Tiên Tuyệt

Chương 400: Chương 400: Trúc Lam Đả Thủy (Thượng)




Vũ La lẳng lặng không nói nửa lời, Thiết Hoành Giang lại nói tiếp:

- Tuy rằng con Nghĩ Hậu này không phải là thượng cổ Thần Thú, nhưng cũng đã sống hơn vạn năm, cho dù là ta, cũng không có biện pháp qua mặt được nó. Cho nên vừa tiến vào tầng ba, toàn bộ Phệ Kim Hỏa Nghĩ trong Toái Kim Mê Cốc này đều bị kinh động, điên cuồng xông tới tầng ba, chính là lúc ngươi phát huy tác dụng.

Vũ La lạnh lùng nhìn lão:

- Vì sao ta phải làm theo lời lão?

Thiết Hoành Giang cười lạnh một tiếng:

- Bởi vì ngươi là người thông minh. Nếu không làm theo lời ta, chỉ có con đường chết, làm theo lời ta, tuy rằng cửu tử nhất sinh, nhưng rốt cục cũng còn có cơ hội sống sót. Không phải ngươi muốn trả thù sao, tối thiếu phải sống sót trước đã.

Vũ La không nói gì nữa, quả nhiên Thiết Hoành Giang đã nhìn thấu tâm tư hắn.

Thiết Hoành Giang cũng không nói thêm gì nữa, mang theo hắn tiếp tục đi về phía trước. Tầng hai này giống như mê cung, rẽ tới rẽ lui liên tục. Vũ La nhìn chằm chằm lộ trình Thiết Hoành Giang đi qua, cẩn thận nhớ kỹ.

Thiết Hoành Giang nhìn thấy, cũng không nói gì.

Vũ La dụng tâm nhớ kỹ đường sá, lại mơ hồ cảm thấy có gì đó không thích hợp. Chỉ là tầng hai quá phức tạp, hắn không dám phân tâm, cũng không nghĩ ra rốt cục là có điểm nào khác thường.

Chừng nửa canh giờ sau, Thiết Hoành Giang mang theo Vũ La tìm được lối vào tầng ba. Cửa vào tầng ba rất rộng, là một cửa động đường kính ba trượng, dẫn vào một con đường dốc đi thông tới tầng ba.

Lúc đi tới được nửa con đường dốc, Vũ La rõ ràng cảm nhận được một cỗ dao động kỳ dị đảo qua trên người mình. Bên trong dao động nọ hoàn toàn không có chút cảm tình, chỉ có ý niệm giết chóc mãnh liệt, dường như đã nhận ra Vũ La cùng Thiết Hoành Giang không phải là bộ hạ của mình, cỗ dao động nọ lập tức bạo phát.

Trong cùng lúc ấy, Vũ La cảm nhận được cả Toái Kim Mê Cốc như sôi trào.

Những tiếng kêu thê lương vang lên xé nát trời đêm, vô số Phệ Kim Hỏa Nghĩ hóa thành những quả cầu lửa, ào ào chen chúc chui vào tầng ba.

Thiết Hoành Giang vọt vào tầng ba, vẫn không giải khai cấm chế cho Vũ La, cấp tốc chạy về phía trước mấy trăm trượng, phía trước đột nhiên xuất hiện một đàn Phệ Kim Hỏa Nghĩ.

Đàn Phệ Kim Hỏa Nghĩ này to hơn Phệ Kim Hỏa Nghĩ ở tầng thứ nhất không ít, có chừng hai trăm con, trong đó có khoảng ba mươi con Phệ Kim Hỏa Nghĩ thân có yêu văn. Thiết Hoành Giang một tay xách Vũ La, tay kia hóa thành trảo cá sấu, chiến lực tăng vọt. Lão xông vào giữa đàn Phệ Kim Hỏa Nghĩ, vung trảo lên, lập tức đập mấy chục con Phệ Kim Hỏa

Nghĩ thành bánh thịt, sau đó tiếp tục xông tới.

Dọc trên đường đi, Phệ Kim Hỏa Nghĩ tầng ba không ngừng vọt tới, ít là hàng chục con, nhiều là hàng ngàn con. Thiết Hoành Giang không thèm để ý, chỉ một lòng xông về phía trước.

Chỉ sau thời gian ăn xong bữa cơm, phía sau hai người, Phệ Kim Hỏa Nghĩ đuổi theo đã thành một mảng lớn. Vũ La ngoảnh đầu nhìn lại, chỉ thấy thông đạo phía sau đầy kín một đám quả cầu lửa màu đỏ sẫm, còn có không ít Phệ Kim Hỏa Nghĩ không nhịn được, bò trên đầu đồng loại ùa tới.

Ý niệm giết chóc nọ ngày càng mạnh mẽ, dường như tỏ ra bất mãn vì lâu như vậy, bọn thuộc hạ vẫn chưa giải quyết được hai kẻ xâm nhập.

Dưới ảnh hưởng của ý niệm này, đám Phệ Kim Hỏa Nghĩ càng thêm cuồng bạo, liều lĩnh đuổi theo hai người.

Thiết Hoành Giang vẫn không để ý, phía trước có ngăn trở, lập tức dùng lực lượng hùng mạnh xông qua, không thèm để ý tới truy binh ở phía sau. Chỉ mất khoảng nửa canh giờ, Thiết Hoành Giang đã xông tới trước một huyệt động thật lớn.

Trong huyệt động, từng cỗ dao động năng lượng mỏng manh kỳ dị truyền ra. Trong cỗ ý niệm của Nghĩ Hậu cũng lần đầu tiên tỏ vẻ sợ hãi. Nhưng đa phần vẫn là nóng nảy lo âu, không ngừng thúc giục thuộc hạ xông lên xé xác hai kẻ xâm nhập này.

Thiết Hoành Giang nhìn huyệt động thật lớn nọ, lộ vẻ vui mừng:

- Tới rồi.

Chỉ là lão muốn tiến vào huyệt động này cũng không dễ dàng gì. Vị trí hiện tại của hai người là một địa huyệt khổng lồ, có diện tích to bằng một trấn nhỏ, bốn bề thông suốt, có rất nhiều cửa, lớn có nhỏ có. Nhưng bất cứ cửa huyệt nào cũng có rất nhiều quả cầu lửa điên cuồng xông ra, vô số Phệ Kim Hỏa Nghĩ đang ào tới.

Thiết Hoành Giang muốn đi vào huyệt động ngay trước mắt, nhưng khoảng giữa hai người cùng huyệt động kia đã có một đám Phệ Kim Hỏa Nghĩ to bằng con chó, thân có yêu

Vừa nhìn qua đã biết đám Phệ Kim Hỏa Nghĩ này là tinh nhuệ trong bầy đàn, râu nhỏ mà dài, thân thể cường tráng, yêu văn trên thân thể đã thành hình ngọn lửa. Đôi càng của chúng rất to, lúc khép mở kêu lên răng rắc.

Đám Phệ Kim Hỏa Nghĩ này có chừng bảy, tám ngàn con, giữ chặt cửa ra vào địa huyệt. Mà sau lưng vô số Phệ Kim Hỏa Nghĩ vẫn đang điên cuồng tiến tới, không bao lâu sau sẽ bao phủ hai người.

Đến lúc này, Thiết Hoành Giang vẫn tỏ ra không chút hoang mang. Lão xách bổng Vũ La lên, ngoác miệng cười:

- Đã đến lúc ngươi phát huy công dụng.

Lão dứt lời, thình lình nâng Vũ La lên, nhẹ nhàng ném vào giữa đại quân Phệ Kim Hỏa

Nghĩ đang ào ào tiến tới.

Vũ La thóa mạ trong lòng, nhưng thân thể còn bị cấm chế, không thể làm gì được. Hắn bay ra hơn trăm trượng, rơi mạnh vào giữa biển Phệ Kim Hỏa Nghĩ.

Vỏ ngoài đám Phệ Kim Hỏa Nghĩ này cứng rắn vô cùng, không kém hơn mộc giáp của đám Quỳ Mộc ở Niên Luân Mộ Địa. Vũ La ngã lăn lông lốc, toàn thân đau đớn vô cùng, lại không đè chết được con Phệ Kim Hỏa Nghĩ nào.

Ban đầu Phệ Kim Hỏa Nghĩ còn kinh hãi, cuống quít thối lui, bất quá chỉ trong nháy mắt, nhìn rõ thứ gì vừa rơi xuống, lập tức bộc lộ bộ mặt hung ác, phun độc hỏa ào ào, múa may càng độc ào ào xông tới.

Trong khoảnh khắc Vũ La rơi xuống đất, cấm chế trong người đã được giải khai. Hiện tại bất kể hắn đánh hay chạy trốn, trên thực tế cũng giúp cho Thiết Hoành Giang chia sẻ một phần áp lực. Thiết Hoành Giang đã tính toán đâu ra đó, cơ hồ Vũ La không có cơ hội.

Vũ La thóa mạ một tiếng, nhưng cũng phải cố gắng phấn chấn tinh thần, gia trì Lực Bạt Sơn cùng Thiên Phủ Chi Quốc, tay lấy thần kiếm Thiên Tinh ra, quét ngang một cái, cắt mấy chục con Phệ Kim Hỏa Nghĩ thành hai đoạn.

Tuy nói là một kiếm lập uy, nhưng trong lòng Vũ La không chút vui mừng.

Chỉ sau một kiếm, Vũ La đã cảm nhận được vỏ ngoài của đám Phệ Kim Hỏa Nghĩ này cứng rắn vô cùng, số lượng bọn chúng đông như vậy, làm sao giết hết được?

Một đám quả cầu lửa chen chúc dày đặc, những chiếc càng độc mở ra khép vào không ngừng, khiến cho người ta không rét mà run.

Sở trường của Vũ La là công pháp hệ Hỏa, mà hiện tại, hiển nhiên công pháp hệ Hỏa không có tác dụng gì với Phệ Kim Hỏa Nghĩ. Công pháp hệ Mộc lại bị hệ Hỏa khắc chế, thủ đoạn mà Vũ La có thể sử dụng là vô cùng hữu hạn.

Hắn khẽ khoát tay, tám đạo bạch quang bay lên, bất đắc dĩ lấy ra tám đạo Ngọc Ấn Linh phù vừa mới được.

Tám đạo Ngọc Ấn Linh phù này quả thật bất phàm, không biết là do vị cường giả thượng cổ nào luyện chế mà thành, chỉ riêng chuyện người ta có thể tìm được tám khối Thiên Sinh Thần Ngọc, đã biết thực lực thế nào.

Mỗi một đạo Ngọc Ấn Linh phù này có công dụng khác nhau, là cái khung cơ bản của cả Thiên Chu.

Trong đó có năm đạo thuộc Ngũ Hành, Vũ La chọn đạo Ngọc Ấn Linh phù hệ Thủy làm chủ, bảy đạo còn lại phụ trợ, biến bạch quang thành một vòng sáng. Sau đó bắn ra từng đạo hào quang màu xanh nhạt vào giữa đàn Phệ Kim Hỏa Nghĩ, làm nổ tung từng mảng quang hoa màu xanh nhạt.

Mỗi một đòn, nhất định có bảy, tám con Phệ Kim Hỏa Nghĩ chết đi.

Thần kiếm trong tay Vũ La vung lên, Ngọc Ấn Linh phù trên đầu càn quét, rốt cục xem như ổn định trận tuyến. Nhưng đám Phệ Kim Hỏa Nghĩ hung hãn không sợ chết, vẫn xông

Lên từng đợt, vậy chặt lấy Vũ La, khiến hắn có muốn bỏ chạy cũng không có khả năng.

Vũ La chém giết một lát bèn thả Ngọc Tung Trùng ra, điều khiển bay lên sát nóc huyệt động bay ra ngoài, muốn thử xem có thể lánh nặng tìm nhẹ, thoát đi được không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.