Quảng Trường.
Hình ảnh trực tiếp đã biến mất từ lúc Chính Nam và Ngân Lang chiến đội bước vào cổng dịch chuyển nhưng đám đông khán giả dường như vẫn chưa từ trong rung động thoát ra được.
Từng hình ảnh chiến đấu nhiệt huyết của Ngân Lang chiến đội vẫn còn như đang được chiếu đi chiếu lại trong tâm trí từng đệ tử.
Từ chiến thắng giòn dã và dễ dàng ban đầu, tới sau đó khổ chiến rồi từng người ngã xuống, khoảng khắc lật bàn khi Chính Nam xuất hiện, nhàn nhã dẫn theo các cô gái đi tới cuối cùng, theo đúng nghĩa đen “đánh nổ” Vương giả, an toàn mang mọi người trở về.
“Thật đáng tiếc mình không phải là người được chọn a!” - Một cô gái cô gái trong biên chế Ngân Lang chiến đội thở dài.
“Đúng vậy. Đại sư huynh nói những người được chọn đều là do Đại sư tỷ chỉ điểm, chúng ta phải ngồi đây xem còn họ được đi vào thì chỉ có thể đổ lỗi cho bản thân chưa đủ cố gắng mà thôi.” - Một người khác ủ rũ cúi đầu.
“Không phải mỗi người đều được vào sao, lát nữa chúng ta cũng lập một tổ đội trải nghiệm thử?”
Đề xuất này lập tức nhận được ý kiến trái chiều.
“Tôi nghĩ không khả thi. Các cô vừa rồi cũng nhìn thấy, tổ đội do Thanh Tâm sư tỷ dẫn đầu, còn có cả hai hỗ trợ tốt nhất trong số chúng ta là tiểu Bình và mới gia nhập Gia Nguyệt tiểu sư muội đều không qua được vòng thứ hai. Chúng ta tự phát tổ đội, chỉ sợ vòng thứ nhất đều đánh không qua được a.”
“Vậy cũng chưa chắc. Như cô nói chúng ta vừa xem rồi a, tức là có kinh nghiệm hơn đội trước rồi. Chưa nói tới Đại sư huynh cũng đề cập qua đội Thanh Tâm sư tỷ chỉ có 9 người thực sự tham chiến, nếu có đủ 10 người thì dễ hơn chứ sao.”
“Cũng có lý. Cho dù như thế nào thì nhất định phải đi thử.”
“Đúng vậy, chờ ở đây xong xuôi tôi cũng đi thử, ai muốn tổ đội thì gọi nhé.”
...
So với Ngân Lang chiến đội sục sôi ý chí muốn thử thì đám đệ tử phổ thông có vẻ im ắng hơn nhiều.
Cũng không thể trách được, bởi vì tu vi của bình quân của họ chỉ là Luyện Thể Kỳ tầng 7, mới vào hậu kỳ a, liền Dẫn khí nhập thể còn chưa làm, vẫn là không nên mơ mộng xa vời ảnh hưởng tới đạo tâm mới tốt.
Đang lúc đám khán giả xì xào bàn tán thì Chính Nam trở lại: “Xin chào mọi người, phải sắp xếp cho tổ đội vừa rồi nghỉ ngơi nên tốn chút thời gian, bây giờ thì tôi đã trở lại rồi đây.”
Đám đông khán giả nhìn Chính Nam mắt đều là ngôi sao. Một màn liên hoàn cước đầy hoa mỹ và cách kết thúc sáng tạo để các cô cảm giác Đại sư huynh cũng không quá cứng nhắc và xa xôi như trước kia nữa.
“Mọi người đều đã thấy bí cảnh rồi a, nó chính là... như vậy. Không có lời nào có thể mô tả tốt hơn việc tự mình trải nghiệm, chiến đấu sinh tử và trở về với nụ cười chiến thắng đâu.
Cho nên, từ ngày hôm nay trở đi, bí cảnh chính thức mở cửa cho tất cả mọi người tham gia thám hiểm, điều kiện duy nhất là tu vi thấp nhất phải từ Linh Hư Kỳ tầng 3 trở lên.
Trong ba ngày đầu thì Đại sư tỷ và Vũ Vân sẽ đóng vai trò đội trưởng thu thập đội viên để hướng dẫn mọi người làm quen với bí cảnh. Sau khi mọi người đã có hiểu biết và kinh nghiệm nhất định thì có thể tự mình đề cử đội trưởng để lập tổ đội.
Ngoài ra, cũng bắt đầu từ ngày hôm nay thì tất cả đan dược cấp 1 đều vĩnh viễn giảm một nửa giá quy đổi, tạo điều kiện cho đệ tử phổ thông có điều kiện tiến nhanh hơn để trải nghiệm bí cảnh cùng Ngân Lang chiến đội.”
Phát biểu của Chính Nam ngay lập tức nhận được tràng pháo tay nhiệt liệt của tất cả mọi người.
Ngân Lang chiến đội mọi người vui mừng vì có cường giả dẫn đội những ngày đầu còn bỡ ngỡ, phổ thông đệ tử thì hào hứng từ việc giảm giá đan dược.
Lam Phụng đứng dậy, cao lãnh nói: “Thành quả ngày hôm nay có được đều là từ sự cố gắng của tất cả mọi người, Tông môn chỉ là phản ánh chính xác lại những gì mọi người nên được mà thôi.
Cho nên nếu mọi người muốn nhiều hơn, tốt hơn và rẻ hơn thì chỉ cần cố gắng hơn là được, Tông môn chắc chắn sẽ không bạc đãi ai, cũng không thiên vị ai cả.
Hôm nay đến đây thôi, mọi người ai về vị trí nấy đi.”
Đám đông lại vỗ tay rần rần rồi giải tán về với thời gian biểu của mình.
...
Phòng [ Bí Cảnh ].
Hai tổ đội 6 người được Vũ Tuyết phú bà và Vũ Vân dẫn đầu làm lượt tiến vào cổng dịch chuyển.
Chính Nam chờ hai tổ đội kia đi xong mới nói: “Được rồi, bây giờ mọi người tu vi từ cao tới thấp mỗi người cách nhau 5 phút lần lượt ăn vào Lạc Mịch Đan đi.”
Thanh Tâm dẫn đầu cho Lạc Mịch Đan vào miệng rồi nhắm mắt, tĩnh tâm hấp thu dược lực. Thế nhưng...
“Đại sư huynh... giống như... giống như...” - Chưa tới 10 giây Thanh Tâm đã mở mắt ra, ngập ngừng.
“Hả!? Chuyện gì?”
Chẳng lẽ Lạc Mịch Đan có vấn đề?
“Em... em cảm thấy... có lẽ không cần hấp thu đâu. Lạc Mịch Đan... ngay lập tức hóa thành tu vi rồi.”
“À, như vậy sao?” - Chính Nam ngoài mặt không đổi sắc nhưng trong lòng thì đã bắt đầu nhả rãnh Trang phú bà: “Cố ý đúng không?”
“Không... khục... khục...”
Chính Nam xem như hiểu rõ Trang phú bà, hàng này cố ý không nói làm uốn xem hắn xấu mặt với đệ tử a.
“Anh cứ nghĩ là phần thưởng chia thành 9 phần, có người ăn vào sẽ đột phá nên cách nhau ra cho an toàn. Quên mất anh cũng là một thành viên của tổ đội, làm phân thưởng bị chia thành 10 phần, haha.” - Chính Nam rất nhanh nghĩ ra cách chống chế, đỡ xấu hổ trước mấy cô gái.
“Vậy mọi người có thể đồng loạt ăn hả anh?” - Gia Nguyệt phú bà hỏi. Cô bé cũng chẳng mong thứ này có thể giúp mình đột phá nên không quan tâm lắm.
“Linh Hư sơ kỳ chậm lại đã, những ai Linh Hư trung kỳ thì ăn vào đi rồi trở về hoàn thành bài tập của Đại sư tỷ đi. Đừng để cô ấy bực mình đấy, nghĩ tới anh cũng thấy sợ hãi!” - Chính Nam hết sức vô sỉ nói xấu Vũ Tuyết phú bà để Ngân Lang chiến đội mọi người triệt để quên đi chuyện hắn xấu mặt.
Ngoại trừ Thanh Tâm, bốn người Linh Hư trung kỳ khác lập tức ăn vào Lạc Mịch Đan rồi chạy đi tu luyện.
Liền Đại sư huynh đều phải sợ, không biết Đại sư tỷ tức giận sẽ thành dạng gì a!
Vẫn là đừng để nó xảy ra mới tốt!
Trong phòng còn lại tiểu Bình, Gia Nguyệt phú bà và hai người Linh Hư sơ kỳ khác.
“Hai người đều là Linh Hư kỳ tầng 3, sắp vào trung kỳ rồi đúng không?”
Được hai người gật đầu xác nhận, Chính Nam nói tiếp: “Cùng lúc ăn vào Lạc Mịch Đan đi, tôi hộ pháp cho.”
Hai người cùng lúc bỏ vào miệng, một người không có chuyện gì bất thường, người còn lại... vậy mà đột phá.
“Hôm nay đúng là ngày tốt a, Ngân Lang chiến đội chào đón thêm một thành viên Linh Hư trung kỳ.” - Chính Nam cười hài lòng: “Hai người trở về đi. Ừm, cái này tặng cho em, cố gắng tu luyện nhé.”
Cô gái đột phá được Chính Nam cho đan dược liền cảm ơn rối rít: “Quả nhiên là ngày tốt!” - Nghĩ.
“Rồi, còn hai em cũng dùng cùng lúc đi. Tiểu Bình, em hẳn là sẽ có đột phá nên để ý một chút.”
“Vâng, Đại sư huynh.”
Gia Nguyệt phú bà thả Lạc Mịch Đan vào miệng liền nuốt, sau đó cũng rời đi. Cô bé ngoài tu luyện còn phải học luyện đan, sao với bất kỳ ai đều bận hơn nhiều.
Đúng như Chính Nam đã nói, tiểu Bình có đột phá, còn là xém chút lên tận hai cấp.
“Rất tốt, anh sẽ dặn dò Đại sư tỷ để em cùng tổ đội với cô ấy để giúp em đuổi kịp mọi người. Bây giờ em dùng Huyền Trùy chi Hồn đi.”
“Cảm ơn Đại sư huynh ưu ái, em sẽ không để anh thất vọng.” - Nói, tiểu Bình lấy ra đám khói màu đỏ Chính Nam cho cô trước đó bỏ vào miệng.
Chính Nam vận dụng cả hai đồng thuật của mình để quan sát tiểu Bình. Cô bé tu vi còn thấp, thần hồn lại là thứ không dễ nắm bắt, hắn không thể không cẩn thận.
“Aaaaa...”
Bỗng nhiên tiểu Bình la lên, có vẻ cực kỳ đau đớn.
Nhìn có bé khuôn mặt nhăn nhó, Chính Nam cũng không có ý định giúp mà chỉ nhìn chằm chằm. Cường hóa thần hồn tất nhiên là đau đớn, không có chuyện thoải mái như tu luyện.
Chỉ cần không ngất đi và ý chí đủ kiên cường gánh qua mà thôi.
...
Thời gian chậm rãi trôi qua, Chính Nam cũng thở phào một hơi. Mặc dù nói hắn đứng ở đây hộ pháp cho tiểu Bình nhưng hiệu quả gần như là không có, cũng may là ý chí cô bé đủ cứng cỏi, đã chống chịu qua được giai đoạn nguy hiểm.
Lại qua 15 phút, tiểu Bình chậm rãi mở mắt ra, mỉm cười với Chính Nam: “Đại sư huynh, em làm được rồi.”
Chính Nam cười gật đầu: “Em làm rất tốt. Hôm nay đừng tu luyện nữa, về nghỉ ngơi thêm đi, Đại sư tỷ bên kia anh sẽ nói chuyện cho. À đúng, cái này em cầm lấy.”
Tiểu Bình tầm không biết là đan dược gì nhưng Đại sư huynh bảo dùng thì dùng thôi, chắc chắn là có lợi.