Bên một dòng suối ở Ninh Minh Linh giới, Kim Phi Dao và Mập Mạp đang bắt cá. Trên bờ cát Hạ Châu Linh giới, các nàng vui vẻ ngồi đắp lâu đài
cát, con Thao Thiết đứng thẳng hình người mà Mập Mạp đắp lên liền bị Kim Phi Dao chột dạ đạp đổ.
Trên thảo nguyên xanh mướt của Thanh Bình Linh giới, Kim Phi Dao và Mập
Mạp thi chạy, cuối cùng lăn lông lốc từ trên sườn núi xuống làm cho Kính huynh cười đến mức thân kính muốn hỏng. Trong khe đá sâu vạn trượng ở
Giới Sơn Linh giới, Kim Phi Dao dán người vào khe đá nguyền rủa Kính
huynh, lại đặt mắt trận ở nơi ác liệt này, đúng là nhàn quá mà!
Bên trong vô số phế tích ở Cùng Cổ Linh giới, Kim Phi Dao kéo theo Hoa
Uyển Ti với vẻ mặt buồn khổ đi khắp phế tích tìm kiếm rác, hoàn toàn
không để ý tới sắc mặt đã rất khó coi của Lang đại nhân, còn nhặt bất
diệc nhạc hồ.
Tại Tinh Hoa Linh giới hừng hực đại hỏa thiêu đốt khắp chốn, đưa tay lau mồ hôi trên trán, bên tai là tiếng rít gào của Kính huynh, Kim Phi Dao
thả hai huynh muội Viêm Hạo, Viêm Tinh về. Còn Lang đại nhân thì thu
được không ít thứ da lông màu đỏ khiến Kim Phi Dao nhìn mà thèm muốn
chết.
Mất đi công chúa Yêu tộc, Kính huynh ủ rũ đi tới Quá Liễu Linh giới, đây là một nơi đầy mỹ nhân, hắn lần nữa đả khởi tinh thần, đùa vui quên cả
trời đất, chết sống không chịu đi. Nếu không phải bị Lang đại nhân uy
hiếp sẽ không cung cấp ma khí cho hắn đi ra hoạt động thì hắn còn đòi ở
lại nữa. Cuối cùng lúc đi còn muốn mang theo một mỹ nhân xinh đẹp nhưng
bị Kim Phi Dao từ chối, nói là không có tiền nuôi kẻ nhàn rỗi, làm hắn
tức giận mắng mỏ mấy ngày.
Ở Thuần Hồ Linh giới khắp nơi một sắc xanh biếc, Lang đại nhân đột nhiên tâm huyết dâng trào muốn nấu ăn, làm hại cho tất cả mọi người ngoài hắn ra bị đau bụng mười ngày. Hơn nữa, hương vị khó ăn đến cực điểm khiến
cho người ta phải nghĩ rằng hắn muốn dùng bọn họ để thử độc. Từ đó về
sau, Kim Phi Dao và Mập Mạp ăn cái gì cũng đều làm luôn cho hắn, chỉ sợ
hắn nhất thời quật khởi lại muốn tự mình động thủ.
Lúc đi qua Yên Phong Linh giới, Lang đại nhân vì thu thất thải khói độc
gì đó mà đợi chờ ở nơi quanh năm sương khói lan tràn này năm năm, làm
Kim Phi Dao thiếu chút nữa mốc meo. Không phải nói đang vội sao, vì sao
còn muốn ở đây thu khói độc chứ? Đây chính là câu nói mà Kim Phi Dao
hàng ngày đều nghiến răng nghiến lợi phát biểu.
Nhìn thổ địa hoang vắng trước mắt, Kim Phi Dao lệ nóng doanh tròng, rốt
cục cũng tới Hoàng Tuyền Linh giới. Kim Phi Dao nghĩ đến vài năm nay đi
theo hai tên biến thái Lang đại nhân và Kính huynh, ngày ngày trôi qua
cực kỳ bi thảm, hiện tại trở lại Hoàng Tuyền Linh giới, rốt cục thì
những ngày bi thảm đã đến hồi kết thúc.
Không biết Ân Nguyệt có ở đây hay không, Kim Phi Dao quen thuộc dẫn bọn
họ tới chỗ yêu long, Kính huynh thì nói: “Tên ngu ngốc này, lâu như vậy
rồi mà Hoàng Tuyền Linh giới vẫn không có chút biến hóa nào.”
Kim Phi Dao không đồng ý với lời hắn, chỉ vào thi lâm nói: “Ai bảo không có thay đổi gì, thi lâm này càng lúc càng lớn, nhìn số lượng binh sĩ
cương thi cũng càng ngày càng nhiều mà. Có phải hắn không tham gia chiến tranh không mà nhìn thế nào cũng thấy thi lâm không tiêu hao gì?”
Lang đại nhân đột nhiên mở miệng, “Ân Nguyệt Hoàng Tuyền Linh giới, ta
đã từng gặp mặt hắn một lần ở Thần cấp giới, là một kẻ khó chơi.”
“Các ngươi có đánh nhau không? Ai thắng? Hắn có sờ vào ngươi không?” Kim Phi Dao thấy rất hứng thú, nhìn hắn hấp tấp hỏi.
“Ngươi hưng phấn như vậy làm gì?” Lang đại nhân nhìn nàng một cái, lạnh lùng hỏi.
Kim Phi Dao ha ha cười nói: “Ân Nguyệt rất lợi hại, một thân độc cũng
không tầm thường, chỉ cần chạm vào liền da thối thịt rữa. Đây là ta lo
lắng ngươi bị đụng đến, có chỗ nào bị đen thôi.”
“Thôi đi, đừng cho là ta không biết ngươi đang nghĩ gì.” Lang đại nhân hừ lạnh một tiếng.
Kim Phi Dao bất mãn chu miệng, đợi đến khi gặp Ân Nguyệt nhất định phải
nói hắn vài câu, sao lại không sử dụng độc chưởng đi sờ Lang đại nhân
vài cái chứ! Ít nhất cũng phải xoa xoa thắt lưng cho hắn, để hắn khỏi
phải cả ngày tìm đệm, thắt lưng thật là yếu.
Nhưng thật khiến nàng thất vọng, Ân Nguyệt không ở Hoàng Tuyền Linh
giới, tiếp nàng là một cương thi Nguyên Anh kỳ. Không biết được luyện
chế từ tu sĩ Nguyên Anh kỳ hay là tiến giai lên, cương thi Nguyên Anh
hậu kỳ này thật không thể nhìn ra là người đã chết.
Ngoài làn da có màu trắng xanh không khỏe mạnh ra thì bộ dáng và thần
thái của hắn không khác gì thường nhân. Đột nhiên nghĩ đến chuyện công
pháp này là do Kính huynh cung cấp, Kim Phi Dao nghĩ, như vậy không phải là tên kia có thể tùy thời giết người luyện chế cương thi sao? Kỳ thực
người này là một nhân vật vô cùng nguy hiểm a.
“Ân Nguyệt không ở đây sao? Thật đáng tiếc. Hắn đi đâu vậy?” Kim Phi Dao tò mò hỏi.
Lần trước khi Kim Phi Dao rời đi, cương thi này vốn đã nhận được mệnh
lệnh của Ân Nguyệt rằng nếu người này trở lại thì không cần ngăn cản,
phải tiếp đãi cho tốt, nếu nàng muốn ép buộc yêu long sau núi cũng mặc
kệ nàng, khách khí với nàng một chút. Vì thế, hắn đáp: “Trạch chủ đã ra
ngoài du lịch, không biết khi nào mới trở về.”
“Sao các ngươi không ra ngoài, kiếm thêm chút địa bàn cũng tốt mà, ta
thấy tiêu phí của các ngươi rất lớn, không kiếm tiền sao?” Kim Phi Dao
lắc đầu từ chối đĩa Băng Sương quả mà hắn cho người đưa lên, mấy thứ này vẫn nên để lại cho bọn hắn ăn.
“Có đi ra ngoài nhưng mục tiêu của chúng ta là kiếm tiền, không phải
cướp địa bàn. Thế nhưng cũng kiếm được không ít thi thể tu sĩ Nguyên
Anh, coi như lời lớn. Hiện tại trạch chủ đang tồn trữ linh thạch, nếu
Kim tiền bối có rảnh cũng có thể tốn trữ một chút.” Cương thi này đúng
là rất chiếu cố Kim Phi Dao, cố ý nhắc nàng.
“Không cần, ta tạm thời đủ dùng rồi.” Kim Phi Dao vốn định đi Thần cấp
giới, các tài liệu cần để bày trận đều ở Thần cấp giới, kể cả tồn linh
thạch cũng không ảnh hưởng được đến giá hàng Thần cấp giới. Hơn nữa, đi
theo Ân Nguyệt cũng không đáng tin.
Nghĩ nghĩ, chính sự vẫn quan trọng hơn, nàng liền chỉ chỉ ra phía sau
núi, nói: “Chúng ta còn có việc phải làm, đi ra hậu sơn trước.”
“Dạ.” cương thi lên tiếng, đưa bọn họ ra sau núi. Tuy Kim Phi Dao biết
đường nhưng cũng phải nể mặt chủ nhà, không thể tùy tiện dẫn người chạy
loạn được.
Đến sau núi, Kim Phi Dao lại thấy bộ long cốt kia. Yêu long tựa hồ nhận
thấy có chuyện gì, cái đầu lâu trắng quay nhìn sang phía bọn họ.
“Lão long, ta đã trở về, ta mang thứ tốt tới cho ngươi.” Kim Phi Dao bật đến trước mặt hắn, bộ dáng phi thường đắc ý.
Yêu long có chút nghi hoặc nhìn nàng, chẳng lẽ đã tìm được thân thể hắn? Nhưng mới có bao lâu, tốc độ này quá nhanh, “Ngươi tìm được một nửa
thực hồn của ta?”
“Đương nhiên, ta đã xuất mã thì tất thắng.” Kim Phi Dao ha ha cười nói.
Yêu long không tin, quay đầu nhìn về phía Lang đại nhân, hắn chưa từng
gặp nam nhân này, tu vi cũng không thấp. Ánh mắt lại chuyển hướng, hắn
đột nhiên cảm thấy có chút không thoải mái, không biết là do đâu nhưng
cứ có cảm giác rất rất không thoải mái.
“Nhìn cái gì vậy, ta mang thịt ngươi đến đây, mau thử xem.” Vì sợ Kính
huynh xuất hiện làm lão yêu long sợ hãi, Kim Phi Dao khuyên can mãi mới
làm cho Kính huynh đồng ý vào túi càn khôn. Nhưng hắn lại nói chỉ cần
lão yêu long hợp hồn thành công là hắn phải đi ra xem náo nhiệt. Thấy
yêu long hết nhìn đông lại nhìn tây, nàng thúc giục.
Đợi nhiều năm như vậy rốt cục cũng lấy được tự do, yêu long rất cao
hứng. Chỉ thấy Kim Phi Dao rũ rũ túi càn khôn, một đống da thịt rồng to
tướng rơi ra, sau đó nàng nói: “Đây, ngươi mặc đi.”
‘Hồn đâu?” yêu long tức giận hỏi, không có nửa thực hồn kia thì làm sao mặc lại chỗ da thịt này, đây rõ ràng là làm bậy mà.
“Xem trí nhớ của ta xem, quên mất đấy.” Kim Phi Dao lúc này mới nhớ tới
một nửa long hồn vẫn còn đang ở trong túi càn khôn, nhanh chóng lấy cái
hộp ngọc đó ra, phóng long hồn nho nhỏ ra ngoài.
Long hồn được thả ra không nói hai lời liền chui vào trong núi da thịt
kia, sau đó da thịt rồng giống như sống dậy, lập tức giãn nở, rồi nó lao lên không trung, vòng quanh long cốt ba vòng rồi chui vào long cốt.
Cây kim trấn yêu ở đuôi rồng vèo một cái bay ra, sau đó nơi đây đại
phóng bạch quang, một luồng hơi thở cổ xưa liền tràn mở ra bốn phía. Cảm giác uy áp khiến Kim Phi Dao phải huy động linh khí ra ngăn cản, tim
đột nhiên đập nhanh bất thường.
Đợi bạch quang tán đi, yêu long đã hợp làm một, thịt và xương riêng lẻ
trước kia giờ đã tụ họp. Hắn hưng phấn bay trong không trung, thỉnh
thoảng lại phun loạn long tức, ở những chỗ không có thi lâm thì còn tốt, chỗ có thi lâm hễ bị hắn phun một cái là bao nhiêu Băng Sương quả đều
rụng sạch.
Kim Phi Dao nóng nảy, Ân Nguyệt là kẻ thị tiền như mạng, hiện tại hủy
thi lâm của hắn, nếu hắn đổ cho nàng thì phiền toái. Nàng đành phải la
lớn: “Ngươi nhẹ chút, đừng có kích động, ngươi không thể phá hoại a. Phá hủy thi lâm thì ngươi để ai đền hả?”
“Đền cái gì mà đền! Đại gia a chịu hủy thi lâm của hắn đã là phúc khí
của hắn, hắn còn dám có ý kiến gì!” yêu long khôi phục nguyên dạng, vốn
tính cách không tốt lắm giờ lại càng thô bạo.
“Vậy không đề cập đến thi lâm của hắn nữa, ngươi nên trả thù lao cho ta
đi chứ. Lúc đó chúng ta đã thống nhất, ta tìm thực hồn về cho ngươi,
ngươi cho ta một động phủ ngươi dùng cất bảo tàng.” Thi lâm có thể không quản nhưng ưu việt lúc trước thì phải lấy. Kim Phi Dao luôn luôn nhớ kỹ chuyện này, lúc trước hai người bọn họ thương lượng nửa ngày cũng không thống nhất được chuyện thù lao. Cuối cùng yêu long tức giận đáp ứng cho nàng một động phủ cất giấu bảo tàng ở Thần cấp giới, bên trong có nhiều thứ hắn lấy được từ các thần thú trên Thiên cấp giới.
Tuy chỉ là các loại lông, sừng, vảy linh tinh rơi rụng nhưng ở hạ giới
lại là tài liệu cực phẩm, vô cùng quý hiếm. Kim Phi Dao nghĩ đến lông
của thực hồn Chu Tước mà còn có thể luyện chế áo tốt như vậy thì những
thứ trên người nguyên chủ hẳn là tốt hơn vài lần. Nếu lấy được số tài
liệu này thì chắc chắn có thể làm ra một thân pháp bảo cực phẩm, người
khác muốn làm nàng bị thương cũng không thể.
Không ngờ, yêu long lại tạm dừng thân thể trong không trung trở mặt hỏi: “Bảo tàng động phủ nào?”
“Hả?” Kim Phi Dao hít một hơi khí lạnh, người này thực quá không giữ chữ tín, sao đã đồng ý rồi mà còn không nhận? Mấy năm này các tu sĩ cao
giai nàng quen biết đều nói chuyện không tính toán gì hết, không so đo
với tiểu bối nàng, thế này thì thực quá không biết xấu hổ!
Mà tính cách yêu long vốn đã không tốt, lắc lắc thân mình chuẩn bị một
hơi thổi bay Kim Phi Dao, ai bảo trước kia nàng muốn trộm xương hắn, hôm nay cho nàng nếm thử đau khổ. Nhưng hắn lắc lắc, lại phát hiện có chỗ
không thích hợp, thịt trên người hình như mỏng một chút, có cảm giác như thân thể đang khoác một tấm áo rộng vậy.
Hắn cả kinh, quát Kim Phi Dao: “Ngươi động tay chân gì với thân thể ta?”