Tiểu Sử Của Các Tướng Liên Minh Huyền Thoại

Chương 63: Chương 63




hanh nhẹn, chết chóc, Evelynn là một trong những sát thủ đắt giá và đáng giá nhất toàn cõi Runeterra. Có thể tùy ý hòa mình trong bóng tối, ả kiên nhẫn rình rập con mồi, chờ đúng thời điểm để hạ thủ. Rõ ràng Evelynn không hoàn toàn là con người, đến cả thân thế ả cũng chẳng ai nắm được. Tuy nhiên, nhiều kẻ tin rằng ả đến từ Quần Đảo Bóng Đêm – dù mối liên hệ giữa ả với nơi hắc ám này vẫn còn nằm trong tấm màn bí ẩn.

BÓNG ĐÊM VẪY GỌI

Saito Takeda chống tay lên mặt bàn sơn bóng, lớp da dày của đôi găng kêu ken két khi lão duỗi thẳng ngón tay ra. Dù những cơ bắp cuồn cuộn chắc nịch đã dần bị mỡ thay thế suốt nhiều năm qua, nhưng lão vẫn là một kẻ to lớn đáng sợ. Ánh nhìn thật khó dò, bởi đôi mắt lão từ lâu đã bị cặp kính đen vô hồn che mất.

Hai vệ sĩ vũ trang đầy đủ đứng hai bên lão. Thứ tốt nhất tiền có thể mua được, cơ thể chúng đã được biến đổi thành những cỗ máy hóa-kỹ tàn bạo dưới bàn tay của tên bác học tài năng mà loạn trí Singed.

Tham vọng và tính bạo lực cố hữu của Takeda đã giúp lão đi lên từ địa vị hèn mọn để làm một trong những hóa-chủ quyền lực nhất Zaun, những kẻ cai trị lừng danh trong thành phố ngầm. Hôm nay, lão đã lên kế hoạch để lật đổ thêm một đối thủ khác.

“Đưa cô ta vào đi, Ortos,“ lão thở ra một đám mây khói và nói.

Những sợi xích không ai thấy kêu loảng xoảng và kéo căng, mở ra cánh cửa dẫn tới thư phòng lão. Thêm hai vệ sĩ nữa đứng lên dẹp bớt sự chú ý bên ngoài. Cẩn thận không bao giờ thừa. Khó khăn lắm Takeda mới học được điều đó, sau khi đã nhận vô số vết sẹo.

Gã quản gia đầu cạo nhẵn thín của Takeda, Ortos, bước vào, theo sau là một hình dáng nhỏ bé.

Bóng tối quấn chặt lấy ả, khiến khó ai có thể nhìn thấy rõ, dù Takeda thoáng bắt được màu da xanh xỉn cùng cặp mắt của thú săn mồi phản chiếu ngọn đèn hóa-hỏa trong phòng. Lão cảm thấy run rẩy lạ lùng khi biết đến sự hiện diện của cô ta, nhưng gạt nó sang bên. Lão là một trong những người đáng sợ nhất ở Zaun. Có lý do gì khiến lão thấy không thoải mái trong chính nhà mình chứ?

“Quý cô Evelynn,“ Ortos thông báo.

Takeda phẩy tay, Ortos lui xuống, cửa đóng sập lại sau lưng hắn. Evelynn nhàn nhã bước từng bước đầy thanh thoát lại gần, tiếng gót giày vang lên nghe rõ mồn một.

Ả ngừng lại phía bên kia bàn làm việc rộng rãi của Takeda, tay chống nạnh. Lão có thể nhìn thấy ả rõ hơn khi bóng tối rút về phía bốn góc phòng.

Thân thể mảnh dẻ quấn trong bộ áo da đỏ lấp lánh, đôi mắt màu vàng hình hạnh nhân, y như mắt mèo. Mái tóc rối đỏ thẫm bao quanh khuôn mặt, đôi môi hé nở nụ cười châm biếm, để lộ răng nanh sắc nhọn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.