Tiểu Bạch Kiểm Nhẫn Giả Tại Dị Giới

Chương 203: Chương 203: Thành quả, kết quả và đánh giá




Từ trên lưng Xà Hạt Vương - Huyền Trùy nhảy xuống, Chính Nam bắt đầu chuyển từ sử dụng chân khí sang nguyên khí để công kích.

Làn này Xà Hạt Vương - Huyền Trùy bị đánh khá thảm, lớp vỏ bên ngoài bị Chính Nam đánh lún vào người, nhiều chỗ nứt toác nhưng trước sau vẫn không vỡ ra để đám khán giả mặt đầy mộng bức.

“Cứng... cứng quá a! Liền Nguyên Anh sơ kỳ còn đánh không vỡ, chúng ta nên làm thế nào?”

“Đại sư huynh chỉ dùng tay không thôi, nếu có vũ khí có thể sẽ khác.”

“Nói mới để ý, Đại sư huynh nãy giờ đều là áp sát dùng thân thể đánh với nó, không thấy dùng vũ khí hay chiêu thức gì cả nhỉ?”

...

“Về cơ bản thì Nguyên Anh sơ kỳ với vũ khí và chiêu thức có thể giết được nó, nhưng sẽ cần thời gian và công sức rất nhiều. Nguyên Anh trung kỳ trở lên thì ý lớn hiếp nhỏ rồi, không bàn nữa.”

“Lôi Độn Chakra Hình Thức”

Toàn thân Chính Nam lại bốc lên vàng óng lôi điện, mái tóc bay ngược lên không, cả người lơ lửng giữa không trung để đám cô gái mới lớn nhìn ngơ ngác.

“Ký chủ, nếu lại đập phá bí cảnh lần nữa Trang sẽ tịch thu lại kiến trúc đấy, lượng sức mà làm. Hừ!”

“Rồi rồi, không ai ngu hai lần cùng một cách đâu, haha.”

“Mộc Diệp Liệt Phong”

Đá Xà Hạt Vương - Huyền Trùy lên không.

“Mộc Diệp Toàn Phong”

Bay lên cao hơn!

“Mộc Diệp Thăng Phong”

Liên hoàn cước, cao hơn, xa hơn!

Nhìn Chính Nam toàn thân lôi điện như Lôi thần hành hạ Xà Hạt Vương - Huyền Trùy trên không, cả Ngân Lang chiến đội và khán giả đều xem say mê. Hiệu quả trùng kích thị giác thật sư lớn a!

Chờ đòn liên hoàn của mình đạt được độ cao tối đa, Chính Nam mới tung chiêu kết liễu.

“Quái Lực - Nhu Quyền - Thủ Phá Sơn”

Một quyền cực mạnh vào bụng Xà Hạt Vương - Huyền Trùy xong, Chính Nam ngay lập tức thuấn thân xuống phía sau 9 cô gái Ngân Lang chiến đội, quay “camera” ra trước mặt, một tay chống hông, một tay làm dấu “Chiến Thắng” rồi la lớn: “Đều quay qua nhìn bên này.”

9 cô gái giật mình theo bản năng nghe lời Chính Nam làm việc, còn chưa hiểu chuyện gì thì đang lơ lửng trên không Xà Hạt Vương - Huyền Trùy phía sau các cô gào lên một tiếng đau đớn rồi nổ tan tành.

Thì ra Chính Nam dùng Quái Lực và Nhu Quyền đánh ám kình vào người nó, sau đó chạy xuống trước màn hình trực tiếp chụp ảnh lưu niệm cảnh boss gục ngã, trang bức một đợt với đám khán giả.

“Thế nào, có chụp được ảnh không Trang?”

“Được, ký chủ có muốn rửa ra không?”

“Cho tôi 9 tấm đi, tặng cho mấy cô gái nhỏ làm kỷ niệm, hôm nay họ đều cố gắng rồi.”

Ngay lập tức trong balo hệ thống xuất hiện 9 tấm hình đã được lên khung tỉ mỉ, còn đặc biệt là loại khung có giá đỡ phía sau để đặt trên bàn.

“Tới, tới! Tặng cho mỗi người một phần xem như kỉ niệm lần đầu tiên bí cảnh bị đánh phá, chúng ta là tổ đội đầu tiên.”

Cả 9 cô gái đều không hiểu Chính Nam đang nói gì, chỉ khi nhìn vào “khung gỗ” nhỉ hắn đưa cho mới ngẩn hết cả người.

Trong hình là cảnh Chính Nam đứng trước mặt 9 người các cô, khóe miệng mỉm cười, một tay chống hông, một tay giơ về phía trước, ngón trỏ và ngón giữa xòe ra thành hình chữ V, trên bầu trời phía sau 10 người Xà Hạt Vương - Huyền Trùy nổ tung không chỉ không làm xấu toàn cục mà còn tạo thêm điểm nhấn cho nó.

Chính Nam chuẩn bị sẵn tinh thần, chờ xem các cô gái sửng sốt, thế nhưng...

“Anh Nam! Tại sao trong khung này chỉ có anh là tạo dáng xinh đẹp, còn em xấu như vậy hả? Trả lại cho anh, em không lấy đâu!” - Gia Nguyệt phú bà phụng phịu.

“Đại sư huynh, em cũng... không nhận đâu.”

“Em cũng vậy...”

“Em cũng thế...”

...

Vậy mà đều trả hàng! Cả 9 người không ai thèm hình chụp chung với hắn!

“Chuyện gì... khục... khục...” - Chính Nam cầm lấy tấm hình Gia Nguyệt phú bà đưa xem thử, xém chút thì cười phun ra.

Chỉ thấy trong hình ngoài hắn tạo dáng thành công, ảnh chụp đẹp đẽ thì 9 người còn lại đều bị nhòe động. Có lẽ là do Trang phú bà bấm máy ngay lúc các cô đang quay người lại nên bị nhòe, chẳng một ai nhìn rõ mặt.

“Trang a, làm ăn như thế này... rồi ai thuê?”

Trang phú bà cũng biết mình làm không được tốt nên cũng ngại ngùng: “Cũng do ký chủ không dặn các cô ấy trước nên không ai chuẩn bị kịp chứ sao. Ký chủ trả khung vào balo, Trang chỉnh sửa lại một chút thử, được thì lấy không thì thôi a.”

“Thôi bỏ đi, có sửa cũng không được đẹp. Lần này coi như bỏ.”

Chính Nam nhảy lên thu lấy một “đám khói” màu đỏ thẫm trên bầu trời xuống trước mặt Ngân Lang chiến đội, nói: “Đây chính là Huyền Trùy chi Hồn, cách dùng rất đơn giản, chỉ việc... nuốt vào thôi. Mọi người ai muốn thứ này?”

Các cô gái châu đầu vào nhìn kỹ đám khói kia, biểu tình đầy bất ngờ. Chỉ thấy ẩn hiện bên trong có hình một con bọ cạp nhỏ đang lao nhanh, hẳn là thần hồn của Xà Hạt Vương - Huyền Trùy a.

“Em nghĩ cho chị Thanh Tâm đi, chị ấy là đội trưởng, cũng là người giết yêu thú nhiều nhất. Chị ấy hoàn toàn xứng đáng nhận được thứ này trước.” - Gia Nguyệt phú bà lên tiếng.

Mọi người còn lại đều tỏ ra đồng ý nhưng Thanh Tâm lại lắc đầu: “Cảm ơn ý tốt của mọi người, nhưng tôi thân làm đội trưởng lại phán đoán sai lầm, còn cứng nhắc không nghe khuyên can của tiểu sư muội mới để cả đội dừng bước sớm như vậy. Tôi cảm thấy mình không xứng đáng.”

Mọi người nhìn nhau, Thanh Tâm nói như vậy rồi thì cho ai bây giờ?

“Được rồi, thứ này dù quý nhưng trước sau gì mọi người cũng có, ai trước ai sau chẳng khác biệt lắm.” - Chính Nam lên tiếng: “Nếu không thì cho tiểu Bình đi!? Em ấy là người đầu tiên hi sinh, mặc dù do hướng tu luyện thiên về hỗ trợ và có lỗi một phần của mọi người nhưng không thể phủ nhận là tu vi tiểu Bình thấp quá, nên ưu tiên đồ tốt cho em ấy để theo kịp mọi người, được không?”

“Em đồng ý!” - Thanh Tâm rất nhanh đáp ứng.

“Em cũng đồng ý.” - Gia Nguyệt phú bà gật đầu. Phận hỗ trợ phải giúp đỡ lẫn nhau a!

“Đồng ý.”

...

“Cảm ơn Đại sư huynh, cảm ơn các chị. Em xin lỗi vì mình vô dụng kéo chân mọi người, từ nay về sau em sẽ tu luyện chăm chỉ hơn để không làm mọi người lo lắng.” - Tiểu Bình rơm rớm nước mắt cảm ơn rối rít.

Chính Nam rất hài lòng về thành quả đạt được từ chuyến thám hiểm bí cảnh lần này. Thanh Tâm trưởng thành hơn, mọi người đoàn kết và Gia Nguyệt phú bà cũng bước đầu hòa nhập được với Ngân Lang chiến đội.

“Tiểu Bình, chờ chuyện bên ngoài Quảng Trường xong anh sẽ hộ pháp cho em hấp thu Huyền Trùy chi Hồn, trước lúc đó đừng thử làm một mình, sẽ có nguy hiểm.”

“Vâng, cảm ơn Đại sư huynh nhắc nhở.” - Cô bé cười híp mắt, hôm nay cả buổi nằm trong lòng Đại sư huynh cảm giác đặc biệt tốt, bây giờ còn được quan tâm. Ngày lành a!

“Được rồi, trở về thôi.”

Cổng dịch chuyển mở ra phía sau, mọi người lần lượt bước vào.

...

Phòng [ Bí Cảnh ].

Chính Nam thu hết lệnh bài của mọi người lại rồi nói: “Đứng ở đây chờ anh, đừng có đi loạn.”

Tới trước bàn đăng ký thông tin tổ đội, Chính Nam nộp lệnh bài lên liền nhận lại 10 viên đá nhỏ, có điểm giống linh thạch.

“Đây là cái gì thế Trang!? Linh thạch à?”

“Lạc Mịch Đan, 100% thuần linh khí, dùng phương pháp đặc thù nén lại mà thành. Trực tiếp ăn vào sẽ được tăng tu vi đấy.”

“À, phần thưởng bí cảnh đây sao? Có thể cho người khác không?”

“Để tránh tình trạng mua bán hoặc có người ỷ mạnh cướp giật thì mỗi người chỉ được dùng một viên trong một ngày, mang ra bên ngoài liền tự tiêu tan.”

“Ồ, đủ công bằng a. Mà, hết chỗ này tương đương với bao nhiêu linh khí?”

“À đây, còn cái này quên đưa cho ký chủ.”

Trang phú bà nói xong thì từ bàn đăng ký thông tin lại tuôn ra một tờ giấy, bên trong ghi đánh giá kết quả thám hiểm phụ bản ngày hôm nay.

“Bí cảnh: Xà Hạt Động

Tổ đội: 10

Yêu thú: 149/149(100%)

Vương giả: 1/1(100%)

Thời gian: 2 giờ 30 phút/6 giờ.(70%)

*1 giờ đầu tính 100%, sau đó cứ mỗi 3 phút trừ bớt 1%.

Thập Tử Nhất Sinh: Có(100%)

Xếp loại đánh giá: SS (92%)

Phần thưởng: Hòa Hợp Kỳ tầng 3 tổng sản lượng linh khí chia thành 10 viên Lạc Mịch Đan. Huyền Trùy chi Hồn: 1/1.”

“SS sao, nếu SSS hẳn là Hòa Hợp Kỳ tầng 6 tổng sản lượng linh khí chia thành Lạc Mịch Đan a.”

Chính Nam cầm theo mọi thứ tới giải thích cho mọi Ngân Lang chiến đội một lát rồi phát phần thưởng.

“Lạc Mịch Đan mang ra bên ngoài sẽ tiêu tán nên mọi người ở đây ổn định tâm tình và hồi phục đi, tôi ra Quảng Trường bàn giao lại mọi chuyện rồi sẽ quay lại hộ pháp cho mọi người.

Nhắc lại lần nữa, trước khi tôi quay lại không nên cố gắng thử làm bất kỳ chuyện gì một mình. Có vấn đề xảy ra sẽ không ai ứng cứu kịp đâu, rõ chưa?”

“Rõ!”

“Thanh Tâm, chỗ này giao lại cho em. Anh đi một lát sẽ quay lại.”

“Vâng, Đại sư huynh yên tâm.”

“Ừm.” - Chính Nam cầm theo tờ đánh giá kết quả rời đi, để lại các cô gái nhìn nhau một cái rồi tự tìm góc ngồi xuống đả tọa.

...

(Cầu đậu đậu, phiếu phiếu!)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.