Editor: Quỳnh Nguyễn
”Gì! ?”
Vương Thước ôm Trình Chi Ngôn, còn có Kỷ Lâm Khải trước mặt Trình Chi Ngôn nghe những lời này của Trương Vũ Phi ngây ngẩn cả người.
” Là người mới lên sơ nhất...” Trương Vũ Phi đè thấp thanh âm hướng tới hai người bọn họ nói một tiếng, sau đó liền cũng như chạy trốn trực tiếp chui về bên trong phòng ngủ.
Vương Thước và Kỷ Lâm Khải lập tức giống như là bị nóng bỏng nháy mắt cách Trình Chi Ngôn một mét, vừa nói “Hiểu lầm, hiểu lầm rồi....” Vừa trực tiếp chạy trốn rồi.
Trình Chi Ngôn có chút không nói gì nhìn di động bị Trương Vũ Phi nhét trở về một lần nữa trong lòng bàn tay, trầm mặc một lúc lâu rốt cục cầm lên để ở bên tai trầm thấp nói một tiếng: “Uy. . .”
”Anh nước chanh? ?” Tiểu Thỏ nghe được trong di động truyền đến thanh âm quen thuộc, nhất thời tràn đầy nghi hoặc hướng tới anh hỏi: “Vừa rồi là...???”
” Không có gì, vừa rồi là người bên trong phòng ngủ, có chút tò mò với em.” Trình Chi Ngôn nhàn nhạt trả lời một câu.
”A.... . .” Tiểu Thỏ gật gật đầu, vừa rồi một câu cuối cùng người kia vang lên, nhịn không được lại cười nói: “Giống như có người coi em như em gái của anh a!”
”Uh`m.” Trình Chi Ngôn yên lặng gật đầu, sau một lúc lâu, mới hướng tới bên kia điện thoại nói khẽ: “Có cơ hội mang em gặp bọn họ một chút, anh sẽ nghiêm túc giới thiệu em cho bọn họ.”
”A?” Tiểu Thỏ nghe thế lại chợt ngẩn ra.
Nghiêm túc giới thiệu chính mình?
Giới thiệu chính mình cái gì?
Chẳng lẽ muốn nói cô là bạn gái của anh?
Tiểu Thỏ nhớ đi nhớ lại, một khuôn mặt nhỏ nhắn nhịn không được liền có chút đỏ.
Lúc trước cho dù là trước mặt Hạ Phong, Trình Chi Ngôn dường như cũng không có nghiêm túc giới thiệu như vậy...
Nhắc tới Hạ Phong...
Tiểu Thỏ lại hướng tới bên kia điện thoại hỏi: “Đúng rồi, anh Hạ Phong cũng đi Nam Đại sao?”
” Cậu ta.” Trình Chi Ngôn nở nụ cười một chút, hướng tới Tiểu Thỏ nói: “Tên gia hỏa kia cho tới bây giờ cũng không học tập, nếu cậu ta có thể thi được Nam Đại, những cái học sinh nghiêm túc học tập này chẳng phải là muốn buồn bực chết.”
”Vậy anh ấy...”
”Thành tích cậu ta thi đại học không phải đặc biệt tốt, cha cậu ta liên hệ một trường học Canada để cho cậu ta đi nước ngoài.” Trình Chi Ngôn nghĩ nghĩ, lại hướng tới Tiểu Thỏ nói: “Nhưng mà ngược lại có một người khác ở Nam Đại.”
”Người nào a?”
”Em đoán đi, em biết đó.”
”Em biết?” Tiểu Thỏ nghiêng đầu nghĩ nửa ngày đột nhiên ánh sáng chớp lóe nói: “Chẳng lẽ là Dương Giai Di?”
”Uh`m.” Trình Chi Ngôn gật gật đầu, hướng tới Tiểu Thỏ nói: “Nhưng mà cậu ta không có ở một cái chuyên ngành cùng anh, cậu ta đi chuyên ngành Anh ngữ, sau này có thể là muốn công việc phiên dịch.”
”A.... . .” Tiểu Thỏ lên tiếng, chần chờ một chút lại hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: “Vậy anh nước chanh? Sau khi anh tốt nghiệp muốn làm cái công việc gì?”
”Anh sao?”
Trình Chi Ngôn chần chờ một chút, nhớ tới tính toán trong lòng anh cho tới nay, nhịn không được nở nụ cười một chút, hướng tới Tiểu Thỏ thấp giọng nói:“ Anh còn chưa nghĩ ra, chờ anh nghĩ xong lại nói cho em.”
”Uh`m!” Tiểu Thỏ không nghi ngờ, cười hì hì gật đầu lại nói với Trình Chi Ngôn một số chuyện hai ngày này khai giảng gặp được, liền bị Trình Chi Ngôn thúc giục đi ngủ.
Chờ Tiểu Thỏ cúp điện thoại xong, lúcTrình Chi Ngôn thu hồi điện thoại di động xoay người trở về phòng ngủ, Vương Thước và Trương Vũ Phi đều đã tắm sạch sẽ, một người nằm ở trên giường, một người ngồi ở trước mặt bàn học chơi máy tính, thấy Trình Chi Ngôn đi vào, Vương Thước thuận miệng hỏi: “Trình Chi Ngôn cậu còn có em gái sao?”