Cầm bằng tốt nghiệp chưa nóng tay, Chu Nhã Đan đã sắp gả chồng. Bởi Vu Địch chưa được nghỉ làm nên giao hết trách nhiệm về váy cưới đưa cho Vô Linh và Tư Hinh đồng thời “cống nạp” hết thẻ ngân hàng cho vợ quản lí.
Đúng là con gái với nhau, ba người không một lần tới luôn tiệm váy mà đi lòng vòng bao nơi. Chủ yếu cũng chỉ ăn uống. No nê, họ mới thông suốt mình cần đi đâu?
Vô Linh kéo cô cùng Tư Hinh tới tiệm váy cưới của Thiệu Huy.
Vừa bước vào tiệm, Vô Linh phấn khích dõng dạc kêu:“ Chủ tiệm, đưa ra đây bộ đẹp nhất đi!”
“Bộ đẹp nhất để cho đám cưới chúng ta rồi.”
Như chuộc được lợi, mắt Vô Linh sáng bừng:“ Huy tử, sao anh lại ở đây?”
Huy tử bẽo má người yêu, khóe môi hờ hững kéo lên:“ Tiện đi qua, anh kiểm tra tiệm. Với lại nghe nói cô Chu bạn em sắp kết hôn, anh cũng muốn tặng gì đó cho cô ấy. Mà giờ cô ấy ở đây rồi.”
Vô Linh tít mắt cười bám vào cổ Sở Thiệu Huy, rất hài lòng mà nói:“ Ôi chao! Anh tốt vậy sao?”
__________
Chu Nhã Đan dù bị dụ dỗ nhiều lần những vẫn đinh đinh chọn bộ váy mộc mạc mà cô đã ưng từ lần đầu ướm thử. Cô luôn là thế, dù nó trông rất giản dị song lại là mẫu mới nhất do nhà thiết kế nổi tiếng tự tay làm ra, giá đúng trên trời!
Lễ cưới này cũng rất quan trọng, Sở Thiệu Huy mạnh tay chi trả toàn bộ cho bộ váy này. Người đàn ông thừa của này cũng chỉ muốn ra oai với bạn gái, dẫu vậy không thể phủ nhận độ “ngầu lòi” của anh chàng phó chủ tịch họ Sở.
“Trả cậu ta! Anh không thiếu tiền chi trả cho em bộ váy xinh đẹp hơn thế!”
Vu Địch nghe được câu chuyện này liền nổi đóa, cái thẻ của anh đưa cho cô để làm cảnh thôi hả? Sao một đồng cô cũng động tới?
Chu Nhã Đan ôm chặt lấy anh, như kem gặp mặt trời, anh liền “tan chảy”, bản thân cũng nguôi ngoai đi phần nào. Cô “hm” một tiếng, ước mình chưa từng kể cho anh. Tiểu Đan nịnh nọt Vu tổng:“ Chồng, người ta có lòng tốt, cứ coi như là quà mừng được không?”
Vu Địch ngồi bịch xuống ghế:“ Nể tình em, từ ngày mai, từ ảnh cưới tới tiệc cưới đều do anh thanh toán.”
Cô cười khà khà, nhún nhảy trên đùi anh:“ Nghe anh tất!”
__________
Tiệc cưới xa hoa của giới thượng lưu còn đẹp hơn cả những thứ cô coi trên truyền hình, ảnh mạng. Lễ được tổ chức trong một nhà thờ đồ sộ ẩn náu nơi rừng sâu, mẹ chồng cô còn nói từ trước tới nay đã ba đời kết hôn tại nơi đây, nên đối với nhà anh mà nói lễ đường này là biểu tượng cho sự chung thủy, lâu dài trong hôn nhân.
Nhà thờ thiết kế theo kiểu Châu Âu thế kỉ IXX, tinh xảo tới từng chi tiết, cầu kì tới từng cách họ tạo ra những hoa văn khắc trên tường. Trang nhã, hoa lệ đến khôn tả. Đi từ cổng vào cũng phải ngồi xe, khuôn viên thôi đã thật sự xa phải tới 2km.
Được Vu Miên cùng đội ngũ phù dâu hoành tráng đưa tới phòng thay đồ, trang điểm. Chu Nhã Đan đã cảm nhận được lần đầu đặt chân vào căn phòng của một nàng công chúa. Rộng rãi thoáng mát, bố trí sang trọng, còn tồn tại nơi này trên đất Trung Quốc sao?
Vô Linh kém dèm cửa, cô há hốc miệng, bộ váy giản dị như được làm lại từ đầu, vẫn giữ được nét đặc trưng. Dù thế, nhìn nó hiện giờ chẳng khác nào những chiếc váy lộng lẫy được các bà tiên huyền bí ban cho trong truyện cổ tích. Màu xanh berin tôn lên vẻ tươi sáng nổi bật bộ váy nhiều tầng trải dài trên nền đất. Họa tiết ngọc quý tinh xảo không khiến bộ váy trở nên sến súa mà tao nhã hết phần. Lớp ren mỏng ôm gọn lấy bờ vai xương, cô tựa như đóa hoa e thẹn giữa rừng xanh thăm thẳm.
Tư Hinh nhìn thích mắt, đứng ngồi không yên:“ Bác gái, là nhà thiết kế nào sửa nó vậy ạ? Bộ váy này thật đẹp hút hồn!”
Vu Ninh tự hào vỗ ngực:“ Cũng chính là nhà thiết kế của chiếc váy ban đầu. Bác nhờ ông ta sửa khiến nó hoa mỹ một chút. Kết quả cũng thật ngoài mong đợi. Đẹp thật.”
Vô Linh níu tay bà, vui vẻ:“ Bác, nao tới lượt cháu lên xe hoa, bác đưa cháu đi gặp nhà thiết kế ấy nhé?”
Vu Ninh hiền hậu vỗ đầu cô phù dâu lém lỉnh:“ Được, được.”
Tóc tai, trang điểm cũng phải mất cả ba - bốn tiếng đồng hồ. Chuyên gia có khác, cô soi gương còn phải ngạc nhiên với gương mặt rạng ngời xinh đẹp của bản thân. Không uổng công chờ đợi!
___________
Về phía Vu Địch, chú rể còn đang bận rộn với chuyện bố trí đồ đạc ở lễ đường hôm nay. Do có tố chất lãnh đạo, chỉ một lúc đã hoàn thành việc khó. Vest đã mặc sẵn, ngó đồng hồ trong tay: 9h00.
Đã sắp đến giờ, Vu Địch khoác chiếc gi- lê màu kem lên mình, kiểm tra nhẫn cưới trong túi áo. Anh đã sẵn sàng!
___________
Đi đôi giày búp sen bó lấy đôi chân trần. Chu Nhã Đan ngó xuống, bao người ăn vận sang trọng, cao quý ngồi hai bên lễ đường, bên ngoài còn cả đoàn nườm nượp kéo tới. Cả nhà thờ được bao bọc bởi màu trắng thanh khiết, hoa hồng, thảm đỏ đều chuẩn bị một cách hoàn hảo.
Bố chồng - ông Vu Minh đưa bó hồng cho cô, không giống vẻ ngoài đạo mạo, ông lại là người hiền lành dễ tính. Vu Minh đưa tay cho cô:“ Con gái, hôm nay ta thay mặt ba con đưa con vào.”
Chu Nhã Đan gật đầu, cô bám chặt lấy ông, khẽ nói:“ Ba à, cảm ơn ba.”