Mặc dù là chỉ thời gian tạm nghỉ giữa trưa, Y Tư Lợi vẫn không hề qua loa,
thực hiện đủ thứ lễ nghi. Hắn kỹ lưỡng trong việc ăn nghỉ khiến Ngải
Thụy Khắc như nhìn vào một tấm gương soi quá khứ, trông thấy hình bóng
mình phản chiếu lại.
Gia tộc Hải Nhân Niết, là một gia tộc vô cùng lạnh lùng hà khắc, tuy bản
thân cũng là một thành viên trong gia tộc, nhưng Ngải Thụy Khắc vẫn
không thể dùng từ nào khác để hình dung về nơi hắn sinh ra và lớn lên.
Gia tộc này đã trải qua mấy trăm năm thăng trầm, kéo dài qua hai vương
triều, quy mô đã trở nên vô cùng to lớn, nhưng vẫn có thể duy trì sức
sống mạnh mẽ, có thể nói là một gia tộc đặc biệt
Cây cối muốn giữ sức sống dồi dào, thì cần cắt bỏ những cành lá có bệnh
hoặc héo úa, gia tộc Hải Nhân Niết cũng như vậy, việc khảo hạch con cháu trong gia tộc, cũng giống như một đao cắt bỏ, nếu không muốn làm cành
khô lá úa bị cắt đi, thì đệ tử trong gia tộc phải cực kỳ kiên trì tiến
lên.
Đối với hậu nhân trong tộc, tài năng tầm thường, để lộ ra những thói quen
xấu, không có triển vọng, bất kể lý do nào thì cũng bị tước đi cái họ
Hải Nhân Niết. Cũng vì không muốn bị đào thải, thành viên trong gia tộc
đều phải trả giá bằng cách ép buộc bản thân ma luyện, dùng những phương
pháp lãnh khốc như vậy để cam đoan giữ được tố chất của gia tộc.
Gia tộc Hải Nhân Niết, đặc biệt là những thành viên trung tâm, mỗi một
người đều là văn võ toàn tài, khi giao tiếp là một quý công tử có lễ
nghi hoàn mỹ, vào những cuộc mạo hiểm lại là một chiến binh anh dũng.
Bề ngoài gia tộc Hải Nhân Niết sáng chói mỹ lệ, nhưng bên trong thì tràn
ngập cảm giác nguy hiểm và áp lực, không cố gắng sẽ bị vứt bỏ, lời răn
đó khắc sâu trong tâm trí từng người.
Trước đây Ngải Thụy Khắc cũng lớn lên trong hoàn cảnh đó.
Vì sao hắn rời khỏi gia tộc, bên ngoài có rất nhiều lời đồn đại, có người
nói hắn thích một cuộc sống tự do phiêu lưu, không thích bị ràng buộc ở
đế đô, có người nói hắn vì mất đi người yêu thương, muốn đi khỏi địa
phương đó, mặc cho lời đồn như thế nào thì đều mang theo chút lãng mạn,
nhưng chỉ có mình Ngải Thụy Khắc cùng một số ít người biết chân tướng
của sự việc.
Thời gian đó, phụ thân của hắn cũng chính là tộc trưởng, sức khỏe có phần
suy yếu, khi ấy gia tộc chỉ có hắn và anh trai, phụ thân của Y Tư Lơi,
là có hi vọng thừa kế vị trí tộc trưởng. Anh hắn lớn tuổi hơn, kinh
nghiệm cũng dày dặn hơn, còn hắn lại có ưu thế về mặt danh tiếng không
ai bì nổi, cho tới hiện tại ngay trong gia tộc biến thái cỡ Hải Nhân
Niết, vẫn được liệt vào hạng có kiếm thuật xuất chúng.
Hắn và anh mình đều có người ủng hộ riêng, muốn cạnh tranh được vị trí tộc
trưởng đều phải có thực lực nhất định, lúc đó hắn mới cử hành lễ trưởng
thành không lâu, mơ hồ cảm thấy anh mình đối với mình sinh ra địch ý.
Cái cảm giác khi ấy Ngải Thụy Khắc không muốn nhớ lại, nói chung sau cùng,
hắn nói chuyện với anh trai một đêm, mọi thứ đều nhường lại, đem tất cả
thế lực của mình giao cho anh trai, hơn nữa từ đó cũng rời khỏi gia tộc, cho đến khi nào vị trí tộc trưởng được xác lập mới thôi.
Khi hắn rời khỏi gia tộc Hải Nhân Niết, cái gì cũng không mang, ngoài tùy
tùng của hắn, tùy tùng vốn thuộc về cá nhân hắn, thậm chí còn không phải là võ sĩ của gia tộc, cho dù hắn có bị đuổi khỏi gia tộc, thì tùy tùng
cũng vẫn đi theo hắn.
Lúc mới rời gia tộc, hắn và tùy tùng vẫn cứ giữ những lễ nghi, ăn, mặc, ở,
đi lại cơ bản tuyệt đối không qua loa, nhưng mà có một buổi sáng, đột
nhiên hơi mệt, không muốn rời giường theo quy định, lại ngủ thêm một
giấc.
Những lễ nghi hoàn mỹ đó một khi xuất hiện một khe hở, thì sau đó càng lúc
càng không thể vãn hồi, ngẫu nhiên ngủ thêm nên mỗi ngày đều vậy, lúc
dùng cơm thì bớt dần những đồ dùng cuối cùng là dùng tay, qua hai năm,
Ngải Thụy Khắc bắt đầu cảm thấy tùy tùng cứ đi theo bên cạnh thật là
phiền toái, nên lệnh cho hắn làm bất cứ cái gì, chỉ cần không ở cùng là
được.
Cứ như vậy dần dần, Ngải Thụy Khắc ngày trước với Ngải Thụy Khắc hiện nay
gần như hoàn toàn trở thành hai người, sau này, anh trai hắn trở thành
tộc trưởng, nhưng Ngải Thụy Khắc đã không còn ý định trở về.
Ngoài việc không lúc nào quên luyện kiếm thuật ra, Ngải Thụy Khắc còn phải làm một chuyện.
Hắn phải tìm một người, chính là bóng đen đã giết chết Tháp Hi Ny Nhã lúc trước.
Khi đó hắn mới xong lễ trưởng thành, cùng Tháp Hi Ny Nhã hẹn gặp, nhưng lúc gần đến nơi hẹn, lại phát hiện phía trước có một lực lượng cực mạnh
đang chiến đấu, Ngân Long thân hình như một tòa núi nhỏ bay lên, một cái bóng đen theo truy đuổi sát phía sau.
Đó là lần cuối cùng hắn nhìn thấy Tháp Hi Ny Nhã, cùng là lần đầu tiên nhìn thấy thân ảnh tản ra thứ uy áp đáng sợ kia.
Hắn thậm chí còn không thể thấy rõ tướng mạo của bóng đen kia, thân hình,
thậm chí đối phương là nam hay là nữ cũng không biết, nhưng thực lực
cường đại như vậy, ở trên khắp đại lục cũng không nhiều, hắn tin tưởng,
chỉ cần hắn vẫn không ngừng tìm kiếm, hẳn có thể tìm được đối phương.
Hắn bỏ qua quyền kế thừa, cũng nói với anh trai một điều kiện, đó là sau
này khi hắn cần, anh hắn nhất định phải phái bộ hạ đi giúp hắn giết một
người.
Ngải Thụy Khắc rất hiểu, đối phương có thể giết chết Tháp Hi Ny Nhã, cho dù
là hắn lúc này, cũng không phải đối thủ, nên đến bây giờ hắn cũng không
có ý một mình đi tìm người nọ báo thù, tìm được người nọ rồi, hắn sẽ
dùng thế lực của gia tộc Hải Nhân Niết một lần cuối cùng.
Ngải Thụy Khắc nhập thần mà nhìn Y Tư Lợi, đứa nhỏ trước mắt này, gần như
phiên bản của hắn năm đó, gia tộc Hải Nhân Niết giống như đặc biệt am
hiểu rập khuôn ra quý công tử như vậy, hoàn hảo nhưng cứng ngắc, nhưng
linh hồn không giống nhau, thế nên Ngải Thụy Khắc cũng sẽ không biết
được, liệu tình trạng như mình lúc này có phù hợp với Y Tư Lợi không.
Y Tư Lợi so với hắn may mắn hơn, phụ thân hắn chỉ có một đứa con, tương
lai hắn sẽ không vì phải đối mặt với việc anh em tranh đấu mà khó xử,
phụ thân hắn có thể đem hết tâm huyết giao cho hắn……
Đang suy nghĩ muốn nhập thần, Ngải Thụy Khắc cảm thấy được tay áo mình bị
giật một chút, cúi đầu nhìn lại, cũng là đầu tuyết long dùng một loại
ánh mắt kỳ dị nhìn hắn:” Ngươi nhìn tên kia chuyên tâm như vậy, đừng có
nói cho ta biết, ngươi yêu hắn nha.” Đây chính là đồng tính loạn luân,
hai đại cấm kỵ.
Từ lúc ngồi xuống nghỉ ngơi, Ngải Thụy Khắc vẫn nhìn Y Tư Lợi, Y Tư Lợi đi đến đâu, ánh mắt hắn theo tới đó, vì thế Dịch Long Long lại lớn mật làm ra một giả thiết, rồi đối mặt với “đương sự” cẩn thận mà chứng thức.
…… Nhịn xuống.
Ngải Thụy Khắc lại một lần nữa cố gắng trấn áp xúc động muốn “đồ long”.
Phía sau, La Lan đã đi tới, hắn đi lại lặng yên không một tiếng động, rất
nhanh liền đi đến trước mặt một người một rồng, đúng lúc ngăn trở thảm
án phát sinh.
“Các hạ.” La Lan hướng Ngải Thụy Khắc rồi thi lễ,”Vừa rồi khi ta đến phía
trước thăm dò, phát hiện ở trong rừng cây có ẩn giấu một tòa tháp.”
Tòa tháp này, rất có có thể chính là mục tiêu của tiểu đội bảng màu – sào huyệt của ma pháp sư tà ác.