Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 929: Chương 929




“Ta không rảnh để lừa ngươi”, tiểu tử kia tức tối mắng lại: “Huyền Linh Chi Thể và Thái Âm Chân Thể cùng lắm mười nghìn năm gặp một lần, nhưng Hoang Cổ Thánh Thể kia một trăm nghìn năm cũng không thấy một người”.

“Một… Một trăm nghìn năm?”, với định lực của Diệp Thành cũng phải ngạc nhiên.

“Đó là huyết mạch nghịch thiên, từ một phương diện nào đó, Hỗn Độn Thể cũng không thể so sánh”.

“Ngươi nói quá lên đúng không?”, Diệp Thành không tin: “Hỗn Độn Thể là huyết mạch hoàn mỹ, mấy triệu năm rồi cũng không thấy một người, Hoang Cổ Thánh Thể có thể so sánh được sao?”

“Không thể so sánh được”, tiểu tử ấy không phản bác: “Nhưng từ hỗn độn sơ khai đến nay, huyết mạch có thể đấu được với Đại Đế chỉ có Hoang Cổ Thánh Thể, Hỗn Độn Thể không làm được”.

“Vậy chẳng phải mâu thuẫn sao?”, Diệp Thành gãi đầu: “Hỗn Độn Thể mạnh hơn Hoang Cổ Thánh Thể, tại sao Hoang Cổ Thánh Thể có thể đấu được với Đại Đế mà Hỗn Độn Thể lại không được?”

“Đây là thiên đạo tuần hoàn”, lúc này trông tên kia như một lão tiền bối, liên tục giảng đạo lý: “Hoang Cổ Thánh Thể Đại Thành không đấu lại Hỗn Độn Thể Đại Thành, nhưng lại có thể đấu được với Đại Đế. Mặc dù Hỗn Độn Thể Đại Thành có thể áp chế Hoang Cổ Thánh Thể, nhưng không đấu lại được Đại Đế. Mặc dù Đại Đế giết được Hỗn Độn Thể Đại Thành, nhưng không giết được Hoang Cổ Thánh Thể, thiên đạo tuần hoàn tức là một vật đầu hàng trước một vật, chính là nguyên tắc này”.

“Lợi hại vậy à!”, Diệp Thành tặc lưỡi cảm thán, sau đó hỏi: “Vậy rốt cuộc Đại Đế có tu vi gì?” . ngôn tình hoàn

“Cảnh giới Thiên, Chuẩn Hoàng, cảnh giới Hoàng, Chuẩn Thánh, cảnh giới Thánh, Chuẩn Đế, Đại Đế, ngươi tự tính đi!”

“Trời, vậy là ngang với bậc chí tôn rồi!”, Diệp Thành tặc lưỡi, đây là lần đầu tiên hắn biết về thứ tự cấp bậc tu vi sau cảnh giới Không Minh, điều này khiến hắn khá tò mò về lai lịch của tiểu tử trong đại đỉnh, không ngờ nó lại biết nhiều bí mật thế.

“Mẹ nó chứ, ngươi mau lên, chậm là chúng ta đều chết đấy”, tiểu tử trong đỉnh lớn tiếng mắng chửi.

Ồ ồ…

Diệp Thành vội vàng tăng tốc, linh lực trong vùng Đan Hải bị hắn ép ra khỏi cơ thể, giúp hắn chống lại trọng lực đáng sợ.

Đi đến lúc này, Diệp Thành càng cảm thấy áp lực trên lưng đã vượt qua hai mươi lăm nghìn cân, hắn có linh lực hộ thể mà đi lại cũng hơi khó khăn.

Không biết đến lúc nào hắn mới nhìn thấy một người khoác áo choàng đen từ xa, người đó cũng đang chật vật bước đi, hơn nữa mỗi bước đi đều có tiếng “ruỳnh”, mục tiêu của ông ta chính là tiên trì màu vàng kim cách đó hơn ba mươi trượng.

“Chắc hẳn đó là căn nguyên của Hoang Cổ Thánh Thể”, Diệp Thành nhìn tiên trì màu vàng kim nơi xa.

Cho dù cách rất xa nhưng hắn vẫn mơ hồ cảm giác được khí nguyên dồi dào trong tiên trì màu vàng ấy, biển khí huyết màu vàng kim cuồn cuộn, phát ra thần quang chói mắt, trong đó còn có chân long bay lượn, phượng hoàng hí, bạch hổ gầm thét, những dị tượng khác nhau của Huyền Võ Thác Lộ hoà quyện với thiên âm của đại đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.