Nói đến Tần Vương Tạ Thành, mẫu phi Lệ tần của hắn tuy rằng ở trong cung không chìm nổi, nhưng ngày xưa ở trong mắt quần chúng thế gia, tính tình vị này xưa nay giản dị mà quý phái, nên có con là hoàng tử được Tấn Nguyên Đế sủng ái nhất, nhưng vị hoàng tử được sủng ái nhất lại bị hoàng đế ở ngoài Ngự Thư Phòng không hề cố kỵ mặt mũi thân vương mà thưởng cho một trận răn dạy, người có chút đầu óc đều có thể đoán ra Tần Vương nhất định đã làm chuyện mà Tấn Nguyên Đế cực kỳ ghét.
Tạ Thành ngày đó là bị nâng về phủ Tần Vương, thể diện mất hết không nói, đặc biệt là mấy ngày kế tiếp dưỡng thương trong phòng, càng làm hắn nghẹn khuất không thôi, không những động đậy được, còn phải trơ mắt nhìn quan viện Hộ Bộ do Tấn Nguyên Đế phái tới tra rõ tài vụ bên trong phủ của hắn, dọn đi 40 vạn lượng hoàng kim của hắn.
Đương nhiên này vẫn là ngại thân phận của Tạ Thành, Tấn Nguyên Đế tuy rằng giận Tạ Thành cùng phủ Xương Bình Bá kết bè kết cánh, nhưng tốt xấu gì vẫn còn nhớ tới tình phụ tử, cho nên sau khi đánh Tần Vương một bản tử, Tấn Nguyên Đế liền chỉ âm thầm phái tâm phúc bí mật điều tra, thuận thế đoạt lại 40 vạn lượng hoàng kim trong kho của phủ Tần Vương xong liền bỏ qua.
Nhóm quan thần trong kinh thành vẫn không hiểu được Tần Vương rốt cuộc là đã phạm vào sai làm gì chọc giận hoàng đế, nhưng mà nhóm người này từ trước đến nay cực kỳ thính, trong kinh chỉ cần có chút gió thổi qua liền giống như cỏ,quay đầu đổi hướng, ngày xưa Tần Vương được sủng ái, bọn họ khen tặng cất nhắc Tần Vương, nhưng bây giờ Tần Vương bị phạt chỉ được mấy ngày, trước cửa phủ liền trở nên vắng vẻ, làm người ta thổn thức không thôi.
Tạ Thành sống trong yên bình quá lâu rồi, cái đuôi đều ngóc thẳng lên trời, ngay cả Tạ Lâm tính nết kém nhất cũng dám trêu, nhưng qua mấy ngày gần đây hắn mới nhận ra những người luôn vây quanh hắn là loại người gì.
"Điện hạ, thiếu gia nhà Lý đại nhân ở ngoài phủ dâng thiếp xin bái kiến."
Trong phủ Tần Vương, thái giám Triệu Quang bên người Tạ Thành đẩy cửa khom người đi vào nói.
Trong lòng tích trữ buồn bực giận cùng phẫn uất do mất mặt mũi, Tạ Thành quăng vỡ chén trà bằng ngọc rồi đánh chửi hạ nhân cùng thiếp thất đang có mặt, lúc này đang chổng mông nằm ở trên giường giận dỗi, thấy Triệu Quang tiến vào, mặt không kiên nhẫn mà nâng lên mí mắt: "Thiếu gia nhà Lý đại nhân gia là ai? Bổn vương đang bị thương, nhưng không rảnh nhìn những con chó con mèo đó."
Triệu Quang cong eo, cung kính nói: "Người đến là Lý thái phó trưởng tử của Lý đại nhân gia, cũng là đệ đệ của Vương phi điện hạ."
"Nhà bọn họ tại sao lại tới." Tần Vương nhíu mày, cười lạnh một tiếng nói, "Chẳng lẽ là tới xem bổn vương bị chê cười như nào à."
Lý thái phó tuy là thái phó đương triều, nhưng lại là một trong số ít thần trung thành, lúc trước Lý Tiên Nhi vì cùng Ninh An Dung tranh nhau thắng thua nên tùy hứng tiến cung tham gia tuyển tú, mà Lý thái phó lại xưa nay yêu chiều con gái vô độ, không còn cách nào khác đáp ứng nguyện vọng của con gái mà điền tên họ vào dánh sách ứng tuyển, vốn nghĩ là Tấn Nguyên Đế biết rõ ông làm trung thần cũng không dễ dàng gì, mà phủ Ninh Quốc Công lại dã tâm bừng bừng, nên cũng sẽ không đem nữ nhi mình nạp vào hậu cung, nhưng không ngờ Tần Vương lại ngáng chân, ngay tại chỗ tuyên bố vừa gặp đã thương, mà Thái Hậu ở giữa nhanh tay tác hợp, liền kêu hoàng đế ban cho Lý Tiên Nhi thành chuẩn thân vương phi.
Ban đầu, Tạ Thành đối với lựa chọn của mình rất vừa lòng, dù gì Lý thái phó cũng là trọng thần trong triều, thả cũng không đứng thành hàng, xin thú Lý Tiên Nhi làm phi còn có thể tận dụng người cùng nhân mạch của Lý gia, hơn nữa bộ dáng của Lý Tiên Nhi cũng xinh đẹp người gặp người thích so với cô nương phủ Ninh Quốc Công trong kinh thành cũng không kém ba phần.
Nhưng sau mấy tháng, Tạ Thành lại phát hiện sự tình không tốt đẹp giống như hắn tưởng tượng, lần đầu hắn kêu hạ nhân tới cửa bái phỏng Lý phủ, lại bị cự tuyệt ngoài cửa, nói là hôn kỳ mình cùng Lý Tiên Nhi gần đến, không thích hợp gặp nhau trước khi kết hôn, mà lúc sau ở trong triều gặp Lý thái phó, Tạ Thành vốn định bắt chuyện, nhưng lại bị vị nhạc phụ này tránh lui không vội, không cho chút sắc mặt tốt.
Tạ Thành là ai, là con trai hoàng đế được nuông chiều từ bé đến lớn, đường đường là thân vương, ngoài Tấn Nguyên Đế ra còn người nào dám coi thường hắn? Cho nên trải qua vài lần cùng Lý gia mặt nóng dân mông lạnh, Tạ Thành cũng đối với kết hôn cùng Lý Tiên Nhi không còn cảm xúc, cho dù Lý gia nhiều lần phái trong nhà hạ nhân tới dò hỏi công việc gả cưới tháng sau, hắn cũng chỉ làm bộ không biết, hết thảy quyền tất cả đều kêu mẫu phi Lệ tần trong cung sắp xếp.
Nhưng lần này con trai trướng Lý gia trưởng lại tự mình đến......
"Giúp bổn vương đem đệm mềm tới đây," Tần Vương tuy đáy lòng không kiên nhẫn, nhưng rốt cuộc vì cố kỵ địa vị trong triều của Lý gia, "Gọi người đem thiếu gia Lý gia kia mời vào phủ nói chuyện."
Triệu Quang rũ mắt: "Vâng."
Lý Tử Du được mời vào, từ trước viện đi thẳng đến sân ở của Tạ Thành, sắp đến trước viện, hắn liền nghe được vài tiếng khóc nức nở của nữ tử, đi theo tiểu thái giám dẫn đường đi vào mới phát hiện ở ngoài cửa phòng lại có ba bốn nử tử tẻ tuổi quỳ, kề sát nhau hu hu khóc.
"Mấy vị cô nương này là......" Lý gia luôn liêm chính nghiêm cẩn, có gia quy là trước khi cưới chính thê không được nạp thiếp, Lý Tử Du đột nhiên nhìn thấy mấy nữ tử trẻ tuối nhưng lại buộc kiêir tóc của phụ nữ đã lấy chồng có chút không phản ứng kịp.
Triệu Quang thấy thế vội nói: "Đây là mấy vị thiếp thất của Tần Vương, trước đó các nàng có phậm vài lỗi, trong phủ hiện giờ cũng không có nữ chủ tử, điện hạ chỉ có thể tự mình trách phạt."
Giữa mày Lý Tử Du hơi hơi nhăn lại, liếc mắt không thèm nhìn mấy vị thiếp thất kia của Tần Vương, thấp giọng nói: "Thỉnh cầu công công tiếp tục dẫn đường đi."
Triệu Quang nhìn anh cười cười, đẩy ra phía trước cửa phòng nói: "Lý thiếu gia cho mời, Vương gia đã ở trong phòng chờ ngài."
......
Bên kia Lý Tử Du phụng mệnh tiến vào xem thương thế Tần Vương thế nào, một bên khác Dự Vương Tạ Cừ rốt cuộc cũng thuyết phục được Tạ Chiêu, Tạ Lâm cùng ba huynh đệ tới trước cửa phủ Tần Vương.
"Tứ đệ bình thường quan trọng nhất là thể diện, hiện giờ thương thế hắn chưa lành, chỉ sợ sẽ không muốn thấy bổn cung cùng nhị vị đệ đệ." Tạ Chiêu đứng ở trước cửa phủ, nắm chặt nắm tay ho nhẹ một tiếng, thái giám bên người vội vàng tiến lên đưa thuốc, đột nhiên lại có chút không tán thành mà nhìn về phía Tạ Cừ, "Bằng không vẫn là đừng nên quấy rầy Tứ đệ dưỡng thương."
"Thái Tử điện hạ đều đã tới một chuyể rồi, giờ lại quay về thì có chút không tốt." Tạ Cừ biết được tính tình Tạ Chiêu vốn do dự không quyết đoán, không một chút nhường, đưa mắt ra hiệu cho thái giám hầu bên người.
Thái giám kia nhận được mệnh lệnh, hơi ngước mắt nhìn Tạ Chiêu một cái, chạy đến trước cửa phủ muốn gõ cửa.
Tạ Chiêu nhíu mày, cảm thấy không tốt, nghiêng đầu nhìn về phía Tạ Lâm: "Tam đệ nghĩ sao?"
Tạ Lâm nghĩ nghĩ, khẽ cười một tiếng nói: "Thần đệ cùng Tứ đệ từ nhỏ vốn không thân cận, hắn ra cung lập phủ riêng nhiều năm, thần đệ này làm ca ca nhưng chưa tới cửa bái phỏng lần nào, hiện nay ngẫm lại cũng cảm thấy có chút đáng tiếc."
Tạ Chiêu nghe vậy sửng sốt: "Bổn cung thế mà chưa từng nghĩ tới."
Tạ Lâm cười cười: "Tứ đệ lần này chọc cho phụ hoàng tức giận, hiện giờ lại thương thế chưa lành, đúng là thời điểm suy yêu, nếu chúng ta là huynh đệ mà không đến thăm hắn, hắn chẳng phải là thương tâm đến chết sao?"
Tạ Chiêu trầm ngâm: "Tam đệ nói cũng có lý, là bổn cung chỉ nghĩ Tứ đệ cố kỵ thể diện, lại nhất thời quên mất lúc bị thương là lúc con người yếu đuối nhất......"
Thấy Thái Tử rốt cuộc bị thuyết phục, Tạ Cừ lơ đãng nhếch môi, ngầm liếc Tạ Lâm một cái nhưng lại không nói thêm cái gì.
Thái giám tiến lên gõ cửa ở trước phủ Tần Vương vài tiếng, cánh cửa từ bên trong mở ra, tiểu thái giám đang muốn há mồm nói chuyện, lại không nghĩ từ trong môn đi ra lại là một thiếu niên sắc mặt xanh mét.
"Tử Du?" Thái Tử Tạ Chiêu liếc mắt một cái liền nhận ra đây là con trai độc nhất trong nhà Lý thái phó.
Lý Tử Du nguyên bản sắc mặt khó coi đến cực điểm, không nghĩ từ trong phủ Tần Vương đi ra lại đột nhiên đụng phải Thái Tử cùng hai vị Vương gia đang ở ngoài cửa phủ, trong mắt hiện lên chút kinh ngạc, trầm ổn mà bước nhanh đi lên trước, hành lễ nói: "Thần tử Lý Tử Du bái kiến Thái Tử điện hạ, Dự Vương điện hạ, còn có Tĩnh Vương điện hạ!"
"Tử Du không cần đa lễ." Tạ Chiêu cười tự mình đem anh nâng dậy, hỏi, "Ngươi không ở trong phủ đọc sách sao, sao lại tới phủ Tần Vương phủ?"
Lý Tử Du nghe thấy tên Tần Vương tên liền tức giận đến điên, nhưng người hỏi chuyện trước mắt là Thái Tử, anh liền miễn cưỡng cười nói: "Là phụ thân thân tử nghe nói Tần Vương điện hạ chọc bệ hạ không vui, trên người lại bị phạt, đặc biệt kêu thần tử tiến đến thăm một chút."
Tạ Chiêu gật gật đầu: "Thì ra là vậy, nhưng mà vừa nãy bổn cung thấy sắc mặt của ngươi từ trong bước ra có vẻ không tốt lắm, có chuyện gì xảy ra sao?"
Lý Tử Du nghe vậy, nụ cười miễn cưỡng treo trên mặt đã không kiên trì nỗi, kéo kéo mồm mép, rũ mắt nói: "Thần tử cùng Tần Vương điện hạ trò chuyện với nhau rất vui, không có phát sinh chuyện khác."
"Mặt ngươi đã đen như đít nồi, còn muốn nói không có việc gì phát sinh, ai mà tin?" Dự Vương Tạ Cừ xen mồm nói, "Làm trò trước mặt Thái Tử điện hạ, ngươi có gì muốn che giấu?"
Lý Tử Du sắc mặt hoảng hốt: "Thần tử......"
Tạ Chiêu hơi hơi nhíu mày, ánh mắt nghi hoặc.
"Nhị ca vẫn là không nên ép hỏi," Tạ Lâm ngước mắt nhìn Lý Tử Du một cái, khẽ cười một tiếng, thay anh giải vây nói, "Tứ đệ cùng Lý gia có hôn ước, có lẽ là Lý thiếu gia mới vừa cùng Tứ đệ bàn chuyện về hôn sự của tỷ mình, nên thoạt nhìn có chút không vui, hôn nhân vốn là đại sự, gả cưới hai bên luôn là muốn mọi thứ tốt nhất cho con gái mình, mà Lý thái phó xưa nay nổi tiếng là cưng chiều con gái nhất."
Tạ Cừ cười như không cười nói: "Không nghĩ tới Tam đệ đối việc này rất để tâm?"
Tạ Lâm cũng cười nhìn hắn: "Chẳng lẽ là nhị ca chưa từng trải qua việc bị nhạc phụ gây khó dễ?"
Tạ Cừ híp mắt, bĩu môi không nói.
Tạ Chiêu nghe hai người bọn họ đối thoại, lại hỏi Lý Tử Du: "Là như vậy sao?"
Lý Tử Du cảm kích mà nhìn Tạ Lâm liếc mắt một cái, rất là ngượng ngùng nói: "Theo lời của Tĩnh Vương điện hạ không khác là bao, hôn kỳ của gia tỷ cùng Tần Vương điện hạ ngày càng gần, nhưng mà Tần Vương điện hạ......"
Nói một nửa, Lý Tử Du sắc mặt lại có chút không tốt lắm.
"Được, bổn cung hiểu rồi, Tử Du không tiện nói." Nói đến gả cưới, Lý gia cùng Tần Vương là một nhà, Tạ Chiêu tuy thân là Thái Tử, cũng không có nhúng tay chỉ trích, giảng đạo lý với chuyện nhà của người khác, liền nói, "Bổn cung cùng hai vị Vương gia đang muốn vào phủ một chuyến, nên không thể cùng Tử Du nói thêm, sắc trời không còn sớm, Tử Du cũng sớm chút về nhà, chớ để Lý thái phó lo lắng."
"Tử Du hiểu được." Lý Tử Du âm thầm nhẹ nhàng thở ra, cung kính gật đầu lui ra.
"Xem ra hôn sự của Tứ đệ cùng Lý gia tiểu thư có chút không thuận lợi." Nhìn Lý Tử Du lên kiệu rời đi, Tạ Chiêu lắc lắc đầu, thở dài một tiếng, nâng bước đi vào phủ Tần Vương, "Thôi thôi, nhị vị đệ đệ trước tiên cùng bổn cung vào xem thương thế hiện giờ của Tú đệ như nào rồi."
Lúc này trong chủ viện phủ Tần Vương, mới vừa tiễn Lý Tử Du đang nhe răng trợn mặt được nha hoàn đỡ lên từ đệm mềm.
Đột nhiên, âm thanh của Triệu Quang từ ngoài cửa phòng truyền tới.
"Điện hạ! Thái Tử điện hạ, Dự Vương điện hạ cùng Tĩnh Vương điện hạ cùng tới thăm ngài!"
Tạ Thành cho rằng mình đang bị ảo giác: "Ngươi nói cái gì?!"
Triệu Quang chạy vào nhà, xoa mồ hôi trên trán nói: "Là Thái Tử điện hạ còn có hai vị Vương gia đang trên đường tớ chủ viện!"
Tạ Thành trong lòng kinh hãi, cảm xúc dao động liền bị trượt té.
Cái mông đang bị thương nặng liền mạnh mẽ hôn nệm mềm.
"Ai u!!!"
Tác giả có lời muốn nói:
Tần Vương: Ta đoán là cái mông cũng nở hoa rồi
Thái Tử: Không sai ta chính là bé không tâm cơ ngốc bạch ngọt,tâm nguyện suốt đời là lặng im xem drama, làm một người không tranh giành đất diễn, nhàn nhã ngắm cảnh làm thơ.
..........