẩm lão nhân gia ngài không thể nào khiến cho người ta yên tâm được. . . Chi bằng ngài vào đó thử một chút xem sao, để ta nghiệm chứng xem đồ án cuối cùng có thể sáng lên hoàn toàn không?
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân quát lên như sấm:
- Ngươi còn dám nói không phải cố ý. . .
Vũ La bật cười ha hả.
Hướng Cuồng Ngôn ở bên ngoài đỏ bừng mặt mũi, tức giận hỏi:
- Xong chưa vậy, ta sắp sửa không chịu được nữa rồi, ngươi còn cười cái rắm.
Hướng Cuồng Ngôn cảm thấy uất ức trong lòng, nếu làm ra động tĩnh lớn như vậy, đúng ra ngươi phải cho ta biết trước. Ta vẫn còn trận pháp uy lực lớn hơn nữa, không cần phải bắt ta cố sức như vậy. . . Ta đường đường là Nam Hoang đệ nhất phù sư, khống chế một đạo Thiên Mệnh Thần Phù ngũ phẩm thăng cấp lại phải vất vả như vậy, suýt chút nữa ứng phó không được, chuyện này truyền ra thể diện già nua cũng mất hết.
Bên cạnh Vũ La, từng ngọn lửa màu đỏ sẫm bay vào trong Kỳ Lân Tý. Trên đạo Thiên Mệnh Thần Phù này, ánh sáng của linh văn cũng dần dần mờ đi, cuối cùng hóa thành một đạo hỏa quang bay trở về cánh tay trái của Vũ La.
Trên Phong Thần Bảng, Thần Tướng ngũ phẩm Kỳ Lân Tý cũng đã thăng lên một cấp, trở thành Thần Tướng tứ phẩm Cửu Mục Kỳ Lân Tý, cũng còn kém Thần Tướng tam phẩm Lực Bạt Sơn chỉ có một cấp.
Vũ La hết sức vui mừng, lật tay một cái thả Cửu Mục Kỳ Lân Tý ra, cầm trong tay quan sát một lúc, gật gật đầu ra vẻ hài lòng.
Hướng Cuồng Ngôn thu Phù Binh Phong Trận lại, có chút căm tức lắc lắc cổ tay:
- Ta phải nghỉ ngơi một lát.
Lực lượng Cửu Mục Kỳ Lân Tý vượt xa Kỳ Lân Tý lúc trước, chuyện này Vũ La biết rất rõ ràng. Hắn thử nghiệm một chút, gia trì Cửu Mục Kỳ Lân Tý vào cánh tay trái mình, nhất thời một luồng lửa màu vàng chảy xuôi, cả cánh tay trái bành trướng gấp ba, hóa thành một con Kỳ Lân thân khoác một lớp áo giáp hào quang. Trên áo giáp từ đầu vai cho đến mu bàn tay, có chín miếng giáp tâm trông giống như chín con mắt.
Trong giáp tâm ẩn giấu chín đồ hình, trong đó miếng thứ ba và thứ tư hơi sáng lên một chút, miếng cuối cùng chợt sáng chợt tối.
Vũ La khẽ siết tay, cảm thấy một cỗ lực lượng mênh mông mà nóng bỏng chảy xuôi trong cánh tay, gật gật đầu hài lòng.
Lúc này trong Lão Lang cốc, Thượng Trảm Đạo đang ngồi ngay ngắn trên một đại điện, bốn đứa con trai, hai đứa con gái, lão bà, em vợ chia ra ngồi hai bên.
Sắc mặt Thượng Trảm Đạo trắng nõn, để râu ba chòm dài, đầu đội vòng bằng bạch ngọc, một thân áo bào văn sĩ màu nguyệt bạch, ngọc đái màu xanh nhạt ngang lưng. Nhìn bề ngoài khó lòng tưởng tượng ra một trung niên nho nhã như vậy lại là chủ nhân của Độc môn lòng dạ độc ác nổi tiếng Nam Hoang.
- Phát hiện ra Vũ La tung tích chưa?
Thượng Trảm Đạo nhàn nhạt hỏi.
Em vợ y tiến lên đáp:
- Tạm thời vẫn chưa thấy, bất quá tỷ phu, chúng ta cũng không cần phải lo lắng, lấy hữu tâm đối phó vô tâm, ta cũng không tin Lão Lang cốc chúng ta dốc hết toàn lực, mà không thu thập được một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu như Vũ La.
- Đúng vậy, phụ thân, không phải là chúng ta đã phá giải được tòa thượng cổ kỳ trận sau núi ư? Mọi người đã thao luyện thuần thục, lão nhân gia ngài cũng đã thấy uy lực của trận pháp này, còn gì mà lo lắng?
- Cho dù là Nam Hoang Đế Quân Thôi Xán sống lại, cũng chỉ có thể có đi không về. Trận pháp này thêm vào kỳ độc của Độc môn chúng ta, chúng ta không ra ngoài trêu chọc người khác đã là may mắn, còn ai dám tới Lão Lang cốc? Bất kể là ai, cũng sẽ cho y chỉ có đi không về!
Trong lúc nhất thời, cả đại điện vang lên một mảng thanh âm kích động. Thượng Trảm Đạo cũng chỉ thờ ơ hỏi một câu như vậy, bản thân y cũng không xem Vũ La ra gì. Mặc dù người đưa tin từ Trung Châu tới cố ý phóng đại, rằng tên Vũ La này không phải là người bình thường, nhưng Thượng Trảm Đạo nhớ tới tòa thượng cổ trận pháp uy lực khổng lồ sau núi bình sinh từng thấy, còn có Tứ Đại Độc Thú trấn thủ trong cốc, thâm tâm y không cảm thấy lo lắng chút nào.
Đúng như lời các con y vừa rồi, cho dù là Đế Quân Thôi Xán sống lại, dám mò tới Lão Lang cốc, Thượng Trảm Đạo cũng có lòng tin sẽ làm cho hắn chỉ có đi mà không có về.
- Tóm lại cũng phải cẩn thận một chút.
Thượng Trảm Đạo nói:
- Chúng ta đã chiếm hết ưu thế, lần này nhất định phải giữ tiểu tử kia lại. Người ở Trung Châu nọ đã hứa hẹn lợi ích vô cùng hấp dẫn, chúng ta quyết làm cho bằng được.
Mọi người nhất tề đáp ứng, Thượng Trảm Đạo lại nhắc nhở một câu:
- Nhớ kỹ, nhất định phải giữ lại chiếc nhẫn trên tay tiểu tử kia.
Vũ La cùng Hướng Cuồng Ngôn đã đứng trên tiền sơn của Lão Lang cốc. Từ trên đỉnh ngọn sơn phong này nhìn xuống, trong Lão Lang cốc vô cùng yên tĩnh, thỉnh thoảng có vài ánh lửa lóe lên, giống như những ánh sao lấp lánh trên mặt biển.
Gió đêm gào thét vù vù, tạo ra tạp âm rất lớn xung quanh.
Vũ La và Hướng Cuồng Ngôn cùng nhìn nhau:
- Bắt đầu thôi.
Hướng Cuồng Ngôn nhẹ nhàng giơ tay lên, đầu tiên một điểm linh quang xuất hiện, sau đó là chín đạo linh phù chín mặt quay xung quanh điểm linh quang kia.
Vũ La không nhịn được có chút ghen tỵ, nhìn phù trận trong tay Hướng Cuồng Ngôn. Chủ phù là Thiên Mệnh Thần Phù của Hướng Cuồng Ngôn, thiên hạ đệ nhất trấn phù Thiên Địa Tù Lao, cộng thêm chín đạo linh phù nhất phẩm. Dù là tiền kiếp Vũ La bất quá cũng chỉ phối với sáu đạo linh phù nhất phẩm mà thôi.