Đã một tuần kể từ ngày nó và hắn xa nhau, suốt thời gian đó nó vô cùng bức rức và khó chịu, dù lòng tự nguyện nhưng gương mặt nó cứ cau có khi vào công ty làm mọi người khó hiểu
_uây...mặt mày sao thế?- Thiên Bảo đi ngang kêu nó, từ lâu, việc trêu nó đã trở thành sở thích của anh
_.....- im lặng
Ooh ooh ooh ooh ooh ooh ooh ooh gwiyeopge
Ooh ooh ooh ooh ooh ooh ooh ooh yeppeuge
Expectation - Girl's Day
_nghe- nó lạnh giọng
_hi baby- giọng bên kia vang lên tinh nghịch
_sao đây?- nó hỏi
_à...anh muốn nhờ em một số chuyện- Tín cười cười
_hử? anh đẹp trai muốn gì?- nó nhếch mép
_tìm hiểu Vy Tiên
_wao! nhưng sao anh biết số em thế?- nó hỏi
_hỏi cô ấy
_tìm cô ấy hỏi số em à, không sợ ghen à?- nó trêu
_ai biết, cơ mà nói anh nghe- anh hối
_ưm...để xem, sợ độ cao nà, sợ ma nà, ghét côn trùng như chuột, gián mặc dù giết người không nương tay, à sợ máu nữa, em không hiểu sao bả sợ máu mà giết người được nữa, nhiêu đó thôi, còn thích thì em không biết- nó tuông một lèo
_sao vậy?
_ngộ đời, bả kín bưng à ông ơi, biết được vậy là may rồi- nó trề môi
_ồ...mà em ráng nhớ được không?- anh ỉ ôi
_à chỉ thích ăn kem nữa, thích đi sở thú, nhất là đi xem sư tử á- nó reo
_cảm ơn em nhiều nha- anh vui vẻ
_vậy thôi sao?
_không, anh sẽ khao một trầu cơ mà em phải chuyển nhà đó- anh nhắc nhở
_chuyển nhà?- nó hét
_phải, may mắn nhé em gái- anh cười đểu
_em gái? ai dạ?
_cô chứ ai, thôi cúp à- anh nói rồi cúp luôn
Nó khó hiểu tắt máy rồi nhìn sang cái tên đang đen mặt bên cạnh, đập cái bốp vào vai anh ta rồi lại trở về bộ mặt lạnh lùng và đi về phòng. Đúng như lời Tín nói, khi về nhà đã thấy ba mẹ đang ngồi trên sofa
_chào ba mẹ- nó khoanh tay cười nửa miệng
_con có thái độ như vậy từ khi nào thấy?- papa nó nhếch mép
_từ khi biết ba mẹ sẽ cho con chuyển nhà- nó thanh thản ngồi xuống nói
_con hay quá nha, ai nói?- mama nó cười
_là anh Tín - hôn phu chị Vy Tiên- nó đáp
_ồ...được rồi, đi theo ta đến nhà mới- papa nó đứng dậy đi trước
Sau khi về Byuu (xin thông báo là hắn lại đi Las Vegas nữa rồi) lấy hành lí thì nó và pama cũng đã đến được căn nhà mới, đo là một căn nhà theo hơi hướng thời thượng cũng có chút cổ điển, quăng vali cho mấy tên vệ sĩ, nó thong thả bước vào nhà cùng pama
_anh chị tới rồi đó hả?- một người phụ nữ trung niên ra chào đón
_xin chào- pama nó cúi đầu
_ngồi đi, cháu là Khánh An có đúng không?- bà Ngọc - phu nhân của Star One hỏi nó
_vâng, rất vui được gặp hai bác ạ- nó cúi người
_ngoan, ta cũng có một cô con gái bằng tuổi cháu- bà vuốt tóc nó
_thưa ba mẹ, con đã về- giọng một cô gái
_chào con- pama nó cười hiền
_vâng...Andrena?- đó là Layla
_hai con quen nhau à?- hai pama ngạc nhiên
_chỉ là tình cờ thôi ạ- nó lạnh giọng
_vậy sao? mà anh hai con đâu rồi?- papa cô hỏi
_anh ấy đang cất xe ạ- cô lễ phép và ngồi xuống cạnh nó
_thưa hai bác con mới đến- lại một cô gái đi vào
_đây là con dâu tôi- mama Layla giới thiệu
_cháu xinh lắm- mama nó cười hiền
_cảm ơn hai bác...còn đây là...- cô gái chỉ vào nó
_đây là con gái của hai bác, nó sẽ ở tạm ở đây 1 tuần- papa nó cười
_vậy sao? chào em, chị là My- My đưa tay ra
_xin chào, em là Andrena- nó đứng dậy bắt tay với My
_con đi nấu ăn đây ạ- My nói
_ukm...Layla vào giúp chị đi, còn cháu có thể tham quan nhà- papa Layla niềm nở
_vâng- nó cúi đầu rồi đi ra vườn
Ánh mắt xa xăm buồn bã của nó lọt vào tầm mắt của một tên con trai đang đi dạo quanh đó, người con trai đó chính là Thiên Bảo, lòng anh khẽ nhói khi thấy dáng vẻ cô đơn của nó nhưng cũng nhanh chóng xua tan đi, nó đi về phía xích đu và ngồi xuống, lấy con Iphone6 Plus ra lướt ngang lướt dọc và dừng lại tại một hình ảnh đôi trai gái đang dựa vào nhau, đó chính là nó và hắn, chủ nhân hình ảnh này không ai khác chính là Mindy
_đang làm gì ở nhà tôi thế?- một giọng nói vang lên
_nhà anh?- nó nhướng mày
_phải- anh gật đầu
_kệ anh chứ- nó hờ hững
_phũ thế, mà cô đang làm gì đấy?- anh ngồi cạnh nó và hỏi
_thăm Facebook- nó đặt điện thoại xuống quay qua ngắm cây
_ồ...tên là gì?- anh lại hỏi
_Andrena Yoo- nó cũng đáp
_vào ăn cơm nào- My đi ra gọi
Nó đi vào mà quên lấy điện thoại, nhân cơ hội đó, Thiên Bảo cầm lên và đập vào mắt anh là hình ảnh nó đang dựa vào hắn thân mật, dù cả hai đều làm mặt lạnh nhưng đôi mắt vẫn chứa ý cười...một tia đau khổ bỗng thoáng qua trong mắt anh nhưng nhanh chóng biến mất, cầm điện thoại của nó lên và vào nhà
Bên bàn ăn, cả nhà đang quây quần bên nhau và có cả nó, Layla dằn mặt nó bằng cách đặt mạnh bát cơm xuống làm nó giật mình ôm tim, hành động đó khiến mọi người bật cười, đúng lúc Thiên Bảo đi vào, anh đưa điện thoại cho nó và ngồi xuống cạnh bên, My trong thấy điều đó khẽ buồn, nó biết nên đứng dậy ngậm ngùi qua ngồi cạnh Layla
_sao thế?- cô hỏi
_thích- nó hờ hững
_ta đã cho người trang trí lại phòng theo đúng ý con rồi đó- bà Ngọc nói
_cảm ơn bác ạ- nó cười
_con có hôn phu rồi đúng không?- ông Ngọc hỏi
_vâng ạ- nó đáp
_vậy cậu đó là ai mà may mắn thế?- ông lại hỏi
_ông này kì quá- bà Ngọc đá chân chồng
_không sao ạ, anh ấy tên Khởi Phong- nó đáp
_có đẹp như Thiên Bảo nhà ta không?- ông nháy mắt
_dạ? tất nhiên là đẹp hơn rồi- nó cười híp mí
_con có hình không?- ông lại hỏi
_ba à- Layla nhắc nhở
_nếu bác muốn xem
Điện thoại nó vẫn còn giữ chế độ Facebook nên nó đưa ra, hai người họ nhìn thấy hắn thì mắt mở to, miệng há hốc, quả thật là mỹ nam nha, còn bên cạnh là mỹ nữ, quả là tiên đồng ngọc nữ
_hai con đẹp đôi lắm- bà Ngọc cười
_cảm ơn ạ- nó cũng cười
_gia thế cậu ta thế nào?- ông Ngọc vẫn muốn tìm hiểu
_tập đoàn đá quý Jae Guk- nó đáp
_thật sao?- ông ngạc nhiên
_vâng ạ
_thôi ăn cơm nào, ông cứ tìm hiểu hoài đi- bà Ngọc khẽ trách
_có vẻ em yêu cậu ấy lắm nhỉ?- My hỏi
_sao mà không yêu được- nó cười
_con ăn xong rồi- Thiên Bảo đặt đũa xuống
_sao ăn ít thế?- nó hỏi
_không sao- anh lạnh giọng
_có hỏi có sao đâu mà trả lời không sao- nó trề môi
_cô...- anh cứng khọng
_*phụt*...há há há- Layla ôm bụng cười
_hừ- anh hừ lạnh làm cô im bặt
Nó vẫn bình thản ăn uống mà không để ý đến sắc mặt đang dần đen lại của anh, anh cũng chả để ý liền đi lên phòng, nó sau khi ăn xong cũng chạy biến lên phòng không quên đem theo ly nước cam mới giật trên tay của Layla làm cô tức học máu
Vậy cuộc sống của nó ở ngôi nhà mới này sẽ như thế nào đây? Nếu muốn biết thì đừng bỏ truyện nhá