Editor: Quỳnh Nguyễn
Nghĩ như vậy Tiểu Thỏ cầm lấy di động của mình cười hì hì hướng tới
Trình Chi Ngôn nói một tiếng: “Em đi tắm rửa.” Sau đó liền vào phòng
tắm.
Nhập vào mạng “Một lũy, hai lũy, toàn bộ lũy là có ý tứ gì?”
Tra một chút, nhưng mà 0.01 giây sau nháy mắt liền nhảy ra một đống lớn kết quả tìm.
Từng chữ Tiểu Thỏ nói hiện lên.
Nhìn nhìn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nhịn không được liền đỏ.
Thì ra cái gọi là một lũy là chỉ hôn môi, hai lũy là chỉ hôn môi nửa người trên... Toàn bộ lũy chính là ý tứ hoàn toàn gục...
Ai nha, làm sao Đồng Đồng có thể hỏi loại vấn đề này a....
Trách không được vừa rồi anh nước chanh nói để cho cô sau này cách xa Đồng Đồng một chút a...
Tiểu Thỏ nghiêng đầu nhìn kết quả tìm trên di động, cẩn thận nghĩ nghĩ, chính mình và Trình Chi Ngôn hẳn là xem như một lũy sao?
Hôn môi a...
Tiểu Thỏ suy nghĩ đến đêm qua, bộ dáng Trình Chi Ngôn ôn nhu hôn mình như thế, nhịn không được mặt lại đỏ.
Đến khi cô tắm rửa xong ra ngoài Trình Chi Ngôn đã nằm ở trên giường xem tivi rồi.
Thấy Tiểu Thỏ từ phòng tắm ra ngoài, anh đưa tay vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình ý bảo cô tới đây ngồi.
Tiểu Thỏ bò lên trên giường, xốc chăn ngồi vào bên cạnh Trình Chi Ngôn.
” Muốn xem cái gì?” Trình Chi Ngôn tự nhiên đưa tay ôm chầm bả vai Tiểu Thỏ, thanh âm tùy ý hỏi.
”Ưm. . . Tùy tiện đi. . . Dù sao màn hình ti vi đều là thiệt nhiều
bông tuyết...” Tiểu Thỏ nhìn thoáng qua chương trình Trình Chi Ngôn đang xem, đó là chính quyền trung ương đang chiếu 《 đi vào khoa học 》.
Trình Chi Ngôn cầm điều khiển từ xa trong tay thay đổi vài kênh cho cô, cũng không có chương trình cô thích xem.
”Nếu như không có chương trình coi được liền thôi... Đi ngủ đi...”
Tiểu Thỏ há miệng ngáp một cái, hôm nay cô đi một ngày, đã sớm mệt rồi.
”Uh`m. . .” Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng lên tiếng, điều khiển từ xa trong tay một lần nữa ấn kênh trung ương vừa rồi xem.
Tiểu Thỏ liền dựa sát vào trên bờ vai anh như vậy, nửa híp mắt buồn ngủ xem hình ảnh ti vi.
Thật lâu sau, thanh âm Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng mà hô một tiếng, “Tiểu Thỏ? ?”
Sau một lúc lâu không ai đáp lại.
Trình Chi Ngôn cúi đầu xuống, nhìn cô một cái, người này vậy mà liền tựa vào trên bờ vai anh ngủ thiếp đi như vậy.
Đôi mắt ngập nước kia nhắm chặt lại, lông mi dài mà cong nhẹ nhàng
run rẩy, mũi củaôc thẳng, một cái miệng đỏ hồng hơi hơi mở ra, thở ra hô hấp đều đều.
Nhanh như vậy liền ngủ thiếp đi?
Trình Chi Ngôn nhịn không được cảm thấy có chút buồn cười, anh bất
quá là chuyển kênh truyền hình vậy mà người này liền trực tiếp ngủ đi.
Bên trong căn phòng an tĩnh, ngoại trừ tiếng người hướng dẫn phim
phóng sự trên ti vi liền chỉ có tiếng hít thở đều đều của Tiểu Thỏ bên
lỗ tai anh.
Đôi mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn nhìn cô một lúc lâu, rốt cục
nhẹ nhàng vươn một bàn tay ra nắm cằm xinh xắn tinh xảo của cô, sau đó
hơi hơi cúi đầu dán cánh môi mềm mại của mình lên môi hồng nhuận của cô.
Ngày hôm qua là lần đầu tiên anh cực kỳ nghiêm túc hôn môi của cô,
cánh môi của cô mềm mại như thế, ngậm ở trong miệng thật giống như thạch hoa quả trơn bóng, cảm giác như vậy làm cho hôm nay anh nhớ lại cũng
nhịn không được hơi hơi thất thần.
Ban ngày vô số lần anh khắc chế dục vọng chính mình muốn hôn môi của cô, cho tới giờ phút này anh mới có thể yên tâm hôn cô.
Nhưng mà... Cô vậy mà đã ngủ thiếp đi?