Tiểu Bạch Thỏ Đáng Yêu

Chương 8: Chương 8




Bình minh đến , ánh nắng ban mai len lỏi qua từng kẽ lá chiếu xuống nền đất , xuyên qua cửa sổ của một ngôi nhà nào đó , và bên trong ngôi nhà đó , có một cái giường nhỏ nhỏ , đáng yêu ( :3 ) , trên cái giường nhỏ nhỏ ấy là một thiếu nữ vô cùng. . .Cắt . 

T/g :  Khoan khoan , hình như có nước dãi trên mặt của thiếu nữ rồi , để ta chùi rồi tả tiếp ( :3 ) . 

Mái tóc vàng nhạt hơi rối được xả tự do trên chăn , càng làm tăng thêm độ điên của thiếu nữ ( :3 ) , chuông đồng hồ “ khẽ “ kêu , nàng liền bật dậy , chùi bọt mép , vò vò đầu , rồi leo xuống giường. . . . Khẽ chạm chân xuống đất. . . Và nàng thấy một con gián !!! 

- Á . . .á. . .á !!!! Sáng nay là thứ 6 ngày 13 hay sao mà vừa mở mắt đã thấy con gián chết khô vậy !!! U oa ~~~~~ - Nàng hét um xùm lên và chạy thẳng một mạch vào nhà tắm với tâm trạng con cún ( :3 Không hiểu thì Inbox tác giả nhé . ) , đúng rồi chứ gì nữa , ngủ không đã giấc , thức dậy được đã là một kỳ tích rồi , đã thế còn chạm phải con gián . . . == > Tâm trạng con dog =))) 

VSCN xong xuôi , nàng xuống nấu đỡ cho mình một gói mỳ Omachi vị chua cay , với nước sốt đậm đà chua chua ngọt ngọt cực yomost sẽ. . . Ế , lạc đề òi .__. 

Bỗng có tiếng gõ cửa , cô liền chạy ra rồi ngó qua cái kính hình tròn bé bé xinh xinh , liền thấy rất nhiều siêu xe máy đậu trước cổng nhà cô nha , và sau đó thứ mà cô nghĩ đến duy nhất lúc này là. . . Quảng cáo xe máy nha ( :3 ) .

Cô mở cửa ra liền thấy rất nhiều người đàn ông dung mạo hơn người , làm cô nước dãi chảy rớt xuống đất luôn ( :3 ) , ơ mà hình như ở giữa dàn trai đẹp đó là một bóng dáng nhỏ nhắn , nước da trắng ngần , cô nhìn lên liền thấy Hàn Băng , nữ chủ đại nhân kiêm chị gái yêu dấu , liền nhào vào ôm lấy chị ta mà quên mất hôm qua bản thân mình đã phạm tội gì , nhưng chưa kịp ôm đã bị một chàng trai mang áo vest cực ngầu hất ra , làm cô ngã xuống đất . ( T/g : Là thằng nào ?? Bà giết !!! ) 

- Gì đây !? Hôm nay lại một chiêu trò mới à ? - Phong Lãnh trưng bộ mặt lạnh như tiền của mình ra mà nhìn sâu vào đôi mắt cô , càng sâu càng cảm thấy đôi mắt lạnh tanh ấy còn pha lẫn một chút ý vị chán ghét. 

- Ể !? Thế chứ không phải hôm nay các người đến đây để thăm tôi à ? Hay là . . .Chỉ để cho có lệ ? - Cô đứng dậy , phủi phủi cái quần đùi con gấu Panda yêu dấu của mình rồi cười thâm ý , trả lời một cách bình tĩnh . 

- Chỉ vì Hàn Băng tốt bụng nên mới bảo bọn tôi cùng cô ấy đến thăm cô thôi . Thứ nghèo nàn lại còn hám trai như cô đáng để chúng tôi ngó tới hay sao ? - Trương Tuấn nhếch môi , nụ cười nửa miệng hàm ý đã rõ , anh ta đang khinh cô. 

- Nếu chỉ vì lý do đó mà kéo tới đây cả một đàn thì tôi không tiếp. Mời đi về cho. - Sức chịu đựng của mỗi con người cũng có giới hạn , đôi mắt cô hơi ươn ướt , nhìn thẳng xuống đất , kể ra nguyên chủ của cô lúc trước cũng rất ngu ngốc , nghèo mà không biết thân biết phận, nhưng ngoài chuyện bám theo Hàn Mặc thì các nam nhân trước mặt cô làm gì có liên quan , cô uất ức , xoay gót rồi đóng sầm cửa lại . Họ sỉ nhục cô như thế là đủ lắm rồi . 

Nãy giờ không ai chú ý đến chàng trai vẫn còn ngồi trên siêu xe máy ( :3 ) , anh nhìn bóng cô dần khuất sau cánh cửa cũng chẳng có ý định lên tiếng , khởi động xe rồi chạy thẳng . Còn những người đang đứng trước cánh cửa , Phong Lãnh , Trương Tuấn , và Hàn Băng được một phen ngạc nhiên , nhưng cugx nhanh chóng lấy lại tinh thần , Phong Lãnh đưa Hàn Băng về , Trương Tuấn đi xe riêng , họ đi với những ý nghĩ khác nhau trong đầu .

----------------------------------------------------------------------------------------

Hê nhô các readers thân yêu thấy bà nội của bạn Soái ChuChoe nghen ( :3 ) 

Soái ra chương muộn quá các nàng nhỉ ? ;-; Tự nhiên bế tắc ý tưởng giữa chừng luôn hà ;-; 

Thành ra phải gián đoạn chương vài tuần ;-; 

Soái chân thành cảm ơn bạn nghiadoan2004 ;-; Nhờ bạn ý mà tự nhiên ý tưởng nó ra vèo vèo ;-; 

Thôi hông vòng vo nữa ;-; Chân thành cảm ơn các độc giả thân yêu của Soái ChuChoe hén

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.