CHƯƠNG 9: TRỞ LẠI NHÂN GIAN
Dưới gốc mây khô, cạnh lão thụ, trên tịch dương cổ đạo, một con ngựa gầy chậm chạp độc hành.
Trên ngựa là một nam tử giữa gió lạnh vẫn mặc đơn y bạc sam, tuấn vĩ bất phàm, khí chất nho nhã đang dùng những chữ tuyệt đối không liên quan tới văn nhã lễ mạo lẩm bẩm chửi rủa một lão đầu không giống lão đầu chút nào.
“Lão già chết tiệt, lão già hồ đồ, mãn kinh trước tuổi, dục cầu bất mãn, trời sinh BT, ngược đãi thành cuồng…”