Biết Đỗ Phi Phi sinh con trai cho Diệp gia, thái độ của Diệp Hạc
Niên với nàng có cải thiện rất lớn, còn đặc biệt phái người đưa tới rất nhiều lễ vật. Trong lúc nhất thời, Đỗ Phi Phi vô cùng được coi trọng
Đỗ Phi Phi nhớ tới chuyện tên gọi của bảo bối nhà mình còn chưa được
giải quyết, mặc dù lấy cái nhũ danh cho bảo bối là ‘Thiện nhi’, nhưng
chung quy vẫn phải có tên gọi chính thức. Diệp Thần thì không thể trông
cậy nổi, nàng nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng nhờ đến Diệp Hạc Niên. Hắn
vừa là ông nội vừa là trưởng bối, để hắn đặt tên cũng là chuyện dễ hiểu. Thứ hai hắn là tể tướng đương triều, kinh thư tài hoa đầy bụng. Cho dù
không đầy bụng, thì thuộc hạ dưới trướng cũng toàn người tài giỏi.
Nghĩ như thế, nàng rất yên lòng ủy thác chuyện này cho bố chồng.
Chưa đến hai tháng, quả nhiên có thư hồi âm.
Trong thư Diệp Hạc Niên lại có thái độ mới với nàng, chuyện hỏi han
ân cần tất nhiên là không cần đề cập tới. Ngay cả việc dĩ vãng nói nàng
không xứng với Diệp Thần, hiện tại lại biến thành Diệp Thần trèo cao với nàng. Hắn quyền cao chức trọng, lời nói ra chính là quyền uy.
Tin cuối cùng, hắn cũng rất thành khẩn biểu thị, hắn đã nghiên cứu
ngày sinh tháng đẻ của cháu trai, đã tiến hành coi sao trời, cuối cùng
tìm được một cái tên cực kỳ may mắn.
Đỗ Phi Phi nín hơi nhìn dòng cuối cùng ——
Diệp Tình.
Mới đầu nàng còn cảm thấy cái tên này quá bình thường, lại hơi có
chút yếu đuối giống nữ nhi, nhưng nghĩ đến mấy cái tên Diệp Thần đặt,
đem so sánh với nhau, liếc mắt là có thể thấy được cái nào nặng cái nào
nhẹ, thế nên cũng âm thầm đồng ý.
Tuy rằng Diệp Thần không có hứng thú với chuyện này, nhưng tốt xấu gì cũng là đứa nhỏ của hắn, cho nên nàng vẫn cầm thư đến cho hắn xem.
Diệp Thần nhìn xong thư chỉ nói một câu: “Chuyện tình một đêm? Thật là có cao kiến.”
…
Ngay đêm đó hai mẹ con Đỗ Phi Phi lại tới ngủ ở thư phòng.