Tiên Tuyệt

Chương 284: Chương 284: Thái Âm Chi Chủ (Thượng)




Nam Vân sợ tới mức hai chân mềm nhũn. Chiến lực Vũ La thế nào, Nam Vân thấy rất rõ ràng. Chi với chiến lực vừa rồi Vũ La thể hiện, cho dù là mười Nam Vân y cũng không phải là đối thủ của Vũ La. Ngay cả Vũ La còn phải chết, y ở lại cũng chỉ có con đường chết.

Hai chân Nam Vân không tự chủ được rút lui về phía sau liên tiếp.

Vũ La thầm cất tiếng thở dài, hắn không muốn hiển lộ hết tất cả quân bài của mình trước mặt người như Quách Tổ Hoành chút nào, cho nên vẫn còn giữ lại Bách Vạn Nhân Đồ. Nhưng Cửu Vĩ Bạch Hồ quá hùng mạnh, nếu không dùng Bách Vạn Nhân Đồ là không được.

Đúng vào lúc Vũ La sắp sửa xuất ra Bách Vạn Nhân Đồ, thình lình trong Thiên Phủ Chi Quốc có một đạo kim quang chui ra. Động Động bất ngờ bay ra, rống to một tiếng với Cửu Vĩ Bạch Hồ, sau đó dừng trên đầu Vũ La, trào lóe kim quang thình lình vung lên. Ba cái đuôi hồ dường như vừa thấy quỷ, soạt một tiếng thu nhanh trở về.

Động Động xuất ra một trảo thất bại, vô cùng khó chịu, nhảy nhót kêu gào trên đầu Vũ La, dáng vẻ như hung thần ác sát.

Dường như Cửu Vĩ Bạch Hồ vô cùng kiêng kị Động Động, thu lại sáu chiếc đuôi còn thừa trở về tự bảo vệ mình. Trong đôi mắt đỏ ngầu lạnh lẽo vô cùng không ngờ toát ra ý muốn lui bước.

Trên mặt đất, linh quang trận pháp lại bắt đầu le lói muốn động.

Vũ La quát to một tiếng:

- Không xong, nó sắp sửa hoàn thành trận pháp!

Vũ La chộp lấy Động Động, thình lình ném về phía Cửu Vĩ Bạch Hồ.

Động Động giương nanh múa vuốt xông đến, Cửu Vĩ Bạch Hồ hoảng sợ, cuống quít lui về phía sau, ba chiếc đuôi đang ngăn chặn Sơn Hải Tọa cũng thu về, vũ lộng trước người mình thành một cơn gió lốc.

Vũ La điên cuồng hét lên một tiếng, thần kiếm Thiên Tinh chém ra một kiếm, bổ đôi tượng đá con rối, sau đó vung kiếm chém sang Cửu Vĩ Bạch Hồ.

Mà cùng lúc đó, phù trận Sơn Hải Tọa giải thể, mười bốn đạo linh phù sát khí từ trên không hạ xuống, chìm vào trong trận pháp dưới mặt đất. Vũ La vung kiếm chỉ lên trời quát to một tiếng:

- Bạo!

Mười bốn đạo linh phù sát khí tự bạo một loạt.

Thanh âm nổ tung đáng sợ vang lên mười bốn tiếng liên tiếp. Bách Hoa sơn nổ tan tành thành một đống hỗn độn, trận pháp trong sơn cốc đã bị nổ tan tác không còn thấy tăm hơi.

Trong khoảnh khắc mười bốn đạo linh phù sát khí hạ xuống, Cửu Vĩ Bạch Hồ biết đại sự đã hỏng. Không có trận pháp duy trì, nó lại càng không có can đảm đối mặt với Động Động, bèn dứt khoát quay đầu, chín cái đuôi xé ra một khe nứt không gian, chui vào trong đó nháy mắt trước khi bùng nổ.

Trận pháp vừa vỡ, kế đó tượng đá con rối cũng nổ tung thành nhiều mảnh. Trong Bách Hoa sơn dường như bị cơn bão đáng sợ nhất trên thế gian này quét qua một lượt. Trong lúc nổ tung, sơn cốc đã trở thành một cái hố khổng lồ, vách đá xung quanh hoặc bị nổ ra một nửa, hoặc nứt ra, sụp đổ chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn.

Sơn Dương huyện ở gần Bách Hoa sơn trong đêm này dường như động đất, dân chúng cả huyện sợ hãi tới nỗi xách mông trần bỏ chạy thật xa, không dám ngủ trong nhà nữa.

Trong Bách Hoa sơn. Quách Tổ Hoành cùng Nam Vân cũng bị vụ nổ khiến cho vô cùng chật vật. Vũ La vô cùng tức giận hai tên hèn nhát này, lúc hắn tự bạo mười bốn đạo linh phù sát khí cũng không báo động cho hai người. Đến lúc hai người phát giác không ổn thì đã muộn, dù đã liều mạng chạy ra ngoài nhưng vẫn bị dư chấn vụ nổ lan tới. Nam Vân thổ một búng máu. Quách Tổ Hoành té sấp mặt xuống đất, hai chiếc răng cửa gãy mất.

Hai người giận dữ. Nam Vân không dám nói gì, nhưng Quách Tổ Hoành lại cảm thấy trong lòng mừng rỡ, chính là cơ hội để phát huy chuyện của mình. Y nhảy dựng lên, bay vọt lên không phẫn nộ quát:

- Vũ La ngươi điên rồi sao, ngươi cho nổ truyền tống trận như vậy, cũng đã phá hủy chi thị của Cửu Đại Thiên Môn. Ngươi bất quá chỉ là một tên Tổng Lĩnh Ban Đầu nho nhỏ của Nhược Lô Ngục, lại dám chống lệnh bất tuân, nổ tung truyền tống trận quan trọng như vậy. Ngươi cho rằng có Chu Thanh Giang bảo vệ, ngươi muốn làm gì thì làm sao?

Lúc này toàn thân Vũ La đẫm máu, tay phải nám đen, lực lượng của thần kiếm Thiên Tinh còn sót lại toát ra từng đạo điện quang sáng người li ti trong vết thương lòng bàn tay. Hắn vừa mới xuất ra một kiếm bổ đôi tượng đá con rối, bức lui Cửu Vĩ Bạch Hồ, đang lúc khí thế ngất trời.

Tiểu thú Động Động đứng trên vai Vũ La, hung hăng trợn mắt, nhe nanh múa vuốt nhìn Quách Tổ Hoành.

Vũ La chưa từng tỏ ra yếu thế trước mặt Quách Tổ Hoành, lúc này không chút do dự bước ra một bước, giống như Ma Thần vừa từ địa ngục bước ra, trừng mắt hỏi Quách Tổ Hoành:

- Vậy thì đã sao?

- Bản thân trận pháp này chính là tai họa, nếu bị Yêu tộc khống chế sẽ gây ra hậu hoạn vô cùng. Ta sẽ giải thích chuyện này với cấp trên, không cần loại san thô như ngươi ra vẻ trước mặt ta.

Vũ La vung tay lên, linh khí hệ Thủy ngưng kết trên đầu, rào một tiếng trút xuống như mưa, rửa sạch máu me trên người hắn. Quách Tố Hoành vội vàng không kịp chuẩn bị, cũng bị dính lây một ít nước.

Rửa xong vết máu trên người, bên trong thân thể Vũ La bùng lên một ngọn lửa, nháy mắt hong khô thân thể và y phục hắn.

Quách Tổ Hoành lại bị ngọn lửa kia lan tới, lông tóc bị thiêu trụi quá nửa, sợ hãi thối lui mấy bước.

Vũ La tiện tay hất đuôi tóc ra sau, trừng mắt liếc Quách Tổ Hoành một cái. Quách Tổ Hoành đùng đùng nổi giận, hung hăng nhìn Vũ La chằm chằm, hai tay siết chặt thành nắm đấm, nhưng rốt cục vẫn không dám ra tay. Chiến lực của Vũ La mạnh tới mức vào, mới vừa rồi y cùng Nam Vân cũng đã chứng kiến, động thủ cùng Vũ La chính là tự rước lấy nhục.

Trước khi thi hành nhiệm vụ này, Quách Tổ Hoành còn tràn đầy tin tưởng, tự nhận bằng vào thực lực của mình có thể vững vàng áp chế Vũ La. Mặc dù ý của cấp trên là để cho Vũ La làm chủ nhiệm vụ lần này, nhưng Quách Tổ Hoành không cho rằng bằng vào thực lực của Vũ La lại dám sai khiến mình.

Không ngờ nhiệm vụ cho tới bây giờ, Quách Tổ Hoành bị Vũ La áp chế, thậm chí không có cả can đảm hoàn thủ.

Y tức giận vung tay áo:

- Vũ La, ngươi lớn lối trước mặt ta có ích gì? Hãy chờ đến lúc đối diện với lửa giận của Cửu Đại Thiên Môn, nếu ngươi còn dám ngông cuồng như hiện tại mới gọi là có bản lĩnh. Ngươi cứ chờ đó, chuyện này chưa xong đâu. . .

Quách Tổ Hoành giận dữ xoay người, vẫy tay một cái với Nam Vân:

- Ngươi theo ta trở về bẩm báo sự thật với cấp trên, đây cũng không phải là Quách Tổ Hoành ta tự tiện bẻ cong sự thật.

Nam Vân không muốn đắc tội với bất cứ bên nào, bất luận là Quách Tổ Hoàn hay Vũ La, y cũng không dám chọc. Nhưng trong trận chiến khi nãy, biểu hiện hèn yếu của y đã lọt vào mắt Vũ La, coi như đã đắc tội với Vũ La. Hơn nữa lúc Vũ La tự bạo linh phù cũng không nhắc nhở y, hiển nhiên đã trách tội cả y.

Nam Vân bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đi theo Quách Tổ Hoành.

Bọn chúng đi rồi, Vũ La mới nguôi cơn giận, bay ra khỏi Bách Hoa sơn, chuẩn bị tìm một địa phương liên lạc với Chu Thanh Giang.

Động Động nghịch ngợm nhảy nhót trên người Vũ La. Vũ La vừa phi hành vừa đùa với nó, trong lòng tính toán nên làm thế nào ứng phó với cục diện kế tiếp.

Tiểu gia hỏa này hoạt bát khả ái, thật ra khiến tâm trạng Vũ La tốt hơn nhiều.

Vũ La tìm một tòa miếu đổ nát, dùng yêu bài Ám Vệ liên hệ với Chu Thanh Giang. Chu Thanh Giang nghe xong cũng cảm thấy bất ngờ, không ngờ rằng trong thời gian ngắn nhưng lại xảy ra biến cố trọng đại như vậy.

Lão trầm ngâm giây lát, sau đó nói với Vũ La:

- Con về trước đi, chúng ta sẽ từ từ nghĩ cách.

Trịnh Tinh Hồn đại biểu cho một số người ngắm nghía tài nguyên Đông Thổ, nhưng Vũ La phá nổ truyền tống trận như vậy, cũng tương đương chặt đứt tài lộ người ta. Mặc dù Vũ La làm chuyện này là do đại nghĩa, bởi vì khi đó Yêu tộc đã chiếm thượng phong, chỉ cần sơ suất một chút sẽ bị Yêu tộc khống chế trận pháp truyền tống này. Trước khi viện binh Nhân tộc kịp chạy tới, e rằng Yêu tộc sẽ truyền tống tới đây không ít, gây ra tai họa tày trời cho Trung Châu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.