Tiểu Thôn Cô Đem Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 176: Chương 176




Lão thái thái cùng Lão thái gia ở trong xe ngựa than thở không dứt, cũng đã hơn nhiều năm rồi hai người không đi chơi ra khỏi Kinh Thành, những năm này, thỉnh thoảng Lão thái gia cũng có thể cùng năm ba người bạn tốt đi dạo qua vài chỗ trong kinh thành xem một chút, nhưng riêng lão thái thái thì trừ đến chỗ dâng hương sẽ không đi chỗ nào khác, ngay cả những bữa tiệc cũng không tham gia, vẫn luôn ở tại trong sân mình.

Nếu Nhược Vi biết được nhất định sẽ phục lão thái thái sát đất, chỉ mãi ở một chỗ như trong sân nhỏ nhà mình lại có thể bình tĩnh qua nhiều năm như vậy, chắc chắn là Nhược Vi không làm được, cho nên loại chuyện như vậy Nhược Vi cũng chỉ có cách bội phục người khác mười phần mà thôi.

Sau khi phu thê Hiên Viên Kiệt ngồi vào xe ngựa, cũng phát hiện ngồi xe ngựa lần này so với xe ngựa lần trước đưa bọn họ trở lại kinh thành còn muốn thoải mái hơn rất nhiều, đối với Nhược Vi hai vợ chồng càng thêm bội phục, cô nương tài giỏi như vậy mà hiện tại lại còn là con dâu của bọn họ, hai vợ chồng nghĩ đến mà hả hê.

Dọc theo đường đi, mặc dù thời gian ngồi xe ngựa có chút dài, nhưng vẫn thật thoải mái, Nhược Vi còn dự phòng sẵn mà chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon ở trên xe ngựa, dọc theo đường đi cũng sẽ không quá nhàm chán.

Hơn nữa tốc độ trở về Liễu gia thôn lần này gần như nhanh gấp đôi, chỉ là trên nửa đường thật đúng là đụng phải vài người muốn tìm phiền toái, Nhược Vi cũng sẽ không mềm lòng, bay thẳng ra khỏi xe ngựa, cùng Hiên Viên Hạo xông tới hai vợ chồng cùng nhau liên thủ, giải quyết xong những người tới với ý định ám sát kia chỉ là chuyện vụn vặt.

Nhưng cái mà Nhược Vi không ngờ tới chính là còn có người đặc biệt mua sát thủ tới giết mình, khiến Nhược Vi không biết nói gì mất một lúc, đây không phải là nằm mà cũng trúng đạn sao? Thật ra thì Nhược Vi cũng không vô tội chút nào, người đã mua sát thủ tới giết Nhược Vi nói cho đúng chính là tình địch hiện tại của Nhược Vi, đây cũng coi như là Nhược Vi đang "Bảo vệ" tình yêu của mình.

Người mua sát thủ ám sát Nhược Vi chính là Thượng Quan Tuyết dòng chính nữ của Thượng Quan gia, bởi vì ghen ghét một "Tên nhà quê" nông thôn như Nhược Vi có thể gả cho người mình thích, cho nên một vị đại tiểu thư vốn nhìn từ bề ngoài rất đơn thuần đã mua sát thủ đi giết người, ai! Thật đúng là đơn thuần a!

Thật ra thì cũng có thể nói là người của Thượng Quan gia đã ngầm cho phép Thượng Quan Tuyết mua sát thủ, Thượng Quan Tuyết thân là một tiểu thư khuê các luôn ở trong khuê phòng của mình, làm sao có thể có cách thức tìm được những tên sát thủ chỉ nhận tiền làm việc kia chứ, đương nhiên là chỉ có thể thông qua người của Thượng Quan gia cho phép, mới có thể thuận lợi tìm được người thay Thượng Quan tuyết làm việc như vậy.

Bất quá người của Thượng Quan Gia chắc cũng sẽ không nghĩ đến Nhược Vi không những công phu của bản thân rất tốt, mà từng người làm trong Liễu gia trang ít nhiều cũng sẽ biết một vài chiêu thức, rồi còn có nhóm hộ vệ ngoài sáng trong tối hộ tống đoàn người bọn họ trở về Liễu gia thôn vậy mà còn có thể gặp chuyện không may mới là lạ đó!

Huống chi trên xe ngựa còn có một cao thủ võ lâm chân chính đang tọa trấn ở đây, trước mắt thì lâu chủ Tinh Nguyệt lâu này cũng không phải là người mà ai cũng có khả năng động tới được.

Lão thái thái cùng Lão thái gia thấy nửa đường còn gặp phải ám sát, biết chuyện không đơn giản, nhưng sau khi thấy được công phu của đôi vợ chồng son Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo, lão thái thái cùng lão thái gia lại vui mừng vô cùng.

Nhưng vốn đối với Nhược Vi đã rất hiếu kỳ này liền càng thêm hiếu kỳ hơn, thỉnh thoảng lão thái thái cùng lão thái gia cũng có một loại cảm giác Hiên Viên gia có thể lấy được Nhược Vi làm cháu dâu là kiếm được một món lợi lớn, cảm thấy giống như Nhược Vi có chút thua thiệt, không thể không nói lão thái thái cùng lão thái gia vẫn là rất biết tự nhìn nhận thực tế.

Sau khi đã thu thập hết những sát thủ kia, Nhược Vi sai hộ vệ tìm kiếm trên người những sát thủ này xem có đầu mối gì khả nghi nào hay không, có khi sẽ tìm được chứng cớ.

Cuối cùng hộ vệ ở trong người một sát thủ tìm được một tấm bảng, Hiên Viên Kiệt vừa nhìn, nhất thời sắc mặt liền tối lại, Nhược Vi nhỏ giọng hỏi Hiên Viên Hạo là chuyện gì xảy ra, Hiên Viên Hạo nói cho Nhược Vi đây là lệnh bài của Thượng Quan gia, xem tình hình này có lẽ người của Thượng Quan gia đã tìm người ám sát bọn họ.

Trên đường gặp phải sát thủ cũng không phải chỉ có một đợt này, còn có vài nhóm khác nữa, nhưng mà lại cũng bị Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo dọn dẹp rất thê thảm, dù tiếp theo có gặp sát thủ nữa thì mọi người cũng không sợ chút nào, lão thái thái cùng lão thái gia còn cùng nhau đánh cuộc, đánh cuộc Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo người nào giết chết nhiều sát thủ nhất, mặc dù là lần đầu tiên Thụy Ca cùng Đào Đào có chút bị dọa sợ, nhưng mấy lần sau cũng đã tốt hơn, còn cùng nhau giúp giúp Nhược Vi đối phó những sát thủ kia, Nhược Vi nghĩ nên để cho hai tiểu tử kia học hỏi kinh nghiệm cũng tốt.

Những sát thủ tới ám sát kia thiếu điều bị nhóm người này làm cho tức hộc máu, mặc dù máu không có phun ra, bất quá sau đó cũng đã vinh quang mà hy sinh hết rồi.

"Một chút náo loạn" như vậy dọc theo đường đi, khiến hành trình trở về Liễu gia thôn lúc này ngược lại lại trở nên "Muôn màu muôn vẻ" rồi.

Nhược Vi phát hiện có mấy nhóm sát thủ hình như là đặc biệt nhằm vào nàng mà tới, chủ lực ám sát cũng đều vây công một mình nàng, lại nghĩ tới cái lệnh bài tìm ra trên người nhóm sát thủ đầu tiên kia, trong lòng Nhược Vi có chút hiểu rõ, chuyện này chỉ sợ là có người muốn thay vị trí thiếu phu nhân này của nàng!

Vì vậy Nhược Vi phái người truyền tin cho Tinh Nguyệt các, khiến Tứ Đại Hộ Pháp chuyên trông nom tình báo nhanh chóng đem tin tức có thể tra được về Thượng Quan gia tất cả đều tra ra hết, bằng tốc độ nhanh nhất đưa đến trên tay nàng.

Nhược Vi vẫn luôn là người theo nguyên tắc ta không phạm người người cũng đừng phạm ta, nếu người chọc ta thì ta cũng không thể bỏ qua cho người, hiện tại nước giếng phạm nước sông, bây giờ lại có người muốn cùng mình tranh giành cây cầu Độc Mộc này, Nhược Vi cũng không tính nhịn xuống hết lần này đến lần khác như vậy, cũng không thể phóng túng những thứ tiểu nhân hèn hạ vô sỉ này.

Thời điểm đoàn người Nhược Vi trở lại Liễu gia thôn, tình báo từ Tinh Nguyệt các cũng vừa được đưa đến tay Nhược Vi, Nhược Vi nhìn kỹ, đối với thái độ làm người của Thượng Quan nhà xem thường đến không cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả.

Trên mặt nổi thì Thượng Quan gia không làm chuyện xấu gì, nhưng sau lưng thì lại lén lút thông đồng cùng Đông Phương gia, chỉ là một ở ngoài sáng còn một ở trong tối mà thôi, vì vậy Đông Phương gia thì bị người ta phỉ nhổ, còn danh tiếng của Thượng Quan Gia thì một chút cũng không bị tổn thất, bởi vì bọn họ làm chuyện xấu chỉ có tự mình biết.

Ngồi xe ngựa mấy ngày, đoàn người Nhược Vi rốt cuộc cũng trở về Liễu gia thôn, mặc dù xe ngựa Nhược Vi chuẩn bị rất thoải mái, nhưng cho dù có thoải mái hơn nữa cũng không thể so với việc được ở nhà không phải sao! Cho nên khi đến Liễu gia thôn tất cả mọi người ai cũng đều thật vui mừng, rốt cuộc đã có thể thật thoải mái mà ngủ trên giường lớn rồi.

Nhưng quan trọng nhất chính là rốt cuộc đã có thể ăn được các món ăn thơm ngon tươi mới rồi, lão thái thái cùng lão thái gia dọc trên đường đi đều nói về chuyện này.

Dọc theo đường đi Nhược Vi cũng không có bạc đãi hai vị lão nhân gia, nhưng bây giờ lão thái thái cùng lão thái gia rất thích ăn món ăn do Nhược Vi làm, một bữa không ăn liền không thấy thoải mái, dọc theo đường đi đều ở quán rượu mà dùng bữa, nếu là trước kia khi lão thái thái cùng lão thái gia vẫn chưa thử qua tay nghề của Nhược Vi cũng sẽ không cảm thấy có cái gì không đúng, nhưng rõ ràng là lão thái thái cùng lão thái gia đã hưởng qua tay nghề của Nhược Vi rồi.

Cho nên những quán rượu kia có làm món ăn khá hơn nữa thì khẳng định so ra vẫn kém hơn thức ăn có thêm vào nước Linh Tuyền Thủy của Nhược Vi, phòng bếp trong tửu lâu của người ta cũng không phải tùy tiện cho phép người lạ tiến vào, cho nên dọc theo đường đi Nhược Vi cũng không có cơ hội nào tự mình xuống bếp nấu cơm.

Hiện tại cuối cùng đã tới Liễu gia thôn, lão thái thái cùng lão thái gia đương nhiên là vô cùng vui mừng.

Nhà mới đã có thể vào ở rồi, Nhược Vi định ngày hôm nay trở về là trực tiếp mang theo hành lý chuyển vào nhà mới, Liễu Vượng bên kia Nhược Vi cũng đã sớm nói chuẩn bị thật tốt rồi, hình dạng gian phòng này so với gian phòng trước kia mà Nhược Vi ở tại Liễu gia trang không hế giống nhau, gian phòng chính trong nhà mới đương nhiên là cho hai vợ chồng Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo ở.

Nơi này không phải Kinh Thành, hơn nữa chủ nhân căn nhà mới này là hai vợ chồng Nhược Vi, cho nên phòng chính của căn nhà này đương nhiên là cho hai vợ chồng ở.

Nhưng những phòng khác cũng không hề kém, thời điểm Nhược Vi thiết kế phòng ốc đã sớm suy tính đến vấn đề này, cho nên dù trên danh nghĩa là Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo ở phòng chính, nhưng những phòng khác cũng không kém bao nhiêu, chỉ là phong cách không giống nhau mà thôi, đều là dựa theo ý thích của người ở mà thiết kế, Nhược Vi tin tưởng mấy vị trưởng bối sẽ thích chỗ ở mà mình an bài.

Thụy Ca cùng Đào Đào cũng có thể ở cả hai bên, dĩ nhiên Liễu gia trang mới đúng là "Căn cứ địa" của Thụy Ca cùng Đào Đào, chỉ là Thụy Ca cùng Đào Đào lại thường xuyên đóng đô ở phòng mới bên này hơn.

Thời điểm đoàn người Nhược Vi trở lại Liễu gia thôn là sau buổi trưa, tất cả mọi người đều có chút mệt, Liễu Vượng đã sớm chờ ở cửa lớn nghênh đón, sau khi Nhược Vi cùng Liễu Vượng hàn huyên mấy câu, lại để Liễu Vượng gặp qua lão thái thái cùng lão thái gia, sau đó Nhược Vi, Hiên Viên Hạo cùng với lão thái thái và lão thái gia để cho Liễu Vượng đi chuẩn bị chỗ ở.

Vì lão thái thái cùng lão thái gia đã lớn tuổi, Nhược Vi liền sai Liễu Vượng chuẩn bị vị trí phòng ở của lão thái thái cùng lão thái gia tương đối gần ở khu trung tâm nhất, khu viện này khung cảnh đẹp, thích hợp dưỡng sinh.

Sau đó cũng nói Liễu Vượng chuẩn bị chỗ ở cho bố chồng mẹ chồng thật tốt, còn lại là chuẩn bị chỗ ở cho Thụy Ca cùng Đào Đào và Lá Cây Nhỏ, chỗ ở của Quái lão đầu thì gần với Thụy Ca và Đào Đào, nên liền để cho một mình Cây Nhỏ dẫn mấy người quá đó.

Sau khi Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo dàn xếp tốt cho hai người lão thái thái cùng lão thái gia, mới trở về viện của mình, khi về lại sân nhỏ, liền vào phòng tắm rót nước tắm rửa, rồi mới thấy thoải mái mà nằm dài trên giường hỏa mãn ngủ một giấc.

Khi tỉnh lại sau giấc ngủ Nhược Vi phát hiện trên giường chỉ còn lại một mình mình, nhìn một chút sắc trời ngoài cửa sổ, đã không còn sớm, Nhược Vi mới phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng rời giường mặc quần áo.

Không biết bố chồng mẹ chồng cùng lão thái thái lão thái gia đã rời giường hay chưa, nếu mình lại là người cuối cùng tỉnh dậy, vậy thì thật là mất thể diện. .

"Thiếu phu nhân đã tỉnh chưa ạ?" Ở phòng ngoài Xuân Phân đang chờ Nhược Vi rời giường nghe được tiếng động bên trong phòng liền hỏi.

"Uh, vào đi!" Nhược Vi lên tiếng nói.

Xuân Phân cùng Hạ Chí đi vào trong phòng, Hạ Chí giúp Nhược Vi trang điểm ăn mặc, Xuân Phân dọn dẹp phòng "Thiếu gia rời giường lúc nào, hiện tại đang làm gì, lão thái thái cùng lão thái gia đã dậy chưa, bố chồng mẹ chồng bên kia thế nào?" Nhược Vi không nhịn được hỏi một đống vấn đề.

"Thiếu phu nhân, một lúc mà ngài hỏi nhiều vấn đề như vậy, làm sao mà nô tỳ trả lời hết được a!" Hai người Xuân Phân cùng Hạ Chí có chút bất đắc dĩ nhìn chủ tử gần đây càng ngày càng ngây thơ.

"Vậy thì từng cái từng cái từ từ mà nói, trước tiên là Xuân Phân nói, không hết thì tới Hạ Chí bổ sung thêm là được." Nhược Vi có chút ngượng ngùng nói.

"Thiếu phu nhân, thiếu gia rời giường nửa canh giờ rồi, lão thái thái cùng lão thái gia cũng đều đã tỉnh, hiện tại phu nhân, lão gia còn có thiếu gia cũng đều ở bên chỗ lão thái thái cùng lão thái gia." Xuân Phân hồi đáp.

"Ối, vậy chính là chỉ còn dư một mình ta ngủ thẳng đến hiện tại, sao các ngươi đều không gọi ta dậy, bây giờ thì quá mất mặt à." Nhược Vi buồn bực nói.

"Thiếu phu nhân, thiếu gia sai nô tỳ không được gọi tỉnh ngài, nói mấy ngày nay ngài đã rất mệt mỏi, cần nghỉ ngơi thật tốt, còn nói tất cả mọi người không được cười ngài! ! !" Hạ Chí cười đến nghẹn nói.

"Hai người nha đầu các ngươi thế nhưng lại khiến chủ tử như ta xấu mặt như vậy, nhìn dáng dấp các ngươi gần đây có chút rỗi rãnh rồi đó, phải tìm cho các ngươi nhiều chuyện làm một chút mới được." Nhược Vi rất dịu dàng nói xong, nhưng Xuân Phân cùng Hạ Chí lại cảm thấy toàn thân lạnh run, thiếu phu nhân thẹn quá thành giận rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.