Vũ La bị ám toán bất ngờ, lúc này đang đùng đùng nổi giận, cho dù hiện tại giết địch một ngàn, mình tốn tám trăm hắn cũng không quan tâm, kẻ dám mạo phạm bản Đế Quân, nhất định phải lấy tính mạng trả giá.
Nhưng khiến cho Vũ La hết sức bất ngờ, hắn không hề gặp bóng dáng một người nào trong bọn Quách Hiểu, Vũ La cảm thấy kinh ngạc vô cùng, cho dù bọn chúng hết sức tự tin về vụ nổ cực mạnh vừa rồi, tối thiểu cũng phải trở lại tìm kiếm thi thể của mình mới phải.
Trong sơn cốc bị nổ tan tác, lộ ra một cái hố khổng lồ ngay điểm nổ, giống như cái miệng thật to của cự ma.
Một cỗ hắc khí từ trong hố bắt đầu phát tán ra xung quanh, vầng dương vốn đang chiếu sáng trên không, không bao lâu đã bị hắc khí tràn ngập. Xung quanh lập tức trở nên mơ mơ hồ hồ, chỉ có thể nhìn ra dáng người mờ mờ, cho dù có hai mặt trời cũng khó lòng soi thấu.
Vũ La cảm thấy tim mình như chìm xuống, chẳng trách bọn Quách Hiểu chẳng hiện thân. Thì ra vụ nổ khi nãy chỉ là bước đầu, kế tiếp mới là sát chiêu chân chính.
Một luồng chất lỏng nồng đậm đen gì phun lên như suối từ trong hố, chất lỏng này giống như dầu, không dung hợp với hết thảy vật chất trên thế giới này. Chất lỏng màu đen kia phun lên với tốc độ rất nhanh, dần dần lấp đầy hố to, hình thành một hồ nước đen kịt với quy mô không nhỏ.
Bên trong hồ nước vang lên những tiếng rào rào rất lớn, cũng không nhìn rõ được bên dưới có thứ gì đó đang không ngừng quay cuồng, khiến cho mặt hồ như nước đang sôi.
Vũ La hít sâu một hơi, trong lòng vô cùng oán hận. Tên khốn Quách Hiểu này đánh bậy mà trúng, phế đi Bách Vạn Nhân Đồ có chiến lực hùng mạnh nhất của mình.
Bách Vạn Nhân Đồ được xung thiên hạ đệ nhất sát phù, nhưng chỉ có tác dụng đối với sinh linh, nếu là vật chết, nó lấy gì để giết? Đương nhiên uy lực của nó vẫn không giảm, nhưng tác dụng giảm đi rất nhiều.
Nước đen trước mặt Vũ La toát ra một cỗ tử khí kỳ dị, không ngừng quay cuồng, lộ vẻ oan ức tận trời.
- Vạn Quỷ Ác Mạch. . .
Vũ La lẩm bẩm một câu, Nhờ có được một lúc thở dốc, thương thế của hắn đã đỡ hơn trước khá nhiều, nhưng trong vụ nổ vừa rồi, kinh mạch toàn thân hắn đã chấn thương, có không ít xương đã gãy, Cho dù hiện tại tĩnh dưỡng, cũng mất thời gian mười ngày nửa tháng mới có thể bình phục.
Vạn Quỷ Ác Mạch cần có phần mộ của vạn người chết oan mới có thể hình thành. Lẽ ra ở gần đế đô không nên có một chỗ Vạn Quỷ Ác Mạch như vậy xuất hiện, thế nhưng nó vẫn xuất hiện sờ sờ.
Lực lượng tà dị của Vạn Quỷ Ác Mạch hết sức hùng mạnh, không phải lực lượng chí dương chí cương có thể bài trừ. Thật ra Vũ La không thiếu lực lượng chí dương chí cương, tỷ dụ như Kỳ Lân Tý, tỷ như Thần Điểu Đồng Hoàn, nhưng vấn đề là hai loại lực lượng trên quá yếu so với Bách Vạn Nhân Đồ, đối phó Vạn Quỷ Ác Mạch có tác dụng hay không, Vũ La cũng không nắm chắc.
Kỳ Lân Tý chính là Thiên Mệnh Thần Phù, nếu tạo thành phù trận, uy lực sẽ tăng lên rất nhiều. Đáng tiếc phù trận của Vũ La là do linh phù sát khí tạo thành, cũng không tạo ra nhiều lực sát thương với Vạn Quỷ Ác Mạch.
Lui một bước mà nói, dù là Vũ La có thể ứng phó Vạn Quỷ Ác Mạch này, vẫn còn bọn Quách Hiểu mấy chục tu sĩ đang ở vòng ngoài chực chờ như hổ rình mồi.
Vô số điểm bất lợi như vậy, nếu là người bình thường e rằng lúc này đã hoàn toàn nản lòng, thậm chí không còn can đảm mà phản kháng.
Thế nhưng chiến ý Vũ La vẫn bùng lên mãnh liệt, dường như có một ngọn lửa bừng bừng đang thiêu đốt trong lồng ngực, Hắn ngửa mặt lên trời cười dài một tiếng:
- Ha ha ha, muốn giết ta ư, phóng ngựa qua đây.
Vũ La lim dim mắt, một tia hàn quang chớp động, sắc bén vô cùng.
Đế Quân bất tử, dù là Lâm Tuyệt Phong liên thủ cùng Quỷ Lệ Danh, hai phe Chính Ma hợp lực, bản Đế Quân vẫn sống như thường, chỉ bọn tép riu này cũng muốn giết chết bản Đế Quân ư?
Chợt tiếng gào thê lương từ trong hồ nước vang lên, một đạo hắc quang phóng vút lên cao, lăng không hóa thành một con trăn đen khổng lồ dài trăm trượng, nước trong hồ giảm xuống không ít.
Phần dưới thân trăn vẫn còn nằm trong hồ nước. Càng ngày càng nhiều Vạn Quỷ Ác Mạch tiến vào thân trăn, khiến cho nó dần dần tiến hóa, dưới thân mọc ra bốn cái bướu thịt rất lớn, trên đầu cũng chậm rãi mọc ra hai cái sừng như sừng trâu.
Chợt bốn bướu thịt nổ tung, trong mỗi bướu thò ra một cái chân. Hai sừng trên đầu trăn của đã hoàn toàn trưởng thành, từ trăn đen hóa thành một con Ác Giao.
Sau khi con Ác Giao thứ nhất xuất hiện, ngay sau đó từ trong hố dâng lên liên tiếp mấy con trăn đen như trước. Chúng điên cuồng gào thét, thân hình khổng lồ va chạm vào nhau, đá tảng xung quanh bị va vỡ nát, bùn đất tung bay đầy trời, vô cùng hỗn loạn.
Không bao lâu sau, chín con Ác Giao đã thành hình, lúc này hồ nước đã gần như khô cạn.
Vũ La hờ hững quan sát, chỉ là chín con uế Khí Dâm Long hỏa hầu chưa đủ, chỉ đạt tới cảnh giới Ác Giao.
Chín con Ác Giao cùng nhau ngửa mặt lên trời rống giận, đôi mắt chúng vốn nhắm chặt lúc này đột ngột bừng mở, Mười tám đồng tử đỏ ngầu nhìn Vũ La trừng trừng, chỉ trong thoáng chốc đã cùng nhau hung hăng xông tới.
Quanh thân Vũ La bắt đầu xuất hiện lửa cháy bừng bừng. Trong cơn nguy cấp, tiềm năng của hắn đã tiến thêm một bước, bên trong Kỳ Lân Tý, thần hỏa thượng cổ chất chứa trong đó không ngừng phun ra, càng cháy càng mạnh, rất nhanh đã hòa tan nham thạch dưới chân Vũ La thành dung nham nóng chảy. Thần hỏa bùng cháy vô cùng mạnh mẽ, lấy Vũ La làm trung tâm hình thành một con rồng lửa bay lên không.
Chín con uế Khí Dâm Long gào thét xông lên, không chút lưu tình va chạm với rồng lửa của Vũ La.
Ầm. . . một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, nước đen rơi xuống rào rào như mưa, uế Khí Dâm Long đau đớn thét lên điên cuồng, ngọn núi xung quanh bị chấn động run lên bần bật.
Rồng lửa của Vũ La hoàn toàn tan tác, ngọn lửa màu đỏ sẫm bay đầy trời, cùng rơi xuống với nước đen vô tận.
Chín con uế Khí Dâm Long bị thương không nhẹ, nhưng chia đều ra cho chín con, tính ra mỗi con cũng không nặng lắm.
Vũ La có thể cảm giác rõ ràng, Kỳ Lân Tý gào lên đau đớn, trở nên yếu đi. Tuy rằng huyết mạch của nó cao quý thật, nhưng dù sao cũng chỉ là một đạo Thiên Mệnh Thần Phù bát phẩm.
Nếu có thượng cổ Thần Thú Kỳ Lân ở đây, cho dù chín con uế Khí Dâm Long kia đạt tới cảnh giới Chân Long, nó cũng có thể chiến thắng dễ dàng.
Đáng tiếc bên trong Kỳ Lân Tý chỉ lưu lại một đạo huyết mạch của Thần Thú Kỳ Lân, uy lực giảm đi rất nhiều.
Vũ La bị đẩy lui về phía sau vài trăm trượng, lưng hắn va mạnh vào vách núi, in rõ hình người trên đó.
Hắn cảm thấy cổ họng hơi ngọt, khí huyết sục sôi, Vũ La cố gắng nuốt ngụm nghịch huyết xuống, vung tay lên, thần kiếm Thiên Tinh xuất hiện.
Vũ La không ngừng rót linh nguyên vào, hào quang trên thần kiếm Thiên Tinh ngày càng mãnh liệt, bàn tay Vũ La dần dần bốc khói trắng. Vận dụng thần kiếm Thiên Tinh là gánh nặng rất lớn đối với hắn, huống chi lúc này hắn đã là nỏ mạnh hết đà, cơ hồ chịu đựng không được bao lâu.
Không đợi chín con uế Khí Dâm Long xông tới, Vũ La vận một ngụm linh nguyên, thần kiếm chỉ lên không, bước ra một bước vượt qua khoảng cách trăm trượng, vung kiếm chém xuống.
Rào. . . Một con uế Khí Dâm Long không tránh kịp, lưng bị thượng cổ thần kiếm chém trúng, đứt làm hai đoạn, Trong lúc nhất thời nó chưa chết ngay tức khắc, hai đoạn thân thể vẫn gào thét quay cuồng, quét ngang mặt đất, đá tảng vỡ vụn, đất cát tung bay, ngổn ngang hỗn loạn.
Lòng tin của Vũ La lập tức tăng lên, tuy rằng tay hắn hiện đang cảm thấy nặng ngàn cân, nâng lên cũng rất khó khăn, nhưng vẫn ra sức chém xuống kiếm thứ hai.
Lại thêm một con uế Khí Dâm Long bị chém làm hai đoạn, bảy con còn lại cũng đã đồng thời xông tới.
Vũ La quát lên điên cuồng, cố gắng lấy hết sức lực của mình xuất ra một kiếm đẩy lui bảy con uế Khí Dâm Long, Hắn thầm thở dài một tiếng, rốt cục mình cũng phải vận dụng tới lực lượng này.