Gọi hai câu, vẫn không thấy Ngải Thụy Khắc phản ứng, Dịch Long Long lắc lắc móng vuốt, gọi tên hắn: “Này, Ngải Văn! Ngải Văn!” Bên kia còn có hai
kẻ gác đêm không ngủ, hơn nữa Ngải Thụy Khắc từng nói là phải kín đáo,
cho nên Dịch Long Long rất nể mặt không vạch trần hắn.
Nhưng gọi hai câu, Ngải Thụy Khắc dường như hơi ngẩn người không thèm nhìn
rồng, Dịch Long Long hết cách, muốn vươn tay ra lay tỉnh hắn, nhưng vì
móng vuốt quá nhỏ quá ngắn nên không tiện, khoảng cách chưa tới hai
thước, nếu là con người, tùy tiện vươn tay cũng tới, nhưng nàng thì đã
đứng hẳn lên để vươn tay mà vẫn không đủ.
Dịch Long Long bó tay, đành phải trèo xuống khỏi thùng gỗ, chạy đến bên cạnh Ngải Thụy Khắc, đưa tay giật nhẹ vạt áo của hắn:”Này, nghĩ cái gì mà
chăm chú quá vậy?”
Ngải Thụy Khắc đột nhiên bị chạm vào, theo bản năng chuyển động cổ tay dồn
đầy lực, nhưng trong nháy mắt hắn tỉnh táo lại, nhớ đến hiện giờ Dịch
Long Long đang ở cũng với mình, nên sức mạnh liền tán đi, hắn vươn tay
đỡ lấy Dịch Long Long, đặt nàng lên vai, hai kẻ tựa đầu vào nhau, bắt
đầu kề tai nói nhỏ.
“Đương nhiên không đi.” Ngải Thụy Khắc rất khẳng định nói, “Hôm nay ta thử
hắn, vốn nghĩ là sẽ có kết quả, đáng tiếc hắn lại có thể nhẫn nhịn không xuống tay với một kiếm khách lang thang, vậy thì có hai khả năng, một
là tâm địa hắn thật sự rất thiện lương, ngay cả một kiếm khách lang
thang cũng không nỡ thương tổn, hai là gia tộc Hải Nhân Niết dạy dỗ rất
thành công, dạy hắn thành một kẻ rất giỏi giả nhân giả nghĩa, tạm thời
nhượng bộ để sau đó chiếm lấy trọn vẹn hơn.”
Vì để phán đoán Y Tư Lợi đến tột cùng là một người như thế nào, hắn còn cần ở chung với Y Tư Lợi thêm vài ngày.
Dịch long long cái hiểu cái không chỉ biết gật đầu, thật ra với nàng thì đi
đâu cũng chẳng sao, dù sao có lẽ Y Tư Lợi không có cách đối phó với chú
của mình, có điều, biết được rồng ở thế giới này đều bị sát hại, tuy
nàng không có cảm tình gì với đám rồng đó, nhưng vẫn không tránh được
cảm giác sợ hại và bất an, cảm giác bất an này so với lần đầu tiếp xúc
với thế giới bên ngoài càng mạnh hơn, giống như trong lòng có con kiến
bò qua bò lại, làm nàng không yên được.
Không phải là không sợ. Nhưng mà Dịch Long Long cũng không mặt dày nói với
Ngải Thụy Khắc là hãy bảo vệ ta cẩn thận, cho nên chỉ có thể yên lặng
chịu đựng, nói chuyện với Ngải Thụy Khắc , chẳng qua là muốn phân tán sự chú ý của mình mà thôi.
Dường như biết được suy nghĩ của Dịch Long Long, Ngải Thụy Khắc vươn tay, nhẹ nhàng đặt trên móng vuốt của nàng, hiền từ nói: “Ngươi có biết vừa rồi
ta nghĩ gì không?”
“Hả? Không phải ngẩn người sao?”
Ngải Thụy Khắc cúi đầu cười thành tiếng:” Đương nhiên không phải, ta đang
nghĩ, nếu hiện giờ đã không còn rồng, sau này chúng ta đương nhiên phải
thay đổi hành trình một chút, vậy nên ta quyết định, mục tiêu tiếp theo
của chúng ta là đi gặp một vài Long Kỵ Sĩ trên đại lục, với kinh nghiệm
sống cùng rồng của họ, có lẽ sẽ giúp ngươi mau lớn lên được.
Dịch Long Long cẩn thận nhìn đường nét trên khuôn mặt tuấn dật của hắn, rồi
lại cúi đầu nhìn móng vuốt của mình, quay đầu yên lặng hạ xuống thân cây hai vết cào, lúc này mới quay đầu giơ móng uy hiếp:”Không được lòng
vòng cười nhạo vóc dáng nhỏ bé của ta!”
“Được, được.” Ngải Thụy Khắc cười đến híp cả mắt, đối với uy hiếp bé xíu như
vậy hoàn toàn không để ở trong lòng, nhưng cũng nhân tiện nói cho Dịch
Long Long nghe một chút, về những người gọi là Long Kỵ Sĩ .
Như lần trước đã nói, Long tộc là một chủng tộc cường đại nhất trên đại
lục, muốn trở thành Long Kỵ Sĩ , trước tiên là phải có thực lực vô cùng
mạnh mẽ, có vậy mới nhận được sự đồng ý của Long tộc, cũng nhận được
hiệp nghị.
Đạt được hiệp nghị, chứ không phải là nô dịch.
Không ai có thể nô dịch chủng tộc cao ngạo cường đại này, cho dù may mắn có
thể đánh bại một con rồng, nhưng nếu có ý đồ nô dịch nó, con rồng đó
cũng sẽ đem theo sự kiêu ngạo của mình mà chết.
Ở trên đại lục này, có thể đạt được hiệp nghĩ với rồng, Ngải Thụy Khác
chỉ biết cách đây mười năm số lượng đó không vượt quá ba người.
Điều này Dịch Long Long tỏ vẻ vô cùng hiểu, dù sao cái dạng như “mẫu hạm hàng không”, không phải ai cũng có thể sở hữu.
Nhưng mà trên đại lục, cũng không phải chỉ có ba người này mới được gọi là
Long Kỵ Sĩ , ở đây là nói đến các nhánh của Long tộc, kiểu như Á long,
Địa Long… những sinh vật về ngoại hình thì có đôi chỗ giống với Long
tộc, cho nên được gắn chữ Long, có điều chúng nó không mạnh và kiêu ngạo như Long tộc, nên chỉ cần có thực lực nhất định, thì có lẽ sẽ chinh
phục được một con Địa Long làm thú cưỡi cho mình.
Mấy loại có chữ Long nhưng thực ra không thuộc Long tộc thì gọi là Ngụy Long.
Ngụy Long Kỵ Sĩ tuy rằng không giống với Long Kỵ Sĩ chân chính, nhưng cũng
rất ít, dù sao cũng liên quan đến Long tộc, muốn chinh phục chúng cũng
chẳng dễ dàng gì, tính ra Ngụy Long Kỵ Sĩ trên đại lục này có khoảng mấy chục người.
Dịch Long Long lại lần nữa tỏ vẻ rất hiểu: Cho dù là “mẫu hạm hàng không” nhái, thì chắc chắn người mua được cũng rất ít.
Tiếp đó, Ngải Thụy Khắc khó xử nhìn thoáng qua Dịch Long Long, ngữ điệu uyển chuyển: “Long kỵ sĩ sở dĩ số lượng rất ít, là do Long Tộc, cho dù là
Ngụy Long thì thực lực cũng vô cùng cường đại khó có thể chinh phục,
nhưng mà ngươi……”
Dịch Long Long giơ móng vuốt lên ngắt lời hắn, bình tĩnh nói: “Ta hiểu mà,
ngươi muốn nói cho ta biết, máy kéo… à không, xe cút kít thì ai cũng dễ
dàng mua được đúng không… Có tin ta cắn ngươi không.” Bởi vì nhớ ra trên đại lục này không có máy kéo, Dịch Long Long liền kịp thời sửa lời.
—————
Tiểu đội bảng màu làm việc và nghỉ ngơi rất quy củ, sáng sớm hôm sau, họ rời giường rất đúng giờ, sáu người hầu bận rộn thu dọn lều trại, thuận tiện còn làm bữa sáng cho quý công tử, đoàn người lúc này mới lên đường.
Phía sau tiểu đội bảng màu có thêm hai kẻ, kiếm khách lang thang nghèo túng
lưng đeo thùng gỗ, một con rồng trắng nhỏ thu mình trong đám lá trên
thùng, phía trước nhóm bảng màu thật sự cẩn trọng, phía sau tổ đội một
người một rồng lại không ngừng hi hi ha ha, điều này làm cho nhóm bảng
màu rất tức giận.
Nhưng mà bây giờ cho dù thế nào đi nữa Y Tư Lợi cũng không thể để Ngải Thụy
Khắc rời đội của mình, nếu Ngải Thụy Khắc mà muốn đi, hắn còn phải nghĩ
cách mà giữ lại, bởi vì hắn vẫn không bỏ qua con rồng kia.
Lên đường bình an đi đến giữa trưa, gặp một hai con dã thú đều bị vị tùy
tùng trầm mặc của Y Tư Lợi ra tay xử lý, mãi cho đến giữa trưa, đội ngũ
mới dừng lại nghỉ ngơi một chút, mà cái người Dịch Long Long vẫn không
nén nổi ý nghĩ kỳ thị nghề nghiệp, La Lan, đang đi về phía họ.