Thị Huyết Đạo Nhân tức tối gằn lên, ông ta lại giơ tay đánh tan thần tiễn thiên lôi.
Có điều cũng vì vậy mà ông ta lại một lần nữa phân tâm, biển huyết hải tiếp tục bị thôn tính, nếu như coi thắng lợi là mười phần thì hiện giờ ông ta chỉ còn lại bốn phần, Từ Phúc chiếm sáu phần.
Diệp Thành lúc này khí huyết sục sôi, hắn liên tiếp bắn ra ba mũi thần tiễn thiên lôi và Thị Huyết Đạo Nhân thật sự ói ra máu, lúc này nếu như ông ta phân tâm tiếp thì nhất định sẽ bị Từ Phúc lần lướt. Nghĩ vậy, Thị Huyết Đạo Nhân nghiến răng, chỉ có thể để mặc cho ba đạo thần tiễn kia bắn về phía mình.
Phập! Phập! Phập!
Ngay sau đó, Thị Huyết Đạo Nhân bị ba mũi thần tiễn bắn xuyên người, máu tươi bắn vọt ra ngoài.
Phía này, Từ Phúc nhìn mà ngỡ ngàng, có người âm thầm giúp ông ta!
Thế nhưng ông ta lại không nhìn xuống phía dưới vì không thể phân tâm một giây phút nào được, việc ông ta cần làm chính là cố gắng hết sức tiêu diệt Thị Huyết Đạo Nhân còn người giúp ông ta, đợi khi tiêu diệt được Thị Huyết Đạo Nhân thì cảm ơn sau cũng không muộn.
Bên dưới, Diệp Thành lại lần nữa đặt mũi tên lên cung, hắn ngắm chuẩn phần đầu của Thị Huyết Đạo Nhân rồi cười lạnh lùng: “Lần này xem ông có chặn được không?”
Vù!
Sau khi Diệp Thành bắn cung ra, thần tiễn thiên lôi màu đen lại lần nữa bay vọt vào không trung, mục tiêu chính là phần đầu của Thị Huyết Đạo Nhân.
Khốn khiếp!
Thị Huyết Đạo Nhân nghiến răng, mặt mày tôi độc, lần này ông ta không thể không chặn lại mũi tên kia, nếu như phần trán bị đâm xuyên qua thì ông ta nhất định sẽ chết ngay lập tức.
Thị Huyết Đạo Nhân tung ra một chưởng khiến thần tiễn của Diệp Thành nát tan, có điều cũng vì vậy mà biển huyết hải của ông ta bị biển lửa màu tím của Từ Phúc ngốn trọn bảy phần.
Bên dưới, Diệp Thành lại lần nữa đặt thần tiễn lên cung, mục tiêu chính là phần đầu của Thị Huyết Đạo Nhân.
Thần hoả thiên lôi, nhất tiễn cách thế!
Sau tiếng hô khẽ của hắn, một tiễn ở trạng thái đỉnh phong được bắn vọt ra.
A…!