“Này, ngươi hỏi nhiều như vậy, rốt cục có chịu giúp ta mở Cửu Trọng
Linh Áp trận không?” Kính huynh đột nhiên nhớ lại mục đích, thay đổi ngữ khí, hỏi.
Kim Phi Dao lên tinh thần, chậm rãi nói: “Ngươi còn
chưa nói phải mở trận thế nào, hơn nữa, ngươi mở ra làm gì, cứ để cho
bọn họ bị khóa ở đây là được rồi.”
“Ngu ngốc!” Kính huynh hùng hổ
mắng: “Như vậy sao được, chính vì chuyện này mà Yêu tộc trên Thiên cấp
giới không chịu chơi bạc với ta, ta chỉ có thể chơi với hai tộc Nhân –
Ma. Nếu không thể chơi với bọn họ thì những thứ ta thua lúc trước làm
sao có cơ hội đòi lại, đạo lý đơn giản như vậy mà ngươi cũng không hiểu
sao!”
“Vậy ngươi tự mình đi là xong, tự mình tạo cấm chế, tự mình mở ra không phải nhanh hơn sao?” Kim Phi Dao bất mãn nói.
Kính huynh tạm ngừng một chút, đột nhiên hữu khí vô lực nói: “Ngươi không
thấy ta bề bộn nhiều việc sao?” Nói xong liền thấy Kim Phi Dao lắc đầu,
hắn lại mất hứng nói: “Ta ở đây chỉ là một tia thực hồn, đương nhiên
không nhìn ra là bận việc, nhưng bản thể của ta đúng là bề bộn nhiều
việc. Ta còn nhớ lần liên hệ trước thì ta đang nghiên cứu bài cửu, cả
ngày chơi lớn nhỏ rất nhàm chán, giờ đã mấy ngàn năm, chắc chắn đã có
trò mới. Hơn nữa, ngươi cho rằng người trên Thiên cấp giới có thể tùy
tiện xuống sao? Như vậy sẽ tốn rất nhiều thời gian, rất mệt người.”
“Ngươi nói thẳng ra là lười đi, nghe qua thì việc mở trận này hẳn là rất phiền toái, ngay cả ngươi cũng cả ngày tìm cớ, không muốn đi.” Kim Phi Dao
bẹt bẹt miệng nhìn Kính huynh trong không trung, thật hoài nghi đây có
phải là việc lên núi đao xuống biển lửa không mà hắn cứ từ chối không
chịu đi như thế.
“Khụ!” Kính huynh ho một tiếng, sau đó hắng giọng nói: “Thật ra cũng không phiền toái, ta chỉ là muốn cho hậu bối chút cơ hội kỳ ngộ thôi. Nếu các lão nhân chúng ta làm xong xuôi hết mọi việc
bên người thì các ngươi đi đâu tìm kỳ ngộ? Làm sao có thể làm cho tu vi
đột nhiên tăng mạnh?”
Kim Phi Dao không hé răng, lời này đúng là
không sai, có những tu sĩ cả đời đi tìm kiếm cơ duyên tiền nhân để lại.
Có một số người kiếm được một đống linh thạch lớn, có người lại tìm được pháp bảo nghịch thiên, còn một số khác lại kiếm được công pháp vượt qua các tu sĩ cùng giai. Ví như bản thân, không phải là lấy được Thiên Địa
Tịch Diệt quyết trong một cái bát ngọc sao? Nếu không phải nhờ nó thì
hiện tại chắc chắn nàng đã tìm một môn phái rồi hỗn ăn chờ chết, không
phải, có khi đã sớm chết già.
Nhưng nếu như biết đây chẳng phải do cơ duyên xảo hợp mà có, mà là do tiền nhân cố ý đặt ở kia, chỉ chờ
ngươi một ngày phát hiện thì cảm giác lại khác. Tựa như Thiên Địa Tịch
Diệt quyết của nàng vậy, nếu như nó là của một ma đầu sợ vợ, giấu vợ áp
công pháp vào trong bát, muốn lợi dụng việc tặng đồ để truyền cho con
riêng của mình học, lại bị ngoại thất vì không rõ huyền bí trong đó,
nghĩ là chỉ bằng vào một cái bát ăn cơm đã định đuổi bản thân mà ném đi, sau đó vòng vo vô số vòng, cuối cùng dừng lại trên tay nàng. Chỉ nghĩ
như vậy thôi là cơ duyên khó có được này lại chỉ thuần túy là cứt chó
vận trùng hợp, rất có tác dụng phá hủy cảm giác sùng bái của các tu sĩ
đối với cơ duyên.
Thở dài một hơi, Kim Phi Dao có chút nổi giận hỏi: “Vậy ngươi nói xem phải làm thế nào, nếu quá khó thì ta không làm được đâu.”
Kính huynh vừa nghe liền nói: “Rất đơn giản, ngươi mang theo Linh giới Du
Cảnh kính đi một lượt khắp các Linh giới. Có vài mắt trận ở vài Linh
giới không cần ngươi tự mình đi làm, Linh giới Du Cảnh kính sẽ tự xử lý, nhưng có vài cái thì ngươi phải tìm đến nơi đánh dấu màu vàng để xử lý. Có cái cần đóng vào có cái cần mở ra, như ở Trọng Thổ Linh giới là mở
ra.”
Kim Phi Dao mặt không biểu cảm, việc này rốt cục là đơn giản hay phức tạp đây?”
“A, đúng rồi.” Kính huynh đột nhiên nhớ tới một chuyện, nói: “Vận khí của
ngươi rất tốt, ở Thanh Lưu Linh giới phải lấy xác con rồng rách nát kia, sau đó thay linh thạch vào mới phá được mắt trận. Ngươi hoàn toàn không phải vì làm nhiệm vụ này lại âm kém dương sai mang con rồng rách đi,
mắt trận nơi đó cũng đã có người khác thay linh thạch vào.”
Nghe
thế, Kim Phi Dao đột nhiên linh quang chợt lóe, chỉ vào Kính huynh hỏi:
“Phía sau mông ngươi có thêm tám khối tinh thạch, đại biểu cho tám Linh
giới ta đi qua có phải không? Mặc kệ là cố ý hay vô tình, chỉ cần mở một mắt trận là phía sau mông ngươi liền tăng lên một khối tinh thạch.”
“Ngươi cũng không ngốc.” Kính huynh ha ha cười nói: “Trong mấy Linh giới mà
ngươi đi qua, ngoại trừ Bách Hợp thành ở Thanh Lưu Linh giới là phải chủ động tìm mắt trận ra thì những chỗ khác đều do Linh giới Du Cảnh kính
tự mở ra. Tuy nhiên, bên kia vẫn còn sáu Linh giới ngươi chưa tới, sau
này quay lại mở mắt trận cũng được, hiện tại cách khá xa, trước tiên cứ
theo bên này đã.”
“Có thể để ta nhìn mông ngươi không?” Kim Phi Dao nghĩ nghĩ, đột nhiên nói.
“A! Đồ dâm phụ nhà ngươi!” Kính huynh thập phần kinh ngạc, người này lại mở miệng đòi nhìn mông hắn, nàng hạ lưu như vậy, lẽ ra không phải là Thao
Thiết phụ thân mà là Cùng Kỳ mới đúng.
“Hừ!” Kim Phi Dao tức giận, chỉ vào hắn nói: “Ta đang nói đến mặt sau của Linh giới Du Cảnh kính,
ngươi đừng có nghĩ là thân thể trên Thiên cấp giới có được không? Mông
nam nhân thì có gì đẹp, cũng không phải chưa từng nhìn thấy.”
“Sớm nói rõ ràng có tốt hơn không.” Kính huynh bất mãn lầu bầu, quay gương
lại, lộ ra mặt sau với tám khối tinh thạch nằm lổn nhổn như mụn vá.
Kim Phi Dao cẩn thận nhìn, trước khi thánh địa mở ra nàng đã nhìn qua mặt
sau của Linh giới Du Cảnh kính, còn nhớ rõ màu sắc lúc đó, nàng phát
hiện một viên tinh thạch lúc trước màu đỏ giờ đã biến thành xanh biếc.
Xem ra lúc mở thánh địa là đụng phải mắt trận, hiện tại Trọng Thổ Linh
giới biến thành rừng rậm rồi thì mắt trận mới được coi là chính thức mở
ra, vì vậy tinh thạch mới biến thành lục sắc.
“Xem đủ chưa, người ta rất ngượng đó.” Kính huynh lung lay thân mình, học theo cách nói nhỏ nhẹ thẹn thùng của nữ nhân.
Kim Phi Dao hoảng hốt, nhân vật này vô cùng cường đại và nguy hiểm! Một
người có địa vị cao như vậy mà còn có thể làm ra loại chuyện này, nếu
không phải là ngốc nghếch thì chỉ có thể là một cao thủ chỉnh người.
Người như thế lúc nhàm chán thì không ai ngăn cản được, nàng vội vàng
khoát tay: “Xem xong, ngươi có thể tự tiện.”
Kính huynh xoay người lại, trực tiếp hỏi: “Được rồi, nói nguyện vọng của ngươi đi, cơ duyên
này không tệ chứ hả? Nguyện vọng gì cũng được. Ngươi nói việc gì khó
khăn một chút, nếu quá dễ thì không xứng với thân phận của ta. Ta rất
cường đại, năng lực thông thiên, không cần khách khí.”
Kim Phi Dao oán thầm, đại sự khó khăn cái gì, hắn hiện tại chỉ là một tia thần
thức, làm sao có thể tự mình động thủ, tám phần là giống như lúc đưa
cách giải quyết cho Ân Nguyệt ở Hoàng Tuyền Linh giới, sau đó cưỡi ngựa
xem hoa nhìn người ta đi liều mạng. Việc đó Ân Nguyệt đã làm bao nhiêu
năm, mới vừa rồi mới kiếm được khối Vân Viêm kia ở Du Vân Linh giới.
Việc nàng đưa ra chắc chắn cũng được giải quyết như thế. Không thể đưa
ra việc quá khó, hơn nữa nghe ngữ khí của hắn thì có vẻ vô cùng hưng
phấn, nếu nàng đề nghị chuyện dễ, nhỡ hắn phát hỏa ghi hận thì sao? Nhất định phải cẩn thận cân nhắc.
Đột nhiên, Kim Phi Dao nhớ tới một
chuyện, việc này phi thường khó, hơn nữa nếu cách làm quá khó khăn thì
nàng còn có thể mặc kệ, vì thế liền hỏi.
Kính huynh nghe xong quả
nhiên bất động, lơ lửng trong không trung, không hề nhúc nhích, nửa ngày không nói một câu. Kim Phi Dao âm thầm cười trộm, việc này hẳn là làm
khó ngươi rồi, để xem ngươi định giải quyết thế nào.
Tuy nhiên,
nàng mới đắc ý nửa canh giờ, Kính huynh đột nhiên mở miêng, “Có phải
ngươi định tự tìm phiền toái không vậy, điều kiện như vậy cũng đưa ra
được, quá khó khăn. Nhưng ta lại rất hứng thú, phương pháp thì ta có,
chỉ sợ ngươi không làm được.”
“Cái gì? Ngươi thật sự có thể?” Kim
Phi Dao khiếp sợ vô cùng, ngay cả loại chuyện này cũng làm được, người
này cũng quá lợi hại, tu sĩ độ kiếp phi thăng đều là thần a!
“Ngươi không cần ngưỡng mộ ta, ta có thể cung cấp cho ngươi một pháp trận, tự
ngươi tìm tài liệu mà bày. Nghiêm cẩn làm theo phương pháp của ta là có
thể thành công, nhưng nếu ngươi bớt xén nguyên vật liệu, có vấn đề xảy
ra thì đó là chuyện của ngươi.” Kính huynh ra vẻ nghiêm trang nói.
“Không đâu. Nếu không tìm được đủ tài liệu thì ta sẽ không bày trận, dù sao ta cũng không vội.” Kim Phi Dao ừ một tiếng.
“Cầm lấy!” giọng Kính huynh vừa dứt, một đường ánh sáng lao ra từ Linh giới
Du Cảnh kính, trực tiếp chui vào trong đầu Kim Phi Dao. Sau đó, một
lượng lớn tin tức xuất hiện trong đầu nàng, đồ án pháp trận, số lượng
tài liệu và chủng loại, còn có pháp quyết và những điều phải chú ý, toàn bộ chen chúc trong đầu nàng.
Đợi các thứ ghi tạc trong đầu, Kim
Phi Dao đảo qua một lượt, nhất thời choáng váng, “Kính huynh, những thứ
này là gì vậy? Ta căn bản chưa từng nhìn thấy. Ngươi phải cho biết xuất
xứ chứ. Hơn nữa, số lượng cũng quá nhiều, nhiều đến không đếm được, pháp trận này lớn thế nào a.”
“Nhiều sao?” Kính huynh đắc ý lắc lắc
thân mình, “Cũng chỉ ba trăm tám mươi mốt loại tài liệu, mới hai vạn bảy ngàn sáu trăm hai mươi tám chủng loại, hơn nữa lại không khó tìm, tất
cả đều có ở Thần cấp giới, sau này ngươi cứ từ từ mà tìm. Pháp trận này
cũng không gọi là lớn, chỉ rộng trăm trượng, trong số những pháp trận
của ta thì vẫn là nhỏ. Ta có pháp trận rộng sáu trăm trượng, ta nghĩ
ngươi cũng không tưởng tượng nổi.”
Kim Phi Dao chậc lưỡi, ngay cả
tài liệu chưa từng nghe nói đến mà đã gần ba vạn loại, đây vẫn là tiểu
pháp trận. Còn sáu trăm trượng, làm đến chết già cũng không biết có xong không. Không đúng, pháp trận lớn nhất của người này không phải là Cửu
Trọng Linh Áp trận này sao?
Vì thế, nàng thuận miệng hỏi: “Kính
huynh, Cửu Trọng Linh Áp trận có phải là pháp trận lớn nhất ngươi từng
bày ra không? Pháp trận này bày trên bảy mươi hai Linh giới nha, các
pháp trận khác làm gì có địa phương lớn như vậy cho ngươi bày.”
“Nói thế nào nhỉ…” Kính huynh nghĩ nghĩ, “Nếu nói về chiếm diện tích thì cái này quả thực là lớn nhất bởi vì nó dùng tới bảy mươi hai Linh giới để
đặt trận, nhưng chỉ đơn thuần là lớn nhất thôi vì nó dù sao cũng là từ
tiểu trận tạo thành. Nếu là tổ hợp trận lớn nhất thì ta còn có đại trận
do một trăm sáu mươi tiểu trận tạo thành, chỉ là vẫn chưa có cơ hội sử
dụng. Nhưng lại còn có trận đàn tạo thành từ sáu trăm năm mươi tiểu
trận, đó là tổ hợp trận có số lượng nhiều nhất, nhưng nếu đặt tất cả
cùng nhau thì cũng chưa tới nghìn trượng.”
Nghe xong lời hắn, Kim Phi Dao quay đầu, hung tợn thấp giọng mắng một câu: “Đồ điên!”
“Ngươi vừa nói cái gì?” Kính huynh đột nhiên lạnh giọng hỏi.
Kim Phi Dao nhanh chóng bày ra vẻ mặt sùng bái, đáp: “Ta nói thiên tài!
Kính huynh thật sự là chí tôn cấm chế, thiên tài pháp trận.”
“Khích lệ như vậy quá bình thường, ta đều nghe nhiều rồi, chỗ cao không thắng
hàn a.” Kính huynh cô đơn cảm thán một tiếng làm Kim Phi Dao không còn
cơ hội nịnh hót.