Editor: Quỳnh Nguyễn
”A?” Bên kia điện thoại vang lên một trận tiếng gió mỏng manh, thanh âm Trình Chi Ngôn yếu ớt gần như dung nhập bên trong gió đêm ngày hè, trong khoảng thời gian ngắn Tiểu Thỏ vậy mà không nghe rõ anh đang nói cái gì.
” Không có gì, em....” Lúc Trình Chi Ngôn đang tiếp tục nói, cửa ban công phòng ngủ đột nhiên bị kéo “Bá” một cái.
Trương Vũ Phi, Vương Thước, còn có Kỷ Lâm Khải vừa mới tắm nháy mắt bao vây cả người anh.
Vương Thước hô: “Trình lớp trưởng, cậu sẽ không trốn ở trên sân thượng vụng trộm gọi điện thoại cho bạn gái chứ?”
”Tớ bấm tay tính toán, vẻ mặt cô đơn mà lại hơi thương tiếc này vừa thấy chính là đau lòng bạn gái a!” Trương Vũ Phi lại là vẻ mặt bộ dáng Lão Thần Côn hướng tới anh cười hì hì nói.
” Ôi, cầu xem ảnh chụp mỹ nữ a!” Kỷ Lâm Khải hướng về phía bên kia điện thoại ra sức kêu hô.
Trình Chi Ngôn khẽ nhíu mày, một cái tay thon dài trắng nõn bảo vệ điện thoại di động, hướng bên cạnh né tránh nói: “Các cậu làm gì?”
” Ha ha...Lớp trưởng, cho chúng ta nhìn xem ảnh chụp chị dâu!” Vương Thước vẻ mặt như tên trộm hướng tới anh nói.
” Cầu người không bằng cầu mình.” Trương Vũ Phi lắc đầu khẽ thở dài một cái thừa dịp Trình Chi Ngôn không chú ý liền cướp di động của anh đến, sau đó trốn sau lưng Kỷ Lâm Khải cười hì hì hướng tới bên kia điện thoại nói: “Uy? Chị dâu a?”
Trình Chi Ngôn nhíu mày, “Trả điện thoại cho tớ.”
” Kỷ Hiểu Lam, cậu ngăn cản a, ngăn Trình Giảo Kim, đừng để cho cậu ta nửa đường nhảy ra!” Trương Vũ Phi trốn sau lưng Kỷ Lâm Khải vỗ vỗ bờ vai của cậu ta, hướng tới cậu ta dặn dò một câu, sau đó lại tiếp tục hướng tới bên kia điện thoại hỏi: “Chị dâu a? Chị nói một câu cho chúng ta nghe một chút.”
”A??” Tiểu Thỏ nằm úp sấp ở trên giường, nghe bên kia điện thoại truyền đến một trận thanh âm ồn ào, qua một lúc lâu sau lại truyền tới một giọng nam xa lạ, cả người liền ngây ngẩn.
” Quả nhiên là nữ!” Trương Vũ Phi che di động Trình Chi Ngôn, quay đầu nhìn về vài người khác báo cáo.
” Vậy thì là bạn gái không sai rồi! Mau! Hỏi tuổi tác chị dâu, cân nặng, ba vòng!” Hai cái tay Vương Thước ôm Trình Chi Ngôn, vững vàng giữ anh đứng yên, không cho anh đoạt lại di động trở về.
” Không thành vấn đề!” Trương Vũ Phi nhỏ giọng đáp lại một chút, lại hướng tới bên kia điện thoại hỏi: “Chị dâu a, chị có phải cũng ở Nam Kinh hay không?”
” Không phải, em không có ở Nam Kinh, em ở thành phố Z....” Tiểu Thỏ theo bản năng trả lời một chút.
“. . .”
Trương Vũ Phi ngẩn ra, thanh âm này... Nghe qua thật ngọt ngào a... Làm sao cảm giác đối phương là cái bạn nhỏ a?
” Cái kia...Em không phải là chị dâu chúng ta sao?” Trương Vũ Phi chần chờ một chút, hướng tới bên kia điện thoại hỏi.
”A?” Tiểu Thỏ lại không biết nên trả lời như thế nào.
” Bạn nhỏ năm nay bao nhiêu tuổi, lớp mấy a?” Trương Vũ Phi thay đổi giọng điệu, hướng tới bên kia điện thoại hỏi.
” Ách...Em lên sơ nhất...” Tiểu Thỏ có chút mê mang, vừa rồi người này còn gọi mình chị dâu, chỉ chớp mắt liền biến thành bạn nhỏ a?
Mới lên sơ nhất?
Trương Vũ Phi sửng sốt một chút, tính toán đốt tay, bạn nhỏ này nhỏ so với bọn họ một cái sơ trung thêm một cái cao a...
Đứa nhỏ mới vừa tốt nghiệp tiểu học... Hẳn không phải là bạn gái đi?
Trương Vũ Phi ngẩng đầu nhìn Trình Chi Ngôn, cười mỉa đưa điện thoại di động trả lại cho anh nói: “Hiểu lầm, hiểu lầm, thì ra là em gái cậu a....”