Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 851: Chương 851




Lúc này, Dương Tam Thiếu xông lên, giáng một chưởng xuống phía dưới, trong lòng bàn tay còn ngưng tụ u mang màu đen kịt, uy lực không hề yếu, nhưng so với Diệp Thành mà nói thì cũng chẳng đáng để nhắc đến.

Bát hoang!

Diệp Thành với khí tức sục sôi xông lên, chưởng bát hoang mạnh mẽ được tung ra hỗn hợp với ba loại bí thuật, uy lực mạnh mẽ.

Phụt!

Ngay sau đó, bàn tay Dương Tam Thiếu lập tức nổ tung, cả cánh tay cũng nhơ nhuốc máu.

“Sao có thể?”, không chỉ lão già mặc đồ đen mà đến cả người đàn ông trung niên mặc đồ đen lưng đeo đại cung cũng thẫn thờ: “Chỉ cách ba bậc mà thực lực chênh lệnh nhiều thế này sao?”

Rầm! Đùng!

Khi cả hai đang ngỡ ngàng thì Dương Tam Thiếu đã bị một chưởng của Diệp Thành đánh vào hư không, cơ thể hắn bay từ trên trời xuống khiến một ngọn núi nổ tung.

“Còn muốn xem Hoan Thiên Lệnh Vũ của ta không”?, Diệp Thành phủi đi lớp máu dính trên nắm tay, vừa vặn cổ vừa nhìn Dương Tam Thiếu đang lồm cồm bò ra khỏi lớp đất đá với vẻ mặt hứng thú.

“Không thể nào”, Dương Tam Thiếu loạng choạng, hắn hằn học nhìn Diệp Thành, trong đôi mắt rõ vẻ hung hiểm. Hắn không thể chấp nhận nổi sự thực này, hắn sao có thể bại trận dễ dàng như vậy được.

Nếu như hắn bại trong tay mười người đứng đầu thì còn có thể dễ chấp nhận hơn một chút, nhưng chỉ cách ba bậc mà bại thảm hại thì hắn sao có thể chấp nhận?

Giết!

Dương Tam Thiếu bị cơn phẫn nộ choán lấy tâm trí, hắn xông lên.

“Xuống cho ta”, Diệp Thành hô lên, tung ra một chưởng hàng long, Dương Tam Thiếu vừa định xông lên thì lập tức bị đánh bay vào hư không.

A…!

Dương Tam Thiếu lồm cồm bò dậy, đầu tóc rối xù, hắn rít lên thê thảm đến ghê người, khí tức màu đen vẩn quanh người cũng thâm nhập vào cơ thể hắn, giữa trán có phù văn xuất hiện mang theo ánh sáng chói mắt.

Gừ! Gào!

Trong chốc lát, Diệp Thành còn có thể nghe thấy tiếng hung thú phát ra trong cơ thể Dương Tam Thiếu, khí tức của hắn bắt đầu bộc phát với trạng thái khát máu, khí thế cũng lên cao.

“Dù tái biến thì ngươi cũng còn kém xa”, Diệp Thành hắng giọng, hắn bước lên trước một bước, tung ra một chưởng bát hoang mạnh mẽ.

“Chết đi cho ta”, Dương Tam Thiếu phẫn nộ, thực lực bộc phát, hắn không lùi mà tiến, cứ thế đương đầu chính diện với Diệp Thành.

Phụt!

Ngay lập tức, cánh tay hắn lại nổ tung, giống như Diệp Thành nói, cho dù có tái biến thì hắn cũng không phải là đối thủ của Diệp Thành, cả cơ thể bị đánh bay đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.