Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 120: Chương 120: Kiến Thức Thế Đạo Kinh




Đến khi Kim Phi Dao tới bến tàu thì Tiểu Mang vẫn đang chờ. Tuy nhiên, những thuyền cá vàng này có chia thời gian đón khách rõ ràng là ban ngày và ban đêm, Tiểu Mang là ban ngày, lúc này đang phải giải thích với những thuyền cá vàng xung quanh rằng nàng đang chờ khách từ ban ngày chứ không phải tới cướp khách.

Bắt người khác đợi lâu như vậy, Kim Phi Dao thật áy náy, vội vàng chạy tới, còn lớn tiếng hô: “Tiểu Mang, để ngươi đợi lâu như vậy thật là ngại quá, ta tới chậm.”

“A, tiên sư khách khí quá, ta cũng đợi không lâu lắm.” Tiểu Mang thấy Kim Phi Dao tới thì nhẹ nhàng thở ra, nếu không thì sẽ bị những người kia coi là tới cướp khách, mà những người đang đuổi nàng thấy Tiểu Mang thật sự là đợi người, hơn nữa người đợi lại là tu sĩ thì đều ngậm miệng.

Để tỏ vẻ xin lỗi, Kim Phi Dao lại thanh toán năm mươi khối linh thạch cho Tiểu Mang, còn nhớ rõ trúc phù của thuyền Tiểu Mang, sau này muốn thuê thuyền thì chỉ cần dùng phù âm điểu tìm nàng là được. Hôm nay Tiểu Mang thu nhập không ít, nàng kéo một tiểu nam hài vẫn đứng một bên ra, nói với Kim Phi Dao: “Tiên sư, hắn chính là con của bằng hữu ta, tới đây đưa bản đồ.”

Tiểu nam hài gầy gò đen đúa, khoảng mười tuổi, đang mở to đôi mắt sáng ngời, nói với Kim Phi Dao: “Tiên sư, ta mang bản đồ tới, mời ngươi xem qua.”

Nói xong, hắn mở cái bọc trong tay ra, lấy một cái gương to bằng bàn tay, hắn nói: “Tiên sư thử qua thì biết, bản đồ nhà ta chất lượng thượng thừa, ghi chép cẩn thận, rất nhiều tu sĩ dùng bản đồ nhà ta.”

“Nhà ngươi có người là tu sĩ?” Kim Phi Dao nhận lấy cái gương, dùng gương ghi lại bản đồ chỉ có tu sĩ mới làm được.

Tiểu nam hài ngẩng đầu, rất kiêu ngạo nói: “Cha ta chính là tu sĩ, ta sau này cũng sẽ trở thành tu sĩ.”

Kim Phi Dao dùng thần thức nhẹ nhàng đảo qua tiểu nam hài, quả nhiên có linh căn, lại có tu vi luyện khí nhập môn. Chỉ tiếc là ngụy linh căn, linh căn như vậy ở Nam Sơn giới cơ bản là không có biện pháp tu luyện. Nàng thu hồi thần thức, xem xét bản đồ trong tay, cũng thuận miệng hỏi: “Phụ thân ngươi có tu vi gì?”

“Luyện Khí hậu kỳ, ta và phụ thân có tư chất giống nhau, tuy nhiên hiện tại ta đã Luyện Khí nhập môn, sớm hơn phụ thân năm năm, sau này chắc chắn sẽ siêu việt hơn phụ thân.” Tiểu nam hài hưng phấn trả lời.

Nghe xong lời hắn nói, Kim Phi Dao càng cảm thấy hứng thú với linh cấp giới, ngụy linh căn mà cũng có thể tu luyện đến Luyện Khí hậu kỳ, điều này ở địa cấp giới là chuyện không thể. Xem ra linh cấp giới này có cái gì đó mà linh cấp giới không có, ngay cả người ngụy linh căn mà cũng có thể tu luyện, bản thân nàng tư chất không quá kém, vậy thì tu luyện ở đây cũng sẽ nhanh hơn một chút.

Kim Phi Dao nhìn vào kính cầu mới phát hiệ Vạn Tiên Thủy thành nằm ngay bờ biển, cái hồ này nối với cửa biển. Tùy tiện xem qua một lượt, nàng rời thần thức khỏi kính cầu, cái này đợi về sau sẽ chậm rãi nghiên cứu.

Trả linh thạch cho tiểu nam hài, Kim Phi Dao dẫn bọn Mập Mạp trở lại khu buôn bán của Thượng Tiên đảo.

Không giống lúc trước cưỡi ngựa xem hoa, lần này nàng đi dạo một vòng từng cửa hàng. Nàng muốn mua một cái túi càn khôn, giá không quá cao, một vạn linh thạch hạ phẩm một cái. Túi trữ vật mà ở đây gọi là tiểu hà bao cũng có bán, chỉ mười khối linh thạch hạ phẩm là mua được một cái, hơn nữa lại đẹp đẽ tinh mĩ hơn cái của Kim Phi Dao nhiều.

Ở đây, bên cạnh túi càn khôn thì nàng còn gặp được không ít các loại pháp bảo trữ vật khác, có dạng hình lọ, chỉ cần dùng dây buộc cổ rồi treo trên đai lưng, vừa làm trang sức lại vừa có thể trữ vật. Ngoài ra có không ít hình dạng trang sức, thủ trạc, nhẫn, hoặc là vòng cổ, hình thức đẹp, chủng loại nhiều, làm Kim Phi Dao nhìn mà ngứa ngáy cả người, hào phóng chi tiền mua một cái vòng tay và một cái nhẫn.

Vòng tay không biết làm từ chất liệu gì, hơi giống bạc, mặt trên còn khảm tinh thạch màu lục, trông rất đẹp mà không rườm rà. Chất liệu chiếc nhẫn cũng giống vòng tay, cũng màu bạc, cũng khảm tinh thạch màu xanh lục, thoạt nhìn như là một bộ. Cũng có cái khảm tinh thạch màu khác nhưng nàng thấy để thành một bộ thì đẹp hơn.

Hai loại trữ vật không gian này đều rất lớn, hơn cả túi càn khôn. Kim Phi Dao cảm thấy tu sĩ nơi này thật là hạnh phúc, bất kể con mồi có lớn thế nào thì cũng có thể mang đi, không lãng phí một thứ gì.

Nàng lại đi sang một tiệm khác, mua một con phù âm điểu. Loại chim này chỉ lớn bằng chim sẻ, chỉ cần cho nó ăn đường là sẽ truyền lời giúp ngươi không nhầm một chữ, bình thường nó tự mình đi tìm cỏ hoặc dã quả để ăn. Vạn Tiên Thủy thành đều dùng loại chim nhỏ này thay cho bùa Truyền Âm, xét về tính thực dụng và tiện lợi thì không bằng bùa Truyền Âm nhưng lại quý ở chỗ trông đáng yêu, ngay cả phàm nhân cũng đều nuôi một con, ngươi không mua lại đâm ra nổi bật.

Trước yêu cầu mãnh liệt của Mập Mạp, Kim Phi Dao đưa chúng nó tới một tửu lâu, trong lâu toàn là tu sĩ. Để đề phòng vấn đề, nàng muốn một gian ghế lô, đang lúc ngồi chờ đồ ăn lên, chủ quán còn đưa tới một tờ giấy, bảo nàng giết thời gian.

Kim Phi Dao mở trang giấy to hai thước này ra, thấy bên trong viết khá nhiều thứ, chỗ nào có yêu thú cao giai, hoặc môn phái nào bị diệt, bên cạnh đó còn có thập đại danh khí bảng của Bắc Thần Linh giới, liệt kê mười kiện pháp bảo ở Bắc Thần Linh giới dựa theo ngoại hình và thực lực.

Trên danh khí bảng này còn có Linh Chiến bảng, trong đó có tên mười tu sĩ, còn ghi lại cả xuất thân, môn phái.

Cẩn thận nhìn mới biết đây là Linh Chiến bảng đặc trưng của Bắc Thần Linh giới, cũng chính là Chiến Thần bảng. Chỉ cần giết chết một ma tu, dùng máu tươi của hắn đổ lên Linh Chiến bài, khi đó thì Linh Chiến thạch trên núi Linh Chiến sẽ ghi lại chiến tích. Giết càng nhiều thì bài danh càng cao, trở thành đối tượng được ngưỡng mộ ở Bắc Thần Linh giới.

Không ngờ là trong khi ở địa cấp giới chưa từng có ai nhìn thấy người Ma tộc thì ở linh cấp giới lại có hoạt động như vậy. Trong vài nội dung trên tờ giấy còn nhắc tới Huyết Chiến bảng của Ma tộc. Người Ma tộc cũng có bài danh như vậy, chỉ cần có thay đổi bài danh là sẽ thông báo với toàn giới.

Trong một góc, Kim Phi Dao ngoài ý muốn nhìn thấy tin tức về địa cấp giới. Mẩu tin chỉ tùy tiện nhắc tới, có nhiều giới trong địa cấp giới đã phá hủy hòa bình, tranh đoạt địa bàn, công kích địa giới khác, tình hình hiện tại đang rất hỗn loạn.

Hóa ra không phải chỉ có Nam Sơn giới bị Tiêu Thái giới xâm lược mà các giới khác cũng bắt đầu hành động. Trước khi kết thúc mẩu tin, người viết thứ này còn chêm vào một câu: chiến sự lúc này quá nhỏ, độ chú ý chưa lớn, ngay cả ván bài toàn dân còn chưa bắt đầu.

Ván bài? Kim Phi Dao thật hết nói với linh cấp giới rồi, lại còn muốn lấy chiến sự ở địa giới làm bài đặt cược, lại còn vì chiến sự chưa lớn nên còn chưa mở bài?

Vốn đang muốn xem xem tình hình Nam Sơn giới hiện tại thế nào, không nghĩ tới người ta còn ngại việc nhỏ, không có gì đáng nói. Còn về chuyện hai nữ tu sĩ Kết Đan của đại phái lớn thứ năm Bắc Thần Linh giới vì tranh giành Đỗ Tử Mục, vị đứng thứ tám trong Linh Chiến bảng, mà ra tay quá nặng trên núi Vô Ảnh thì lại viết rất nhiều.

Loại chuyện phong lưu này lại chiếm hơn nửa diện tích của trang giấy, thật đáng ngạc nhiên. Người viết giống như tận mắt chứng kiến sự việc, viết nhất thanh nhị sở từ tướng mạo, tên tuổi, quần áo mặc lúc đó của hai vị nữ tu sĩ. Phần lớn bài viết là miêu tả hai người đánh nhau ra sao, sau đó Đỗ Tử Mục xuất hiện, ôm một mỹ nhân đi, người còn lại thống khổ không chịu nổi, ra tay với Đỗ Tử Mục, bị Đỗ Tử Mục làm tan nát cõi lòng.

Kim Phi Dao lần đầu tiên gặp thứ hay ho này, hứng thú đọc kỹ, ngay cả đồ ăn đã được mang lên cũng không để ý. Xem hết nội dung, nàng cảm thấy còn chưa đã, liền gọi phục vụ của tửu lâu đến, hỏi thăm xem thứ này rốt cục là cái gì.

Phục vụ thu một linh thạch hạ phẩm từ Kim Phi Dao, cười hì hì nói: “Đây là Thế Đạo Kinh, cứ nửa tháng có một tờ, có thể mua được ở khắp nơi, cũng có thể trực tiếp để phù âm điểu đi tìm người của Thế Đạo Kinh đặt trước, chỉ cần Thế Đạo Kinh vừa ra sẽ trực tiếp đưa tới đảo của tiên sư.”

Kim Phi Dao nghe xong, nhanh chóng gọi phù âm điểu ra, không ngờ thứ này lại có thể tìm người. Xem ra người bán đã huấn luyện phù âm điểu vô cùng tốt, đúng là rất tiện lợi. Cho nó ăn một viên đường, Kim Phi Dao ra lệnh cho nó đi tìm người của Thế Đạo Kinh, mua một phần Thế Đạo Kinh về Tiểu Thập đảo. Phù âm điểu khẽ kêu một tiếng, vỗ cánh bay ra ngoài qua cửa sổ, chỉ chốc lát đã ngậm một tấm ngọc phù nhỏ trở về, bên trên có ba chữ Thế Đạo Kinh.

Cầm tấm ngọc phù này, Kim Phi Dao đảo thần thức qua đọc những thứ ghi bên trong. Chỉ cần treo ngọc phù của Thế Đạo Kinh ở cửa động phủ, sau đó dùng linh lực thúc giục một lần, Thế Đạo Kinh sẽ cứ nửa tháng lại đưa Thế Đạo Kinh tới tận cửa. Thu phí cũng không rẻ, một tờ Thế Đạo Kinh cần một trăm linh thạch hạ phẩm, cho nên tốt nhất là treo linh thạch cùng với ngọc phù. Có thể lựa chọn trả linh thạch mỗi lần mua hoặc là trả trước một lần.

Tuy có hơi đắt nhưng thứ này rất hữu ích với người đang muốn tìm hiểu cấp tốc về Bắc Thần Linh giới là Kim Phi Dao. Thế Đạo Kinh ngoại trừ viết những việc phong lưu của các đại phái thì còn nhắc tới chỗ nào có chuyện lạ, ngay cả yêu thú cao giai xuất hiện cũng đề cập.

Đến lúc nàng cảm thấy thỏa mãn cất ngọc phù vào trong giới chỉ mới phát hiện thức ăn trên bàn đã bị tiêu diệt hơn một nửa, bọn Mập Mạp không hề khách khí, nhân lúc tâm tư nàng không đặt trên mâm cơm liền nắm chặt thời cơ cuồng ăn. Nhìn miệng chúng nó bóng nhẫy những mỡ, Kim Phi Dao cười ha hả.

Nàng đương nhiên rất cao hứng, đánh bậy đánh bạ mà tới được linh cấp giới, linh khí nơi này dư thừa, giống loài phồn đa, ngay cả ngụy linh căn cũng tu luyện được, làm gì có đâu tốt hơn ở đây nữa? Hôm nay, ở trong hàng bán đan dược, nàng đã mua được rất nhiều đan phương cao giai mà không thể nào tìm được ở Nam Sơn giới, nhìn là biết được đường tu hành của nàng sẽ thuận lợi thế nào rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.